古诗词

胡仲弓

和止泓姜秦祠韵

胡仲弓

九日山头两径深,不同出处却同心。jiǔ rì shān tóu liǎng jìng shēn,bù tóng chū chù què tóng xīn。
唤回浮世梦中梦,来向先生吟处吟。huàn huí fú shì mèng zhōng mèng,lái xiàng xiān shēng yín chù yín。
别驾堂空遗影在,隐君亭破野藤侵。bié jià táng kōng yí yǐng zài,yǐn jūn tíng pò yě téng qīn。
古今陈迹休深问,且把寒泉当酒斟。gǔ jīn chén jì xiū shēn wèn,qiě bǎ hán quán dāng jiǔ zhēn。

西塔

胡仲弓

杖策来寻塔庙仙,半程便到碧霄边。zhàng cè lái xún tǎ miào xiān,bàn chéng biàn dào bì xiāo biān。
三千世界浮尘外,百二山河在眼前。sān qiān shì jiè fú chén wài,bǎi èr shān hé zài yǎn qián。
谁把孤标长插地,只消一柱可擎天。shuí bǎ gū biāo zhǎng chā dì,zhǐ xiāo yī zhù kě qíng tiān。
夜阑籁静凭栏听,隐隐星河人扣舷。yè lán lài jìng píng lán tīng,yǐn yǐn xīng hé rén kòu xián。

次韵答王东墅

胡仲弓

元龙湖海分栖迟,懒把琴心累子期。yuán lóng hú hǎi fēn qī chí,lǎn bǎ qín xīn lèi zi qī。
不是三生曾有旧,如何一见便论诗。bù shì sān shēng céng yǒu jiù,rú hé yī jiàn biàn lùn shī。
春行谷外莺求友,月在吟边鹊绕枝。chūn xíng gǔ wài yīng qiú yǒu,yuè zài yín biān què rào zhī。
甚欲买舟寻隐处,悔将名姓与人知。shén yù mǎi zhōu xún yǐn chù,huǐ jiāng míng xìng yǔ rén zhī。

答颐斋诗筒走寄

胡仲弓

才听檐花点滴声,锦囊入手便欣情。cái tīng yán huā diǎn dī shēng,jǐn náng rù shǒu biàn xīn qíng。
啼乾杜宇春言别,赋到牡丹诗改盟。tí qián dù yǔ chūn yán bié,fù dào mǔ dān shī gǎi méng。
洗涤愁肠凭酒遣,揄扬心事借琴鸣。xǐ dí chóu cháng píng jiǔ qiǎn,yú yáng xīn shì jiè qín míng。
诘朝紫翠栏边约,喜有溪毛可絮羹。jí cháo zǐ cuì lán biān yuē,xǐ yǒu xī máo kě xù gēng。

答颐斋诗筒走寄

胡仲弓

剪烛西窗听雨声,晓天又弄半阴晴。jiǎn zhú xī chuāng tīng yǔ shēng,xiǎo tiān yòu nòng bàn yīn qíng。
黄金坞里知无分,紫翠楼前忍负盟。huáng jīn wù lǐ zhī wú fēn,zǐ cuì lóu qián rěn fù méng。
君有砖花占日影,我惭瓦釜答雷鸣。jūn yǒu zhuān huā zhàn rì yǐng,wǒ cán wǎ fǔ dá léi míng。
今朝茹素无清供,喜得邻分玉版羹。jīn cháo rú sù wú qīng gōng,xǐ dé lín fēn yù bǎn gēng。

答颐斋诗筒走寄

胡仲弓

绿阴团里和吟声,幽事相关雨未晴。lǜ yīn tuán lǐ hé yín shēng,yōu shì xiāng guān yǔ wèi qíng。
莫把越秦分异见,要知李杜是同盟。mò bǎ yuè qín fēn yì jiàn,yào zhī lǐ dù shì tóng méng。
提壶沽酒墙头报,布谷催耕屋背鸣。tí hú gū jiǔ qiáng tóu bào,bù gǔ cuī gēng wū bèi míng。
满目云山犹好在,何时鸡黍荐藜羹。mǎn mù yún shān yóu hǎo zài,hé shí jī shǔ jiàn lí gēng。

春日

胡仲弓

春事都无十日留,何妨款段出城游。chūn shì dōu wú shí rì liú,hé fáng kuǎn duàn chū chéng yóu。
榴花不入诗人眼,柳絮偏供客子愁。liú huā bù rù shī rén yǎn,liǔ xù piān gōng kè zi chóu。
枝上五禽言似诉,笼中二鼠去如流。zhī shàng wǔ qín yán shì sù,lóng zhōng èr shǔ qù rú liú。
斜风细雨湖山路,一片花飞人倚楼。xié fēng xì yǔ hú shān lù,yī piàn huā fēi rén yǐ lóu。

饯储秀野赴广西制司参议

胡仲弓

时艰急似救头燃,快趁春风著一鞭。shí jiān jí shì jiù tóu rán,kuài chèn chūn fēng zhù yī biān。
人道轻车谙路熟,我疑重阃得君贤。rén dào qīng chē ān lù shú,wǒ yí zhòng kǔn dé jūn xián。
狨衣便带杨花雪,鹤骨犹胜桂岭烟。róng yī biàn dài yáng huā xuě,hè gǔ yóu shèng guì lǐng yān。
兵画近来无可议,只消买静向南边。bīng huà jìn lái wú kě yì,zhǐ xiāo mǎi jìng xiàng nán biān。

次傅德用府教授韵

胡仲弓

一握乾坤尽在望,江山好处即家乡。yī wò qián kūn jǐn zài wàng,jiāng shān hǎo chù jí jiā xiāng。
古今万事云来去,身世百年亭短长。gǔ jīn wàn shì yún lái qù,shēn shì bǎi nián tíng duǎn zhǎng。
梦里有时曾化蝶,吟边得意亦亡羊。mèng lǐ yǒu shí céng huà dié,yín biān dé yì yì wáng yáng。
是非宠辱浑闲事,付与天公为较量。shì fēi chǒng rǔ hún xián shì,fù yǔ tiān gōng wèi jiào liàng。

送吕时可监丞朝假归里

胡仲弓

局面新更着数宽,如何国手要投闲。jú miàn xīn gèng zhe shù kuān,rú hé guó shǒu yào tóu xián。
逆知后日清流祸,厌作中朝时样官。nì zhī hòu rì qīng liú huò,yàn zuò zhōng cháo shí yàng guān。
兄弟真情求去易,君臣大义学来难。xiōng dì zhēn qíng qiú qù yì,jūn chén dà yì xué lái nán。
玉音不许违三月,此意应须反覆看。yù yīn bù xǔ wéi sān yuè,cǐ yì yīng xū fǎn fù kàn。

次雪舟进退韵

胡仲弓

谁肯因贫卖宝刀,半生湖海分蹉跎。shuí kěn yīn pín mài bǎo dāo,bàn shēng hú hǎi fēn cuō tuó。
春回池草吟魂觉,月在梅花瘦影高。chūn huí chí cǎo yín hún jué,yuè zài méi huā shòu yǐng gāo。
旅况又随年事长,交情偏耐岁寒多。lǚ kuàng yòu suí nián shì zhǎng,jiāo qíng piān nài suì hán duō。
项斯标格逢人说,读到新诗语更骚。xiàng sī biāo gé féng rén shuō,dú dào xīn shī yǔ gèng sāo。

霸王庙

胡仲弓

慄悍攻城大不仁,拔山力尽误终身。lì hàn gōng chéng dà bù rén,bá shān lì jǐn wù zhōng shēn。
当初不学古兵法,到了翻成霸罪人。dāng chū bù xué gǔ bīng fǎ,dào le fān chéng bà zuì rén。
未造汉时知有汉,岂堪秦后又生秦。wèi zào hàn shí zhī yǒu hàn,qǐ kān qín hòu yòu shēng qín。
咄嗟气象今何在,千古空留土木神。duō jiē qì xiàng jīn hé zài,qiān gǔ kōng liú tǔ mù shén。

张巡庙

胡仲弓

说着睢阳胆已倾,单师曾此控孤城。shuō zhe suī yáng dǎn yǐ qīng,dān shī céng cǐ kòng gū chéng。
一身肯作偷生计,千古长留不死名。yī shēn kěn zuò tōu shēng jì,qiān gǔ zhǎng liú bù sǐ míng。
庙飨毋忘艰食日,庭松犹学战时声。miào xiǎng wú wàng jiān shí rì,tíng sōng yóu xué zhàn shí shēng。
祠前碑记无寻处,赖有唐书为发明。cí qián bēi jì wú xún chù,lài yǒu táng shū wèi fā míng。

夜饮颐斋以灯前细雨檐花落为韵分得前字又得花字赋二首其二

胡仲弓

万仞骚台立海涯,堂堂笔阵走龙蛇。wàn rèn sāo tái lì hǎi yá,táng táng bǐ zhèn zǒu lóng shé。
唤回蝴蝶三更梦,吟落荼蘼一架花。huàn huí hú dié sān gèng mèng,yín luò tú mí yī jià huā。
座上风流追靖节,酒边豪放逼刘叉。zuò shàng fēng liú zhuī jìng jié,jiǔ biān háo fàng bī liú chā。
幅巾危坐清源□,小待山阴渐熟瓜。fú jīn wēi zuò qīng yuán,xiǎo dài shān yīn jiàn shú guā。

赠神籁谈天

胡仲弓

曾将甲子问群生,来向人间说五行。céng jiāng jiǎ zi wèn qún shēng,lái xiàng rén jiān shuō wǔ xíng。
眼底精神虽晦昧,胸中造化却分明。yǎn dǐ jīng shén suī huì mèi,xiōng zhōng zào huà què fēn míng。
指推宝历八千数,时弄玉箫三四声。zhǐ tuī bǎo lì bā qiān shù,shí nòng yù xiāo sān sì shēng。
袖里百篇题品尽,何曾识得一公卿。xiù lǐ bǎi piān tí pǐn jǐn,hé céng shí dé yī gōng qīng。

次韵赋海棠

胡仲弓

万树嫣红压锦城,此花宜雨又宜晴。wàn shù yān hóng yā jǐn chéng,cǐ huā yí yǔ yòu yí qíng。
睡中银烛层层照,醉后朱唇晕晕轻。shuì zhōng yín zhú céng céng zhào,zuì hòu zhū chún yūn yūn qīng。
携酒独来苏学士,逸诗笑杀杜先生。xié jiǔ dú lái sū xué shì,yì shī xiào shā dù xiān shēng。
雪儿檀板休教唱,见说娇羞不耐惊。xuě ér tán bǎn xiū jiào chàng,jiàn shuō jiāo xiū bù nài jīng。

次麓湖韵送王用和归省侍

胡仲弓

因访诗宗特特来,子猷兴尽转船回。yīn fǎng shī zōng tè tè lái,zi yóu xīng jǐn zhuǎn chuán huí。
故园松竹元无恙,新本芝兰更欠栽。gù yuán sōng zhú yuán wú yàng,xīn běn zhī lán gèng qiàn zāi。
杰句多于贫后出,好怀长是醉时开。jié jù duō yú pín hòu chū,hǎo huái zhǎng shì zuì shí kāi。
白云只在青山外,归去堂前学老莱。bái yún zhǐ zài qīng shān wài,guī qù táng qián xué lǎo lái。

次林明府清源洞壁间韵

胡仲弓

解带临风卧看山,梦魂飞不到人间。jiě dài lín fēng wò kàn shān,mèng hún fēi bù dào rén jiān。
云蒸空翠和衣湿,石漱泉声透骨寒。yún zhēng kōng cuì hé yī shī,shí shù quán shēng tòu gǔ hán。
解语灵禽如有诉,倦飞野鹤自知还。jiě yǔ líng qín rú yǒu sù,juàn fēi yě hè zì zhī hái。
吟诗尽道隐居好,能几人来肯弃官。yín shī jǐn dào yǐn jū hǎo,néng jǐ rén lái kěn qì guān。

再和抱拙清源洞韵

胡仲弓

泉声一路和吟声,可是山云未放晴。quán shēng yī lù hé yín shēng,kě shì shān yún wèi fàng qíng。
倦客难攀千丈壁,游仙空负十年盟。juàn kè nán pān qiān zhàng bì,yóu xiān kōng fù shí nián méng。
草庐不信无龙卧,松径微闻有鹤鸣。cǎo lú bù xìn wú lóng wò,sōng jìng wēi wén yǒu hè míng。
此举羡君高著脚,山肴野䔩荐杯羹。cǐ jǔ xiàn jūn gāo zhù jiǎo,shān yáo yě jiàn bēi gēng。

和杜友游清源洞韵

胡仲弓

涉险何如过虎牢,白云堆里著身高。shè xiǎn hé rú guò hǔ láo,bái yún duī lǐ zhù shēn gāo。
登临我欲招元亮,谈笑时能接李翱。dēng lín wǒ yù zhāo yuán liàng,tán xiào shí néng jiē lǐ áo。
人境下看犹粟粒,洞天西去有蟠桃。rén jìng xià kàn yóu sù lì,dòng tiān xī qù yǒu pán táo。
学仙恐是虚无说,且向峰头跨六鳌。xué xiān kǒng shì xū wú shuō,qiě xiàng fēng tóu kuà liù áo。