古诗词

何应龙

采莲曲

何应龙

采莲时节懒匀妆,日到波心拨棹忙。cǎi lián shí jié lǎn yún zhuāng,rì dào bō xīn bō zhào máng。
莫向荷花深处去,荷花深处有鸳鸯。mò xiàng hé huā shēn chù qù,hé huā shēn chù yǒu yuān yāng。

春寒

何应龙

博山熏尽鹧鸪斑,罗带同心不忍看。bó shān xūn jǐn zhè gū bān,luó dài tóng xīn bù rěn kàn。
莫近栏干听花雨,楼高无处着春寒。mò jìn lán gàn tīng huā yǔ,lóu gāo wú chù zhe chūn hán。

客怀

何应龙

客怀处处不宜秋,秋到梧桐动客愁。kè huái chù chù bù yí qiū,qiū dào wú tóng dòng kè chóu。
想得故人无字到,雁声远过夕阳楼。xiǎng dé gù rén wú zì dào,yàn shēng yuǎn guò xī yáng lóu。

写情

何应龙

洒泪题春墨晕乾,东风无便寄郎难。sǎ lèi tí chūn mò yūn qián,dōng fēng wú biàn jì láng nán。
青箱再展笺云看,蠹却相思字不完。qīng xiāng zài zhǎn jiān yún kàn,dù què xiāng sī zì bù wán。

寄胡雪江

何应龙

借得官亭小似船,六桥风月友三贤。jiè dé guān tíng xiǎo shì chuán,liù qiáo fēng yuè yǒu sān xián。
芙蓉未发荷花老,一点诗情若个边。fú róng wèi fā hé huā lǎo,yī diǎn shī qíng ruò gè biān。

旅中示同辈

何应龙

与君同出已多时,费尽囊金典尽衣。yǔ jūn tóng chū yǐ duō shí,fèi jǐn náng jīn diǎn jǐn yī。
只待春江烟浪暖,小舟先趁白鸥归。zhǐ dài chūn jiāng yān làng nuǎn,xiǎo zhōu xiān chèn bái ōu guī。

清晓

何应龙

清晓轻传一信风,花添红粉草添茸。qīng xiǎo qīng chuán yī xìn fēng,huā tiān hóng fěn cǎo tiān rōng。
画楼十二栏干曲,春在珠帘第几重。huà lóu shí èr lán gàn qū,chūn zài zhū lián dì jǐ zhòng。

何应龙

泥中莫怪出头迟,历尽冰霜只自知。ní zhōng mò guài chū tóu chí,lì jǐn bīng shuāng zhǐ zì zhī。
昨夜震雷轰渭亩,请君来看化龙枝。zuó yè zhèn léi hōng wèi mǔ,qǐng jūn lái kàn huà lóng zhī。

过垂虹

何应龙

垂虹桥下水连天,一带青山落照边。chuí hóng qiáo xià shuǐ lián tiān,yī dài qīng shān luò zhào biān。
三十六陂烟浦冷,鹭鸶飞上钓渔船。sān shí liù bēi yān pǔ lěng,lù sī fēi shàng diào yú chuán。

吴蚕

何应龙

正是吴蚕出火时,交交窗外一禽啼。zhèng shì wú cán chū huǒ shí,jiāo jiāo chuāng wài yī qín tí。
溪西有叶高难采,遥见青裙上竹梯。xī xī yǒu yè gāo nán cǎi,yáo jiàn qīng qún shàng zhú tī。

效香奁体

何应龙

云幕重重雨未收,嫩寒先到玉帘钩。yún mù zhòng zhòng yǔ wèi shōu,nèn hán xiān dào yù lián gōu。
一杯晚酒无人共,羞带双花下小楼。yī bēi wǎn jiǔ wú rén gòng,xiū dài shuāng huā xià xiǎo lóu。

木犀

何应龙

露粟藏金一半开,层层碧玉映楼台。lù sù cáng jīn yī bàn kāi,céng céng bì yù yìng lóu tái。
西风昨夜吹香过,人在栏干待月来。xī fēng zuó yè chuī xiāng guò,rén zài lán gàn dài yuè lái。

夏日即事

何应龙

野土生烟草树焦,彤彤日脚火云烧。yě tǔ shēng yān cǎo shù jiāo,tóng tóng rì jiǎo huǒ yún shāo。
池边自拗青荷叶,分付山童盖药苗。chí biān zì ǎo qīng hé yè,fēn fù shān tóng gài yào miáo。

题骆秀才葺故庐疏

何应龙

家在西湖合涧桥,短篱围得数椽茅。jiā zài xī hú hé jiàn qiáo,duǎn lí wéi dé shù chuán máo。
归来颇费支撑力,羞见春风燕子巢。guī lái pǒ fèi zhī chēng lì,xiū jiàn chūn fēng yàn zi cháo。

有别

何应龙

楼上佳人唱渭城,楼前杨柳识离情。lóu shàng jiā rén chàng wèi chéng,lóu qián yáng liǔ shí lí qíng。
一声未是难听处,最是难听第四声。yī shēng wèi shì nán tīng chù,zuì shì nán tīng dì sì shēng。

春词

何应龙

玉纤轻揭绣帘开,行到花前泪满腮。yù xiān qīng jiē xiù lián kāi,xíng dào huā qián lèi mǎn sāi。
正尔春心无处托,一双胡蝶忽飞来。zhèng ěr chūn xīn wú chù tuō,yī shuāng hú dié hū fēi lái。

小园

何应龙

地占方方十丈宽,巳栽花木四时看。dì zhàn fāng fāng shí zhàng kuān,sì zāi huā mù sì shí kàn。
客来莫笑生涯薄,窗外新添竹数竿。kè lái mò xiào shēng yá báo,chuāng wài xīn tiān zhú shù gān。

为客

何应龙

初秋为客暮秋归,一檐轻囊半是诗。chū qiū wèi kè mù qiū guī,yī yán qīng náng bàn shì shī。
试问客情何处恶,五更孤店酒醒时。shì wèn kè qíng hé chù è,wǔ gèng gū diàn jiǔ xǐng shí。

东风

何应龙

和彻诗篇得暂闲,落梅香里立栏干。hé chè shī piān dé zàn xián,luò méi xiāng lǐ lì lán gàn。
新裁白纻春衫薄,犹怯东风一阵寒。xīn cái bái zhù chūn shān báo,yóu qiè dōng fēng yī zhèn hán。

有所见

何应龙

不着画罗金缕衣,寻常打扮最相宜。bù zhe huà luó jīn lǚ yī,xún cháng dǎ bàn zuì xiāng yí。
春风燕子楼前过,飘落梨花雪一枝。chūn fēng yàn zi lóu qián guò,piāo luò lí huā xuě yī zhī。
2812