古诗词

丘葵

和所盘自宽韵

丘葵

忧患薰心两鬓丝,倚栏瘦影却斜晖。yōu huàn xūn xīn liǎng bìn sī,yǐ lán shòu yǐng què xié huī。
凄其十载不儒服,老矣一生犹布衣。qī qí shí zài bù rú fú,lǎo yǐ yī shēng yóu bù yī。
未信此身长坎坷,细看造物实玄微。wèi xìn cǐ shēn zhǎng kǎn kě,xì kàn zào wù shí xuán wēi。
五更风雨自秋至,不见蚊蝇跋扈飞。wǔ gèng fēng yǔ zì qiū zhì,bù jiàn wén yíng bá hù fēi。

秋怀

丘葵

何处秋来在树间,旅中寂寞欲生寒。hé chù qiū lái zài shù jiān,lǚ zhōng jì mò yù shēng hán。
筼筜粉落见秋色,薜荔青凋带老颜。yún dāng fěn luò jiàn qiū sè,bì lì qīng diāo dài lǎo yán。
午枕尚犹飞豹脚,晓霜久已染鸡冠。wǔ zhěn shàng yóu fēi bào jiǎo,xiǎo shuāng jiǔ yǐ rǎn jī guān。
流年偷向吟中换,老却诗人空等闲。liú nián tōu xiàng yín zhōng huàn,lǎo què shī rén kōng děng xián。

和所盘九日

丘葵

石铓如剑梦犹危,风帽桥边且任吹。shí máng rú jiàn mèng yóu wēi,fēng mào qiáo biān qiě rèn chuī。
山送落晖应恨速,月临归路不妨迟。shān sòng luò huī yīng hèn sù,yuè lín guī lù bù fáng chí。
欲从此夕颓如醉,试问明年健者谁。yù cóng cǐ xī tuí rú zuì,shì wèn míng nián jiàn zhě shuí。
一笑樽前俱是客,可堪摇动菊花期。yī xiào zūn qián jù shì kè,kě kān yáo dòng jú huā qī。

和所盘阑字韵

丘葵

遥想山斋客梦阑,朔风吹鬓怯栏干。yáo xiǎng shān zhāi kè mèng lán,shuò fēng chuī bìn qiè lán gàn。
黄花句里空相忆,青镜朝来独自看。huáng huā jù lǐ kōng xiāng yì,qīng jìng cháo lái dú zì kàn。
绝似东坡来海上,胜犹贾岛渡桑干。jué shì dōng pō lái hǎi shàng,shèng yóu jiǎ dǎo dù sāng gàn。
木奴千树何须问,怀抱时因骥子宽。mù nú qiān shù hé xū wèn,huái bào shí yīn jì zi kuān。

元旦与可大江行

丘葵

日出潮回生紫烟,水光春色弄春妍。rì chū cháo huí shēng zǐ yān,shuǐ guāng chūn sè nòng chūn yán。
底须椒柏来为颂,且与鸥凫叙隔年。dǐ xū jiāo bǎi lái wèi sòng,qiě yǔ ōu fú xù gé nián。
风动微波靴面皱,苔粘枯石佛头圆。fēng dòng wēi bō xuē miàn zhòu,tái zhān kū shí fú tóu yuán。
老来须与溪童乐,争倚芦花学放船。lǎo lái xū yǔ xī tóng lè,zhēng yǐ lú huā xué fàng chuán。

与可大水头闲望

丘葵

暧入纱巾淡淡风,倚楼客思话无穷。ài rù shā jīn dàn dàn fēng,yǐ lóu kè sī huà wú qióng。
前山倒影摇春水,野火飞烟入暮空。qián shān dào yǐng yáo chūn shuǐ,yě huǒ fēi yān rù mù kōng。
无数舟人相尔汝,一群沙鸟自西东。wú shù zhōu rén xiāng ěr rǔ,yī qún shā niǎo zì xī dōng。
江流不碍钟声度,和雨收来八句中。jiāng liú bù ài zhōng shēng dù,hé yǔ shōu lái bā jù zhōng。

过方广寺

丘葵

故人昔日此留题,因入招提为觅诗。gù rén xī rì cǐ liú tí,yīn rù zhāo tí wèi mì shī。
石鼓长存僧屡换,窟泉尚在马安之。shí gǔ zhǎng cún sēng lǚ huàn,kū quán shàng zài mǎ ān zhī。
风檐落叶仍唐桧,苔壁生尘且宋碑。fēng yán luò yè réng táng guì,tái bì shēng chén qiě sòng bēi。
蝴蝶不知春已去,过墙犹顾旧花枝。hú dié bù zhī chūn yǐ qù,guò qiáng yóu gù jiù huā zhī。

呈古直

丘葵

芹泮西风寂寞滨,相逢不作白头新。qín pàn xī fēng jì mò bīn,xiāng féng bù zuò bái tóu xīn。
人知叔向古遗直,谁识尧夫今逸民。rén zhī shū xiàng gǔ yí zhí,shuí shí yáo fū jīn yì mín。
自古文章差底病,历观贤圣莫非贫。zì gǔ wén zhāng chà dǐ bìng,lì guān xián shèng mò fēi pín。
老来安养浩然气,吾辈安能俯仰人。lǎo lái ān yǎng hào rán qì,wú bèi ān néng fǔ yǎng rén。

呈张尚友

丘葵

秋风匹马柳江边,芹泮相逢意浩然。qiū fēng pǐ mǎ liǔ jiāng biān,qín pàn xiāng féng yì hào rán。
吏部文章悬日月,子长史记在山川。lì bù wén zhāng xuán rì yuè,zi zhǎng shǐ jì zài shān chuān。
输君何啻百筹上,期我曾言千载前。shū jūn hé chì bǎi chóu shàng,qī wǒ céng yán qiān zài qián。
造物无情吾辈老,后生谁可嘱遗编。zào wù wú qíng wú bèi lǎo,hòu shēng shuí kě zhǔ yí biān。

自修

丘葵

昔髧两鬓今白头,肯将胸次著闲愁。xī dàn liǎng bìn jīn bái tóu,kěn jiāng xiōng cì zhù xián chóu。
无边风月随宜乐,有分江山取次游。wú biān fēng yuè suí yí lè,yǒu fēn jiāng shān qǔ cì yóu。
但得扪心无愧怍,庶几省己少愆尤。dàn dé mén xīn wú kuì zuò,shù jǐ shěng jǐ shǎo qiān yóu。
荣枯寿夭无为二,未死之前盍自修。róng kū shòu yāo wú wèi èr,wèi sǐ zhī qián hé zì xiū。

重九

丘葵

病馀惟有骨崚嶒,节物催人只自惊。bìng yú wéi yǒu gǔ léng céng,jié wù cuī rén zhǐ zì jīng。
肩比寒山为独耸,心将秋水觉双清。jiān bǐ hán shān wèi dú sǒng,xīn jiāng qiū shuǐ jué shuāng qīng。
正冠落帽俱儿戏,采菊囊萸不老成。zhèng guān luò mào jù ér xì,cǎi jú náng yú bù lǎo chéng。
寂寞空斋卷书坐,欲持杯酒为谁倾。jì mò kōng zhāi juǎn shū zuò,yù chí bēi jiǔ wèi shuí qīng。

晚行书所见

丘葵

夕阳半落红犹在,寒月初升白未匀。xī yáng bàn luò hóng yóu zài,hán yuè chū shēng bái wèi yún。
流水孤村天欲暮,颓檐败壁野无人。liú shuǐ gū cūn tiān yù mù,tuí yán bài bì yě wú rén。
雀衔遗芥营巢急,蛛绎新丝织网频。què xián yí jiè yíng cháo jí,zhū yì xīn sī zhī wǎng pín。
欲问前朝无故老,髑髅落地路荆榛。yù wèn qián cháo wú gù lǎo,dú lóu luò dì lù jīng zhēn。

感遇

丘葵

本是畏人嫌我真,何人使我入城闉。běn shì wèi rén xián wǒ zhēn,hé rén shǐ wǒ rù chéng yīn。
客中谁问张仲蔚,夜半有呼祁孔宾。kè zhōng shuí wèn zhāng zhòng wèi,yè bàn yǒu hū qí kǒng bīn。
万象不离心内易,一私坏尽世间人。wàn xiàng bù lí xīn nèi yì,yī sī huài jǐn shì jiān rén。
半生说过行无寸,石火光中寄此身。bàn shēng shuō guò xíng wú cùn,shí huǒ guāng zhōng jì cǐ shēn。

贫病

丘葵

贫似山僧瘦似猿,病躯只合老山村。pín shì shān sēng shòu shì yuán,bìng qū zhǐ hé lǎo shān cūn。
空床鼿卼无毡卧,破褐褴縿有虱扪。kōng chuáng wù wù wú zhān wò,pò hè lán shān yǒu shī mén。
作甫里翁垂钓艇,学猗玕子饮洼樽。zuò fǔ lǐ wēng chuí diào tǐng,xué yī gān zi yǐn wā zūn。
前修追慕吾何敢,孤负西埔矩老言。qián xiū zhuī mù wú hé gǎn,gū fù xī pǔ jǔ lǎo yán。

吕所盘已回故居月馀日忽忆旧时与游因约再访

丘葵

匆匆别后又秋凉,佳句遥知塞锦囊。cōng cōng bié hòu yòu qiū liáng,jiā jù yáo zhī sāi jǐn náng。
闻道拾遗流落久,归寻小隐钓游乡。wén dào shí yí liú luò jiǔ,guī xún xiǎo yǐn diào yóu xiāng。
旧时邻曲浑如梦,此日江东欲断肠。jiù shí lín qū hún rú mèng,cǐ rì jiāng dōng yù duàn cháng。
拟待梅花携斗酒,访君船泊小溪傍。nǐ dài méi huā xié dòu jiǔ,fǎng jūn chuán pō xiǎo xī bàng。

东归拟再访吕所盘舟便不果盘有诗因次韵以谢

丘葵

对酒殷勤问后期,出门一步便相思。duì jiǔ yīn qín wèn hòu qī,chū mén yī bù biàn xiāng sī。
自从剡曲回舟后,长忆巴山听雨时。zì cóng shàn qū huí zhōu hòu,zhǎng yì bā shān tīng yǔ shí。
鹤发无成应念我,貂裘已敝欲从谁。hè fā wú chéng yīng niàn wǒ,diāo qiú yǐ bì yù cóng shuí。
归途不向盘中过,却被清泉笑恶诗。guī tú bù xiàng pán zhōng guò,què bèi qīng quán xiào è shī。

寄肯体

丘葵

三年云卧一身闲,惟有君来萧寺间。sān nián yún wò yī shēn xián,wéi yǒu jūn lái xiāo sì jiān。
既是君平为世弃,不妨巢父掉头还。jì shì jūn píng wèi shì qì,bù fáng cháo fù diào tóu hái。
平生学道鱼千里,晚岁参禅豹一班。píng shēng xué dào yú qiān lǐ,wǎn suì cān chán bào yī bān。
惟有圣贤真实地,吾侪努力莫辞难。wéi yǒu shèng xián zhēn shí dì,wú chái nǔ lì mò cí nán。

八十岁吟

丘葵

自愧身无济世才,茅斋高卧白云隈。zì kuì shēn wú jì shì cái,máo zhāi gāo wò bái yún wēi。
堂堂玉立窗前竹,叠叠前铺砌上苔。táng táng yù lì chuāng qián zhú,dié dié qián pù qì shàng tái。
白鸟去边春日落,青山断处晚潮来。bái niǎo qù biān chūn rì luò,qīng shān duàn chù wǎn cháo lái。
逢人不必言时事,共把情怀对酒开。féng rén bù bì yán shí shì,gòng bǎ qíng huái duì jiǔ kāi。

示儿

丘葵

吃紧为人毋自欺,吾犹失学况吾儿。chī jǐn wèi rén wú zì qī,wú yóu shī xué kuàng wú ér。
人谁无过过须改,道不远人人莫知。rén shuí wú guò guò xū gǎi,dào bù yuǎn rén rén mò zhī。
一定万牛拖不动,少差驷马亦难追。yī dìng wàn niú tuō bù dòng,shǎo chà sì mǎ yì nán zhuī。
如今老去空惆怅,八十年前尽背驰。rú jīn lǎo qù kōng chóu chàng,bā shí nián qián jǐn bèi chí。

八十四岁吟

丘葵

百年尚有一十六,天不穷人人自穷。bǎi nián shàng yǒu yī shí liù,tiān bù qióng rén rén zì qióng。
未解寡尤并寡悔,若为知至又知终。wèi jiě guǎ yóu bìng guǎ huǐ,ruò wèi zhī zhì yòu zhī zhōng。
如真可死何妨死,欲养不中那得中。rú zhēn kě sǐ hé fáng sǐ,yù yǎng bù zhōng nà dé zhōng。
无可奈何委诸命,狂澜终久必须东。wú kě nài hé wěi zhū mìng,kuáng lán zhōng jiǔ bì xū dōng。