古诗词

吴锡畴

僮谕

吴锡畴

小隐生涯无别事,护持蓑笠傍鸥沙。xiǎo yǐn shēng yá wú bié shì,hù chí suō lì bàng ōu shā。
清泉频注吟边砚,活火随煎饭后茶。qīng quán pín zhù yín biān yàn,huó huǒ suí jiān fàn hòu chá。
趁早须来添鹤料,便忙也去看梅花。chèn zǎo xū lái tiān hè liào,biàn máng yě qù kàn méi huā。
焚香扫地齐书帙,客到邻墙有酒赊。fén xiāng sǎo dì qí shū zhì,kè dào lín qiáng yǒu jiǔ shē。

遇梅初花

吴锡畴

陇上无人寄一枝,疏花忽见喜生眉。lǒng shàng wú rén jì yī zhī,shū huā hū jiàn xǐ shēng méi。
岩棱面瘦霜明里,潇洒香寒月上时。yán léng miàn shòu shuāng míng lǐ,xiāo sǎ xiāng hán yuè shàng shí。
比姑射仙同调度,与林逋老共襟期。bǐ gū shè xiān tóng diào dù,yǔ lín bū lǎo gòng jīn qī。
孤芳不竞能坚守,肯向离骚怨未知。gū fāng bù jìng néng jiān shǒu,kěn xiàng lí sāo yuàn wèi zhī。

秋日

吴锡畴

西风吹雨故将寒,斗室盘旋宇宙宽。xī fēng chuī yǔ gù jiāng hán,dòu shì pán xuán yǔ zhòu kuān。
芦已成花衰鬓白,枫犹染叶醉容丹。lú yǐ chéng huā shuāi bìn bái,fēng yóu rǎn yè zuì róng dān。
人间岁月几羊胛,身外勋名一鼠肝。rén jiān suì yuè jǐ yáng jiǎ,shēn wài xūn míng yī shǔ gān。
领略秋光无限意,东篱闲掇落英餐。lǐng lüè qiū guāng wú xiàn yì,dōng lí xián duō luò yīng cān。

次韵答吴仲山

吴锡畴

声利驱人万毂忙,何如林下玩幽芳。shēng lì qū rén wàn gǔ máng,hé rú lín xià wán yōu fāng。
一池草色春不尽,半树梅花月也香。yī chí cǎo sè chūn bù jǐn,bàn shù méi huā yuè yě xiāng。
古锦忽分诗眼巧,短笺难寄话头长。gǔ jǐn hū fēn shī yǎn qiǎo,duǎn jiān nán jì huà tóu zhǎng。
相望正恨相逢晚,莫惜来过剪韭黄。xiāng wàng zhèng hèn xiāng féng wǎn,mò xī lái guò jiǎn jiǔ huáng。

元日

吴锡畴

寂寞柴门贺客疏,已输渐后饮屠苏。jì mò chái mén hè kè shū,yǐ shū jiàn hòu yǐn tú sū。
花情柳思开新岁,竹简蒲团只故吾。huā qíng liǔ sī kāi xīn suì,zhú jiǎn pú tuán zhǐ gù wú。
献楚有谁能辨玉,求齐正自不工竽。xiàn chǔ yǒu shuí néng biàn yù,qiú qí zhèng zì bù gōng yú。
朝来笑挽春风问,亦解重青两鬓无。cháo lái xiào wǎn chūn fēng wèn,yì jiě zhòng qīng liǎng bìn wú。

临川忆旧

吴锡畴

漫浪同为逆旅人,倏然离合入思频。màn làng tóng wèi nì lǚ rén,shū rán lí hé rù sī pín。
清明上巳多愁雨,芍药荼蘼各殿春。qīng míng shàng sì duō chóu yǔ,sháo yào tú mí gè diàn chūn。
不改交情山翠旧,渐添老色鬓华新。bù gǎi jiāo qíng shān cuì jiù,jiàn tiān lǎo sè bìn huá xīn。
近来世念寒烟薄,已办青蓑理钓纶。jìn lái shì niàn hán yān báo,yǐ bàn qīng suō lǐ diào lún。

擘蟹

吴锡畴

寒蒲就缚失横行,已矣甘从五鼎烹。hán pú jiù fù shī héng xíng,yǐ yǐ gān cóng wǔ dǐng pēng。
凭恃甲戈名以躁,贮藏风露败于清。píng shì jiǎ gē míng yǐ zào,zhù cáng fēng lù bài yú qīng。
芦花洲冷霜威健,竹叶杯深饮兴生。lú huā zhōu lěng shuāng wēi jiàn,zhú yè bēi shēn yǐn xīng shēng。
且与老饕成后赋,正须一笑付姜橙。qiě yǔ lǎo tāo chéng hòu fù,zhèng xū yī xiào fù jiāng chéng。

次韵逢原偶兴

吴锡畴

曾共清灯坐夜阑,依然故我只儒酸。céng gòng qīng dēng zuò yè lán,yī rán gù wǒ zhǐ rú suān。
昏眸但觉看山易,倦足方知行路难。hūn móu dàn jué kàn shān yì,juàn zú fāng zhī xíng lù nán。
扪虱坐谈思傲睨,闻鸡起舞叹衰残。mén shī zuò tán sī ào nì,wén jī qǐ wǔ tàn shuāi cán。
闲中恰续无功记,以醉为乡尽自宽。xián zhōng qià xù wú gōng jì,yǐ zuì wèi xiāng jǐn zì kuān。

九日集客

吴锡畴

佳节欲酬须酩酊,东篱不记几飞觞。jiā jié yù chóu xū mǐng dīng,dōng lí bù jì jǐ fēi shāng。
从教乌帽吹将去,且对黄花领取香。cóng jiào wū mào chuī jiāng qù,qiě duì huáng huā lǐng qǔ xiāng。
世事漫劳三太息,人生宽破百重阳。shì shì màn láo sān tài xī,rén shēng kuān pò bǎi zhòng yáng。
英雄盖代今何在,戏马高台久已荒。yīng xióng gài dài jīn hé zài,xì mǎ gāo tái jiǔ yǐ huāng。

次韵写兴

吴锡畴

不学韩公咎斗牛,此心无愧许沙鸥。bù xué hán gōng jiù dòu niú,cǐ xīn wú kuì xǔ shā ōu。
阴晴明日自难料,得失频年已熟筹。yīn qíng míng rì zì nán liào,dé shī pín nián yǐ shú chóu。
痴计空为千载虑,虚名翻误一生忧。chī jì kōng wèi qiān zài lǜ,xū míng fān wù yī shēng yōu。
闲中菘韭皆真味,绝胜羊腔进膳羞。xián zhōng sōng jiǔ jiē zhēn wèi,jué shèng yáng qiāng jìn shàn xiū。

晚春喜友人至

吴锡畴

柳门竹巷静生苔,节序俄惊物物催。liǔ mén zhú xiàng jìng shēng tái,jié xù é jīng wù wù cuī。
一雨拉将寒食过,百花让与牡丹开。yī yǔ lā jiāng hán shí guò,bǎi huā ràng yǔ mǔ dān kāi。
若为缱绻留春日,正可淋漓纵酒杯。ruò wèi qiǎn quǎn liú chūn rì,zhèng kě lín lí zòng jiǔ bēi。
呼舞忽闻猿鹤喜,儿童忙报故人来。hū wǔ hū wén yuán hè xǐ,ér tóng máng bào gù rén lái。

竹洲重葺仁寿堂

吴锡畴

抗章当日勇辞荣,三咏循陔世念轻。kàng zhāng dāng rì yǒng cí róng,sān yǒng xún gāi shì niàn qīng。
娱悦高堂仁者寿,壅培遗植圣之清。yú yuè gāo táng rén zhě shòu,yōng péi yí zhí shèng zhī qīng。
云涵翠葆添新荫,秋逼青琅戛旧声。yún hán cuì bǎo tiān xīn yīn,qiū bī qīng láng jiá jiù shēng。
故址依然成栋宇,水心题扁尚晶明。gù zhǐ yī rán chéng dòng yǔ,shuǐ xīn tí biǎn shàng jīng míng。

秋怀

吴锡畴

雁声叫断一天秋,寒气凭陵季子裘。yàn shēng jiào duàn yī tiān qiū,hán qì píng líng jì zi qiú。
莫恨蛾眉偏薄命,曾知猿臂自难侯。mò hèn é méi piān báo mìng,céng zhī yuán bì zì nán hóu。
绕黄花有诗消遣,持紫螯兼酒拍浮。rào huáng huā yǒu shī xiāo qiǎn,chí zǐ áo jiān jiǔ pāi fú。
未用凄凉如宋玉,月明清思满前洲。wèi yòng qī liáng rú sòng yù,yuè míng qīng sī mǎn qián zhōu。

次韵叶介夫

吴锡畴

芳草垂杨浥嫩寒,苔痕新过雨斑斑。fāng cǎo chuí yáng yì nèn hán,tái hén xīn guò yǔ bān bān。
一年春付花开落,长日庭分燕往还。yī nián chūn fù huā kāi luò,zhǎng rì tíng fēn yàn wǎng hái。
世事只堪频对酒,诗情自可饱看山。shì shì zhǐ kān pín duì jiǔ,shī qíng zì kě bǎo kàn shān。
尽穷莫用文为送,郊岛曾容季孟间。jǐn qióng mò yòng wén wèi sòng,jiāo dǎo céng róng jì mèng jiān。

秋夜

吴锡畴

寂寂虚堂风露凉,边声惊听雁南翔。jì jì xū táng fēng lù liáng,biān shēng jīng tīng yàn nán xiáng。
短筇梦涉秋三径,长笛思乘月一航。duǎn qióng mèng shè qiū sān jìng,zhǎng dí sī chéng yuè yī háng。
老眼添昏如浊镜,吟怀多感类寒螀。lǎo yǎn tiān hūn rú zhuó jìng,yín huái duō gǎn lèi hán jiāng。
久知拙不趁时样,肯羡东邻斗靓妆。jiǔ zhī zhuō bù chèn shí yàng,kěn xiàn dōng lín dòu jìng zhuāng。

夜感

吴锡畴

少年未识堤防老,不办坡翁大字书。shǎo nián wèi shí dī fáng lǎo,bù bàn pō wēng dà zì shū。
犹有壮心耽万卷,其如昏目负三馀。yóu yǒu zhuàng xīn dān wàn juǎn,qí rú hūn mù fù sān yú。
睡迟只怕中宵觉,交淡从教俗轨疏。shuì chí zhǐ pà zhōng xiāo jué,jiāo dàn cóng jiào sú guǐ shū。
瞑坐漫搜诗拨遣,灵台一片炯如初。míng zuò màn sōu shī bō qiǎn,líng tái yī piàn jiǒng rú chū。

凭栏

吴锡畴

刘伯龙如鬼笑何,居然幻境蚁南柯。liú bó lóng rú guǐ xiào hé,jū rán huàn jìng yǐ nán kē。
世间知止人应少,天下难言事最多。shì jiān zhī zhǐ rén yīng shǎo,tiān xià nán yán shì zuì duō。
梧叶凄凉依节序,雁声依约自关河。wú yè qī liáng yī jié xù,yàn shēng yī yuē zì guān hé。
凭栏莫起悲秋意,老色何妨借酒酡。píng lán mò qǐ bēi qiū yì,lǎo sè hé fáng jiè jiǔ tuó。

旅舟度岁呈范尧臣

吴锡畴

柏盏椒盘且罢休,吕蒙城下泊孤舟。bǎi zhǎn jiāo pán qiě bà xiū,lǚ méng chéng xià pō gū zhōu。
昏灯独照还乡梦,久客新添别岁愁。hūn dēng dú zhào hái xiāng mèng,jiǔ kè xīn tiān bié suì chóu。
爆竹无声惊寂寞,梅花有意伴淹留。bào zhú wú shēng jīng jì mò,méi huā yǒu yì bàn yān liú。
明朝例是加年事,不信公侯不白头。míng cháo lì shì jiā nián shì,bù xìn gōng hóu bù bái tóu。

对月有怀

吴锡畴

破晴斜月入帘阴,鬓影萧骚老不禁。pò qíng xié yuè rù lián yīn,bìn yǐng xiāo sāo lǎo bù jìn。
九十日春风与雨,百千年事后犹今。jiǔ shí rì chūn fēng yǔ yǔ,bǎi qiān nián shì hòu yóu jīn。
牡丹红褪残妆面,杜宇声寒故国心。mǔ dān hóng tuì cán zhuāng miàn,dù yǔ shēng hán gù guó xīn。
眼底交游期又误,飞鸿杳杳鲤沈沈。yǎn dǐ jiāo yóu qī yòu wù,fēi hóng yǎo yǎo lǐ shěn shěn。

次韵汪仁甫

吴锡畴

斜河炯炯雁飞飞,老却斯人天未知。xié hé jiǒng jiǒng yàn fēi fēi,lǎo què sī rén tiān wèi zhī。
三径秋光犹在菊,一年心事可无诗。sān jìng qiū guāng yóu zài jú,yī nián xīn shì kě wú shī。
岁华迅似离弦箭,愁思多于盈杼丝。suì huá xùn shì lí xián jiàn,chóu sī duō yú yíng zhù sī。
寂寂空山明月里,谁拈霜竹倚风吹。jì jì kōng shān míng yuè lǐ,shuí niān shuāng zhú yǐ fēng chuī。
751234