古诗词

易士达

小园

易士达

小园名涉趣,趣不在园花。xiǎo yuán míng shè qù,qù bù zài yuán huā。
乐水撑孤艇,爱山乘小车。lè shuǐ chēng gū tǐng,ài shān chéng xiǎo chē。
浅深随种艺,红紫任交加。qiǎn shēn suí zhǒng yì,hóng zǐ rèn jiāo jiā。
胸次藩篱剖,八荒同一家。xiōng cì fān lí pōu,bā huāng tóng yī jiā。

山居自道

易士达

山林清富贵,何在玉堂居。shān lín qīng fù guì,hé zài yù táng jū。
诗积囊中锦,家多几上书。shī jī náng zhōng jǐn,jiā duō jǐ shàng shū。
碑文堪帐壁,薇蕨当盘蔬。bēi wén kān zhàng bì,wēi jué dāng pán shū。
安分箪瓢乐,虽贫绰有馀。ān fēn dān piáo lè,suī pín chuò yǒu yú。

游东湖

易士达

好是东湖近物华,微吟去路亦何赊。hǎo shì dōng hú jìn wù huá,wēi yín qù lù yì hé shē。
两堤柳影澹台墓,十里荷香孺子家。liǎng dī liǔ yǐng dàn tái mù,shí lǐ hé xiāng rú zi jiā。
淡淡烟笼僧寺静,飘飘风飐酒旗斜。dàn dàn yān lóng sēng sì jìng,piāo piāo fēng zhǎn jiǔ qí xié。
重来徙倚阑干久,天末残阳噪暮鸦。zhòng lái xǐ yǐ lán gàn jiǔ,tiān mò cán yáng zào mù yā。

和梅花韵

易士达

生爱梅兄是淡交,每相逢处更吟嘲。shēng ài méi xiōng shì dàn jiāo,měi xiāng féng chù gèng yín cháo。
暗香疏影名千古,冷艳孤光雪几梢。àn xiāng shū yǐng míng qiān gǔ,lěng yàn gū guāng xuě jǐ shāo。
东阁诗才犹腹稿,西湖人物尚衡茅。dōng gé shī cái yóu fù gǎo,xī hú rén wù shàng héng máo。
风前有恨曾知否,不得随泥上燕巢。fēng qián yǒu hèn céng zhī fǒu,bù dé suí ní shàng yàn cháo。

花朝燃灯

易士达

唤起园丁葺小园,喜逢社友访林泉。huàn qǐ yuán dīng qì xiǎo yuán,xǐ féng shè yǒu fǎng lín quán。
莺花世界春方半,灯火楼台月正圆。yīng huā shì jiè chūn fāng bàn,dēng huǒ lóu tái yuè zhèng yuán。
闲不待偷皆乐地,趣随所得到吟边。xián bù dài tōu jiē lè dì,qù suí suǒ dé dào yín biān。
丁宁莫刬庭前翠,留与游人伴醉眠。dīng níng mò chǎn tíng qián cuì,liú yǔ yóu rén bàn zuì mián。

题云石耕夫道院

易士达

片云块石一耕夫,耕得情田数亩馀。piàn yún kuài shí yī gēng fū,gēng dé qíng tián shù mǔ yú。
不用木金为耒耜,只将纸墨当菑畬。bù yòng mù jīn wèi lěi sì,zhǐ jiāng zhǐ mò dāng zāi shē。
塞茅心撤犹芟草,翻水文成若决渠。sāi máo xīn chè yóu shān cǎo,fān shuǐ wén chéng ruò jué qú。
三岁一番供贡籍,平时不用纳王租。sān suì yī fān gōng gòng jí,píng shí bù yòng nà wáng zū。

苔钱

易士达

造化为炉巧冶成,儿童指似五铢轻。zào huà wèi lú qiǎo yě chéng,ér tóng zhǐ shì wǔ zhū qīng。
买春无算空流地,润屋何心望满籯。mǎi chūn wú suàn kōng liú dì,rùn wū hé xīn wàng mǎn yíng。
只恐痴人思宿债,枉教处士负贪声。zhǐ kǒng chī rén sī sù zhài,wǎng jiào chù shì fù tān shēng。
汉皇不吝铜山赐,羞杀申屠恶妒生。hàn huáng bù lìn tóng shān cì,xiū shā shēn tú è dù shēng。

和朋溪探梅韵

易士达

锦囊分付与溪奴,江路寻幽属野夫。jǐn náng fēn fù yǔ xī nú,jiāng lù xún yōu shǔ yě fū。
暖信已传春到未,暗香还动月明无。nuǎn xìn yǐ chuán chūn dào wèi,àn xiāng hái dòng yuè míng wú。
妆因底事偏清雅,态为何人转瘠癯。zhuāng yīn dǐ shì piān qīng yǎ,tài wèi hé rén zhuǎn jí qú。
惹起诗魂禁不得,恍然飞越亦忘吾。rě qǐ shī hún jìn bù dé,huǎng rán fēi yuè yì wàng wú。

春闺

易士达

燕语莺啼触拨侬,院深懒傍绣帘栊。yàn yǔ yīng tí chù bō nóng,yuàn shēn lǎn bàng xiù lián lóng。
一年春事半晴雨,万里云帆几夕风。yī nián chūn shì bàn qíng yǔ,wàn lǐ yún fān jǐ xī fēng。
柳欠温存牵怨恨,萍无拘束自西东。liǔ qiàn wēn cún qiān yuàn hèn,píng wú jū shù zì xī dōng。
此情莫向桃花说,说与桃花也落红。cǐ qíng mò xiàng táo huā shuō,shuō yǔ táo huā yě luò hóng。

和李润父资圣寺壁间韵

易士达

古径萦迂碧藓深,瘦藤得得叩丛林。gǔ jìng yíng yū bì xiǎn shēn,shòu téng dé dé kòu cóng lín。
雪浮茗枕陪僧话,风度松窗奏法音。xuě fú míng zhěn péi sēng huà,fēng dù sōng chuāng zòu fǎ yīn。
断壁剔虫伤古画,拂尘挥兔断清吟。duàn bì tī chóng shāng gǔ huà,fú chén huī tù duàn qīng yín。
留衣尚有重来约,一笑何妨载酒寻。liú yī shàng yǒu zhòng lái yuē,yī xiào hé fáng zài jiǔ xún。

和宦叔送往临川

易士达

征衣何惜染尘埃,款段搜诗亦快哉。zhēng yī hé xī rǎn chén āi,kuǎn duàn sōu shī yì kuài zāi。
百里亭长与亭短,一天云合复云开。bǎi lǐ tíng zhǎng yǔ tíng duǎn,yī tiān yún hé fù yún kāi。
倾茅柴酒和馀粕,弹接䍦巾去薄塺。qīng máo chái jiǔ hé yú pò,dàn jiē lí jīn qù báo méi。
不是剡溪清兴尽,声声杜宇劝归来。bù shì shàn xī qīng xīng jǐn,shēng shēng dù yǔ quàn guī lái。

梅花

易士达

搜诗索笑傍檐梅,冷蕊疏花带雪开。sōu shī suǒ xiào bàng yán méi,lěng ruǐ shū huā dài xuě kāi。
莫把枯梢容易折,留看笑影上窗来。mò bǎ kū shāo róng yì zhé,liú kàn xiào yǐng shàng chuāng lái。

杜鹃花

易士达

轻剪梢头薄薄罗,子规湔血恨难磨。qīng jiǎn shāo tóu báo báo luó,zi guī jiān xuè hèn nán mó。
园林莫道香飞尽,嫩绿枝头不用多。yuán lín mò dào xiāng fēi jǐn,nèn lǜ zhī tóu bù yòng duō。

虞美人草

易士达

霸业将衰汉业兴,佳人玉帐醉难醒。bà yè jiāng shuāi hàn yè xīng,jiā rén yù zhàng zuì nán xǐng。
可怜血染原头草,直至如今舞不停。kě lián xuè rǎn yuán tóu cǎo,zhí zhì rú jīn wǔ bù tíng。

闲步西湖

易士达

西湖风景绝繁华,两岸荷香十万家。xī hú fēng jǐng jué fán huá,liǎng àn hé xiāng shí wàn jiā。
除却孤山林处士,后来谁肯种梅花。chú què gū shān lín chù shì,hòu lái shuí kěn zhǒng méi huā。

题邓氏船斋

易士达

平生心乐水云乡,卜得书窗瞰碧塘。píng shēng xīn lè shuǐ yún xiāng,bo dé shū chuāng kàn bì táng。
自有济川勋业在,不劳两柁与风樯。zì yǒu jì chuān xūn yè zài,bù láo liǎng duò yǔ fēng qiáng。

化人台

易士达

富贵功名一窖尘,白头人送黑头人。fù guì gōng míng yī jiào chén,bái tóu rén sòng hēi tóu rén。
若教总识玄玄理,劫火何曾焚法身。ruò jiào zǒng shí xuán xuán lǐ,jié huǒ hé céng fén fǎ shēn。

莫愁村

易士达

千古行人说莫愁,荒村依旧石城头。qiān gǔ xíng rén shuō mò chóu,huāng cūn yī jiù shí chéng tóu。
不知艇子今何在,汉水滔滔空自流。bù zhī tǐng zi jīn hé zài,hàn shuǐ tāo tāo kōng zì liú。

夜宿合塘铺借壁间韵

易士达

对床风雨话辛酸,客枕凄凉寐不安。duì chuáng fēng yǔ huà xīn suān,kè zhěn qī liáng mèi bù ān。
须信在家贫亦乐,征衫赢得带围宽。xū xìn zài jiā pín yì lè,zhēng shān yíng dé dài wéi kuān。

夜宿合塘铺借壁间韵

易士达

潇潇冷雨送昏黄,伦竹吟风到客窗。xiāo xiāo lěng yǔ sòng hūn huáng,lún zhú yín fēng dào kè chuāng。
短梦欲成肠已断,明朝一岭即旴江。duǎn mèng yù chéng cháng yǐ duàn,míng cháo yī lǐng jí xū jiāng。
611234