古诗词

宋伯仁

宋伯仁

不拟西风一顿凉,看看凉近木樨香。bù nǐ xī fēng yī dùn liáng,kàn kàn liáng jìn mù xī xiāng。
人家未得征夫信,蚤有砧声怯雁行。rén jiā wèi dé zhēng fū xìn,zǎo yǒu zhēn shēng qiè yàn xíng。

宋伯仁

师璋今有几家同,名重蒲葵价亦穹。shī zhāng jīn yǒu jǐ jiā tóng,míng zhòng pú kuí jià yì qióng。
髹柄但夸千缕骨,不知曾未掩西风。xiū bǐng dàn kuā qiān lǚ gǔ,bù zhī céng wèi yǎn xī fēng。

听雨

宋伯仁

冻雨潇潇未肯晴,洒窗声似煮茶声。dòng yǔ xiāo xiāo wèi kěn qíng,sǎ chuāng shēng shì zhǔ chá shēng。
山童酤得邻家酒,炒栗炉头独自倾。shān tóng gū dé lín jiā jiǔ,chǎo lì lú tóu dú zì qīng。

村田乐

宋伯仁

打稻天如二月天,满村和气乐丰年。dǎ dào tiān rú èr yuè tiān,mǎn cūn hé qì lè fēng nián。
田翁烂醉身如舞,两个儿童策上船。tián wēng làn zuì shēn rú wǔ,liǎng gè ér tóng cè shàng chuán。

问梅

宋伯仁

痴风衮衮送寒来,竹里人家总未开。chī fēng gǔn gǔn sòng hán lái,zhú lǐ rén jiā zǒng wèi kāi。
唯有老岩心事苦,瘦筇敲雪问梅腮。wéi yǒu lǎo yán xīn shì kǔ,shòu qióng qiāo xuě wèn méi sāi。

落叶

宋伯仁

卷地西风促雨来,扫除黄叶满苍苔。juǎn dì xī fēng cù yǔ lái,sǎo chú huáng yè mǎn cāng tái。
垂杨蚤有青青眼,只碍梅花未敢开。chuí yáng zǎo yǒu qīng qīng yǎn,zhǐ ài méi huā wèi gǎn kāi。

梅兰

宋伯仁

清标同插古军持,清似西山冻馁时。qīng biāo tóng chā gǔ jūn chí,qīng shì xī shān dòng něi shí。
嚼蕊弄香无说处,屈平和靖已何之。jué ruǐ nòng xiāng wú shuō chù,qū píng hé jìng yǐ hé zhī。

落叶

宋伯仁

卷地西风促雨来,扫除黄叶满苍苔。juǎn dì xī fēng cù yǔ lái,sǎo chú huáng yè mǎn cāng tái。
垂杨早有青青眼,只碍梅花未放开。chuí yáng zǎo yǒu qīng qīng yǎn,zhǐ ài méi huā wèi fàng kāi。

月夕得友偶集文选古诗句赋感怀一首

宋伯仁

人生寄一世,但伤知音稀。rén shēng jì yī shì,dàn shāng zhī yīn xī。
明月何皎皎,游子寒无衣。míng yuè hé jiǎo jiǎo,yóu zi hán wú yī。
客从远方来,携手同车归。kè cóng yuǎn fāng lái,xié shǒu tóng chē guī。
愁多知夜长,各在天一涯。chóu duō zhī yè zhǎng,gè zài tiān yī yá。
生平不满百,岁暮一何速。shēng píng bù mǎn bǎi,suì mù yī hé sù。
冠带自相索,何不策高足。guān dài zì xiāng suǒ,hé bù cè gāo zú。
还顾望故乡,冉冉孤生竹。hái gù wàng gù xiāng,rǎn rǎn gū shēng zhú。
含意俱未申,谁能为此曲。hán yì jù wèi shēn,shuí néng wèi cǐ qū。

寄旧友二首

宋伯仁

男儿未遇总英雄,漂饭非怜计已穷。nán ér wèi yù zǒng yīng xióng,piāo fàn fēi lián jì yǐ qióng。
鲍叔但能知管仲,孔明何必拜庞公。bào shū dàn néng zhī guǎn zhòng,kǒng míng hé bì bài páng gōng。
秋江萍梗人何处,夜月梅花梦亦同。qiū jiāng píng gěng rén hé chù,yè yuè méi huā mèng yì tóng。
借问选诗编几许,玄晖潇散渐唐风。jiè wèn xuǎn shī biān jǐ xǔ,xuán huī xiāo sàn jiàn táng fēng。

寄旧友二首

宋伯仁

微官宁得似穷儒,俯首逢迎气不舒。wēi guān níng dé shì qióng rú,fǔ shǒu féng yíng qì bù shū。
便是伐薪能煮海,何如烧叶自观书。biàn shì fá xīn néng zhǔ hǎi,hé rú shāo yè zì guān shū。
半蓬寒雨苕溪酒,一线西风震泽鱼。bàn péng hán yǔ sháo xī jiǔ,yī xiàn xī fēng zhèn zé yú。
但得此身无系束,江南有地著顽疏。dàn dé cǐ shēn wú xì shù,jiāng nán yǒu dì zhù wán shū。

和浙东童仓使建昌家圃梅花玉雪亭诗三首

宋伯仁

要识生涯便有涯,暗香丛里作人家。yào shí shēng yá biàn yǒu yá,àn xiāng cóng lǐ zuò rén jiā。
纷纷红紫休相角,别是春风一样花。fēn fēn hóng zǐ xiū xiāng jiǎo,bié shì chūn fēng yī yàng huā。

和浙东童仓使建昌家圃梅花玉雪亭诗三首

宋伯仁

云绕疏篱水绕亭,主人清处著梅清。yún rào shū lí shuǐ rào tíng,zhǔ rén qīng chù zhù méi qīng。
虽然借得坡翁意,人与梅花更有情。suī rán jiè dé pō wēng yì,rén yǔ méi huā gèng yǒu qíng。

和浙东童仓使建昌家圃梅花玉雪亭诗三首

宋伯仁

黄昏约略酒醒时,塞管何烦特地吹。huáng hūn yuē lüè jiǔ xǐng shí,sāi guǎn hé fán tè dì chuī。
是则调羹消息早,不妨留伴月钩垂。shì zé diào gēng xiāo xī zǎo,bù fáng liú bàn yuè gōu chuí。

秋风歌上游丞相及台谏

宋伯仁

噫吁嚱,秋风从天来,一扫酷吏热。yī xū xì,qiū fēng cóng tiān lái,yī sǎo kù lì rè。
嗷嗷天下心,无复苦炊爇。áo áo tiān xià xīn,wú fù kǔ chuī ruò。
丛丛篱边花,幽香知素节。cóng cóng lí biān huā,yōu xiāng zhī sù jié。
与花同一啸,世事花能说。yǔ huā tóng yī xiào,shì shì huā néng shuō。
前兮酷暑在,击楫志如铁。qián xī kù shǔ zài,jī jí zhì rú tiě。
岂无如谢安,围棋声未歇。qǐ wú rú xiè ān,wéi qí shēng wèi xiē。
胸中森甲兵,千里胜自决。xiōng zhōng sēn jiǎ bīng,qiān lǐ shèng zì jué。
诗人扪虱穷,忧时心惙惙。shī rén mén shī qióng,yōu shí xīn chuò chuò。
歌秋风兮歌国风,问知音兮问豪杰。gē qiū fēng xī gē guó fēng,wèn zhī yīn xī wèn háo jié。

累字戏作解愁吟简旧同寮

宋伯仁

愁。chóu。
知不。zhī bù。
空白头。kōng bái tóu。
心事惊秋。xīn shì jīng qiū。
归兴满沧洲。guī xīng mǎn cāng zhōu。
貂蝉虽出兜鍪。diāo chán suī chū dōu móu。
功名有愧黑貂裘。gōng míng yǒu kuì hēi diāo qiú。
夷齐与盗蹠总荒丘。yí qí yǔ dào zhí zǒng huāng qiū。
无非蘧蘧栩栩梦庄周。wú fēi qú qú xǔ xǔ mèng zhuāng zhōu。
空教笑倒江上烟雨汀鸥。kōng jiào xiào dào jiāng shàng yān yǔ tīng ōu。
一琴一剑一童一鹤一茶瓯。yī qín yī jiàn yī tóng yī hè yī chá ōu。
自不须苦苦高卧元龙百尺楼。zì bù xū kǔ kǔ gāo wò yuán lóng bǎi chǐ lóu。
着眼看翻云覆雨处豪杰总成羞。zhe yǎn kàn fān yún fù yǔ chù háo jié zǒng chéng xiū。
牙旗金甲蹇驴破帽穷通一任前修。yá qí jīn jiǎ jiǎn lǘ pò mào qióng tōng yī rèn qián xiū。
五湖千万顷明月则尽可棹歌横钓舟。wǔ hú qiān wàn qǐng míng yuè zé jǐn kě zhào gē héng diào zhōu。

寄征夫

宋伯仁

待君君未归,寄书书不去。dài jūn jūn wèi guī,jì shū shū bù qù。
寄书书可去,有意殊难语。jì shū shū kě qù,yǒu yì shū nán yǔ。
深夜弹琵琶,思君在何处,知君在何处。shēn yè dàn pí pá,sī jūn zài hé chù,zhī jūn zài hé chù。
不禁春事已阑珊,东风吹起杨花絮,东风吹落杨花絮。bù jìn chūn shì yǐ lán shān,dōng fēng chuī qǐ yáng huā xù,dōng fēng chuī luò yáng huā xù。

佳人歌

宋伯仁

淡傅粉,浅画眉,鬓边休插桃花枝。dàn fù fěn,qiǎn huà méi,bìn biān xiū chā táo huā zhī。
白面郎君马如箭,回头再盼情依依。bái miàn láng jūn mǎ rú jiàn,huí tóu zài pàn qíng yī yī。
文君未识相如面,朱弦声里犹相恋,风流胜事千古传。wén jūn wèi shí xiāng rú miàn,zhū xián shēng lǐ yóu xiāng liàn,fēng liú shèng shì qiān gǔ chuán。
宁如文君当时深深深处深庭院,临邛亦免王孙怨。níng rú wén jūn dāng shí shēn shēn shēn chù shēn tíng yuàn,lín qióng yì miǎn wáng sūn yuàn。
佳人佳人休卷帘,门外落花春正甜。jiā rén jiā rén xiū juǎn lián,mén wài luò huā chūn zhèng tián。
绣床午困语声寂,博山篆冷香频添。xiù chuáng wǔ kùn yǔ shēng jì,bó shān zhuàn lěng xiāng pín tiān。
佳人噫,佳人吁,今人安得人人思秋胡,黄金不认真丈夫。jiā rén yī,jiā rén xū,jīn rén ān dé rén rén sī qiū hú,huáng jīn bù rèn zhēn zhàng fū。

丑女歌

宋伯仁

梳风杨柳笑,沐雨杏花羞。shū fēng yáng liǔ xiào,mù yǔ xìng huā xiū。
看看三十馀,不敢下妆楼。kàn kàn sān shí yú,bù gǎn xià zhuāng lóu。
待媒媒不来,对娘娘共哭。dài méi méi bù lái,duì niáng niáng gòng kū。
何时王右军,来坦东床腹。hé shí wáng yòu jūn,lái tǎn dōng chuáng fù。
君不见西施绝色天下白,能使麋鹿走吴宫。jūn bù jiàn xī shī jué sè tiān xià bái,néng shǐ mí lù zǒu wú gōng。
玉环一笑百媚生,能使渔阳鞞鼓惊玄宗。yù huán yī xiào bǎi mèi shēng,néng shǐ yú yáng bǐng gǔ jīng xuán zōng。
无盐无盐形貌恶,当时一段议论千古生清风。wú yán wú yán xíng mào è,dāng shí yī duàn yì lùn qiān gǔ shēng qīng fēng。
美妇未必美,所美貌徒美。měi fù wèi bì měi,suǒ měi mào tú měi。
丑妇未必丑,所丑行不丑。chǒu fù wèi bì chǒu,suǒ chǒu xíng bù chǒu。
丑妻恶妾寿乃翁,何须能劝羊羔酒。chǒu qī è qiè shòu nǎi wēng,hé xū néng quàn yáng gāo jiǔ。

劝僧还乡

宋伯仁

世事无过尔尔,禅心只好休休。shì shì wú guò ěr ěr,chán xīn zhǐ hǎo xiū xiū。
江上数峰如削,西风不碍归舟。jiāng shàng shù fēng rú xuē,xī fēng bù ài guī zhōu。