古诗词

李新

行路难

李新

君不见天上星,万古耀虚碧。jūn bù jiàn tiān shàng xīng,wàn gǔ yào xū bì。
岂意一夕间,堕地化为石。qǐ yì yī xī jiān,duò dì huà wèi shí。
物理变化无定端,谁保人心无改易。wù lǐ biàn huà wú dìng duān,shuí bǎo rén xīn wú gǎi yì。
忆妾江边采白蘋,郎骑白马渡江津。yì qiè jiāng biān cǎi bái píng,láng qí bái mǎ dù jiāng jīn。
垂鞭停棹潜相顾,共惜当年桃李春。chuí biān tíng zhào qián xiāng gù,gòng xī dāng nián táo lǐ chūn。
石城二月东风暮,断肠狂絮随郎去。shí chéng èr yuè dōng fēng mù,duàn cháng kuáng xù suí láng qù。
百年誓拟同灰尘,醉指青松表情愫。bǎi nián shì nǐ tóng huī chén,zuì zhǐ qīng sōng biǎo qíng sù。
可怜一日君心改,前日之言复谁顾。kě lián yī rì jūn xīn gǎi,qián rì zhī yán fù shuí gù。
弃捐不待颜色衰,忍把流年坐相误。qì juān bù dài yán sè shuāi,rěn bǎ liú nián zuò xiāng wù。
还君明月珠,解妾罗襦结。hái jūn míng yuè zhū,jiě qiè luó rú jié。
念之空自伤,长恸与君别。niàn zhī kōng zì shāng,zhǎng tòng yǔ jūn bié。
出门望乡关,不惜千里行。chū mén wàng xiāng guān,bù xī qiān lǐ xíng。
从人既非礼,何以见父兄。cóng rén jì fēi lǐ,hé yǐ jiàn fù xiōng。
去住两不可,伫立以屏营。qù zhù liǎng bù kě,zhù lì yǐ píng yíng。
此时心断绝,始信天无情。cǐ shí xīn duàn jué,shǐ xìn tiān wú qíng。
野水东流去不还,忧乐翻变须臾间。yě shuǐ dōng liú qù bù hái,yōu lè fān biàn xū yú jiān。
妇人将身弗轻许,听歌今日行路难。fù rén jiāng shēn fú qīng xǔ,tīng gē jīn rì xíng lù nán。

锦江思

李新

独咏沧浪古岸边,牵风柳带绿凝烟。dú yǒng cāng làng gǔ àn biān,qiān fēng liǔ dài lǜ níng yān。
得鱼且斫金丝鲙,醉折桃花倚钓船。dé yú qiě zhuó jīn sī kuài,zuì zhé táo huā yǐ diào chuán。