古诗词

吴锡畴

结屋

吴锡畴

结屋须教坐对山,把茅才此有三间。jié wū xū jiào zuò duì shān,bǎ máo cái cǐ yǒu sān jiān。
浇花抱瓮调停懒,洗砚裁笺准备闲。jiāo huā bào wèng diào tíng lǎn,xǐ yàn cái jiān zhǔn bèi xián。
未问丹砂能蜕骨,久知绿酒可酡颜。wèi wèn dān shā néng tuì gǔ,jiǔ zhī lǜ jiǔ kě tuó yán。
江湖浪迹成何事,抖擞归囊句不悭。jiāng hú làng jì chéng hé shì,dǒu sǒu guī náng jù bù qiān。

秋来

吴锡畴

秋来病叶不禁风,渐觉虚檐坠片红。qiū lái bìng yè bù jìn fēng,jiàn jué xū yán zhuì piàn hóng。
斜日半溪人唤渡,断云千里雁横空。xié rì bàn xī rén huàn dù,duàn yún qiān lǐ yàn héng kōng。
诗情得似驯鸥子,世事徐观失马翁。shī qíng dé shì xùn ōu zi,shì shì xú guān shī mǎ wēng。
忻戚莫将为我役,此怀拍拍自春融。xīn qī mò jiāng wèi wǒ yì,cǐ huái pāi pāi zì chūn róng。

楚东岁暮

吴锡畴

楼高霜冷漏声迟,独立阑干忆别离。lóu gāo shuāng lěng lòu shēng chí,dú lì lán gàn yì bié lí。
明月一奁磨后镜,疏星几点劫残棋。míng yuè yī lián mó hòu jìng,shū xīng jǐ diǎn jié cán qí。
岁寒时节难为客,老日头颅尽付诗。suì hán shí jié nán wèi kè,lǎo rì tóu lú jǐn fù shī。
颇觉凄凉无晤语,临风说与冻梅知。pǒ jué qī liáng wú wù yǔ,lín fēng shuō yǔ dòng méi zhī。

癸酉元日

吴锡畴

一声爆竹又惊春,荼垒中间写此心。yī shēng bào zhú yòu jīng chūn,tú lěi zhōng jiān xiě cǐ xīn。
忽忽行年周六甲,便便痴腹拟三壬。hū hū xíng nián zhōu liù jiǎ,biàn biàn chī fù nǐ sān rén。
酒泉郡里宁甘饮,饭颗山头尚苦吟。jiǔ quán jùn lǐ níng gān yǐn,fàn kē shān tóu shàng kǔ yín。
强健得闲元是福,何妨终老住云林。qiáng jiàn dé xián yuán shì fú,hé fáng zhōng lǎo zhù yún lín。

别吴仲俊

吴锡畴

背人春事水趁东,浅紫深红次第空。bèi rén chūn shì shuǐ chèn dōng,qiǎn zǐ shēn hóng cì dì kōng。
宿霭未干桑叶雨,薄罗初试楝花风。sù ǎi wèi gàn sāng yè yǔ,báo luó chū shì liàn huā fēng。
诗联锻鍊微吟里,豪气施行半醉中。shī lián duàn liàn wēi yín lǐ,háo qì shī xíng bàn zuì zhōng。
此去相逢堪几度,别怀作恶老来同。cǐ qù xiāng féng kān jǐ dù,bié huái zuò è lǎo lái tóng。

对灯咏感

吴锡畴

竛竮瘦影伴孤灯,两鬓萧然失旧青。líng pīng shòu yǐng bàn gū dēng,liǎng bìn xiāo rán shī jiù qīng。
豪在尚堪论剑术,骨凡何用泥丹经。háo zài shàng kān lùn jiàn shù,gǔ fán hé yòng ní dān jīng。
半生踪迹如春燕,少日交游类曙星。bàn shēng zōng jì rú chūn yàn,shǎo rì jiāo yóu lèi shǔ xīng。
闲拂桐丝写幽意,洋洋不为有人听。xián fú tóng sī xiě yōu yì,yáng yáng bù wèi yǒu rén tīng。

林和靖墓

吴锡畴

遗稿曾无封禅文,鹤归何处但孤坟。yí gǎo céng wú fēng chán wén,hè guī hé chù dàn gū fén。
清风千载梅花共,说着梅花定说君。qīng fēng qiān zài méi huā gòng,shuō zhe méi huā dìng shuō jūn。

吴锡畴

石畔棱棱翠叶长,葳蕤紫蕊吐幽芳。shí pàn léng léng cuì yè zhǎng,wēi ruí zǐ ruǐ tǔ yōu fāng。
灵均去后无人问,林密山深只自香。líng jūn qù hòu wú rén wèn,lín mì shān shēn zhǐ zì xiāng。

夕阳

吴锡畴

夕阳牛背数家村,一笛声中欲断魂。xī yáng niú bèi shù jiā cūn,yī dí shēng zhōng yù duàn hún。
人世百年双短鬓,不知禁得几黄昏。rén shì bǎi nián shuāng duǎn bìn,bù zhī jìn dé jǐ huáng hūn。

闻莺

吴锡畴

湖边春压柳丝低,云淡风轻一杖藜。hú biān chūn yā liǔ sī dī,yún dàn fēng qīng yī zhàng lí。
伐木诗亡交道绝,绵蛮空为尽情啼。fá mù shī wáng jiāo dào jué,mián mán kōng wèi jǐn qíng tí。

渔父

吴锡畴

笭箵尽自了生涯,岸尾沙头即是家。líng xīng jǐn zì le shēng yá,àn wěi shā tóu jí shì jiā。
入夜醉归横短笛,满江明月浸芦花。rù yè zuì guī héng duǎn dí,mǎn jiāng míng yuè jìn lú huā。

棣华堂先大父国录叔大父安抚教授之地堂前古桂岿然独存花时踏月徘徊其下诵先君旧隐之诗次韵追感

吴锡畴

古桂吹香秋月明,当年曾听读书声。gǔ guì chuī xiāng qiū yuè míng,dāng nián céng tīng dú shū shēng。
角弓有赋门人在,邂逅犹须问悴荣。jiǎo gōng yǒu fù mén rén zài,xiè hòu yóu xū wèn cuì róng。

友人有约未至

吴锡畴

梅破疏英饯岁华,寻梅有约过山家。méi pò shū yīng jiàn suì huá,xún méi yǒu yuē guò shān jiā。
短窗昨夜占佳晤,挑尽寒灯未肯花。duǎn chuāng zuó yè zhàn jiā wù,tiāo jǐn hán dēng wèi kěn huā。

荷葭坞呈秋崖方工部

吴锡畴

怕惊啼鸟推棋罢,为爱落花迂屐行。pà jīng tí niǎo tuī qí bà,wèi ài luò huā yū jī xíng。
窈窈绿云春一坞,游丝飞絮弄新晴。yǎo yǎo lǜ yún chūn yī wù,yóu sī fēi xù nòng xīn qíng。

晚眺

吴锡畴

日未沈西月色东,一山秋叶染霜红。rì wèi shěn xī yuè sè dōng,yī shān qiū yè rǎn shuāng hóng。
鲜明恰胜春花好,不似春花耐得风。xiān míng qià shèng chūn huā hǎo,bù shì chūn huā nài dé fēng。

闻雁

吴锡畴

暮霞天角正红酣,渺渺飞鸣雁两三。mù xiá tiān jiǎo zhèng hóng hān,miǎo miǎo fēi míng yàn liǎng sān。
万里中原消息断,赖能带得过江南。wàn lǐ zhōng yuán xiāo xī duàn,lài néng dài dé guò jiāng nán。

杨花

吴锡畴

为见春风不久归,颠狂上下弄晴晖。wèi jiàn chūn fēng bù jiǔ guī,diān kuáng shàng xià nòng qíng huī。
只饶天与无拘束,入幕穿帘任意飞。zhǐ ráo tiān yǔ wú jū shù,rù mù chuān lián rèn yì fēi。

杨花

吴锡畴

飞舞随春去不停,空条留得罩邮亭。fēi wǔ suí chūn qù bù tíng,kōng tiáo liú dé zhào yóu tíng。
狂心未肯沾泥死,犹作轻浮水上萍。kuáng xīn wèi kěn zhān ní sǐ,yóu zuò qīng fú shuǐ shàng píng。

笼鹤

吴锡畴

本是云霄万里身,樊笼著向绿槐阴。běn shì yún xiāo wàn lǐ shēn,fán lóng zhù xiàng lǜ huái yīn。
虽然禄料曾无欠,孤却宽闲自在心。suī rán lù liào céng wú qiàn,gū què kuān xián zì zài xīn。

送春

吴锡畴

红衬晴霞一角天,小楼重上眺前川。hóng chèn qíng xiá yī jiǎo tiān,xiǎo lóu zhòng shàng tiào qián chuān。
莫言春去无踪迹,尽在枝头嫩绿边。mò yán chūn qù wú zōng jì,jǐn zài zhī tóu nèn lǜ biān。
751234