古诗词

范浚

次韵弟茂通郊行见梅

范浚

好风催冷蕊,上番即芳葩。hǎo fēng cuī lěng ruǐ,shàng fān jí fāng pā。
春色独先得,年芳谁复加。chūn sè dú xiān dé,nián fāng shuí fù jiā。
日边看暖艳,雪后识真花。rì biān kàn nuǎn yàn,xuě hòu shí zhēn huā。
吟玩归来晚,江村月照沙。yín wán guī lái wǎn,jiāng cūn yuè zhào shā。

赠光上人

范浚

道人工小笔,梅瘦竹婵娟。dào rén gōng xiǎo bǐ,méi shòu zhú chán juān。
更学有声画,不参无眼禅。gèng xué yǒu shēng huà,bù cān wú yǎn chán。
一枰聊复尔,七马独超然。yī píng liáo fù ěr,qī mǎ dú chāo rán。
为足前年句,真成续断弦。wèi zú qián nián jù,zhēn chéng xù duàn xián。

张生夜载酒相过

范浚

夜卷一钩帘,衣寒觉露沾。yè juǎn yī gōu lián,yī hán jué lù zhān。
未惊风割面,且看月磨镰。wèi jīng fēng gē miàn,qiě kàn yuè mó lián。
玉碗鹅儿酒,花瓷虎子盐。yù wǎn é ér jiǔ,huā cí hǔ zi yán。
张公鸡黍旧,欢笑了无嫌。zhāng gōng jī shǔ jiù,huān xiào le wú xián。

幽居

范浚

幽居长杜户,竟日少来人。yōu jū zhǎng dù hù,jìng rì shǎo lái rén。
花动蜂儿去,帘垂燕子嗔。huā dòng fēng ér qù,lián chuí yàn zi chēn。
脱巾慵不整,得酒醉仍频。tuō jīn yōng bù zhěng,dé jiǔ zuì réng pín。
养拙风尘外,吾宁愧此身。yǎng zhuō fēng chén wài,wú níng kuì cǐ shēn。

次韵侄伯通岁暮即事

范浚

世情分付与东流,含梗徒劳百念浮。shì qíng fēn fù yǔ dōng liú,hán gěng tú láo bǎi niàn fú。
但使心源长寡欲,便知乐地本无忧。dàn shǐ xīn yuán zhǎng guǎ yù,biàn zhī lè dì běn wú yōu。
处身忌作燕巢幕,脱事要如鹰掣韝。chù shēn jì zuò yàn cháo mù,tuō shì yào rú yīng chè gōu。
节腊好同营一醉,幸逢开泰戢戈矛。jié là hǎo tóng yíng yī zuì,xìng féng kāi tài jí gē máo。

悼致政楼少师

范浚

雅望题舆早已贤,高风晚岁更超然。yǎ wàng tí yú zǎo yǐ xián,gāo fēng wǎn suì gèng chāo rán。
笑收剑佩遗荣路,独往山林事引年。xiào shōu jiàn pèi yí róng lù,dú wǎng shān lín shì yǐn nián。
行马正看光梓里,卧麟忽叹掩松阡。xíng mǎ zhèng kàn guāng zǐ lǐ,wò lín hū tàn yǎn sōng qiān。
乡州耆旧今垂尽,忍见山颓重涕涟。xiāng zhōu qí jiù jīn chuí jǐn,rěn jiàn shān tuí zhòng tì lián。

悼致政楼少师

范浚

身后储休世或同,生前有耀孰逾公。shēn hòu chǔ xiū shì huò tóng,shēng qián yǒu yào shú yú gōng。
班衣五彩枢臣贵,宝带万钉天眷隆。bān yī wǔ cǎi shū chén guì,bǎo dài wàn dīng tiān juàn lóng。
终始哀荣时共羡,丕扬宠赠会追崇。zhōng shǐ āi róng shí gòng xiàn,pī yáng chǒng zèng huì zhuī chóng。
遥瞻素旆愁云外,惨憺悲歌立晚风。yáo zhān sù pèi chóu yún wài,cǎn dàn bēi gē lì wǎn fēng。

寓居兰溪地湿卧病

范浚

病怯帘疏雨到床,雨馀山霭上衣裳。bìng qiè lián shū yǔ dào chuáng,yǔ yú shān ǎi shàng yī shang。
宵携冷杖强看月,晓傍暖檐贪向阳。xiāo xié lěng zhàng qiáng kàn yuè,xiǎo bàng nuǎn yán tān xiàng yáng。
御湿要须谋日饮,乏资深恨值年荒。yù shī yào xū móu rì yǐn,fá zī shēn hèn zhí nián huāng。
所须药物真吾事,麦曲山鞠今满囊。suǒ xū yào wù zhēn wú shì,mài qū shān jū jīn mǎn náng。

次韵侄端臣同游藏春园

范浚

探春著屐犯榛荒,更入名园转曲塘。tàn chūn zhù jī fàn zhēn huāng,gèng rù míng yuán zhuǎn qū táng。
红认蔬畦怜小甲,白寻梅楥得幽香。hóng rèn shū qí lián xiǎo jiǎ,bái xún méi xuàn dé yōu xiāng。
全同花下迷山简,只欠池头语葛强。quán tóng huā xià mí shān jiǎn,zhǐ qiàn chí tóu yǔ gé qiáng。
吾土信多行乐地,绝胜酒里到家乡。wú tǔ xìn duō xíng lè dì,jué shèng jiǔ lǐ dào jiā xiāng。

次韵侄端方喜雪

范浚

川原恍若白崖天,屑玉轻明瑞有年。chuān yuán huǎng ruò bái yá tiān,xiè yù qīng míng ruì yǒu nián。
折竹掀轰宵暗积,欺梅艳溢晓相鲜。zhé zhú xiān hōng xiāo àn jī,qī méi yàn yì xiǎo xiāng xiān。
当知破耳冲风出,未似蒙头正昼眠。dāng zhī pò ěr chōng fēng chū,wèi shì méng tóu zhèng zhòu mián。
杲日能怜有贫者,不须更作寄天笺。gǎo rì néng lián yǒu pín zhě,bù xū gèng zuò jì tiān jiān。

送王大声

范浚

腹稿才名第一流,只今偃蹇困吴州。fù gǎo cái míng dì yī liú,zhǐ jīn yǎn jiǎn kùn wú zhōu。
牛腰但使诗章富,鹤发宁论岁月遒。niú yāo dàn shǐ shī zhāng fù,hè fā níng lùn suì yuè qiú。
耻傍朱门随掉尾,独寻青箬钓查头。chǐ bàng zhū mén suí diào wěi,dú xún qīng ruò diào chá tóu。
知君高胜如松竹,不遇犹为潇洒侯。zhī jūn gāo shèng rú sōng zhú,bù yù yóu wèi xiāo sǎ hóu。

三兄茂载燕兄弟预者六友宜尽觞咏之乐长兄茂宽有诗因次其韵

范浚

南北东西遇合疏,偶然良会足欢娱。nán běi dōng xī yù hé shū,ǒu rán liáng huì zú huān yú。
豹胎供馔斥鱼婢,雀舌试汤分酪奴。bào tāi gōng zhuàn chì yú bì,què shé shì tāng fēn lào nú。
花萼成诗多共赋,竹根有酒不须沽。huā è chéng shī duō gòng fù,zhú gēn yǒu jiǔ bù xū gū。
借令六逸无人画,也胜当年九老图。jiè lìng liù yì wú rén huà,yě shèng dāng nián jiǔ lǎo tú。

龙游吴宰因劝农过寓居

范浚

令君剖剧久推贤,人谓贤如百里天。lìng jūn pōu jù jiǔ tuī xián,rén wèi xián rú bǎi lǐ tiān。
最绩已优恩已洽,讼堂无事日鸣弦。zuì jì yǐ yōu ēn yǐ qià,sòng táng wú shì rì míng xián。

龙游吴宰因劝农过寓居

范浚

夙驾勤民力劝耕,肯停车轨访柴荆。sù jià qín mín lì quàn gēng,kěn tíng chē guǐ fǎng chái jīng。
谁言羁旅知交态,君似春风不世情。shuí yán jī lǚ zhī jiāo tài,jūn shì chūn fēng bù shì qíng。

龙游吴宰因劝农过寓居

范浚

阡陌东西驯雉鸣,陌头父老望前旌。qiān mò dōng xī xùn zhì míng,mò tóu fù lǎo wàng qián jīng。
争言字我今三岁,真是冰清见底清。zhēng yán zì wǒ jīn sān suì,zhēn shì bīng qīng jiàn dǐ qīng。

龙游吴宰因劝农过寓居

范浚

云根仙馆驻凫飞,倚阁遐观笏拄颐。yún gēn xiān guǎn zhù fú fēi,yǐ gé xiá guān hù zhǔ yí。
但赏春山多胜事,不知桃李被恩私。dàn shǎng chūn shān duō shèng shì,bù zhī táo lǐ bèi ēn sī。

龙游王丞相过寓居

范浚

邑丞族望迈平韦,谦概能过白板扉。yì chéng zú wàng mài píng wéi,qiān gài néng guò bái bǎn fēi。
应是德门流庆远,清芬今复继乌衣。yīng shì dé mén liú qìng yuǎn,qīng fēn jīn fù jì wū yī。

龙游王丞相过寓居

范浚

能事知君不负丞,况逢令长著贤声。néng shì zhī jūn bù fù chéng,kuàng féng lìng zhǎng zhù xián shēng。
同心坐了公家事,那肯空书纸尾名。tóng xīn zuò le gōng jiā shì,nà kěn kōng shū zhǐ wěi míng。

龙游王丞相过寓居

范浚

君家丞相世豪英,字画文章不朽名。jūn jiā chéng xiāng shì háo yīng,zì huà wén zhāng bù xiǔ míng。
盥手何时披墨妙,乌丝栏上看真行。guàn shǒu hé shí pī mò miào,wū sī lán shàng kàn zhēn xíng。

四月一日偶成三绝句奉勉诸友

范浚

麦风澹荡气清和,又见阴阴夏木多。mài fēng dàn dàng qì qīng hé,yòu jiàn yīn yīn xià mù duō。
试问社中同志士,经春举力竟如何。shì wèn shè zhōng tóng zhì shì,jīng chūn jǔ lì jìng rú hé。
116123456