古诗词

李新

大雪不宜干人

李新

漫弥江天慁霏雪,市薪黄金粲环玦。màn mí jiāng tiān hùn fēi xuě,shì xīn huáng jīn càn huán jué。
大寒叵堪出门户,已麾中涓束漫谒。dà hán pǒ kān chū mén hù,yǐ huī zhōng juān shù màn yè。
著作千卷字不同,下希牧守上三公。zhù zuò qiān juǎn zì bù tóng,xià xī mù shǒu shàng sān gōng。
榻西有酒鹅儿色,鸿音读书句成拍。tà xī yǒu jiǔ é ér sè,hóng yīn dú shū jù chéng pāi。
句成拍,不是平生等闲客。jù chéng pāi,bù shì píng shēng děng xián kè。

乘兴可以访戴

李新

潇湘千里冻谁结,夜趣小伧驾桃叶。xiāo xiāng qiān lǐ dòng shuí jié,yè qù xiǎo cāng jià táo yè。
故人此心思见之,幸有寒光交雪月。gù rén cǐ xīn sī jiàn zhī,xìng yǒu hán guāng jiāo xuě yuè。
兴来兴尽我自乐,棹去棹回共何约。xīng lái xīng jǐn wǒ zì lè,zhào qù zhào huí gòng hé yuē。
入门篝火拨新醅,相对此君殊不恶。rù mén gōu huǒ bō xīn pēi,xiāng duì cǐ jūn shū bù è。

题遂宁冯德夫隐士画像

李新

一年三百六十斋,一日不斋事如麻。yī nián sān bǎi liù shí zhāi,yī rì bù zhāi shì rú má。
蒲团曲几乌藤杖,是中正要心出家。pú tuán qū jǐ wū téng zhàng,shì zhōng zhèng yào xīn chū jiā。
不耽钱之庞老,未刬草之丹霞。bù dān qián zhī páng lǎo,wèi chǎn cǎo zhī dān xiá。
幅巾紫裰春颜在,已见山云埋秋槎。fú jīn zǐ duō chūn yán zài,yǐ jiàn shān yún mái qiū chá。
逢人莫问西来意,春去杜鹃啼落花。féng rén mò wèn xī lái yì,chūn qù dù juān tí luò huā。

归美堂

李新

妙龄通籍金闺里,三美垂辉分鼎趾。miào líng tōng jí jīn guī lǐ,sān měi chuí huī fēn dǐng zhǐ。
君恩至重论报难,烱烱臣心罄归美。jūn ēn zhì zhòng lùn bào nán,jiǒng jiǒng chén xīn qìng guī měi。
太山深根蟠厚地,嵩华连鳌隆国址。tài shān shēn gēn pán hòu dì,sōng huá lián áo lóng guó zhǐ。
黄河一曲一千里,初自昆仑荐繁祉。huáng hé yī qū yī qiān lǐ,chū zì kūn lún jiàn fán zhǐ。
龙马负出卜世图,玉敷万叶春有馀。lóng mǎ fù chū bo shì tú,yù fū wàn yè chūn yǒu yú。
走问南箕天永久,莫计后天难老寿。zǒu wèn nán jī tiān yǒng jiǔ,mò jì hòu tiān nán lǎo shòu。
中和赓入颂声中,明堂布政知无穷。zhōng hé gēng rù sòng shēng zhōng,míng táng bù zhèng zhī wú qióng。
当时五章寄天保,而今三祝增华封。dāng shí wǔ zhāng jì tiān bǎo,ér jīn sān zhù zēng huá fēng。

筹笔驿

李新

恶潮翻海真龙泣,未央庭露秋蓬湿。è cháo fān hǎi zhēn lóng qì,wèi yāng tíng lù qiū péng shī。
嵩云无意招不来,旌旗日月随山入。sōng yún wú yì zhāo bù lái,jīng qí rì yuè suí shān rù。
茅屋主人长卧揖,盛气虬髯横槊立。máo wū zhǔ rén zhǎng wò yī,shèng qì qiú rán héng shuò lì。
汉陵白骨生春光,半夜平怀听呼吸。hàn líng bái gǔ shēng chūn guāng,bàn yè píng huái tīng hū xī。
笔端隐语飞英略,潜拉秦原老鲵角。bǐ duān yǐn yǔ fēi yīng lüè,qián lā qín yuán lǎo ní jiǎo。
天心不肯续金刀,渭桥水急妖星落。tiān xīn bù kěn xù jīn dāo,wèi qiáo shuǐ jí yāo xīng luò。

武功驿留题

李新

雾卷马蹄尘自起,东风送渡咸阳水。wù juǎn mǎ tí chén zì qǐ,dōng fēng sòng dù xián yáng shuǐ。
故园花木绿成围,犹向关中见桃李。gù yuán huā mù lǜ chéng wéi,yóu xiàng guān zhōng jiàn táo lǐ。
闻道春前雪最深,行人僵死薪如金。wén dào chūn qián xuě zuì shēn,xíng rén jiāng sǐ xīn rú jīn。
羲和不肯为日驭,潜入北海分幽阴。xī hé bù kěn wèi rì yù,qián rù běi hǎi fēn yōu yīn。
长安今过何曾识,此度刘郎老于昔。zhǎng ān jīn guò hé céng shí,cǐ dù liú láng lǎo yú xī。
终南入望眼长青,渭水翻波心更赤。zhōng nán rù wàng yǎn zhǎng qīng,wèi shuǐ fān bō xīn gèng chì。
只今身在选官图,梦守么么五十馀。zhǐ jīn shēn zài xuǎn guān tú,mèng shǒu me me wǔ shí yú。
衣轻跃骏美年少,爱尔平时不读书。yī qīng yuè jùn měi nián shǎo,ài ěr píng shí bù dú shū。

项羽庙

李新

平生虎力鼎可扛,愤气不作咸阳降。píng shēng hǔ lì dǐng kě káng,fèn qì bù zuò xián yáng jiàng。
江东子弟累千百,谁知国士元无双。jiāng dōng zi dì lèi qiān bǎi,shuí zhī guó shì yuán wú shuāng。
一夕楚歌四面起,伯图未就人怀邦。yī xī chǔ gē sì miàn qǐ,bó tú wèi jiù rén huái bāng。
自古功业有再举,何不隐忍过乌江。zì gǔ gōng yè yǒu zài jǔ,hé bù yǐn rěn guò wū jiāng。

过垂云亭

李新

西风吹秋落山谷,霜红换尽烟边绿。xī fēng chuī qiū luò shān gǔ,shuāng hóng huàn jǐn yān biān lǜ。
垂云门冷一事无,只有庭松与篱菊。chuí yún mén lěng yī shì wú,zhǐ yǒu tíng sōng yǔ lí jú。
白日兰堂一局棋,百年闲事无游丝。bái rì lán táng yī jú qí,bǎi nián xián shì wú yóu sī。
山僧更劝黄粱饭,真似邯郸枕上时。shān sēng gèng quàn huáng liáng fàn,zhēn shì hán dān zhěn shàng shí。

飞仙道中

李新

鸟衔桃李堕高卑,陵谷逢春花作衣。niǎo xián táo lǐ duò gāo bēi,líng gǔ féng chūn huā zuò yī。
犹忆去年携小筥,上山独自采春薇。yóu yì qù nián xié xiǎo jǔ,shàng shān dú zì cǎi chūn wēi。
涧流到海住家处,今我无家何更归。jiàn liú dào hǎi zhù jiā chù,jīn wǒ wú jiā hé gèng guī。
修途老来倍酸苦,晚雨一丝愁一缕。xiū tú lǎo lái bèi suān kǔ,wǎn yǔ yī sī chóu yī lǚ。
晓征春事太半无,未尽蜀天已秦语。xiǎo zhēng chūn shì tài bàn wú,wèi jǐn shǔ tiān yǐ qín yǔ。
仰看鸿鹄向南飞,笑杀鸱鸢争腐鼠。yǎng kàn hóng gǔ xiàng nán fēi,xiào shā chī yuān zhēng fǔ shǔ。

广都道中作

李新

万花织篱凡几曲,绣屏处处围茅屋。wàn huā zhī lí fán jǐ qū,xiù píng chù chù wéi máo wū。
家贫张日无罗幕,东风吹开莫吹落。jiā pín zhāng rì wú luó mù,dōng fēng chuī kāi mò chuī luò。
居人应笑行客痴,春去春归殊不知。jū rén yīng xiào xíng kè chī,chūn qù chūn guī shū bù zhī。

过东界

李新

云浮山腰末之顶,水穴青崖浚于井。yún fú shān yāo mò zhī dǐng,shuǐ xué qīng yá jùn yú jǐng。
孔明不死吾其归,左衽岂宜蝤蛴领。kǒng míng bù sǐ wú qí guī,zuǒ rèn qǐ yí qiú qí lǐng。
群羌负药倍车载,螺齿钱丈束囊瘿。qún qiāng fù yào bèi chē zài,luó chǐ qián zhàng shù náng yǐng。
得茶便重不便轻,肩突驼峰犹外屏。dé chá biàn zhòng bù biàn qīng,jiān tū tuó fēng yóu wài píng。
石碉设崄鸟鼠智,铜鼓销声犬羊静。shí diāo shè xiǎn niǎo shǔ zhì,tóng gǔ xiāo shēng quǎn yáng jìng。
入门蹲足唤煮茶,嚼铁相甘苦荍饼。rù mén dūn zú huàn zhǔ chá,jué tiě xiāng gān kǔ qiáo bǐng。

东陂

李新

珠盘出海山峥嵘,荥阳城东春水生。zhū pán chū hǎi shān zhēng róng,xíng yáng chéng dōng chūn shuǐ shēng。
路沙陷车没马脚,行人避沙堤下行。lù shā xiàn chē méi mǎ jiǎo,xíng rén bì shā dī xià xíng。
个中人利鱼芡美,轻舠细网晨纵横。gè zhōng rén lì yú qiàn měi,qīng dāo xì wǎng chén zòng héng。
烟云弥茫水面阔,鸥鹭不管机心萌。yān yún mí máng shuǐ miàn kuò,ōu lù bù guǎn jī xīn méng。
齿繁九州无旷土,此地何得无人争。chǐ fán jiǔ zhōu wú kuàng tǔ,cǐ dì hé dé wú rén zhēng。
我欲决水界畦垄,万顷毕种渊明粳。wǒ yù jué shuǐ jiè qí lǒng,wàn qǐng bì zhǒng yuān míng jīng。
黄蓑大笠趁春雨,日与老农来劝耕。huáng suō dà lì chèn chūn yǔ,rì yǔ lǎo nóng lái quàn gēng。

出塞

李新

城头落日黄云起,断草飞蓬满千里。chéng tóu luò rì huáng yún qǐ,duàn cǎo fēi péng mǎn qiān lǐ。
红尘一骑踏高回,半夜驱兵渡辽水。hóng chén yī qí tà gāo huí,bàn yè qū bīng dù liáo shuǐ。
马蹄行尽关山月,燕然山下沙如雪。mǎ tí xíng jǐn guān shān yuè,yàn rán shān xià shā rú xuě。
负戈泪落暗吞声,烟陇悲笳共幽咽。fù gē lèi luò àn tūn shēng,yān lǒng bēi jiā gòng yōu yàn。
我皇有四海,何用穷元冥。wǒ huáng yǒu sì hǎi,hé yòng qióng yuán míng。
边人纵戮尽,亦是吾生灵。biān rén zòng lù jǐn,yì shì wú shēng líng。
先王修德怀四夷,梯航重译归无为。xiān wáng xiū dé huái sì yí,tī háng zhòng yì guī wú wèi。
不使城南征夫怨,三春折尽绿杨枝。bù shǐ chéng nán zhēng fū yuàn,sān chūn zhé jǐn lǜ yáng zhī。

访幽人

李新

紫骝摇玉东城东,绿眉少年双颊红。zǐ liú yáo yù dōng chéng dōng,lǜ méi shǎo nián shuāng jiá hóng。
扫尘先过风骚客,豪气几吞云梦泽。sǎo chén xiān guò fēng sāo kè,háo qì jǐ tūn yún mèng zé。
新诗一夜急春风,飘落樱桃点窗白。xīn shī yī yè jí chūn fēng,piāo luò yīng táo diǎn chuāng bái。
青烟昼覆琉璃樽,何时投袂歌王孙。qīng yān zhòu fù liú lí zūn,hé shí tóu mèi gē wáng sūn。
归去来,黄陵老鸦啼日昏。guī qù lái,huáng líng lǎo yā tí rì hūn。

登牛溪岭

李新

岷峨润眼长可人,清江水绿如九亲。mín é rùn yǎn zhǎng kě rén,qīng jiāng shuǐ lǜ rú jiǔ qīn。
水光山色不相送,自涯而返情太真。shuǐ guāng shān sè bù xiāng sòng,zì yá ér fǎn qíng tài zhēn。
别车驱将向何处,到此已与魑魅邻。bié chē qū jiāng xiàng hé chù,dào cǐ yǐ yǔ chī mèi lín。
投荒哀过三良死,可赎人亦百其身。tóu huāng āi guò sān liáng sǐ,kě shú rén yì bǎi qí shēn。

题月山亭

李新

山如偃月江如玦,我歌骊驹与公别。shān rú yǎn yuè jiāng rú jué,wǒ gē lí jū yǔ gōng bié。
出门大路砻砥平,何得却言新径捷。chū mén dà lù lóng dǐ píng,hé dé què yán xīn jìng jié。
新径无人可问迷,荆棘勾衣马蹄折。xīn jìng wú rén kě wèn mí,jīng jí gōu yī mǎ tí zhé。
急行先到决不疑,大路知公笑人拙。jí xíng xiān dào jué bù yí,dà lù zhī gōng xiào rén zhuō。
巾车和銮长中节,缓绥脂毂循安辙。jīn chē hé luán zhǎng zhōng jié,huǎn suí zhī gǔ xún ān zhé。
此身逸乐无疏虞,五里少休十里歇。cǐ shēn yì lè wú shū yú,wǔ lǐ shǎo xiū shí lǐ xiē。
一迟一速勿复论,只将大路指儿孙。yī chí yī sù wù fù lùn,zhǐ jiāng dà lù zhǐ ér sūn。

西轩杂言

李新

风琴牛笛难度曲,早韭晚菘谁当肉。fēng qín niú dí nán dù qū,zǎo jiǔ wǎn sōng shuí dāng ròu。
笔端画饼不得饱,汁少熬鸡浑未熟。bǐ duān huà bǐng bù dé bǎo,zhī shǎo áo jī hún wèi shú。
三年楮叶太劳力,八尺鼓围竟空腹。sān nián chǔ yè tài láo lì,bā chǐ gǔ wéi jìng kōng fù。
遥遥华胄犹龙孙,皎皎白驹絷空谷。yáo yáo huá zhòu yóu lóng sūn,jiǎo jiǎo bái jū zhí kōng gǔ。
头风岂无草檄愈,酱瓿正须太玄覆。tóu fēng qǐ wú cǎo xí yù,jiàng bù zhèng xū tài xuán fù。
供书小吏腕几脱,免冠毛颖发仍秃。gōng shū xiǎo lì wàn jǐ tuō,miǎn guān máo yǐng fā réng tū。
年来轧思倒挽牛,逃虚僧社高如秋。nián lái yà sī dào wǎn niú,táo xū sēng shè gāo rú qiū。
乞身得此清凉国,不减人间万户侯。qǐ shēn dé cǐ qīng liáng guó,bù jiǎn rén jiān wàn hù hóu。

打剥牡丹

李新

大芽如茧肥,小芽瘦如锥。dà yá rú jiǎn féi,xiǎo yá shòu rú zhuī。
我今取去无厚薄,不欲气本多支离。wǒ jīn qǔ qù wú hòu báo,bù yù qì běn duō zhī lí。
绿尖堕地那复数,存者屹立珊瑚枝。lǜ jiān duò dì nà fù shù,cún zhě yì lì shān hú zhī。
姚黄魏紫各王后,肯许阘冗相追随。yáo huáng wèi zǐ gè wáng hòu,kěn xǔ dá rǒng xiāng zhuī suí。
姬周祧庙曾祖祢,主父强汉疏宗支。jī zhōu tiāo miào céng zǔ mí,zhǔ fù qiáng hàn shū zōng zhī。
昔人立朝恶党盛,败群杂莠何可知。xī rén lì cháo è dǎng shèng,bài qún zá yǒu hé kě zhī。
一母宜男竟衰弱,岂有如许宁馨儿。yī mǔ yí nán jìng shuāi ruò,qǐ yǒu rú xǔ níng xīn ér。
吾惧生蛇为龙祸,又畏百工无一师。wú jù shēng shé wèi lóng huò,yòu wèi bǎi gōng wú yī shī。
故今披剥信老手,如与造化俱无私。gù jīn pī bō xìn lǎo shǒu,rú yǔ zào huà jù wú sī。
明年春归乃翁出,空庭还闭绝代姿。míng nián chūn guī nǎi wēng chū,kōng tíng hái bì jué dài zī。
风雨大是遭白眼,酒炙谁复来齐眉。fēng yǔ dà shì zāo bái yǎn,jiǔ zhì shuí fù lái qí méi。
衡门一锁略安分,幽谷待赏几无时。héng mén yī suǒ lüè ān fēn,yōu gǔ dài shǎng jǐ wú shí。
寄根王谢自得地,燕子归来汝莫疑。jì gēn wáng xiè zì dé dì,yàn zi guī lái rǔ mò yí。

飞将

李新

老翁望封竟无有,自是翁骨生来丑。lǎo wēng wàng fēng jìng wú yǒu,zì shì wēng gǔ shēng lái chǒu。
猿臂悬知不入相,且有杀降聊藉口。yuán bì xuán zhī bù rù xiāng,qiě yǒu shā jiàng liáo jí kǒu。
翁今远孙骨虽瘦,不解射雕能饮酒。wēng jīn yuǎn sūn gǔ suī shòu,bù jiě shè diāo néng yǐn jiǔ。
自汉至今太寂寥,何得遥遥纪华胄。zì hàn zhì jīn tài jì liáo,hé dé yáo yáo jì huá zhòu。
尚方侯印只方寸,岂有铸金大于斗。shàng fāng hóu yìn zhǐ fāng cùn,qǐ yǒu zhù jīn dà yú dòu。
为翁力取置肘间,令翁千岁无恨颜。wèi wēng lì qǔ zhì zhǒu jiān,lìng wēng qiān suì wú hèn yán。

乐园假寐

李新

鹊声去复回,虫丝长复短。què shēng qù fù huí,chóng sī zhǎng fù duǎn。
江村石枕冷,一睫春梦断。jiāng cūn shí zhěn lěng,yī jié chūn mèng duàn。
明朝骑马且重来,日迟更为杨花暖。míng cháo qí mǎ qiě zhòng lái,rì chí gèng wèi yáng huā nuǎn。