古诗词

姜特立

中古

姜特立

中古风俗醇,田野多贤人。zhōng gǔ fēng sú chún,tián yě duō xián rén。
沮溺识孔丘,渔父辞伍员。jǔ nì shí kǒng qiū,yú fù cí wǔ yuán。
后世多薄俗,往往妖孽作。hòu shì duō báo sú,wǎng wǎng yāo niè zuò。
小则为胜广,大则为莽卓。xiǎo zé wèi shèng guǎng,dà zé wèi mǎng zhuó。
物坏虫生之,俗坏奸生之。wù huài chóng shēng zhī,sú huài jiān shēng zhī。
古道日已远,呜呼其可悲。gǔ dào rì yǐ yuǎn,wū hū qí kě bēi。

晓晴

姜特立

晴光弄晓色,云物共昭回。qíng guāng nòng xiǎo sè,yún wù gòng zhāo huí。
岂唯山川豁,觉我怀抱开。qǐ wéi shān chuān huō,jué wǒ huái bào kāi。
便欲御泠风,飘飖跨蓬莱。biàn yù yù líng fēng,piāo yáo kuà péng lái。
下视人世间,往往隔嚣埃。xià shì rén shì jiān,wǎng wǎng gé xiāo āi。

火宅

姜特立

火宅烦恼窟,尘世忧患海。huǒ zhái fán nǎo kū,chén shì yōu huàn hǎi。
唯有颜氏子,箪瓢无吝悔。wéi yǒu yán shì zi,dān piáo wú lìn huǐ。
有圣人依归,其乐故不改。yǒu shèng rén yī guī,qí lè gù bù gǎi。

幼子娶妇

姜特立

六十得幼子,薄者以为嗤。liù shí dé yòu zi,báo zhě yǐ wèi chī。
新妇拜阿翁,兹事在何时。xīn fù bài ā wēng,zī shì zài hé shí。
翁今已八秩,又见儿妇归。wēng jīn yǐ bā zhì,yòu jiàn ér fù guī。
不远年岁间,更作弄璋诗。bù yuǎn nián suì jiān,gèng zuò nòng zhāng shī。

说神篇

姜特立

天道若不神,何以惊物而惧人。tiān dào ruò bù shén,hé yǐ jīng wù ér jù rén。
君道若不神,何以号令鼓万民。jūn dào ruò bù shén,hé yǐ hào lìng gǔ wàn mín。
故圣人以是而设教,奄有四海,为天下君。gù shèng rén yǐ shì ér shè jiào,yǎn yǒu sì hǎi,wèi tiān xià jūn。

晨起

姜特立

晨兴一炉火,焰焰如镕金。chén xīng yī lú huǒ,yàn yàn rú róng jīn。
大明忽东升,阳晖散重阴。dà míng hū dōng shēng,yáng huī sàn zhòng yīn。
家人过平剂,有酒向我斟。jiā rén guò píng jì,yǒu jiǔ xiàng wǒ zhēn。
此外更何求,便可老山林。cǐ wài gèng hé qiú,biàn kě lǎo shān lín。

野居

姜特立

野居富薪炭,一暖敌重裘。yě jū fù xīn tàn,yī nuǎn dí zhòng qiú。
虽无四方味,鱼鳖亦易求。suī wú sì fāng wèi,yú biē yì yì qiú。
古人爱山林,岂为口腹谋。gǔ rén ài shān lín,qǐ wèi kǒu fù móu。
箪瓢颜不臞,乐道固无忧。dān piáo yán bù qú,lè dào gù wú yōu。

木芙蓉

姜特立

西风飒飒吹红兰,千林摇落无容颜。xī fēng sà sà chuī hóng lán,qiān lín yáo luò wú róng yán。
芙蓉花高猩血殷,烁烁对此红玉盘。fú róng huā gāo xīng xuè yīn,shuò shuò duì cǐ hóng yù pán。
冰霜骎骎花事寝,坐对此花须痛饮。bīng shuāng qīn qīn huā shì qǐn,zuò duì cǐ huā xū tòng yǐn。
安得蛮户千张机,为我织此明霞锦。ān dé mán hù qiān zhāng jī,wèi wǒ zhī cǐ míng xiá jǐn。

木芙蓉

姜特立

商气正惨慄,商花忽红芳。shāng qì zhèng cǎn lì,shāng huā hū hóng fāng。
有如乍贫妇,犹饰盛时妆。yǒu rú zhà pín fù,yóu shì shèng shí zhuāng。
众目惊赏心,所见非所望。zhòng mù jīng shǎng xīn,suǒ jiàn fēi suǒ wàng。
此后少朱荣,寂寞橘柚黄。cǐ hòu shǎo zhū róng,jì mò jú yòu huáng。

蜡梅

姜特立

百花结成蜡,花香蜡不香。bǎi huā jié chéng là,huā xiāng là bù xiāng。
如何此枝上,似蜡更芬芳。rú hé cǐ zhī shàng,shì là gèng fēn fāng。
意彼百花魂,结聚无所发。yì bǐ bǎi huā hún,jié jù wú suǒ fā。
英灵为此花,色香相假合。yīng líng wèi cǐ huā,sè xiāng xiāng jiǎ hé。
虞姬死为草,舞动应乐节。yú jī sǐ wèi cǎo,wǔ dòng yīng lè jié。
蜀主化杜鹃,啼染枝头血。shǔ zhǔ huà dù juān,tí rǎn zhī tóu xuè。
轮回有托化,亦闻金仙说。lún huí yǒu tuō huà,yì wén jīn xiān shuō。
花月自有妖,未易以理察。huā yuè zì yǒu yāo,wèi yì yǐ lǐ chá。
乌知此花魂,为香不为蜡。wū zhī cǐ huā hún,wèi xiāng bù wèi là。

赋潜庵墨梅

姜特立

季伦珊瑚光夺目,元载胡椒高柱屋。jì lún shān hú guāng duó mù,yuán zài hú jiāo gāo zhù wū。
潜庵纸上一枝梅,富比王侯夸不足。qián ān zhǐ shàng yī zhī méi,fù bǐ wáng hóu kuā bù zú。
此花清绝更无伦,和粉磨丹吾所嗔。cǐ huā qīng jué gèng wú lún,hé fěn mó dān wú suǒ chēn。
向来华光最入神,幻出西湖烟雨春。xiàng lái huá guāng zuì rù shén,huàn chū xī hú yān yǔ chūn。

游鼓山喝水岩

姜特立

昔闻鼓山名,未到鼓山寺。xī wén gǔ shān míng,wèi dào gǔ shān sì。
胜游不易得,一失恐难值。shèng yóu bù yì dé,yī shī kǒng nán zhí。
今朝忽勇猛,便作入山计。jīn cháo hū yǒng měng,biàn zuò rù shān jì。
虽无济胜具,尚可策疲致。suī wú jì shèng jù,shàng kě cè pí zhì。
松下止呵导,山前屏车骑。sōng xià zhǐ hē dǎo,shān qián píng chē qí。
仰窥白云峰,俯蹑青螺髻。yǎng kuī bái yún fēng,fǔ niè qīng luó jì。
半天开佛刹,杰阁照金翠。bàn tiān kāi fú shā,jié gé zhào jīn cuì。
路穷两崖间,巨石擘元气。lù qióng liǎng yá jiān,jù shí bāi yuán qì。
何年泻白虹,一喝回狂势。hé nián xiè bái hóng,yī hē huí kuáng shì。
冲波落山后,馀力泄厚地。chōng bō luò shān hòu,yú lì xiè hòu dì。
山灵畏定力,仙鬼吝幽閟。shān líng wèi dìng lì,xiān guǐ lìn yōu bì。
至今千仞底,不见波流驶。zhì jīn qiān rèn dǐ,bù jiàn bō liú shǐ。
寻师水倒回,卓锡泉涌沸。xún shī shuǐ dào huí,zhuó xī quán yǒng fèi。
异事惊倒人,此理本无二。yì shì jīng dào rén,cǐ lǐ běn wú èr。
亭边数苍石,刻画几大字。tíng biān shù cāng shí,kè huà jǐ dà zì。
顾怜身后名,惨戚当时意。gù lián shēn hòu míng,cǎn qī dāng shí yì。
茫茫千万古,存灭可胜记。máng máng qiān wàn gǔ,cún miè kě shèng jì。
灰劫同一尽,要自济儿戏。huī jié tóng yī jǐn,yào zì jì ér xì。
不如生前酒,对石聊一醉。bù rú shēng qián jiǔ,duì shí liáo yī zuì。
醉到无何乡,却就僧床睡。zuì dào wú hé xiāng,què jiù sēng chuáng shuì。

书寿穴中石寿星背四言

姜特立

彼石何人,云是寿者。bǐ shí hé rén,yún shì shòu zhě。
作镇斯宫,孰分真假。zuò zhèn sī gōng,shú fēn zhēn jiǎ。
以幻对幻,有同儿嬉。yǐ huàn duì huàn,yǒu tóng ér xī。
他日启扃,问尔是谁。tā rì qǐ jiōng,wèn ěr shì shuí。

石盆水窠

姜特立

数叶玉簪敷翠,一拳水石含秋。shù yè yù zān fū cuì,yī quán shuǐ shí hán qiū。
何须坐我濠濮,自觉心清境幽。hé xū zuò wǒ háo pú,zì jué xīn qīng jìng yōu。

送客

姜特立

今日出郊送客,明朝肩舆入州。jīn rì chū jiāo sòng kè,míng cháo jiān yú rù zhōu。
六十年前伎俩,白头也合归休。liù shí nián qián jì liǎ,bái tóu yě hé guī xiū。

扃岫为张支使作二首

姜特立

士衡招隐翠幄,长统卜居露帏。shì héng zhāo yǐn cuì wò,zhǎng tǒng bo jū lù wéi。
未若君家扃岫,千峰尽锁双扉。wèi ruò jūn jiā jiōng xiù,qiān fēng jǐn suǒ shuāng fēi。

扃岫为张支使作二首

姜特立

老去林泉属我,时来轩冕输君。lǎo qù lín quán shǔ wǒ,shí lái xuān miǎn shū jūn。
正好南冥运翼,未用北山移文。zhèng hǎo nán míng yùn yì,wèi yòng běi shān yí wén。

闲赋

姜特立

楼台百万装成,花木四时罗列。lóu tái bǎi wàn zhuāng chéng,huā mù sì shí luó liè。
从渠眼底江山,欠我诗中风月。cóng qú yǎn dǐ jiāng shān,qiàn wǒ shī zhōng fēng yuè。

六言

姜特立

康乐寻山伐木,子猷爱竹叩门。kāng lè xún shān fá mù,zi yóu ài zhú kòu mén。
我已烟霞痼疾,每逢佳处开樽。wǒ yǐ yān xiá gù jí,měi féng jiā chù kāi zūn。

山中

姜特立

篱畔黄花翠竹,雨后青山白云。lí pàn huáng huā cuì zhú,yǔ hòu qīng shān bái yún。
此是山中活计,莫教俗士知闻。cǐ shì shān zhōng huó jì,mò jiào sú shì zhī wén。