古诗词

叶茵

山居

叶茵

古木环池竹数竿,疏篱补菊屋三间。gǔ mù huán chí zhú shù gān,shū lí bǔ jú wū sān jiān。
白云不放红尘入,无怪山人懒出山。bái yún bù fàng hóng chén rù,wú guài shān rén lǎn chū shān。

元夕

叶茵

一簇莲灯亦可观,隔墙箫鼓二更残。yī cù lián dēng yì kě guān,gé qiáng xiāo gǔ èr gèng cán。
平生未识繁华事,旋借宣和国史看。píng shēng wèi shí fán huá shì,xuán jiè xuān hé guó shǐ kàn。

省墓

叶茵

陇上松杉手自移,至今苔藓半寒枝。lǒng shàng sōng shān shǒu zì yí,zhì jīn tái xiǎn bàn hán zhī。
梦中不记重泉隔,犹学儿童戏彩时。mèng zhōng bù jì zhòng quán gé,yóu xué ér tóng xì cǎi shí。

叶茵

霜月相摩漏二更,书窗伴我一枝横。shuāng yuè xiāng mó lòu èr gèng,shū chuāng bàn wǒ yī zhī héng。
自矜前辈持清白,妒紫妖红总后生。zì jīn qián bèi chí qīng bái,dù zǐ yāo hóng zǒng hòu shēng。

诗僧

叶茵

同住西州一水滨,东州胜处始逢君。tóng zhù xī zhōu yī shuǐ bīn,dōng zhōu shèng chù shǐ féng jūn。
诗成又逐行云去,后日相思只看云。shī chéng yòu zhú xíng yún qù,hòu rì xiāng sī zhǐ kàn yún。

偶成

叶茵

留得春风趁马蹄,日长无事绿杨堤。liú dé chūn fēng chèn mǎ tí,rì zhǎng wú shì lǜ yáng dī。
菜花篱落谁家酒,缓辔长歌过小溪。cài huā lí luò shuí jiā jiǔ,huǎn pèi zhǎng gē guò xiǎo xī。

西湖

叶茵

湘桃深处五陵家,堤柳阴中百宝车。xiāng táo shēn chù wǔ líng jiā,dī liǔ yīn zhōng bǎi bǎo chē。
多是问桃寻柳去,近来山下少梅花。duō shì wèn táo xún liǔ qù,jìn lái shān xià shǎo méi huā。

少陵骑蹇驴图

叶茵

帽破衣宽骨相寒,为花日日醉吟鞍。mào pò yī kuān gǔ xiāng hán,wèi huā rì rì zuì yín ān。
时人只道题风月,后世将诗作史看。shí rén zhǐ dào tí fēng yuè,hòu shì jiāng shī zuò shǐ kàn。

孟浩然归南山图

叶茵

笑指南山跃马归,明知举似弃才诗。xiào zhǐ nán shān yuè mǎ guī,míng zhī jǔ shì qì cái shī。
亭前千古标芳姓,未可穷通论一时。tíng qián qiān gǔ biāo fāng xìng,wèi kě qióng tōng lùn yī shí。

李白诗百篇图

叶茵

长安市上醉如泥,旁若无人且赋诗。zhǎng ān shì shàng zuì rú ní,páng ruò wú rén qiě fù shī。
谁识隐然为计国,沉香亭畔脱靴时。shuí shí yǐn rán wèi jì guó,chén xiāng tíng pàn tuō xuē shí。

岑参醉落魄图

叶茵

醉里沉思世道危,不堪着眼只攒眉。zuì lǐ chén sī shì dào wēi,bù kān zhe yǎn zhǐ zǎn méi。
空留忠愤声名在,不见招归旧日诗。kōng liú zhōng fèn shēng míng zài,bù jiàn zhāo guī jiù rì shī。

记颜

叶茵

五十一年前素昧,相逢元是镜中人。wǔ shí yī nián qián sù mèi,xiāng féng yuán shì jìng zhōng rén。
他时鹤发鸡皮样,却道今番画未真。tā shí hè fā jī pí yàng,què dào jīn fān huà wèi zhēn。

身后寄颜

叶茵

生前喜作死规模,强把冠裳束幻躯。shēng qián xǐ zuò sǐ guī mó,qiáng bǎ guān shang shù huàn qū。
儿辈对人抛好语,吾家南极老人图。ér bèi duì rén pāo hǎo yǔ,wú jiā nán jí lǎo rén tú。

次韵

叶茵

燕入虚檐教子飞,风帘不卷和新诗。yàn rù xū yán jiào zi fēi,fēng lián bù juǎn hé xīn shī。
绿阴满径蜻蜓小,正是梅黄欲雨时。lǜ yīn mǎn jìng qīng tíng xiǎo,zhèng shì méi huáng yù yǔ shí。

渔村

叶茵

古柳溪头枕断槎,横篙挂网几渔家。gǔ liǔ xī tóu zhěn duàn chá,héng gāo guà wǎng jǐ yú jiā。
得鱼去换红蒸米,呼子来挑荠菜花。dé yú qù huàn hóng zhēng mǐ,hū zi lái tiāo jì cài huā。

蚕妇叹

叶茵

浴蚕才罢喂蚕忙,朝暮蓬头去采桑。yù cán cái bà wèi cán máng,cháo mù péng tóu qù cǎi sāng。
辛苦得丝了租税,终年祗著布衣裳。xīn kǔ dé sī le zū shuì,zhōng nián zhī zhù bù yī shang。

机女叹

叶茵

机声咿轧到天明,万缕千丝织得成。jī shēng yī yà dào tiān míng,wàn lǚ qiān sī zhī dé chéng。
售与绮罗人不顾,看纱嫌重绢嫌轻。shòu yǔ qǐ luó rén bù gù,kàn shā xián zhòng juàn xián qīng。

游园

叶茵

碧琅玕里几亭台,万朵芙蕖照水开。bì láng gān lǐ jǐ tíng tái,wàn duǒ fú qú zhào shuǐ kāi。
可醉可吟尤可卧,主人无暇客长来。kě zuì kě yín yóu kě wò,zhǔ rén wú xiá kè zhǎng lái。

即事

叶茵

去去晴云送客舟,客舟刚把去云留。qù qù qíng yún sòng kè zhōu,kè zhōu gāng bǎ qù yún liú。
云心不定客心乱,一阵飞花两岸愁。yún xīn bù dìng kè xīn luàn,yī zhèn fēi huā liǎng àn chóu。

读骚

叶茵

举世昏昏醉未醒,独醒寂寞楚江滨。jǔ shì hūn hūn zuì wèi xǐng,dú xǐng jì mò chǔ jiāng bīn。
后人爱把离骚读,不道离骚误后人。hòu rén ài bǎ lí sāo dú,bù dào lí sāo wù hòu rén。