古诗词

胡仲弓

山行即事

胡仲弓

踏破几重云,来寻别墅春。tà pò jǐ zhòng yún,lái xún bié shù chūn。
促装童仆懒,题壁主人嗔。cù zhuāng tóng pū lǎn,tí bì zhǔ rén chēn。
瘦岭盘山骨,枯藤络树身。shòu lǐng pán shān gǔ,kū téng luò shù shēn。
野花长满地,不犯软红尘。yě huā zhǎng mǎn dì,bù fàn ruǎn hóng chén。

送松坡下第调官南归

胡仲弓

同点龙门额,君先赋式微。tóng diǎn lóng mén é,jūn xiān fù shì wēi。
自怜为客久,不忍送人归。zì lián wèi kè jiǔ,bù rěn sòng rén guī。
受钺张油幕,行囊富彩衣。shòu yuè zhāng yóu mù,xíng náng fù cǎi yī。
江干回首处,云树两依依。jiāng gàn huí shǒu chù,yún shù liǎng yī yī。

过梨岭作

胡仲弓

山头日正焚,山脚雨纷纷。shān tóu rì zhèng fén,shān jiǎo yǔ fēn fēn。
石罅疑无地,树身常出云。shí xià yí wú dì,shù shēn cháng chū yún。
神灵香不断,天近路平分。shén líng xiāng bù duàn,tiān jìn lù píng fēn。
星斗迫人句,晚唐诗亦云。xīng dòu pò rén jù,wǎn táng shī yì yún。

和枯崖山行韵

胡仲弓

名山僧占尽,甘作老卢能。míng shān sēng zhàn jǐn,gān zuò lǎo lú néng。
虎豹何堪捋,虬龙尚可登。hǔ bào hé kān lǚ,qiú lóng shàng kě dēng。
吟随双蜡屐,醉倚万年藤。yín suí shuāng là jī,zuì yǐ wàn nián téng。
兴尽未归去,斜阳上塔层。xīng jǐn wèi guī qù,xié yáng shàng tǎ céng。

与石壁诸友山行分得山字

胡仲弓

藤萝纡古径,努力共跻攀。téng luó yū gǔ jìng,nǔ lì gòng jī pān。
佛屋泉声落,僧窗云影闲。fú wū quán shēng luò,sēng chuāng yún yǐng xián。
经残香篆冷,杯短锦囊悭。jīng cán xiāng zhuàn lěng,bēi duǎn jǐn náng qiān。
兴尽未归去,夕阳犹在山。xīng jǐn wèi guī qù,xī yáng yóu zài shān。

分得台字走笔

胡仲弓

白云最深处,屐齿破苍苔。bái yún zuì shēn chù,jī chǐ pò cāng tái。
借榻寻僧话,携樽领客来。jiè tà xún sēng huà,xié zūn lǐng kè lái。
禽声喧竹坞,日影过花台。qín shēng xuān zhú wù,rì yǐng guò huā tái。
长啸下山去,犹倾凿落杯。zhǎng xiào xià shān qù,yóu qīng záo luò bēi。

次周懒窠韵

胡仲弓

风月无边际,吟身乐未央。fēng yuè wú biān jì,yín shēn lè wèi yāng。
江湖三寸舌,文字九回肠。jiāng hú sān cùn shé,wén zì jiǔ huí cháng。
竹伴孤高节,梅熏暗澹香。zhú bàn gū gāo jié,méi xūn àn dàn xiāng。
笑他蒲柳质,耐得几番霜。xiào tā pú liǔ zhì,nài dé jǐ fān shuāng。

次懒窠见寄韵

胡仲弓

园丁无择种,萧艾杂椒兰。yuán dīng wú zé zhǒng,xiāo ài zá jiāo lán。
世俗欠真识,达人当大观。shì sú qiàn zhēn shí,dá rén dāng dà guān。
无弦徒自赏,有铗莫空弹。wú xián tú zì shǎng,yǒu jiá mò kōng dàn。
独倚西风立,推敲一字难。dú yǐ xī fēng lì,tuī qiāo yī zì nán。

隐真岩次翁景辅韵

胡仲弓

山林营小隐,此隐未为真。shān lín yíng xiǎo yǐn,cǐ yǐn wèi wèi zhēn。
遗粟浑闲事,因金却误人。yí sù hún xián shì,yīn jīn què wù rén。
洞迷归去路,羽化本来身。dòng mí guī qù lù,yǔ huà běn lái shēn。
后此岩居者,犹言寂寞滨。hòu cǐ yán jū zhě,yóu yán jì mò bīn。

过山庵

胡仲弓

天地一间屋,心安到处家。tiān dì yī jiān wū,xīn ān dào chù jiā。
淡中尝世味,吟里足生涯。dàn zhōng cháng shì wèi,yín lǐ zú shēng yá。
煨芋频添炭,烹泉旋品茶。wēi yù pín tiān tàn,pēng quán xuán pǐn chá。
空山无纸帐,梦不到梅花。kōng shān wú zhǐ zhàng,mèng bù dào méi huā。

观蚁

胡仲弓

饱知膻可慕,来往斗相迎。bǎo zhī shān kě mù,lái wǎng dòu xiāng yíng。
忙似人行役,多于雁出征。máng shì rén xíng yì,duō yú yàn chū zhēng。
数行缘壁去,一半上阶行。shù xíng yuán bì qù,yī bàn shàng jiē xíng。
何处堪投宿,相逢细问程。hé chù kān tóu sù,xiāng féng xì wèn chéng。

秋夜

胡仲弓

攲枕卧明月,西风拂帐尘。qī zhěn wò míng yuè,xī fēng fú zhàng chén。
病因贫作祟,闲与懒为邻。bìng yīn pín zuò suì,xián yǔ lǎn wèi lín。
意少吟难足,愁多梦不真。yì shǎo yín nán zú,chóu duō mèng bù zhēn。
数声窗外竹,恼杀断肠人。shù shēng chuāng wài zhú,nǎo shā duàn cháng rén。

端砚

胡仲弓

中书为尚友,铁面迫人寒。zhōng shū wèi shàng yǒu,tiě miàn pò rén hán。
易得乌龙角,难逢紫马肝。yì dé wū lóng jiǎo,nán féng zǐ mǎ gān。
石英能比玉,歙好不如端。shí yīng néng bǐ yù,shè hǎo bù rú duān。
曾记文闱内,蒙君青眼看。céng jì wén wéi nèi,méng jūn qīng yǎn kàn。

独倚

胡仲弓

独倚危楼望,清风动斗牛。dú yǐ wēi lóu wàng,qīng fēng dòng dòu niú。
功名两蛮触,身世一蜉蝣。gōng míng liǎng mán chù,shēn shì yī fú yóu。
乐道贫何损,吟诗醉便休。lè dào pín hé sǔn,yín shī zuì biàn xiū。
静中生万感,烧烛看吴钩。jìng zhōng shēng wàn gǎn,shāo zhú kàn wú gōu。

久客

胡仲弓

久作他州客,飘飘若转蓬。jiǔ zuò tā zhōu kè,piāo piāo ruò zhuǎn péng。
物华秋色里,心事杵声中。wù huá qiū sè lǐ,xīn shì chǔ shēng zhōng。
读易因知命,吟诗不讳穷。dú yì yīn zhī mìng,yín shī bù huì qióng。
遣愁犹未了,一雁叫西风。qiǎn chóu yóu wèi le,yī yàn jiào xī fēng。

侠客

胡仲弓

仗剑一长笑,出门游四方。zhàng jiàn yī zhǎng xiào,chū mén yóu sì fāng。
雄心吞宇宙,侠骨耐风霜。xióng xīn tūn yǔ zhòu,xiá gǔ nài fēng shuāng。
豺虎须擒攫,狐狸敢颉颃。chái hǔ xū qín jué,hú lí gǎn jié háng。
大梁二壮士,千古姓名香。dà liáng èr zhuàng shì,qiān gǔ xìng míng xiāng。

客里

胡仲弓

客里多风雨,征衣不厌重。kè lǐ duō fēng yǔ,zhēng yī bù yàn zhòng。
轻车须稳驾,狭路易相逢。qīng chē xū wěn jià,xiá lù yì xiāng féng。
滩浅水声激,山深云气浓。tān qiǎn shuǐ shēng jī,shān shēn yún qì nóng。
迎人野花笑,绝色若为容。yíng rén yě huā xiào,jué sè ruò wèi róng。

和颐斋梅花韵

胡仲弓

寒谷有春意,南枝向北山。hán gǔ yǒu chūn yì,nán zhī xiàng běi shān。
自经题品后,落在是非间。zì jīng tí pǐn hòu,luò zài shì fēi jiān。
林外竹相亚,篱根鹤伴闲。lín wài zhú xiāng yà,lí gēn hè bàn xián。
折来休用插,恐点鬓毛斑。zhé lái xiū yòng chā,kǒng diǎn bìn máo bān。

梅花窠子

胡仲弓

园丁藏密室,不许雪霜欺。yuán dīng cáng mì shì,bù xǔ xuě shuāng qī。
火气十分燠,春风第一枝。huǒ qì shí fēn yù,chūn fēng dì yī zhī。
横斜无定影,屈曲漫趋时。héng xié wú dìng yǐng,qū qū màn qū shí。
人力夺天巧,东君未必知。rén lì duó tiān qiǎo,dōng jūn wèi bì zhī。

落梅

胡仲弓

谢娥三弄笛,错恨五更风。xiè é sān nòng dí,cuò hèn wǔ gèng fēng。
树老馀香少,花残瘦影空。shù lǎo yú xiāng shǎo,huā cán shòu yǐng kōng。
深堆和靖墓,浅点寿阳宫。shēn duī hé jìng mù,qiǎn diǎn shòu yáng gōng。
结果重来此,方知造化工。jié guǒ zhòng lái cǐ,fāng zhī zào huà gōng。