古诗词

姜特立

归括苍和杨嗣之吏部烟雨楼韵四首

姜特立

几重绿树暗罗纨,多少空蒙远近山。jǐ zhòng lǜ shù àn luó wán,duō shǎo kōng méng yuǎn jìn shān。
物色联翩吟不断,使君佳句玉连环。wù sè lián piān yín bù duàn,shǐ jūn jiā jù yù lián huán。

归括苍和杨嗣之吏部烟雨楼韵四首

姜特立

绝唱从前恨未多,骚人墨客浪经过。jué chàng cóng qián hèn wèi duō,sāo rén mò kè làng jīng guò。
直须吏部杨夫子,始奈楼中烟雨何。zhí xū lì bù yáng fū zi,shǐ nài lóu zhōng yān yǔ hé。

归括苍和杨嗣之吏部烟雨楼韵四首

姜特立

宴坐帘旌卷翠微,朝昏万变发新姿。yàn zuò lián jīng juǎn cuì wēi,cháo hūn wàn biàn fā xīn zī。
锦囊莫怕岚霏湿,带取风光入凤池。jǐn náng mò pà lán fēi shī,dài qǔ fēng guāng rù fèng chí。

暑退喜秋

姜特立

颓龄厌浊暑,瘦骨便清秋。tuí líng yàn zhuó shǔ,shòu gǔ biàn qīng qiū。
蓐收方回镳,灏气横九州。rù shōu fāng huí biāo,hào qì héng jiǔ zhōu。
老鹤生精神,孤松郁飕飗。lǎo hè shēng jīng shén,gū sōng yù sōu liú。
如饮寒露浆,贮以青瑶瓯。rú yǐn hán lù jiāng,zhù yǐ qīng yáo ōu。
既蠲膏肓疾,复洗热恼忧。jì juān gāo huāng jí,fù xǐ rè nǎo yōu。
斟酌楚人赋,并作商声讴。zhēn zhuó chǔ rén fù,bìng zuò shāng shēng ōu。

咏菊

姜特立

菊禀金天精,劲气凌风霜。jú bǐng jīn tiān jīng,jìn qì líng fēng shuāng。
水流山下潭,饮者寿命长。shuǐ liú shān xià tán,yǐn zhě shòu mìng zhǎng。
泛我杯中物,染我诗句香。fàn wǒ bēi zhōng wù,rǎn wǒ shī jù xiāng。
所以陶徵君,爱之不忍忘。suǒ yǐ táo zhēng jūn,ài zhī bù rěn wàng。

秋来得雨

姜特立

夜来一番雨,青我一席蔬。yè lái yī fān yǔ,qīng wǒ yī xí shū。
洗甑炊香粳,何必食有鱼。xǐ zèng chuī xiāng jīng,hé bì shí yǒu yú。
便可酿新秫,唧唧鸣斋厨。biàn kě niàng xīn shú,jī jī míng zhāi chú。
且以乐残年,此外不愿馀。qiě yǐ lè cán nián,cǐ wài bù yuàn yú。

暇日叹日月之逾迈念吾生之几何感而成章

姜特立

密移不自觉,猛省却堪惊。mì yí bù zì jué,měng shěng què kān jīng。
红颜去不返,白发来无情。hóng yán qù bù fǎn,bái fā lái wú qíng。
劫秦气何用,袒汉力莫争。jié qín qì hé yòng,tǎn hàn lì mò zhēng。
求胜竟无术,陶然任此生。qiú shèng jìng wú shù,táo rán rèn cǐ shēng。

老馋

姜特立

八十血气衰,交累身口故。bā shí xuè qì shuāi,jiāo lèi shēn kǒu gù。
喜读奉亲书,窃诵老饕赋。xǐ dú fèng qīn shū,qiè sòng lǎo tāo fù。
烹饪付家人,甘旨辄复具。pēng rèn fù jiā rén,gān zhǐ zhé fù jù。
烂软既适宜,调芼亦合度。làn ruǎn jì shì yí,diào mào yì hé dù。
儿女各贡勤,杯羹走童孺。ér nǚ gè gòng qín,bēi gēng zǒu tóng rú。
邻里重交情,时时分果茹。lín lǐ zhòng jiāo qíng,shí shí fēn guǒ rú。
兴来一举觞,直到醉乡路。xīng lái yī jǔ shāng,zhí dào zuì xiāng lù。
此乐冀百年,此腹恐相负。cǐ lè jì bǎi nián,cǐ fù kǒng xiāng fù。

忧患中作

姜特立

吉凶既同域,忧喜亦同途。jí xiōng jì tóng yù,yōu xǐ yì tóng tú。
万缘互起灭,谁能久欢娱。wàn yuán hù qǐ miè,shuí néng jiǔ huān yú。
欢娱既不久,悲恨常与俱。huān yú jì bù jiǔ,bēi hèn cháng yǔ jù。
唯有嵇阮辈,乃能脱囚拘。wéi yǒu jī ruǎn bèi,nǎi néng tuō qiú jū。
一醉了生死,岂复念区区。yī zuì le shēng sǐ,qǐ fù niàn qū qū。
小儿玩造物,造物亦戏渠。xiǎo ér wán zào wù,zào wù yì xì qú。
举世忧其忧,放浪乐有馀。jǔ shì yōu qí yōu,fàng làng lè yǒu yú。

伤老

姜特立

老翁足力弱,踉蹡如小儿。lǎo wēng zú lì ruò,liáng qiāng rú xiǎo ér。
须杖乃能行,动步忧攲危。xū zhàng nǎi néng xíng,dòng bù yōu qī wēi。
发秃生细毛,正似出胎时。fā tū shēng xì máo,zhèng shì chū tāi shí。
忽复长儿齿,辅车两相依。hū fù zhǎng ér chǐ,fǔ chē liǎng xiāng yī。
还童既无术,衰谢乃其宜。hái tóng jì wú shù,shuāi xiè nǎi qí yí。
载念天地间,八十者几希。zài niàn tiān dì jiān,bā shí zhě jǐ xī。
如我真幸民,何必暗伤悲。rú wǒ zhēn xìng mín,hé bì àn shāng bēi。
且饮北海酒,自吟东老诗。qiě yǐn běi hǎi jiǔ,zì yín dōng lǎo shī。

追感三朝遭遇今如一梦

姜特立

本是蓬筚姿,偶作帝王客。běn shì péng bì zī,ǒu zuò dì wáng kè。
日日上金门,时时分玉食。rì rì shàng jīn mén,shí shí fēn yù shí。
自忘身世贱,不觉仙凡隔。zì wàng shēn shì jiàn,bù jué xiān fán gé。
几多贤达人,饥寒卧空泽。jǐ duō xián dá rén,jī hán wò kōng zé。

菘苣初冬稍茂喜而有作

姜特立

紫苣生春荑,助我作汤饼。zǐ jù shēng chūn tí,zhù wǒ zuò tāng bǐng。
黄菘养土膏,冰壶添隽永。huáng sōng yǎng tǔ gāo,bīng hú tiān juàn yǒng。
凡物贵适口,何必须九鼎。fán wù guì shì kǒu,hé bì xū jiǔ dǐng。
况我藜藿肠,万钱惭食顷。kuàng wǒ lí huò cháng,wàn qián cán shí qǐng。

赋孙宰知鱼亭

姜特立

万物各有适,所乐乃其天。wàn wù gè yǒu shì,suǒ lè nǎi qí tiān。
达人默识之,此意妙难传。dá rén mò shí zhī,cǐ yì miào nán chuán。
贤哉漆园吏,知鱼岂其然。xián zāi qī yuán lì,zhī yú qǐ qí rán。
客问子非鱼,乌知鱼乐全。kè wèn zi fēi yú,wū zhī yú lè quán。
答云我所知,知之濠梁间。dá yún wǒ suǒ zhī,zhī zhī háo liáng jiān。
问者固已远,答者不亦难。wèn zhě gù yǐ yuǎn,dá zhě bù yì nán。
要知知鱼乐,当作梦蝶观。yào zhī zhī yú lè,dāng zuò mèng dié guān。
周与蝶非两,鱼我宁相悬。zhōu yǔ dié fēi liǎng,yú wǒ níng xiāng xuán。
海门孙夫子,读书必钩玄。hǎi mén sūn fū zi,dú shū bì gōu xuán。
结茅制小亭,下瞰碧玉湾。jié máo zhì xiǎo tíng,xià kàn bì yù wān。
因鱼揭佳名,理赜非言诠。yīn yú jiē jiā míng,lǐ zé fēi yán quán。
夫子固知鱼,鱼亦知君贤。fū zi gù zhī yú,yú yì zhī jūn xián。
我欲从之游,褰裳濯清泉。wǒ yù cóng zhī yóu,qiān shang zhuó qīng quán。
鱼乎可勿猜,久矣忘机缘。yú hū kě wù cāi,jiǔ yǐ wàng jī yuán。

江口阻风寄琅山衷老

姜特立

人间有净境,咫尺不易通。rén jiān yǒu jìng jìng,zhǐ chǐ bù yì tōng。
今朝解尘缚,始到天人宫。jīn cháo jiě chén fù,shǐ dào tiān rén gōng。
叠嶂拥崔嵬,夏木郁青葱。dié zhàng yōng cuī wéi,xià mù yù qīng cōng。
白鸟巢半山,掩映画图中。bái niǎo cháo bàn shān,yǎn yìng huà tú zhōng。
高低辟窗牖,绿阴翳芳丛。gāo dī pì chuāng yǒu,lǜ yīn yì fāng cóng。
境寂意自佳,坐久心弥空。jìng jì yì zì jiā,zuò jiǔ xīn mí kōng。
更兹主人贤,晤语禅味融。gèng zī zhǔ rén xián,wù yǔ chán wèi róng。
归途若有得,便欲超樊笼。guī tú ruò yǒu dé,biàn yù chāo fán lóng。
奈此尘缘深,踪迹如惊鸿。nài cǐ chén yuán shēn,zōng jì rú jīng hóng。
驱车出兰若,俯首坐疏篷。qū chē chū lán ruò,fǔ shǒu zuò shū péng。
连日滞江干,风雨渺冥蒙。lián rì zhì jiāng gàn,fēng yǔ miǎo míng méng。
缅怀支道林,此会何时逢。miǎn huái zhī dào lín,cǐ huì hé shí féng。

施元用醉谒邑大夫胡公公贤者也不以为浼己翌旦袖刺见之元用以喜雨十诗为谢仙尉孙公赠诗曰瓮边不识毕吏部笔下方知李翰林释其嫌一时和者相继其族兄德茂复有诗箴之元用遂锐然止酒事有曲折情存彼此然百里不失为通德茂合于义元用勇于决皆是也括苍姜子为长篇以合之简元用兼呈诸公庶几期于大同泯然无迹矣

姜特立

肩吾有云孙,磊砢东州瑞。jiān wú yǒu yún sūn,lěi kē dōng zhōu ruì。
一诵能万言,落笔忽千字。yī sòng néng wàn yán,luò bǐ hū qiān zì。
才抽独茧绪,态涌春云思。cái chōu dú jiǎn xù,tài yǒng chūn yún sī。
喜慕高阳徒,时追习池醉。xǐ mù gāo yáng tú,shí zhuī xí chí zuì。
笑被窘囚拘,跌宕每自肆。xiào bèi jiǒng qiú jū,diē dàng měi zì sì。
心知令尹贤,诡迹姑尔试。xīn zhī lìng yǐn xián,guǐ jì gū ěr shì。
谁知赵蔺卿,复袖祢衡刺。shuí zhī zhào lìn qīng,fù xiù mí héng cì。
非意忽相得,直到古人地。fēi yì hū xiāng dé,zhí dào gǔ rén dì。
施君激深知,十诗手自贽。shī jūn jī shēn zhī,shí shī shǒu zì zhì。
梅仙亦奇才,睨此一时事。méi xiān yì qí cái,nì cǐ yī shí shì。
新篇发佳话,冰释两公意。xīn piān fā jiā huà,bīng shì liǎng gōng yì。
赓载皆文豪,璀璨明玑坠。gēng zài jiē wén háo,cuǐ càn míng jī zhuì。
西邻有伯氏,规切岂亡谓。xī lín yǒu bó shì,guī qiè qǐ wáng wèi。
甘言古所戒,矫枉未伤义。gān yán gǔ suǒ jiè,jiǎo wǎng wèi shāng yì。
昔人有火攻,达士胡足累。xī rén yǒu huǒ gōng,dá shì hú zú lèi。
施君真勇者,念酒宁我祟。shī jūn zhēn yǒng zhě,niàn jiǔ níng wǒ suì。
指天誓止饮,忽改开群视。zhǐ tiān shì zhǐ yǐn,hū gǎi kāi qún shì。
邴原恐废业,陶侃忧亲恚。bǐng yuán kǒng fèi yè,táo kǎn yōu qīn huì。
独醒向清湘,自责当先隧。dú xǐng xiàng qīng xiāng,zì zé dāng xiān suì。
古来有若人,于我适相类。gǔ lái yǒu ruò rén,yú wǒ shì xiāng lèi。
勿学刘伯伦,诅妇侪儿戏。wù xué liú bó lún,zǔ fù chái ér xì。
勿学陶元亮,止酒诗非志。wù xué táo yuán liàng,zhǐ jiǔ shī fēi zhì。
自此真止矣,惟当醉经笥。zì cǐ zhēn zhǐ yǐ,wéi dāng zuì jīng sì。
湎然啜醇醲,抖擞糟粕弃。miǎn rán chuài chún nóng,dǒu sǒu zāo pò qì。
沉酣日滋久,富贵可立致。chén hān rì zī jiǔ,fù guì kě lì zhì。
视彼九酝功,未足易所嗜。shì bǐ jiǔ yùn gōng,wèi zú yì suǒ shì。
持将沃宸聪,澄醍有遗味。chí jiāng wò chén cōng,chéng tí yǒu yí wèi。
异时理扁舟,却载鸱夷器。yì shí lǐ biǎn zhōu,què zài chī yí qì。

明月歌

姜特立

月在天兮何高,我居世兮何卑。yuè zài tiān xī hé gāo,wǒ jū shì xī hé bēi。
高卑相去几万里,年年夜夜长相随。gāo bēi xiāng qù jǐ wàn lǐ,nián nián yè yè zhǎng xiāng suí。
明月入我怀,我揽明月辉。míng yuè rù wǒ huái,wǒ lǎn míng yuè huī。
妙明中间含万象,此时此境谁能知。miào míng zhōng jiān hán wàn xiàng,cǐ shí cǐ jìng shuí néng zhī。

寄题须记亭

姜特立

橙橘年年熟,青黄满故枝。chéng jú nián nián shú,qīng huáng mǎn gù zhī。
坡仙自有见,妙语寄新诗。pō xiān zì yǒu jiàn,miào yǔ jì xīn shī。
好处须令记,欲记难为辞。hǎo chù xū lìng jì,yù jì nán wèi cí。
公意非我意,我乐公不知。gōng yì fēi wǒ yì,wǒ lè gōng bù zhī。
体会在何所,请观濠上时。tǐ huì zài hé suǒ,qǐng guān háo shàng shí。

喜晴

姜特立

晴日晒江皋,人心散郁陶。qíng rì shài jiāng gāo,rén xīn sàn yù táo。
天地忽开泰,万象分秋毫。tiān dì hū kāi tài,wàn xiàng fēn qiū háo。
泻我竹叶青,烹我翠云涛。xiè wǒ zhú yè qīng,pēng wǒ cuì yún tāo。
勿与俗士对,且读楚人骚。wù yǔ sú shì duì,qiě dú chǔ rén sāo。

晴云

姜特立

晴云行太虚,浩荡本无心。qíng yún xíng tài xū,hào dàng běn wú xīn。
随风忽变化,倏忽成古今。suí fēng hū biàn huà,shū hū chéng gǔ jīn。
卓尔起奇峰,万目竞瞻仰。zhuó ěr qǐ qí fēng,wàn mù jìng zhān yǎng。
本自无心高,莫作有心想。běn zì wú xīn gāo,mò zuò yǒu xīn xiǎng。

刘景文

姜特立

忆昔刘景文,其父死西战。yì xī liú jǐng wén,qí fù sǐ xī zhàn。
出身与我同,诗文亦璀璨。chū shēn yǔ wǒ tóng,shī wén yì cuǐ càn。
结交苏与黄,秦张同一贯。jié jiāo sū yǔ huáng,qín zhāng tóng yī guàn。
文武初不分,西班不须换。wén wǔ chū bù fēn,xī bān bù xū huàn。