古诗词

叶茵

枕簟入林僻茶瓜留客迟十韵

叶茵

人人苦炎歊,于我觉太甚。rén rén kǔ yán xiāo,yú wǒ jué tài shén。
北户其清凉,万事付一枕。běi hù qí qīng liáng,wàn shì fù yī zhěn。

枕簟入林僻茶瓜留客迟十韵

叶茵

叩门真丈夫,一揖弃拘检。kòu mén zhēn zhàng fū,yī yī qì jū jiǎn。
人物晋风流,班坐黄玉簟。rén wù jìn fēng liú,bān zuò huáng yù diàn。

枕簟入林僻茶瓜留客迟十韵

叶茵

谭垒争尘清,诗坛传令急。tán lěi zhēng chén qīng,shī tán chuán lìng jí。
今日有公事,俗驾不可入。jīn rì yǒu gōng shì,sú jià bù kě rù。

枕簟入林僻茶瓜留客迟十韵

叶茵

墙外水泠泠,水边木阴阴。qiáng wài shuǐ líng líng,shuǐ biān mù yīn yīn。
相遇聊自适,兹辰犹竹林。xiāng yù liáo zì shì,zī chén yóu zhú lín。

枕簟入林僻茶瓜留客迟十韵

叶茵

同为山泽臞,半分渔樵席。tóng wèi shān zé qú,bàn fēn yú qiáo xí。
我不践斯境,谁肯赏兹僻。wǒ bù jiàn sī jìng,shuí kěn shǎng zī pì。

枕簟入林僻茶瓜留客迟十韵

叶茵

意到景自到,荣荣窗下花。yì dào jǐng zì dào,róng róng chuāng xià huā。
一张彭泽琴,一瓯阳羡茶。yī zhāng péng zé qín,yī ōu yáng xiàn chá。

枕簟入林僻茶瓜留客迟十韵

叶茵

有酒斟酌之,欢然成諠哗。yǒu jiǔ zhēn zhuó zhī,huān rán chéng xuān huā。
何必五侯鲭,李绿兮香瓜。hé bì wǔ hóu qīng,lǐ lǜ xī xiāng guā。

枕簟入林僻茶瓜留客迟十韵

叶茵

一会良不易,载言翻令愁。yī huì liáng bù yì,zài yán fān lìng chóu。
清风有时度,白日不可留。qīng fēng yǒu shí dù,bái rì bù kě liú。

枕簟入林僻茶瓜留客迟十韵

叶茵

君颜犹少年,我发不胜帻。jūn yán yóu shǎo nián,wǒ fā bù shèng zé。
百岁垒一丘,主翁惊是客。bǎi suì lěi yī qiū,zhǔ wēng jīng shì kè。

枕簟入林僻茶瓜留客迟十韵

叶茵

数面成骨肉,子归将何之。shù miàn chéng gǔ ròu,zi guī jiāng hé zhī。
长啸盼天外,云意俱迟迟。zhǎng xiào pàn tiān wài,yún yì jù chí chí。

鲈乡道院

叶茵

步兵旧游地,野人今结庐。bù bīng jiù yóu dì,yě rén jīn jié lú。
千载同一调,志隐不志鱼。qiān zài tóng yī diào,zhì yǐn bù zhì yú。

光风霁月

叶茵

濂溪有此天,天外得此景。lián xī yǒu cǐ tiān,tiān wài dé cǐ jǐng。
景中一衰翁,融入吟哦境。jǐng zhōng yī shuāi wēng,róng rù yín ó jìng。

耕钓境

叶茵

一犁足春雨,一丝摇晴风。yī lí zú chūn yǔ,yī sī yáo qíng fēng。
乐此至乐地,其惟蓑笠翁。lè cǐ zhì lè dì,qí wéi suō lì wēng。

春咏

叶茵

舍瑟声不传,咏归声在道。shě sè shēng bù chuán,yǒng guī shēng zài dào。
风乎野水滨,夕阳转芳草。fēng hū yě shuǐ bīn,xī yáng zhuǎn fāng cǎo。

见天地心

叶茵

百卉伏穷阴,一枝倚春色。bǎi huì fú qióng yīn,yī zhī yǐ chūn sè。
因易探真机,生意何曾息。yīn yì tàn zhēn jī,shēng yì hé céng xī。

存方寸地

叶茵

客问燕山地,燕山地不多。kè wèn yàn shān dì,yàn shān dì bù duō。
只因解培植,桂子绿婆娑。zhǐ yīn jiě péi zhí,guì zi lǜ pó suō。

翠波

叶茵

萧疏拂行云,清阴笼远汀。xiāo shū fú xíng yún,qīng yīn lóng yuǎn tīng。
水色元无色,相逢眼自青。shuǐ sè yuán wú sè,xiāng féng yǎn zì qīng。

皆春

叶茵

一气融万象,大哉造化仁。yī qì róng wàn xiàng,dà zāi zào huà rén。
自耕还自凿,熙熙康衢民。zì gēng hái zì záo,xī xī kāng qú mín。

尘外

叶茵

自有此山扃,疑与浮世隔。zì yǒu cǐ shān jiōng,yí yǔ fú shì gé。
清风袭我裳,竹下有来客。qīng fēng xí wǒ shang,zhú xià yǒu lái kè。

读钓台集

叶茵

万仞山头放一丝,争吟好句记当时。wàn rèn shān tóu fàng yī sī,zhēng yín hǎo jù jì dāng shí。
能诗若不能垂钓,只恐先生不受诗。néng shī ruò bù néng chuí diào,zhǐ kǒng xiān shēng bù shòu shī。