古诗词

丘葵

寓浯江识老魏秀才

丘葵

月澹蓬门掩候虫,穷通何必问天工。yuè dàn péng mén yǎn hòu chóng,qióng tōng hé bì wèn tiān gōng。
茶烹粟面纷纷白,灯吐花心灼灼红。chá pēng sù miàn fēn fēn bái,dēng tǔ huā xīn zhuó zhuó hóng。
屡改新吟添砚水,密翻旧稿护窗风。lǚ gǎi xīn yín tiān yàn shuǐ,mì fān jiù gǎo hù chuāng fēng。
相逢莫道庞公老,览镜先惭似老翁。xiāng féng mò dào páng gōng lǎo,lǎn jìng xiān cán shì lǎo wēng。

小春

丘葵

落尽千林秋又冬,惭无生意岁将穷。luò jǐn qiān lín qiū yòu dōng,cán wú shēng yì suì jiāng qióng。
是谁借得三春力,为我敷施十月中。shì shuí jiè dé sān chūn lì,wèi wǒ fū shī shí yuè zhōng。
种种草根含暖气,鳞鳞水面发和风。zhǒng zhǒng cǎo gēn hán nuǎn qì,lín lín shuǐ miàn fā hé fēng。
江梅剩放南枝蕊,欲策阳回第一功。jiāng méi shèng fàng nán zhī ruǐ,yù cè yáng huí dì yī gōng。

丘葵

历尽风霜不受埃,始知渠是岁寒材。lì jǐn fēng shuāng bù shòu āi,shǐ zhī qú shì suì hán cái。
孤芳独洁无由俗,百卉争娇未敢开。gū fāng dú jié wú yóu sú,bǎi huì zhēng jiāo wèi gǎn kāi。
江驿倾攲留月伴,雪山凝冱带春来。jiāng yì qīng qī liú yuè bàn,xuě shān níng hù dài chūn lái。
樗翁忘了桂花白,误道柴桑不咏梅。chū wēng wàng le guì huā bái,wù dào chái sāng bù yǒng méi。

和心泉问柳

丘葵

初晓晴曦为写真,嫣然一笑换千颦。chū xiǎo qíng xī wèi xiě zhēn,yān rán yī xiào huàn qiān pín。
缘谁青眼终无语,学得黄金不济贫。yuán shuí qīng yǎn zhōng wú yǔ,xué dé huáng jīn bù jì pín。
生怕蛮腰来习舞,取为蝉翳去瞒人。shēng pà mán yāo lái xí wǔ,qǔ wèi chán yì qù mán rén。
无端飞作漫天絮,撩乱东风只自尘。wú duān fēi zuò màn tiān xù,liāo luàn dōng fēng zhǐ zì chén。

题心泉所赠李白画像

丘葵

太白仙人紫绮裘,千年遗像尚风流。tài bái xiān rén zǐ qǐ qiú,qiān nián yí xiàng shàng fēng liú。
狂来踏月共吟咏,醉后呼天与唱酬。kuáng lái tà yuè gòng yín yǒng,zuì hòu hū tiān yǔ chàng chóu。
唐室已无一抔土,浔阳今见几回秋。táng shì yǐ wú yī póu tǔ,xún yáng jīn jiàn jǐ huí qiū。
后身定是青霞老,何日分骑鲸背游。hòu shēn dìng shì qīng xiá lǎo,hé rì fēn qí jīng bèi yóu。

初夏

丘葵

当春一脉生生意,直到如今始洁齐。dāng chūn yī mài shēng shēng yì,zhí dào rú jīn shǐ jié qí。
千树向荣知靖节,一庭交翠见濂溪。qiān shù xiàng róng zhī jìng jié,yī tíng jiāo cuì jiàn lián xī。
柳塘花坞心应懒,葵扇桃笙手自携。liǔ táng huā wù xīn yīng lǎn,kuí shàn táo shēng shǒu zì xié。
犹自清和未蒸溽,可人日日竹亭西。yóu zì qīng hé wèi zhēng rù,kě rén rì rì zhú tíng xī。

寓石钟院作

丘葵

托身萧寺已逾年,独掩山门守我元。tuō shēn xiāo sì yǐ yú nián,dú yǎn shān mén shǒu wǒ yuán。
醉旭一生耽草圣,老叉几度发诗颠。zuì xù yī shēng dān cǎo shèng,lǎo chā jǐ dù fā shī diān。
雨中裹饭无嘉客,月下携瓶有老禅。yǔ zhōng guǒ fàn wú jiā kè,yuè xià xié píng yǒu lǎo chán。
自笑五穷挨不去,缚船未了又烧船。zì xiào wǔ qióng āi bù qù,fù chuán wèi le yòu shāo chuán。

村学

丘葵

矛头淅米末途难,活计僧梳刖屦间。máo tóu xī mǐ mò tú nán,huó jì sēng shū yuè jù jiān。
老去欢悰如泼水,向来愚见欲移山。lǎo qù huān cóng rú pō shuǐ,xiàng lái yú jiàn yù yí shān。
身穿犊鼻朝朝冷,眼见蝇头字字艰。shēn chuān dú bí cháo cháo lěng,yǎn jiàn yíng tóu zì zì jiān。
扶病来为村学究,始知穷乏累清闲。fú bìng lái wèi cūn xué jiū,shǐ zhī qióng fá lèi qīng xián。

和吕之寿寄伯章韵

丘葵

一片闲云自在眠,人依乎地地依天。yī piàn xián yún zì zài mián,rén yī hū dì dì yī tiān。
六经不朽道吾道,独学无成年又年。liù jīng bù xiǔ dào wú dào,dú xué wú chéng nián yòu nián。
乡里小儿皆富贵,山川大海尽风烟。xiāng lǐ xiǎo ér jiē fù guì,shān chuān dà hǎi jǐn fēng yān。
乾坤无著吾侪处,子在禅房我亦禅。qián kūn wú zhù wú chái chù,zi zài chán fáng wǒ yì chán。

和张原斋见寄

丘葵

昔磨铁砚已成空,今掉孤舟作钓翁。xī mó tiě yàn yǐ chéng kōng,jīn diào gū zhōu zuò diào wēng。
百丈依依牵夜月,一丝袅袅弄秋风。bǎi zhàng yī yī qiān yè yuè,yī sī niǎo niǎo nòng qiū fēng。
梦回牧笛樵歌里,身寄鸥沙犊草中。mèng huí mù dí qiáo gē lǐ,shēn jì ōu shā dú cǎo zhōng。
独把新诗轻万户,故人相问有张公。dú bǎ xīn shī qīng wàn hù,gù rén xiāng wèn yǒu zhāng gōng。

东归拟再访吕所盘不果所盘有诗因次韵

丘葵

何处啼鹃送落晖,江山信美不如归。hé chù tí juān sòng luò huī,jiāng shān xìn měi bù rú guī。
子期死矣今安有,元亮来兮昨已非。zi qī sǐ yǐ jīn ān yǒu,yuán liàng lái xī zuó yǐ fēi。
世事悠悠春梦断,人才落落晓星稀。shì shì yōu yōu chūn mèng duàn,rén cái luò luò xiǎo xīng xī。
白头老伴惟君在,安得相随绕树飞。bái tóu lǎo bàn wéi jūn zài,ān dé xiāng suí rào shù fēi。

赏梅分韵得殊字

丘葵

梅是花中先觉者,天才迥与众芳殊。méi shì huā zhōng xiān jué zhě,tiān cái jiǒng yǔ zhòng fāng shū。
朔风如铁为寒骨,暖日投金作细须。shuò fēng rú tiě wèi hán gǔ,nuǎn rì tóu jīn zuò xì xū。
吐出奇芬春意思,描成疏影月工夫。tǔ chū qí fēn chūn yì sī,miáo chéng shū yǐng yuè gōng fū。
玉容清润丰腴甚,无限诗人错道癯。yù róng qīng rùn fēng yú shén,wú xiàn shī rén cuò dào qú。

破屋

丘葵

数间破屋住陈人,八尺空床卧病身。shù jiān pò wū zhù chén rén,bā chǐ kōng chuáng wò bìng shēn。
赤脚婢沽深巷酒,苍头奴买对江鳞。chì jiǎo bì gū shēn xiàng jiǔ,cāng tóu nú mǎi duì jiāng lín。
匣中菱镜难藏老,阶下苔钱不济贫。xiá zhōng líng jìng nán cáng lǎo,jiē xià tái qián bù jì pín。
百念已灰何自苦,迩来喜与孟家邻。bǎi niàn yǐ huī hé zì kǔ,ěr lái xǐ yǔ mèng jiā lín。

晚步

丘葵

片月黄昏挂客愁,杖藜闲过水西头。piàn yuè huáng hūn guà kè chóu,zhàng lí xián guò shuǐ xī tóu。
婵娟正喜临清沼,菡萏无端枕碧流。chán juān zhèng xǐ lín qīng zhǎo,hàn dàn wú duān zhěn bì liú。
入暮江山浑似画,向南门巷已先秋。rù mù jiāng shān hún shì huà,xiàng nán mén xiàng yǐ xiān qiū。
稻田尽处为沧海,时见乘风万斛舟。dào tián jǐn chù wèi cāng hǎi,shí jiàn chéng fēng wàn hú zhōu。

次韵徐学正九日

丘葵

秋逢重九亦将阑,换得黄花青草颜。qiū féng zhòng jiǔ yì jiāng lán,huàn dé huáng huā qīng cǎo yán。
节物只能催我老,人生那得似云闲。jié wù zhǐ néng cuī wǒ lǎo,rén shēng nà dé shì yún xián。
有心采菊非知菊,无意看山却见山。yǒu xīn cǎi jú fēi zhī jú,wú yì kàn shān què jiàn shān。
欲识渊明得真趣,夕阳倦鸟正飞还。yù shí yuān míng dé zhēn qù,xī yáng juàn niǎo zhèng fēi hái。

寄题朱推官竹斋

丘葵

万紫千红转眼非,高斋惟与竹相宜。wàn zǐ qiān hóng zhuǎn yǎn fēi,gāo zhāi wéi yǔ zhú xiāng yí。
自从出地有清节,直至参天无曲枝。zì cóng chū dì yǒu qīng jié,zhí zhì cān tiān wú qū zhī。
六月高标寒凛凛,三冬秀色绿猗猗。liù yuè gāo biāo hán lǐn lǐn,sān dōng xiù sè lǜ yī yī。
此君妙处无心得,道在虚中人不知。cǐ jūn miào chù wú xīn dé,dào zài xū zhōng rén bù zhī。

章法院中作

丘葵

一入紫云深更深,游僧亦喜不相寻。yī rù zǐ yún shēn gèng shēn,yóu sēng yì xǐ bù xiāng xún。
已无尘事败人意,时有书声杂梵音。yǐ wú chén shì bài rén yì,shí yǒu shū shēng zá fàn yīn。
浩气养成天地小,欲心扫尽鬼神钦。hào qì yǎng chéng tiān dì xiǎo,yù xīn sǎo jǐn guǐ shén qīn。
人生能有几七十,自爱当如百炼金。rén shēng néng yǒu jǐ qī shí,zì ài dāng rú bǎi liàn jīn。

御史马伯庸与达鲁花赤徵币不出

丘葵

皇帝书徵老秀才,秀才懒下读书台。huáng dì shū zhēng lǎo xiù cái,xiù cái lǎn xià dú shū tái。
张良本为韩仇出,黄石特因汉祚来。zhāng liáng běn wèi hán chóu chū,huáng shí tè yīn hàn zuò lái。
太守枉劳阶下拜,使臣空向日边回。tài shǒu wǎng láo jiē xià bài,shǐ chén kōng xiàng rì biān huí。
床头一卷春秋笔,斧钺胸中独自裁。chuáng tóu yī juǎn chūn qiū bǐ,fǔ yuè xiōng zhōng dú zì cái。

闭户

丘葵

芝兰岂是为人香,浊世纷纷贵自藏。zhī lán qǐ shì wèi rén xiāng,zhuó shì fēn fēn guì zì cáng。
闭户不求如意事,读书自得养心方。bì hù bù qiú rú yì shì,dú shū zì dé yǎng xīn fāng。
卓然有见如参倚,操则常存勿助忘。zhuó rán yǒu jiàn rú cān yǐ,cāo zé cháng cún wù zhù wàng。
但使天根常活泼,小园花卉亦相羊。dàn shǐ tiān gēn cháng huó pō,xiǎo yuán huā huì yì xiāng yáng。

养气

丘葵

养气须令四体充,饥寒不动是英雄。yǎng qì xū lìng sì tǐ chōng,jī hán bù dòng shì yīng xióng。
常羞仲子徒三咽,稍似颜渊只屡空。cháng xiū zhòng zi tú sān yàn,shāo shì yán yuān zhǐ lǚ kōng。
举动未尝为物碍,精神若可与天通。jǔ dòng wèi cháng wèi wù ài,jīng shén ruò kě yǔ tiān tōng。
氤氲开阖无穷妙,只在绵绵一息中。yīn yūn kāi hé wú qióng miào,zhǐ zài mián mián yī xī zhōng。