古诗词

胡仲弓

雪磴

胡仲弓

石磴不可攀,前头有积雪。shí dèng bù kě pān,qián tóu yǒu jī xuě。
安得冰玉人,对此清高节。ān dé bīng yù rén,duì cǐ qīng gāo jié。

晓枕听禽言

胡仲弓

山鸟不知名,窗前作意鸣。shān niǎo bù zhī míng,chuāng qián zuò yì míng。
自言还自答,终始一般声。zì yán hái zì dá,zhōng shǐ yī bān shēng。

皆春

胡仲弓

黄钟一萌动,物物皆阳春。huáng zhōng yī méng dòng,wù wù jiē yáng chūn。
天地妙橐籥,满腔都是仁。tiān dì miào tuó yuè,mǎn qiāng dōu shì rén。

意亭

胡仲弓

主人心地阔,以意名其亭。zhǔ rén xīn dì kuò,yǐ yì míng qí tíng。
长携一樽酒,坐对前山青。zhǎng xié yī zūn jiǔ,zuò duì qián shān qīng。

题野云庵

胡仲弓

庵中有高人,不受红尘触。ān zhōng yǒu gāo rén,bù shòu hóng chén chù。
吟诗每夜深,来伴山云宿。yín shī měi yè shēn,lái bàn shān yún sù。

题陈希夷睡图

胡仲弓

形睡神非睡,心闲身亦闲。xíng shuì shén fēi shuì,xīn xián shēn yì xián。
是非都不管,高卧华州山。shì fēi dōu bù guǎn,gāo wò huá zhōu shān。

山馆对月

胡仲弓

山寺闻晨钟,深省静中发。shān sì wén chén zhōng,shēn shěng jìng zhōng fā。
展转睡不成,推窗看明月。zhǎn zhuǎn shuì bù chéng,tuī chuāng kàn míng yuè。

云思

胡仲弓

出岫本无心,云在意亦在。chū xiù běn wú xīn,yún zài yì yì zài。
松桧无高枝,舒卷何所碍。sōng guì wú gāo zhī,shū juǎn hé suǒ ài。

咏松

胡仲弓

独抱岁寒心,不知时有四。dú bào suì hán xīn,bù zhī shí yǒu sì。
赤日行炎天,林下自秋至。chì rì xíng yán tiān,lín xià zì qiū zhì。

咏松

胡仲弓

凉飙起深谷,清影摇空山。liáng biāo qǐ shēn gǔ,qīng yǐng yáo kōng shān。
醉眠石上人,梦中度百滩。zuì mián shí shàng rén,mèng zhōng dù bǎi tān。

咏松

胡仲弓

林高动轻籁,云静天无风。lín gāo dòng qīng lài,yún jìng tiān wú fēng。
缥缈笙鹤下,依稀鸾佩逢。piāo miǎo shēng hè xià,yī xī luán pèi féng。

咏松

胡仲弓

萧萧琴瑟鸣,洒洒霜露下。xiāo xiāo qín sè míng,sǎ sǎ shuāng lù xià。
愿期素心人,同游明月夜。yuàn qī sù xīn rén,tóng yóu míng yuè yè。

咏松

胡仲弓

高风过岩麓,林杪撼潮海。gāo fēng guò yán lù,lín miǎo hàn cháo hǎi。
满地落松花,杖履袭清霭。mǎn dì luò sōng huā,zhàng lǚ xí qīng ǎi。

咏松

胡仲弓

潜心写幽韵,洗耳听寒涛。qián xīn xiě yōu yùn,xǐ ěr tīng hán tāo。
吟声自摇动,误疑泛鱼舠。yín shēng zì yáo dòng,wù yí fàn yú dāo。

咏松

胡仲弓

老枝髯鬣动,古干鳞甲翻。lǎo zhī rán liè dòng,gǔ gàn lín jiǎ fān。
积阴生润气,芳菲翳兰荪。jī yīn shēng rùn qì,fāng fēi yì lán sūn。

春咏

胡仲弓

沂水乐吾道,兰亭叙幽情。yí shuǐ lè wú dào,lán tíng xù yōu qíng。
古人不复作,四海无吟声。gǔ rén bù fù zuò,sì hǎi wú yín shēng。

耕钓境

胡仲弓

莘野特浪耕,璜溪岂真钓。shēn yě tè làng gēng,huáng xī qǐ zhēn diào。
珍重富春翁,此境最高妙。zhēn zhòng fù chūn wēng,cǐ jìng zuì gāo miào。

用乌山韵题碧吟卷

胡仲弓

湖海元龙气,因吟恐负身。hú hǎi yuán lóng qì,yīn yín kǒng fù shēn。
世间无谒客,天下有诗人。shì jiān wú yè kè,tiān xià yǒu shī rén。

胡仲弓

天地有生意,验之阳气回。tiān dì yǒu shēng yì,yàn zhī yáng qì huí。
所以霜雪中,春风先及梅。suǒ yǐ shuāng xuě zhōng,chūn fēng xiān jí méi。

溪亭夜集走笔

胡仲弓

倚柱看潮生,渔歌静中发。yǐ zhù kàn cháo shēng,yú gē jìng zhōng fā。
吟罢寂无声,江风对山月。yín bà jì wú shēng,jiāng fēng duì shān yuè。