古诗词

吴可

次韵曾中父登临川郡楼书事

吴可

戈甲何为盛,田园已就荒。gē jiǎ hé wèi shèng,tián yuán yǐ jiù huāng。
仅能移北阜,未暇隐东墙。jǐn néng yí běi fù,wèi xiá yǐn dōng qiáng。
寂寞交亲远,漂零道路长。jì mò jiāo qīn yuǎn,piāo líng dào lù zhǎng。
归心随断雁,离思感垂杨。guī xīn suí duàn yàn,lí sī gǎn chuí yáng。
避寇湘江外,依刘汝水傍。bì kòu xiāng jiāng wài,yī liú rǔ shuǐ bàng。
闾阎嗟偪仄,登眺喜宽凉。lǘ yán jiē bī zè,dēng tiào xǐ kuān liáng。
远岫谁能屐,寒溪竟欲航。yuǎn xiù shuí néng jī,hán xī jìng yù háng。
冰盘悲玉井,风簟爱筠床。bīng pán bēi yù jǐng,fēng diàn ài yún chuáng。
地尽妖氛气,春馀草木光。dì jǐn yāo fēn qì,chūn yú cǎo mù guāng。
宝薰烟雾细,仙茗笑谈香。bǎo xūn yān wù xì,xiān míng xiào tán xiāng。
接武青云路,论文绿野堂。jiē wǔ qīng yún lù,lùn wén lǜ yě táng。
虎皮空自悦,猿臂定谁攘。hǔ pí kōng zì yuè,yuán bì dìng shuí rǎng。
取友真多益,求田苦未臧。qǔ yǒu zhēn duō yì,qiú tián kǔ wèi zāng。
撑肠披锦绣,漱石饱膏肓。chēng cháng pī jǐn xiù,shù shí bǎo gāo huāng。
隐逸追元亮,风骚近子昂。yǐn yì zhuī yuán liàng,fēng sāo jìn zi áng。
栖鸦啼古堞,幽槛倚斜阳。qī yā tí gǔ dié,yōu kǎn yǐ xié yáng。
离乱知谁健,行藏只自伤。lí luàn zhī shuí jiàn,xíng cáng zhǐ zì shāng。
旧巢看燕燕,今雨任浪浪。jiù cháo kàn yàn yàn,jīn yǔ rèn làng làng。
道胜依鹙子,才高叹夜郎。dào shèng yī qiū zi,cái gāo tàn yè láng。
五峰兴不浅,星汉拟文章。wǔ fēng xīng bù qiǎn,xīng hàn nǐ wén zhāng。

题马上元所藏赵墨隐画渊明四诗

吴可

我不识赵子,见此便得之。wǒ bù shí zhào zi,jiàn cǐ biàn dé zhī。
谈笑出丘壑,粲然备四时。tán xiào chū qiū hè,càn rán bèi sì shí。
似闻月旦评,气压渊明诗。shì wén yuè dàn píng,qì yā yuān míng shī。
马卿宰白下,惯作烟云嬉。mǎ qīng zǎi bái xià,guàn zuò yān yún xī。
归来九衢尘,旧好不少移。guī lái jiǔ qú chén,jiù hǎo bù shǎo yí。
殷勤著怀袖,亦足慰梦思。yīn qín zhù huái xiù,yì zú wèi mèng sī。
我本家北阜,一官老京师。wǒ běn jiā běi fù,yī guān lǎo jīng shī。
颇怀月下松,披图觅幽姿。pǒ huái yuè xià sōng,pī tú mì yōu zī。
正恐林间鹤,怨我归无期。zhèng kǒng lín jiān hè,yuàn wǒ guī wú qī。
那知此心在,衡宇终栖迟。nà zhī cǐ xīn zài,héng yǔ zhōng qī chí。
谁怜阿堵中,几有一斛泥。shuí lián ā dǔ zhōng,jǐ yǒu yī hú ní。
愿分溪上山,供我笏拄颐。yuàn fēn xī shàng shān,gōng wǒ hù zhǔ yí。

吴秀才出示孙尚书诗求鄙作

吴可

往时家分宁,风俗喜追随。wǎng shí jiā fēn níng,fēng sú xǐ zhuī suí。
挽留杯酒间,往往醉如泥。wǎn liú bēi jiǔ jiān,wǎng wǎng zuì rú ní。
比年舍临汝,闭关无相知。bǐ nián shě lín rǔ,bì guān wú xiāng zhī。
牢落三周星,淹泊一水湄。láo luò sān zhōu xīng,yān pō yī shuǐ méi。
人事即渐熟,邻曲不复疑。rén shì jí jiàn shú,lín qū bù fù yí。
闻有长者客,清谈颇忘疲。wén yǒu zhǎng zhě kè,qīng tán pǒ wàng pí。
宗盟晚相遇,佳此野鹤姿。zōng méng wǎn xiāng yù,jiā cǐ yě hè zī。
过我忽长鸣,倾倒胸中奇。guò wǒ hū zhǎng míng,qīng dào xiōng zhōng qí。
借问所从来,半世游京师。jiè wèn suǒ cóng lái,bàn shì yóu jīng shī。
群贤共文字,声名冠当时。qún xián gòng wén zì,shēng míng guān dāng shí。
自得固有馀,足能攀桂枝。zì dé gù yǒu yú,zú néng pān guì zhī。
上以荣北堂,下以光衰迟。shàng yǐ róng běi táng,xià yǐ guāng shuāi chí。
故山未暇往,旧游不足思。gù shān wèi xiá wǎng,jiù yóu bù zú sī。
墙东或可隐,便拟营茅茨。qiáng dōng huò kě yǐn,biàn nǐ yíng máo cí。
奇怀傲南窗,幽花撷东篱。qí huái ào nán chuāng,yōu huā xié dōng lí。
是亦差可乐,去此将何为。shì yì chà kě lè,qù cǐ jiāng hé wèi。
恨未识胥邓,论交尚差池。hèn wèi shí xū dèng,lùn jiāo shàng chà chí。
不妨气类求,相与慰渴饥。bù fáng qì lèi qiú,xiāng yǔ wèi kě jī。
同姓纷在眼,邈然弃如遗。tóng xìng fēn zài yǎn,miǎo rán qì rú yí。
此道已浇薄,君乃敦笃之。cǐ dào yǐ jiāo báo,jūn nǎi dūn dǔ zhī。
何当美盛德,老矣徒嗟咨。hé dāng měi shèng dé,lǎo yǐ tú jiē zī。
黄奶厄兵火,荒唐废文辞。huáng nǎi è bīng huǒ,huāng táng fèi wén cí。
毛子素偃蹇,岂复能发挥。máo zi sù yǎn jiǎn,qǐ fù néng fā huī。
谁为国士重,自有尚书诗。shuí wèi guó shì zhòng,zì yǒu shàng shū shī。

题质龟轩

吴可

清江料事错,来作刳肠翁。qīng jiāng liào shì cuò,lái zuò kū cháng wēng。
不知几许灵,堕此朽骨中。bù zhī jǐ xǔ líng,duò cǐ xiǔ gǔ zhōng。
时出纵横文,随意侮儿童。shí chū zòng héng wén,suí yì wǔ ér tóng。
谁识轩中人,本自无吉凶。shuí shí xuān zhōng rén,běn zì wú jí xiōng。
平生不惊俗,要与众客同。píng shēng bù jīng sú,yào yǔ zhòng kè tóng。
人言可为鉴,试卜来年丰。rén yán kě wèi jiàn,shì bo lái nián fēng。

岩斋

吴可

谁知望云眼,犯此没马尘。shuí zhī wàng yún yǎn,fàn cǐ méi mǎ chén。
故山招不归,定为猿鹤嗔。gù shān zhāo bù guī,dìng wèi yuán hè chēn。
煌煌帝王州,喜有东山人。huáng huáng dì wáng zhōu,xǐ yǒu dōng shān rén。
频来云雾斋,阅公碧璘珣。pín lái yún wù zhāi,yuè gōng bì lín xún。
要偿风月债,痛吟岩壑春。yào cháng fēng yuè zhài,tòng yín yán hè chūn。
贤哉万卷藏,膏馥馀八珍。xián zāi wàn juǎn cáng,gāo fù yú bā zhēn。
空肠借一饱,已觉笑语新。kōng cháng jiè yī bǎo,yǐ jué xiào yǔ xīn。
肯学解颐公,凿壁恼四邻。kěn xué jiě yí gōng,záo bì nǎo sì lín。
大胜不求直,乐我平生真。dà shèng bù qiú zhí,lè wǒ píng shēng zhēn。

筠寮

吴可

解衣一寮上,物色太窘束。jiě yī yī liáo shàng,wù sè tài jiǒng shù。
柏禅费酬对,松官缚爵禄。bǎi chán fèi chóu duì,sōng guān fù jué lù。
此君真有道,虚心自岩谷。cǐ jūn zhēn yǒu dào,xū xīn zì yán gǔ。
每以阅世人,得之定超俗。měi yǐ yuè shì rén,dé zhī dìng chāo sú。
夜夜幽露寒,惊我庭下绿。yè yè yōu lù hán,jīng wǒ tíng xià lǜ。
独出万物表,清蟾映疏玉。dú chū wàn wù biǎo,qīng chán yìng shū yù。
嘉此烟雾姿,本无霜雪辱。jiā cǐ yān wù zī,běn wú shuāng xuě rǔ。
朔风舞郊野,秀气压群木。shuò fēng wǔ jiāo yě,xiù qì yā qún mù。
旧根走苔径,新梢出云屋。jiù gēn zǒu tái jìng,xīn shāo chū yún wū。
要令千亩广,会待春雨足。yào lìng qiān mǔ guǎng,huì dài chūn yǔ zú。

赠连楚狂

吴可

谁有画鱼癖,诗社寻楚狂。shuí yǒu huà yú pǐ,shī shè xún chǔ kuáng。
真成戏新荷,径欲穿垂杨。zhēn chéng xì xīn hé,jìng yù chuān chuí yáng。
馀生堕辙中,恍然得濠梁。yú shēng duò zhé zhōng,huǎng rán dé háo liáng。
寓兴亦差乐,江湖庶相忘。yù xīng yì chà lè,jiāng hú shù xiāng wàng。

舟中即事

吴可

四顾彭蠡湖,独知庐阜尊。sì gù péng lí hú,dú zhī lú fù zūn。
叠嶂遍围绕,拱立犹儿孙。dié zhàng biàn wéi rào,gǒng lì yóu ér sūn。
扶筇望瀑布,玉虹走祇园。fú qióng wàng pù bù,yù hóng zǒu qí yuán。
回步寻虚亭,馀流漱瑶琨。huí bù xún xū tíng,yú liú shù yáo kūn。
三峡夸幽险,下有万雷喧。sān xiá kuā yōu xiǎn,xià yǒu wàn léi xuān。
龙渊神物家,孰敢窥清浑。lóng yuān shén wù jiā,shú gǎn kuī qīng hún。
归来有馀思,妙音传梦魂。guī lái yǒu yú sī,miào yīn chuán mèng hún。
易舟大孤傍,山川出笼樊。yì zhōu dà gū bàng,shān chuān chū lóng fán。
生平数佳士,欢然笑语温。shēng píng shù jiā shì,huān rán xiào yǔ wēn。
殊乡爱远客,一见如弟昆。shū xiāng ài yuǎn kè,yī jiàn rú dì kūn。
直有卜邻意,便拟营柴门。zhí yǒu bo lín yì,biàn nǐ yíng chái mén。
惜别屡往还,遗酒盈瓶盆。xī bié lǚ wǎng hái,yí jiǔ yíng píng pén。
回首幽居云,忽作聚墨昏。huí shǒu yōu jū yún,hū zuò jù mò hūn。
冈峦互起伏,时为烟雾吞。gāng luán hù qǐ fú,shí wèi yān wù tūn。
遥知急雨来,坐看风水奔。yáo zhī jí yǔ lái,zuò kàn fēng shuǐ bēn。
浮家若漂泊,且系古柳根。fú jiā ruò piāo pō,qiě xì gǔ liǔ gēn。
晚来喜新霁,遥岑淡馀痕。wǎn lái xǐ xīn jì,yáo cén dàn yú hén。
岸花自妩媚,始怪秋色繁。àn huā zì wǔ mèi,shǐ guài qiū sè fán。
近沙群鹭惊,炯如积雪翻。jìn shā qún lù jīng,jiǒng rú jī xuě fān。
林间问茅屋,欲与渔父言。lín jiān wèn máo wū,yù yǔ yú fù yán。
想像翠霭中,疑有桃花源。xiǎng xiàng cuì ǎi zhōng,yí yǒu táo huā yuán。
津子请息肩,买醉溪上村。jīn zi qǐng xī jiān,mǎi zuì xī shàng cūn。
我亦睡篷底,辗转吟东屯。wǒ yì shuì péng dǐ,niǎn zhuǎn yín dōng tún。
痛彼日月远,念此骨肉存。tòng bǐ rì yuè yuǎn,niàn cǐ gǔ ròu cún。
谁能致薪粲,庶几度寒暄。shuí néng zhì xīn càn,shù jǐ dù hán xuān。
避秦岂本志,多病不复论。bì qín qǐ běn zhì,duō bìng bù fù lùn。

送李四清

吴可

连侯爱画鱼,李侯爱画山。lián hóu ài huà yú,lǐ hóu ài huà shān。
诗情动幽怀,摹写不少闲。shī qíng dòng yōu huái,mó xiě bù shǎo xián。
骚雅移丹青,妙寄云水间。sāo yǎ yí dān qīng,miào jì yún shuǐ jiān。
翻然欲登涉,试寻芷与兰。fān rán yù dēng shè,shì xún zhǐ yǔ lán。
我不一音解,早年便挂冠。wǒ bù yī yīn jiě,zǎo nián biàn guà guān。
养拙颓檐下,任真亦足欢。yǎng zhuō tuí yán xià,rèn zhēn yì zú huān。
敌骑践江浙,少长奔荆蛮。dí qí jiàn jiāng zhè,shǎo zhǎng bēn jīng mán。
却行虎狼区,益知行路难。què xíng hǔ láng qū,yì zhī xíng lù nán。
乱来战未息,老去食转艰。luàn lái zhàn wèi xī,lǎo qù shí zhuǎn jiān。
前年治南亩,颇喜人牛安。qián nián zhì nán mǔ,pǒ xǐ rén niú ān。
力耕日以广,心事日以宽。lì gēng rì yǐ guǎng,xīn shì rì yǐ kuān。
行当遂野性,策杖寻江干。xíng dāng suì yě xìng,cè zhàng xún jiāng gàn。
云深几茅屋,柳映一柴关。yún shēn jǐ máo wū,liǔ yìng yī chái guān。
扁舟鸣拨剌,危亭秀孱颜。biǎn zhōu míng bō lá,wēi tíng xiù càn yán。
安得两玉人,邻曲相追攀。ān dé liǎng yù rén,lín qū xiāng zhuī pān。
真赏会心处,应当谢毫端。zhēn shǎng huì xīn chù,yīng dāng xiè háo duān。
长哦洗兵马,随意罗杯盘。zhǎng ó xǐ bīng mǎ,suí yì luó bēi pán。
伯雅要倾倒,莫厌数往还。bó yǎ yào qīng dào,mò yàn shù wǎng hái。
愿如三径松,馀生同岁寒。yuàn rú sān jìng sōng,yú shēng tóng suì hán。

避地桂杨山门招友人晚饮

吴可

荒城住行李,故人亦淹留。huāng chéng zhù xíng lǐ,gù rén yì yān liú。
稍迁墟丘间,爱此石泉幽。shāo qiān xū qiū jiān,ài cǐ shí quán yōu。
长夏晴复雨,风气如清秋。zhǎng xià qíng fù yǔ,fēng qì rú qīng qiū。
开樽茅茨下,焉能消百忧。kāi zūn máo cí xià,yān néng xiāo bǎi yōu。
客怀滞荆楚,念之成白头。kè huái zhì jīng chǔ,niàn zhī chéng bái tóu。
今宵理归梦,一棹随风流。jīn xiāo lǐ guī mèng,yī zhào suí fēng liú。

过许醉吟痛饮月下戏书

吴可

尘埃没我马,掉鞅吟公诗。chén āi méi wǒ mǎ,diào yāng yín gōng shī。
诗中有江山,不觉在京师。shī zhōng yǒu jiāng shān,bù jué zài jīng shī。
下马自叩门,来寻元紫芝。xià mǎ zì kòu mén,lái xún yuán zǐ zhī。
欲扫名利心,笑挹丘壑姿。yù sǎo míng lì xīn,xiào yì qiū hè zī。
东檐坐无毡,北风吹酒卮。dōng yán zuò wú zhān,běi fēng chuī jiǔ zhī。
蟹螯互劝酬,坠车两不辞。xiè áo hù quàn chóu,zhuì chē liǎng bù cí。
听公击节吟,悲壮亦自奇。tīng gōng jī jié yín,bēi zhuàng yì zì qí。
看公醉山倒,了不遣客归。kàn gōng zuì shān dào,le bù qiǎn kè guī。
客归意亦好,月色到处随。kè guī yì yì hǎo,yuè sè dào chù suí。
诗成月下写,淡墨任倾攲。shī chéng yuè xià xiě,dàn mò rèn qīng qī。
平生不知韵,兴来聊续之。píng shēng bù zhī yùn,xīng lái liáo xù zhī。
词达语更正,识者未必嗤。cí dá yǔ gèng zhèng,shí zhě wèi bì chī。

探梅

吴可

探春逼残岁,幽香度寒原。tàn chūn bī cán suì,yōu xiāng dù hán yuán。
欲看枝横水,会待月挂村。yù kàn zhī héng shuǐ,huì dài yuè guà cūn。
谁怜槁木中,妙有春风根。shuí lián gǎo mù zhōng,miào yǒu chūn fēng gēn。
孤芳自一丘,不受烟雾昏。gū fāng zì yī qiū,bù shòu yān wù hūn。
饱霜分疏瘦,下笑浪蕊繁。bǎo shuāng fēn shū shòu,xià xiào làng ruǐ fán。
喜无蜂蝶知,那与桃李言。xǐ wú fēng dié zhī,nà yǔ táo lǐ yán。
要当碧云暮,殷勤赋离魂。yào dāng bì yún mù,yīn qín fù lí hún。

泰定斋诗

吴可

寂然数椽下,独耀一宇内。jì rán shù chuán xià,dú yào yī yǔ nèi。
脱落山水因,妙出仁智外。tuō luò shān shuǐ yīn,miào chū rén zhì wài。
君看鉴中事,作止本无碍。jūn kàn jiàn zhōng shì,zuò zhǐ běn wú ài。
年来识坐忘,唯馀照心在。nián lái shí zuò wàng,wéi yú zhào xīn zài。

安静斋诗

吴可

归来便闲适,松桧自俦侣。guī lái biàn xián shì,sōng guì zì chóu lǚ。
扶疏媚虚堂,初无一禽语。fú shū mèi xū táng,chū wú yī qín yǔ。
长哦柴桑诗,妙香吐云缕。zhǎng ó chái sāng shī,miào xiāng tǔ yún lǚ。
平生壑源好,莲瓯发新乳。píng shēng hè yuán hǎo,lián ōu fā xīn rǔ。
痛洗朝来忙,得意乃如许。tòng xǐ cháo lái máng,dé yì nǎi rú xǔ。
轮蹄不到门,幽壁挂犀麈。lún tí bù dào mén,yōu bì guà xī zhǔ。
笑拂维摩床,西窗睡秋雨。xiào fú wéi mó chuáng,xī chuāng shuì qiū yǔ。

失题

吴可

热官恼狂士,冰山倚严冬。rè guān nǎo kuáng shì,bīng shān yǐ yán dōng。
此计定不长,会作须臾空。cǐ jì dìng bù zhǎng,huì zuò xū yú kōng。
先生踏金门,大节孝与忠。xiān shēng tà jīn mén,dà jié xiào yǔ zhōng。
能事不挂口,处之如无功。néng shì bù guà kǒu,chù zhī rú wú gōng。
高隐百僚上,妙有渊明风。gāo yǐn bǎi liáo shàng,miào yǒu yuān míng fēng。
东垣著岩岫,南荣著桧松。dōng yuán zhù yán xiù,nán róng zhù guì sōng。
疏窗澹山影,云雾穿玲珑。shū chuāng dàn shān yǐng,yún wù chuān líng lóng。
澄流粲锦石,一练摇青红。chéng liú càn jǐn shí,yī liàn yáo qīng hóng。
笑携玉色醪,酌彼千石钟。xiào xié yù sè láo,zhuó bǐ qiān shí zhōng。
良时饮文字,此兴与谁同。liáng shí yǐn wén zì,cǐ xīng yǔ shuí tóng。
为君指佳处,不落捷径中。wèi jūn zhǐ jiā chù,bù luò jié jìng zhōng。
从来论丘壑,风味过庾公。cóng lái lùn qiū hè,fēng wèi guò yǔ gōng。

秘古堂诗

吴可

群儿只解秘金玉,百岁作痴空润屋。qún ér zhǐ jiě mì jīn yù,bǎi suì zuò chī kōng rùn wū。
君家胜味渠不知,掉头归来北窗读。jūn jiā shèng wèi qú bù zhī,diào tóu guī lái běi chuāng dú。
插架整整三万签,谁何有书真不然。chā jià zhěng zhěng sān wàn qiān,shuí hé yǒu shū zhēn bù rán。
是中文字到蝌蚪,补亡应得由庚篇。shì zhōng wén zì dào kē dǒu,bǔ wáng yīng dé yóu gēng piān。
异锦千囊更妙好,中有玉奁藏小草。yì jǐn qiān náng gèng miào hǎo,zhōng yǒu yù lián cáng xiǎo cǎo。
不烦脱帽苦挥毫,漫说惊蛇杂飞鸟。bù fán tuō mào kǔ huī háo,màn shuō jīng shé zá fēi niǎo。
摩挲鼎彝自笑语,碧晕堆花久瘗土。mó sā dǐng yí zì xiào yǔ,bì yūn duī huā jiǔ yì tǔ。
悬知百好堕儿戏,此物一出吞万古。xuán zhī bǎi hǎo duò ér xì,cǐ wù yī chū tūn wàn gǔ。
客来错恶初不解,把玩殷勤定为怪。kè lái cuò è chū bù jiě,bǎ wán yīn qín dìng wèi guài。
我知此老极不浅,规模正欲超三代。wǒ zhī cǐ lǎo jí bù qiǎn,guī mó zhèng yù chāo sān dài。

题翘翠轩诗

吴可

老木拔云苍翠起,新篁挟雨枝叶美。lǎo mù bá yún cāng cuì qǐ,xīn huáng xié yǔ zhī yè měi。
下有数峰莓苔寒,先生俯仰一笑喜。xià yǒu shù fēng méi tái hán,xiān shēng fǔ yǎng yī xiào xǐ。
乘兴把书坐秋风,超然吐论飞长虹。chéng xīng bǎ shū zuò qiū fēng,chāo rán tǔ lùn fēi zhǎng hóng。
客星忽去璧月上,陶陶醉卧玻璃中。kè xīng hū qù bì yuè shàng,táo táo zuì wò bō lí zhōng。

李氏娱书斋

吴可

李侯平生无他好,眼中黄卷常自娱。lǐ hóu píng shēng wú tā hǎo,yǎn zhōng huáng juǎn cháng zì yú。
明窗危坐对贤圣,鼓吹不可一日无。míng chuāng wēi zuò duì xián shèng,gǔ chuī bù kě yī rì wú。
欣然会意便忘食,心醉何止勤三馀。xīn rán huì yì biàn wàng shí,xīn zuì hé zhǐ qín sān yú。
几年携家避盗寇,尚得戏彩乘潘舆。jǐ nián xié jiā bì dào kòu,shàng dé xì cǎi chéng pān yú。
摄官江外有何好,阔步日边真良图。shè guān jiāng wài yǒu hé hǎo,kuò bù rì biān zhēn liáng tú。
试求假直亦不恶,他年不减行秘书。shì qiú jiǎ zhí yì bù è,tā nián bù jiǎn xíng mì shū。

故人来自舂陵出示初寮翰墨感时怀旧辄为长句

吴可

先生视草白玉堂,文章一出自名世。xiān shēng shì cǎo bái yù táng,wén zhāng yī chū zì míng shì。
分光莲烛真为荣,拭吐龙巾何足拟。fēn guāng lián zhú zhēn wèi róng,shì tǔ lóng jīn hé zú nǐ。
艮岑夜召趋神霄,怜我婆娑百僚底。gěn cén yè zhào qū shén xiāo,lián wǒ pó suō bǎi liáo dǐ。
紫禁欢传拜左辖,漫刺走贺城南第。zǐ jìn huān chuán bài zuǒ xiá,màn cì zǒu hè chéng nán dì。
羸僮瘦马堂阶下,叹我粗官殊少味。léi tóng shòu mǎ táng jiē xià,tàn wǒ cū guān shū shǎo wèi。
惊闻一麾出燕山,旆旌遽下云汉间。jīng wén yī huī chū yàn shān,pèi jīng jù xià yún hàn jiān。
睿思官曹方顾宠,笑我翻然归挂冠。ruì sī guān cáo fāng gù chǒng,xiào wǒ fān rán guī guà guān。
金兵南来郡国破,二圣北狩天步艰。jīn bīng nán lái jùn guó pò,èr shèng běi shòu tiān bù jiān。
黎元鼎沸死乡土,士夫云扰奔荆蛮。lí yuán dǐng fèi sǐ xiāng tǔ,shì fū yún rǎo bēn jīng mán。
一人尝胆固不易,诸将束胸今何难。yī rén cháng dǎn gù bù yì,zhū jiāng shù xiōng jīn hé nán。
朝来喜见舂陵客,问讯先生多翰墨。cháo lái xǐ jiàn chōng líng kè,wèn xùn xiān shēng duō hàn mò。
怀古伤时初不忘,回首长安泪横臆。huái gǔ shāng shí chū bù wàng,huí shǒu zhǎng ān lèi héng yì。
君不见虎踞龙盘气象雄,王者都此成大功。jūn bù jiàn hǔ jù lóng pán qì xiàng xióng,wáng zhě dōu cǐ chéng dà gōng。
遥知庙堂有高论,似闻天跸移江东。yáo zhī miào táng yǒu gāo lùn,shì wén tiān bì yí jiāng dōng。
几年中兴要贤俊,颇怀仲父安东晋。jǐ nián zhōng xīng yào xián jùn,pǒ huái zhòng fù ān dōng jìn。

醉乡诗

吴可

饮中境界妙四海,楚屈未知风俗淳。yǐn zhōng jìng jiè miào sì hǎi,chǔ qū wèi zhī fēng sú chún。
陶然席地已忘载,夜缚瓮下初不嗔。táo rán xí dì yǐ wàng zài,yè fù wèng xià chū bù chēn。
逃禅骂坐本真率,时一中之眇万物。táo chán mà zuò běn zhēn lǜ,shí yī zhōng zhī miǎo wàn wù。
纵兵端欲卷愁城,乐贤未始忘欢伯。zòng bīng duān yù juǎn chóu chéng,lè xián wèi shǐ wàng huān bó。
佳处风光殊可人,好德悬知必有邻。jiā chù fēng guāng shū kě rén,hǎo dé xuán zhī bì yǒu lín。
黄花解劝张季鹰,俗妇那识刘伯伦。huáng huā jiě quàn zhāng jì yīng,sú fù nà shí liú bó lún。
世间万物败人意,不如常作个中计。shì jiān wàn wù bài rén yì,bù rú cháng zuò gè zhōng jì。
611234