古诗词

吴儆

次韵李提点雪中登楼之什

吴儆

楼高思远入天涯,瑶海光中景象赊。lóu gāo sī yuǎn rù tiān yá,yáo hǎi guāng zhōng jǐng xiàng shē。
未说因风翻柳絮,须看和月上梅花。wèi shuō yīn fēng fān liǔ xù,xū kàn hé yuè shàng méi huā。
山茶有句真成画,庭柏无心不受夸。shān chá yǒu jù zhēn chéng huà,tíng bǎi wú xīn bù shòu kuā。
人物梁园零落久,一时胜赏属诗家。rén wù liáng yuán líng luò jiǔ,yī shí shèng shǎng shǔ shī jiā。

宴邕守乐语

吴儆

驺驭曾鸣帝里珂,一麾出守古牂牁。zōu yù céng míng dì lǐ kē,yī huī chū shǒu gǔ zāng kē。
龙媒入贡汉天子,铜柱重闻马伏波。lóng méi rù gòng hàn tiān zi,tóng zhù zhòng wén mǎ fú bō。
万里争传麒麟像,满城欢唱旧襦歌。wàn lǐ zhēng chuán qí lín xiàng,mǎn chéng huān chàng jiù rú gē。
著人茉莉花如雪,不醉花前花奈何。zhù rén mò lì huā rú xuě,bù zuì huā qián huā nài hé。

番阳道中

吴儆

画楯朱甍绿霭中,华颠翠岫倚轻风。huà dùn zhū méng lǜ ǎi zhōng,huá diān cuì xiù yǐ qīng fēng。
行人肠断古乌处,犹在云山东复东。xíng rén cháng duàn gǔ wū chù,yóu zài yún shān dōng fù dōng。

寓郡城客舍热不可寐与程彦举坐语达旦

吴儆

淡月微云对倚楼,无声河汉自西流。dàn yuè wēi yún duì yǐ lóu,wú shēng hé hàn zì xī liú。
高城忽起梅花弄,散作晴空万里秋。gāo chéng hū qǐ méi huā nòng,sàn zuò qíng kōng wàn lǐ qiū。

壬午二月桃方盛开雪积其上光辉红润不可形状以二诗纪之

吴儆

夭桃先已醉春风,青女犹争造化功。yāo táo xiān yǐ zuì chūn fēng,qīng nǚ yóu zhēng zào huà gōng。
应与骚人嫌太赤,故将铅粉注深红。yīng yǔ sāo rén xián tài chì,gù jiāng qiān fěn zhù shēn hóng。

壬午二月桃方盛开雪积其上光辉红润不可形状以二诗纪之

吴儆

粲粲乘鸾万玉妃,肯将红艳斗光辉。càn càn chéng luán wàn yù fēi,kěn jiāng hóng yàn dòu guāng huī。
只应侍宴瑶池罢,犹带天边醉色归。zhǐ yīng shì yàn yáo chí bà,yóu dài tiān biān zuì sè guī。

偶成

吴儆

晚来一雨破炎蒸,蕉叶葵花照眼明。wǎn lái yī yǔ pò yán zhēng,jiāo yè kuí huā zhào yǎn míng。
稍与灯花寻旧约,却嫌庭树作秋声。shāo yǔ dēng huā xún jiù yuē,què xián tíng shù zuò qiū shēng。

赵同叔开轩植竹以自娱乐诸公虽为赋诗而未尝有见之者某不日北归同叔亦为楚令尹矣诗以馈之

吴儆

手种琅玕翠竹行,幽窗一见自心凉。shǒu zhǒng láng gān cuì zhú xíng,yōu chuāng yī jiàn zì xīn liáng。
君家有此扬州鹤,倦客无由对一觞。jūn jiā yǒu cǐ yáng zhōu hè,juàn kè wú yóu duì yī shāng。

赵同叔开轩植竹以自娱乐诸公虽为赋诗而未尝有见之者某不日北归同叔亦为楚令尹矣诗以馈之

吴儆

夜来新月已如霜,倚玉萦风别是香。yè lái xīn yuè yǐ rú shuāng,yǐ yù yíng fēng bié shì xiāng。
说与东君须早计,扁舟早晚下潇湘。shuō yǔ dōng jūn xū zǎo jì,biǎn zhōu zǎo wǎn xià xiāo xiāng。

寓壶源僧舍三绝

吴儆

风檐淅淅褪新青,书展残灯翳复明。fēng yán xī xī tuì xīn qīng,shū zhǎn cán dēng yì fù míng。
读罢离骚还独坐,此时此夜若为情。dú bà lí sāo hái dú zuò,cǐ shí cǐ yè ruò wèi qíng。

寓壶源僧舍三绝

吴儆

闷来掩卷已三更,风露涓涓月满庭。mèn lái yǎn juǎn yǐ sān gèng,fēng lù juān juān yuè mǎn tíng。
闲扑流萤冲暗树,危梢点点堕寒星。xián pū liú yíng chōng àn shù,wēi shāo diǎn diǎn duò hán xīng。

寓壶源僧舍三绝

吴儆

归来闭户还高枕,窗隙微通月影斜。guī lái bì hù hái gāo zhěn,chuāng xì wēi tōng yuè yǐng xié。
风急忽惊乌鹊起,空阶蔌蔌堕松花。fēng jí hū jīng wū què qǐ,kōng jiē sù sù duò sōng huā。

簟送人诗代简二首

吴儆

一幅冰纨织翠筠,风涵秋水碧鳞鳞。yī fú bīng wán zhī cuì yún,fēng hán qiū shuǐ bì lín lín。
北窗高卧正须此,卷似闲曹吏隐人。běi chuāng gāo wò zhèng xū cǐ,juǎn shì xián cáo lì yǐn rén。

簟送人诗代简二首

吴儆

幽窗相对小匡床,蓝浅纱轻水麝香。yōu chuāng xiāng duì xiǎo kuāng chuáng,lán qiǎn shā qīng shuǐ shè xiāng。
退食归来高枕处,满林风雨梦潇湘。tuì shí guī lái gāo zhěn chù,mǎn lín fēng yǔ mèng xiāo xiāng。

题月岩

吴儆

题诗山寺不胜多,人力争如造化何。tí shī shān sì bù shèng duō,rén lì zhēng rú zào huà hé。
安得短篷岩下濑,长看清影照寒波。ān dé duǎn péng yán xià lài,zhǎng kàn qīng yǐng zhào hán bō。

答范石湖牡丹诗

吴儆

满城桃李已尘埃,丽日稠红次第开。mǎn chéng táo lǐ yǐ chén āi,lì rì chóu hóng cì dì kāi。
竹里柴扉掩春昼,坐看蜂蝶去还来。zhú lǐ chái fēi yǎn chūn zhòu,zuò kàn fēng dié qù hái lái。

以乌纱巾饷客

吴儆

落托乌纱垫角巾,已将清泚涤京尘。luò tuō wū shā diàn jiǎo jīn,yǐ jiāng qīng cǐ dí jīng chén。
请君便漉渊明酒,醉后从他雪满簪。qǐng jūn biàn lù yuān míng jiǔ,zuì hòu cóng tā xuě mǎn zān。

题刘氏幽香亭

吴儆

雪后园林无限好,松间风月有馀清。xuě hòu yuán lín wú xiàn hǎo,sōng jiān fēng yuè yǒu yú qīng。
见他桃李动归兴,想见梅花不胜情。jiàn tā táo lǐ dòng guī xīng,xiǎng jiàn méi huā bù shèng qíng。

和张干三公亭

吴儆

三公伟绩绝前尘,千古凌烟向月明。sān gōng wěi jì jué qián chén,qiān gǔ líng yān xiàng yuè míng。
剪尽甘棠杀风景,遗民犹记旧亭名。jiǎn jǐn gān táng shā fēng jǐng,yí mín yóu jì jiù tíng míng。

说谜三绝

吴儆

满身珠翠间花钿,舞到梁州最可怜。mǎn shēn zhū cuì jiān huā diàn,wǔ dào liáng zhōu zuì kě lián。
一捻宫腰如束素,清风明月画堂前。yī niǎn gōng yāo rú shù sù,qīng fēng míng yuè huà táng qián。
8212345