古诗词

王铚

缙云县仙都山黄帝祠宇

王铚

我渡溪水寻荒村,群峰势若万马奔。wǒ dù xī shuǐ xún huāng cūn,qún fēng shì ruò wàn mǎ bēn。
酣酣春色雪初霁,霭霭野气山犹昏。hān hān chūn sè xuě chū jì,ǎi ǎi yě qì shān yóu hūn。
琼楼金阙涤地尽,松柏半带斤斧痕。qióng lóu jīn quē dí dì jǐn,sōng bǎi bàn dài jīn fǔ hén。
要还清净扫尘俗,一炬劫火安得焚。yào hái qīng jìng sǎo chén sú,yī jù jié huǒ ān dé fén。
行人鞠躬下马拜,仙都妙理吾能言。xíng rén jū gōng xià mǎ bài,xiān dōu miào lǐ wú néng yán。
威神可畏凛如在,有台今亦祠轩辕。wēi shén kě wèi lǐn rú zài,yǒu tái jīn yì cí xuān yuán。
当年垂衣正南面,制作取尽坤与乾。dāng nián chuí yī zhèng nán miàn,zhì zuò qǔ jǐn kūn yǔ qián。
凿开鸿荒肇人纪,首为区宇立本根。záo kāi hóng huāng zhào rén jì,shǒu wèi qū yǔ lì běn gēn。
风后力牧来联翩,神机开辟施无垠。fēng hòu lì mù lái lián piān,shén jī kāi pì shī wú yín。
初传闻道广成子,后乃密契中皇君。chū chuán wén dào guǎng chéng zi,hòu nǎi mì qì zhōng huáng jūn。
功高德大不可拟,几与造物分遗恩。gōng gāo dé dà bù kě nǐ,jǐ yǔ zào wù fēn yí ēn。
遥遥唐虞建炎运,万年圣子兼神孙。yáo yáo táng yú jiàn yán yùn,wàn nián shèng zi jiān shén sūn。
至人御世用常道,飞升轻举安足论。zhì rén yù shì yòng cháng dào,fēi shēng qīng jǔ ān zú lùn。
爰作一气生万物,奈何已把天人分。yuán zuò yī qì shēng wàn wù,nài hé yǐ bǎ tiān rén fēn。
伏羲八卦画已破,女娲欲补理亦繁。fú xī bā guà huà yǐ pò,nǚ wā yù bǔ lǐ yì fán。
飘然独返紫清去,却敛造化归金浑。piāo rán dú fǎn zǐ qīng qù,què liǎn zào huà guī jīn hún。
庙前仙石表今古,屹立霄壤争雄尊。miào qián xiān shí biǎo jīn gǔ,yì lì xiāo rǎng zhēng xióng zūn。
鼎湖可望不可见,意今后世难攀援。dǐng hú kě wàng bù kě jiàn,yì jīn hòu shì nán pān yuán。
顶中玄宫号泥丸,自然有路朝天阍。dǐng zhōng xuán gōng hào ní wán,zì rán yǒu lù cháo tiān hūn。
此身内外神气合,俯仰自超生死门。cǐ shēn nèi wài shén qì hé,fǔ yǎng zì chāo shēng sǐ mén。
默运四时无诡异,试观日月谁吐吞。mò yùn sì shí wú guǐ yì,shì guān rì yuè shuí tǔ tūn。
只今湖边送风雨,草木吹动旗与幡。zhǐ jīn hú biān sòng fēng yǔ,cǎo mù chuī dòng qí yǔ fān。
飘然十丈红菡萏,碧溪下插玻璃盆。piāo rán shí zhàng hóng hàn dàn,bì xī xià chā bō lí pén。
马蹄车辙不须有,虽迷襄野道自存。mǎ tí chē zhé bù xū yǒu,suī mí xiāng yě dào zì cún。
岩泉夜发百谷响,洞庭乐声犹可闻。yán quán yè fā bǎi gǔ xiǎng,dòng tíng lè shēng yóu kě wén。
山川古色藏妙意,谁与开涤明根源。shān chuān gǔ sè cáng miào yì,shuí yǔ kāi dí míng gēn yuán。
我谈希夷返淳朴,不假辩说波涛翻。wǒ tán xī yí fǎn chún pǔ,bù jiǎ biàn shuō bō tāo fān。

明觉山中始见梅花戏呈妙明老

王铚

急晷驰轮岁将歇,我更荒村转冰辙。jí guǐ chí lún suì jiāng xiē,wǒ gèng huāng cūn zhuǎn bīng zhé。
凝岩万物冻无姿,水墨陂塘葭苇折。níng yán wàn wù dòng wú zī,shuǐ mò bēi táng jiā wěi zhé。
是谁向背此间来,破萼梅花伴幽绝。shì shuí xiàng bèi cǐ jiān lái,pò è méi huā bàn yōu jué。
遥山谁恨天作愁,澹尽眉峰半明灭。yáo shān shuí hèn tiān zuò chóu,dàn jǐn méi fēng bàn míng miè。
清香自满不因风,玉色素高非斗雪。qīng xiāng zì mǎn bù yīn fēng,yù sè sù gāo fēi dòu xuě。
竹篱凝睇一凄凉,沙水澄鲜两明洁。zhú lí níng dì yī qī liáng,shā shuǐ chéng xiān liǎng míng jié。
天仙谪自广寒宫,定与桂娥新作别。tiān xiān zhé zì guǎng hán gōng,dìng yǔ guì é xīn zuò bié。
尚怜孀独各相望,多情与照黄昏月。shàng lián shuāng dú gè xiāng wàng,duō qíng yǔ zhào huáng hūn yuè。
从来耐冷月中人,一任北风吹石裂。cóng lái nài lěng yuè zhōng rén,yī rèn běi fēng chuī shí liè。
漫劳粉镜学妆迟,欲写冰肤画工拙。màn láo fěn jìng xué zhuāng chí,yù xiě bīng fū huà gōng zhuō。
千古无人识岁寒,独有广平心似铁。qiān gǔ wú rén shí suì hán,dú yǒu guǎng píng xīn shì tiě。
我因花意拂埃尘,尚恐人传向城阙。wǒ yīn huā yì fú āi chén,shàng kǒng rén chuán xiàng chéng quē。
诗成火暖夜堂深,地炉细与山僧说。shī chéng huǒ nuǎn yè táng shēn,dì lú xì yǔ shān sēng shuō。

明师见和梅诗再用韵兼奉送还福唐

王铚

斫轮妙手声名歇,谁信出门犹合辙。zhuó lún miào shǒu shēng míng xiē,shuí xìn chū mén yóu hé zhé。
后来世外有高禅,凛凛兰摧并玉折。hòu lái shì wài yǒu gāo chán,lǐn lǐn lán cuī bìng yù zhé。
久将生死付八还,不数图书号三绝。jiǔ jiāng shēng sǐ fù bā hái,bù shù tú shū hào sān jué。
诗来乃与梅争妍,獭髓补痕红未灭。shī lái nǎi yǔ méi zhēng yán,tǎ suǐ bǔ hén hóng wèi miè。
那知一夜卷东风,开尽寒枝千点雪。nà zhī yī yè juǎn dōng fēng,kāi jǐn hán zhī qiān diǎn xuě。
汉宫婕妤体自香,月里飞仙长玉洁。hàn gōng jié yú tǐ zì xiāng,yuè lǐ fēi xiān zhǎng yù jié。
白头对镜忆年少,每到花开重离别。bái tóu duì jìng yì nián shǎo,měi dào huā kāi zhòng lí bié。
爱花取醉惜夜阑,眷恋盈盈花上月。ài huā qǔ zuì xī yè lán,juàn liàn yíng yíng huā shàng yuè。
人归吹恨落关山,恨极欲吹羌管裂。rén guī chuī hèn luò guān shān,hèn jí yù chuī qiāng guǎn liè。
何况东溪漫草寒,学世犹嗤颜谢拙。hé kuàng dōng xī màn cǎo hán,xué shì yóu chī yán xiè zhuō。
还惊诗律张吾军,尘战愧非求嚼铁。hái jīng shī lǜ zhāng wú jūn,chén zhàn kuì fēi qiú jué tiě。
归舟满载万珠玑,莫显神龙藏贝阙。guī zhōu mǎn zài wàn zhū jī,mò xiǎn shén lóng cáng bèi quē。
明朝诗逐暮潮还,馀意凭师笔端说。míng cháo shī zhú mù cháo hái,yú yì píng shī bǐ duān shuō。

次韵率行之见投因以赋别

王铚

素空零玉露,碧梧堕金井。sù kōng líng yù lù,bì wú duò jīn jǐng。
周年不待人,去我如断绠。zhōu nián bù dài rén,qù wǒ rú duàn gěng。
归翼懒飞翔,老骥倦驰骋。guī yì lǎn fēi xiáng,lǎo jì juàn chí chěng。
山空风月满,人恋松桂影。shān kōng fēng yuè mǎn,rén liàn sōng guì yǐng。
穷方屡厄陈,喜动初入郢。qióng fāng lǚ è chén,xǐ dòng chū rù yǐng。
文豪获胜游,羁思发深省。wén háo huò shèng yóu,jī sī fā shēn shěng。
周原富十箱,汉仪重九鼎。zhōu yuán fù shí xiāng,hàn yí zhòng jiǔ dǐng。
王谢乐江海,巢由本箕颍。wáng xiè lè jiāng hǎi,cháo yóu běn jī yǐng。
谈深光明藏,游遍妙峰顶。tán shēn guāng míng cáng,yóu biàn miào fēng dǐng。
颂橘悲屈平,赋梅思宋璟。sòng jú bēi qū píng,fù méi sī sòng jǐng。
炎凉梁上燕,喜怒坎中黾。yán liáng liáng shàng yàn,xǐ nù kǎn zhōng mǐn。
千年六龙辔,万事一渔艇。qiān nián liù lóng pèi,wàn shì yī yú tǐng。
居人望归骑,暝色暗前岭。jū rén wàng guī qí,míng sè àn qián lǐng。
浅学字识丁,美穴鱼知丙。qiǎn xué zì shí dīng,měi xué yú zhī bǐng。
书随新雁行,慰我心炯炯。shū suí xīn yàn xíng,wèi wǒ xīn jiǒng jiǒng。

蒙蔡藏用惠古风一轴叹仰不足辄赋病桐书

王铚

老境忧患集,坐受衰病侵。lǎo jìng yōu huàn jí,zuò shòu shuāi bìng qīn。
山林成独往,樽酒惟孤斟。shān lín chéng dú wǎng,zūn jiǔ wéi gū zhēn。
万事信已矣,灭迹栖苍岑。wàn shì xìn yǐ yǐ,miè jì qī cāng cén。
对镜未免愁,寒云生岳阴。duì jìng wèi miǎn chóu,hán yún shēng yuè yīn。
斯时琼瑶赠,无以报兼金。sī shí qióng yáo zèng,wú yǐ bào jiān jīn。
酬之病桐诗,叹息成永吟。chóu zhī bìng tóng shī,tàn xī chéng yǒng yín。
风霜入枯枝,蝼蚁穿病心。fēng shuāng rù kū zhī,lóu yǐ chuān bìng xīn。
艳艳上林树,已朽难寄林。yàn yàn shàng lín shù,yǐ xiǔ nán jì lín。
幽人识爨下,取作绿绮琴。yōu rén shí cuàn xià,qǔ zuò lǜ qǐ qín。
拂拭延妙声,泠泠朱丝绳。fú shì yán miào shēng,líng líng zhū sī shéng。
淳风散已久,世伪多洼淫。chún fēng sàn yǐ jiǔ,shì wěi duō wā yín。
一弄清风还,三古尽可寻。yī nòng qīng fēng hái,sān gǔ jǐn kě xún。
自然俯仰中,山水见高深。zì rán fǔ yǎng zhōng,shān shuǐ jiàn gāo shēn。
同心齐取舍,何叹异古今。tóng xīn qí qǔ shě,hé tàn yì gǔ jīn。
永真遇□赏,江海有知音。yǒng zhēn yù shǎng,jiāng hǎi yǒu zhī yīn。

中秋招叶子谦

王铚

堂上月已满,樽中酒更空。táng shàng yuè yǐ mǎn,zūn zhōng jiǔ gèng kōng。
故人眇何许,出门惟清风。gù rén miǎo hé xǔ,chū mén wéi qīng fēng。
不如一夕饮,所至皆能同。bù rú yī xī yǐn,suǒ zhì jiē néng tóng。
悄然望玉杵,无声桂影中。qiāo rán wàng yù chǔ,wú shēng guì yǐng zhōng。

巫山高

王铚

十二危峰隐寒雾,旁连三巴下三楚。shí èr wēi fēng yǐn hán wù,páng lián sān bā xià sān chǔ。
断崖青黄耸天壁,秀色苍茫接天路。duàn yá qīng huáng sǒng tiān bì,xiù sè cāng máng jiē tiān lù。
鼓瑟玉京嬉帝傍,下镇九渊称帝女。gǔ sè yù jīng xī dì bàng,xià zhèn jiǔ yuān chēng dì nǚ。
冥心可见类相求,梦里襄王契神遇。míng xīn kě jiàn lèi xiāng qiú,mèng lǐ xiāng wáng qì shén yù。
锵然玉佩似可期,倏尔霓旌去无所。qiāng rán yù pèi shì kě qī,shū ěr ní jīng qù wú suǒ。
天风浩荡吹太清,万里凭虚送飞步。tiān fēng hào dàng chuī tài qīng,wàn lǐ píng xū sòng fēi bù。
行云行雨终不来,岁月人间几朝暮。xíng yún xíng yǔ zhōng bù lái,suì yuè rén jiān jǐ cháo mù。
那知一戏疑万古,至今不知高唐处。nà zhī yī xì yí wàn gǔ,zhì jīn bù zhī gāo táng chù。
仙兮神兮非与是,流传只有兰台赋。xiān xī shén xī fēi yǔ shì,liú chuán zhǐ yǒu lán tái fù。
山藏虎兕争怒号,峡束江水翻波涛。shān cáng hǔ sì zhēng nù hào,xiá shù jiāng shuǐ fān bō tāo。
舟楫寄命轻鸿毛,犹起羡慕成讥嘲。zhōu jí jì mìng qīng hóng máo,yóu qǐ xiàn mù chéng jī cháo。
行人所见日卑浅,仰首弥觉巫山高。xíng rén suǒ jiàn rì bēi qiǎn,yǎng shǒu mí jué wū shān gāo。

关山月

王铚

戍楼炯炯关山月,白首征人数圆缺。shù lóu jiǒng jiǒng guān shān yuè,bái shǒu zhēng rén shù yuán quē。
关山不隔四时寒,夜夜冷光沙如雪。guān shān bù gé sì shí hán,yè yè lěng guāng shā rú xuě。
照破天崖万里心,闺中又是经年别。zhào pò tiān yá wàn lǐ xīn,guī zhōng yòu shì jīng nián bié。
雁飞唯愿得书归,月下有人魂断绝。yàn fēi wéi yuàn dé shū guī,yuè xià yǒu rén hún duàn jué。
闺中月下不胜情,独戍关山更堪说。guī zhōng yuè xià bù shèng qíng,dú shù guān shān gèng kān shuō。
一时北阙贺书多,万古西戎终不灭。yī shí běi quē hè shū duō,wàn gǔ xī róng zhōng bù miè。
阳和待得活枯荄,东风洗尽征人血。yáng hé dài dé huó kū gāi,dōng fēng xǐ jǐn zhēng rén xuè。

白头吟一首

王铚

浮云高映天上月,月华未落云已灭。fú yún gāo yìng tiān shàng yuè,yuè huá wèi luò yún yǐ miè。
浊水长羡清路尘,浊水尚流尘已绝。zhuó shuǐ zhǎng xiàn qīng lù chén,zhuó shuǐ shàng liú chén yǐ jué。
人心不如云与尘,变态无穷旋消歇。rén xīn bù rú yún yǔ chén,biàn tài wú qióng xuán xiāo xiē。
我家火齐堆金盘,朱楼锁烟青冥端。wǒ jiā huǒ qí duī jīn pán,zhū lóu suǒ yān qīng míng duān。
昨忆闻琴才等闲,夜奔临邛相与还。zuó yì wén qín cái děng xián,yè bēn lín qióng xiāng yǔ hái。
凤皇曲成保欢乐,骕骦裘典无艰难。fèng huáng qū chéng bǎo huān lè,sù shuāng qiú diǎn wú jiān nán。
当炉涤器两憔悴,几度暗啼愁远山。dāng lú dí qì liǎng qiáo cuì,jǐ dù àn tí chóu yuǎn shān。
君侪狗监动人主,君乘驷马跨故园。jūn chái gǒu jiān dòng rén zhǔ,jūn chéng sì mǎ kuà gù yuán。
檄书呵讥蜀父老,未足洒耻徒小恩。xí shū hē jī shǔ fù lǎo,wèi zú sǎ chǐ tú xiǎo ēn。
颜色何尝不如旧,自是心存憎爱间。yán sè hé cháng bù rú jiù,zì shì xīn cún zēng ài jiān。
我方失意天地窄,君视浮云江海宽。wǒ fāng shī yì tiān dì zhǎi,jūn shì fú yún jiāng hǎi kuān。
一身情易复情难,百年有来终有去。yī shēn qíng yì fù qíng nán,bǎi nián yǒu lái zhōng yǒu qù。
凄凄嫁娶不须啼,出门万里沦中路。qī qī jià qǔ bù xū tí,chū mén wàn lǐ lún zhōng lù。
我怜秀色茂陵女,既有新人须有故。wǒ lián xiù sè mào líng nǚ,jì yǒu xīn rén xū yǒu gù。
请把阿娇作近喻,到底君王不重顾。qǐng bǎ ā jiāo zuò jìn yù,dào dǐ jūn wáng bù zhòng gù。
若知此事为当然,千金莫换长门赋。ruò zhī cǐ shì wèi dāng rán,qiān jīn mò huàn zhǎng mén fù。

妾薄命

王铚

寒闺有静女,十载念远征。hán guī yǒu jìng nǚ,shí zài niàn yuǎn zhēng。
命似绛绡薄,身同朝露轻。mìng shì jiàng xiāo báo,shēn tóng cháo lù qīng。
存心合欢绮,待得机杼成。cún xīn hé huān qǐ,dài dé jī zhù chéng。
从来君独赏,讵可卖都城。cóng lái jūn dú shǎng,jù kě mài dōu chéng。
凭梦欲寄远,旧路春草生。píng mèng yù jì yuǎn,jiù lù chūn cǎo shēng。
独夜理瑶琴,泪烛剪不明。dú yè lǐ yáo qín,lèi zhú jiǎn bù míng。
待谁相应节,要自不胜情。dài shuí xiāng yīng jié,yào zì bù shèng qíng。
会有不眠者,听此断肠声。huì yǒu bù mián zhě,tīng cǐ duàn cháng shēng。

妾薄命

王铚

少年轻远行,易发同尔汝。shǎo nián qīng yuǎn xíng,yì fā tóng ěr rǔ。
红颜望中老,离恨尚如许。hóng yán wàng zhōng lǎo,lí hèn shàng rú xǔ。
妾身异金石,更涉几寒暑。qiè shēn yì jīn shí,gèng shè jǐ hán shǔ。
长天谁云广,不见收堕雨。zhǎng tiān shuí yún guǎng,bù jiàn shōu duò yǔ。
愁来津头望,信绝不得渡。chóu lái jīn tóu wàng,xìn jué bù dé dù。
邻妇念幽独,艇子隔溪语。lín fù niàn yōu dú,tǐng zi gé xī yǔ。
落日下空江,修烟淡晴渚。luò rì xià kōng jiāng,xiū yān dàn qíng zhǔ。
流恨满春风,西飞数归羽。liú hèn mǎn chūn fēng,xī fēi shù guī yǔ。
1311234567