古诗词

胡仲弓

春郊晚归

胡仲弓

苔钱随履迹,柳絮点春衣。tái qián suí lǚ jì,liǔ xù diǎn chūn yī。
塔影留残照,钟声出翠微。tǎ yǐng liú cán zhào,zhōng shēng chū cuì wēi。
扶将藜杖去,挑取锦囊归。fú jiāng lí zhàng qù,tiāo qǔ jǐn náng guī。
缓步微吟久,重城半掩扉。huǎn bù wēi yín jiǔ,zhòng chéng bàn yǎn fēi。

洪楼分得车字韵

胡仲弓

江湖诗境阔,终不似楼居。jiāng hú shī jìng kuò,zhōng bù shì lóu jū。
老怕吟毡冷,生来酒兴疏。lǎo pà yín zhān lěng,shēng lái jiǔ xīng shū。
爱闲随有鹤,因病出无驴。ài xián suí yǒu hè,yīn bìng chū wú lǘ。
莫笑柴扉窄,犹堪长者车。mò xiào chái fēi zhǎi,yóu kān zhǎng zhě chē。

送赵庸斋去国

胡仲弓

十年居要路,依旧老书生。shí nián jū yào lù,yī jiù lǎo shū shēng。
公论是非定,宗臣去就轻。gōng lùn shì fēi dìng,zōng chén qù jiù qīng。
群鸦分地噪,一凤仰天鸣。qún yā fēn dì zào,yī fèng yǎng tiān míng。
善类俄星散,何因见太平。shàn lèi é xīng sàn,hé yīn jiàn tài píng。

山居

胡仲弓

懒踏红尘路,山居世念轻。lǎn tà hóng chén lù,shān jū shì niàn qīng。
浇兰清夜气,撼竹引秋声。jiāo lán qīng yè qì,hàn zhú yǐn qiū shēng。
缺月当栏挂,闲云贴水轻。quē yuè dāng lán guà,xián yún tiē shuǐ qīng。
不知何处鹤,亦作太平鸣。bù zhī hé chù hè,yì zuò tài píng míng。

山居

胡仲弓

山扉风自掩,地僻少将迎。shān fēi fēng zì yǎn,dì pì shǎo jiāng yíng。
奇字挑灯看,新吟击钵成。qí zì tiāo dēng kàn,xīn yín jī bō chéng。
凤花开自落,萤草腐还生。fèng huā kāi zì luò,yíng cǎo fǔ hái shēng。
静听邻琴响,疑调慢角声。jìng tīng lín qín xiǎng,yí diào màn jiǎo shēng。

寄林可山

胡仲弓

相去各天涯,江湖会面迟。xiāng qù gè tiān yá,jiāng hú huì miàn chí。
数年不通问,一见便言诗。shù nián bù tōng wèn,yī jiàn biàn yán shī。
近世无和靖,今人说项斯。jìn shì wú hé jìng,jīn rén shuō xiàng sī。
孤山梅已熟,滋味独君知。gū shān méi yǐ shú,zī wèi dú jūn zhī。

寄林可山

胡仲弓

可人期不至,日日望山孤。kě rén qī bù zhì,rì rì wàng shān gū。
不是招吟侣,多应觅酒徒。bù shì zhāo yín lǚ,duō yīng mì jiǔ tú。
虚名付蕉鹿,清兴动莼鲈。xū míng fù jiāo lù,qīng xīng dòng chún lú。
见说同川好,能通一苇无。jiàn shuō tóng chuān hǎo,néng tōng yī wěi wú。

寄芸居

胡仲弓

京尘方衮衮,君独此安居。jīng chén fāng gǔn gǔn,jūn dú cǐ ān jū。
竹简编科斗,芸香辟蠹鱼。zhú jiǎn biān kē dòu,yún xiāng pì dù yú。
眼空湖海士,儿读圣贤书。yǎn kōng hú hǎi shì,ér dú shèng xián shū。
一样吟樽乐,公卿未必如。yī yàng yín zūn lè,gōng qīng wèi bì rú。

寄容老

胡仲弓

抖擞征衣著,京尘点涴深。dǒu sǒu zhēng yī zhù,jīng chén diǎn wò shēn。
羡君有丘壑,愧我未山林。xiàn jūn yǒu qiū hè,kuì wǒ wèi shān lín。
卜隐中年事,怀人静夜心。bo yǐn zhōng nián shì,huái rén jìng yè xīn。
何时遂归兴,杯酒共清吟。hé shí suì guī xīng,bēi jiǔ gòng qīng yín。

寄藏叟

胡仲弓

版扉常半掩,人静少经过。bǎn fēi cháng bàn yǎn,rén jìng shǎo jīng guò。
禅思夜来得,吟情秋后多。chán sī yè lái dé,yín qíng qiū hòu duō。
月高幡影直,风定磬声和。yuè gāo fān yǐng zhí,fēng dìng qìng shēng hé。
何日同携手,云山访薜萝。hé rì tóng xié shǒu,yún shān fǎng bì luó。

寄怀玉

胡仲弓

别去未多时,征尘又满衣。bié qù wèi duō shí,zhēng chén yòu mǎn yī。
忧时阍屡叩,避俗手频挥。yōu shí hūn lǚ kòu,bì sú shǒu pín huī。
病有诗堪疗,贫无家可归。bìng yǒu shī kān liáo,pín wú jiā kě guī。
半生湖海上,莫忘北山薇。bàn shēng hú hǎi shàng,mò wàng běi shān wēi。

次同叔见寄二首

胡仲弓

归期何日卜,雁不到天涯。guī qī hé rì bo,yàn bù dào tiān yá。
谤有书盈箧,愁无地种花。bàng yǒu shū yíng qiè,chóu wú dì zhǒng huā。
吟梅销旅况,刻竹记年华。yín méi xiāo lǚ kuàng,kè zhú jì nián huá。
心事凭谁说,凭栏数暝鸦。xīn shì píng shuí shuō,píng lán shù míng yā。

次同叔见寄二首

胡仲弓

昔年三笑地,目断虎溪桥。xī nián sān xiào dì,mù duàn hǔ xī qiáo。
立雪腰难折,凌云气尚飘。lì xuě yāo nán zhé,líng yún qì shàng piāo。
乾坤双辙迹,湖海一诗瓢。qián kūn shuāng zhé jì,hú hǎi yī shī piáo。
樽酒何时共,论文坐半宵。zūn jiǔ hé shí gòng,lùn wén zuò bàn xiāo。

王用和归从莆水寄呈后村

胡仲弓

江湖从学者,尽欲倚刘墙。jiāng hú cóng xué zhě,jǐn yù yǐ liú qiáng。
自笑尘埃眯,难薰衣钵香。zì xiào chén āi mī,nán xūn yī bō xiāng。
薜萝缘古树,桃李背春场。bì luó yuán gǔ shù,táo lǐ bèi chūn chǎng。
萤爝飘流去,能依万丈光。yíng jué piāo liú qù,néng yī wàn zhàng guāng。

寄颐斋

胡仲弓

蛙声喧夜枕,买静入林居。wā shēng xuān yè zhěn,mǎi jìng rù lín jū。
好句敲唐响,清谈笑晋虚。hǎo jù qiāo táng xiǎng,qīng tán xiào jìn xū。
素馨和月种,山药带云锄。sù xīn hé yuè zhǒng,shān yào dài yún chú。
闲里多忙事,篝灯课子书。xián lǐ duō máng shì,gōu dēng kè zi shū。

寄月塘

胡仲弓

怀人看皓月,清梦落梅边。huái rén kàn hào yuè,qīng mèng luò méi biān。
书债闲销日,吟魂飞上天。shū zhài xián xiāo rì,yín hún fēi shàng tiān。
为贫驱宦牒,习懒坐寒毡。wèi pín qū huàn dié,xí lǎn zuò hán zhān。
但得投簪去,何须二顷田。dàn dé tóu zān qù,hé xū èr qǐng tián。

寄敏斋

胡仲弓

地隔马牛风,村居野兴浓。dì gé mǎ niú fēng,cūn jū yě xīng nóng。
宦情随蝶梦,吟鬓觉龙钟。huàn qíng suí dié mèng,yín bìn jué lóng zhōng。
竹外琴三叠,梅边信一封。zhú wài qín sān dié,méi biān xìn yī fēng。
怀人不可耐,山水几千重。huái rén bù kě nài,shān shuǐ jǐ qiān zhòng。

寄适安朝宗

胡仲弓

桐阴湖水绿,清气日盈门。tóng yīn hú shuǐ lǜ,qīng qì rì yíng mén。
室迩人何远,官卑道更尊。shì ěr rén hé yuǎn,guān bēi dào gèng zūn。
诗吟唐律语,琴写古人言。shī yín táng lǜ yǔ,qín xiě gǔ rén yán。
三妙堪名世,无因得细论。sān miào kān míng shì,wú yīn dé xì lùn。

寄王道源

胡仲弓

南来趋斗禄,出处最分明。nán lái qū dòu lù,chū chù zuì fēn míng。
不受吏尘触,常依古道行。bù shòu lì chén chù,cháng yī gǔ dào xíng。
宦情云样薄,心事水边清。huàn qíng yún yàng báo,xīn shì shuǐ biān qīng。
待洗巢由耳,攲风听凤鸣。dài xǐ cháo yóu ěr,qī fēng tīng fèng míng。

寄水竹

胡仲弓

吴江江上望,平处少波涛。wú jiāng jiāng shàng wàng,píng chù shǎo bō tāo。
冬日思鲈鲙,天风落凤毛。dōng rì sī lú kuài,tiān fēng luò fèng máo。
二难并四美,独立仰三高。èr nán bìng sì měi,dú lì yǎng sān gāo。
秀野曾招隐,清名不可逃。xiù yě céng zhāo yǐn,qīng míng bù kě táo。
5931234567»