古诗词

胡仲弓

宫词

胡仲弓

瑶花飞处忆瑶姬,一日倾杯十二时。yáo huā fēi chù yì yáo jī,yī rì qīng bēi shí èr shí。
青玉案前呵冻手,推窗自塑雪狮儿。qīng yù àn qián hē dòng shǒu,tuī chuāng zì sù xuě shī ér。

宫词

胡仲弓

通宵银烛影摇红,坐对孤鸾伴守宫。tōng xiāo yín zhú yǐng yáo hóng,zuò duì gū luán bàn shǒu gōng。
空有妇人娇态在,眼儿薄媚怨春风。kōng yǒu fù rén jiāo tài zài,yǎn ér báo mèi yuàn chūn fēng。

宫词

胡仲弓

桂枝香里立多时,忽见传言玉女来。guì zhī xiāng lǐ lì duō shí,hū jiàn chuán yán yù nǚ lái。
报道太清歌未彻,何妨爱月夜眠迟。bào dào tài qīng gē wèi chè,hé fáng ài yuè yè mián chí。

宫词

胡仲弓

一自长门芳草生,六宫怕见柳梢青。yī zì zhǎng mén fāng cǎo shēng,liù gōng pà jiàn liǔ shāo qīng。
玉楼春尽君王懒,大小梁州不忍听。yù lóu chūn jǐn jūn wáng lǎn,dà xiǎo liáng zhōu bù rěn tīng。

玉泉观鱼

胡仲弓

一潭秋水净无尘,付与群鱼乐性真。yī tán qiū shuǐ jìng wú chén,fù yǔ qún yú lè xìng zhēn。
镇日倚栏看未足,岂知沧海有修鳞。zhèn rì yǐ lán kàn wèi zú,qǐ zhī cāng hǎi yǒu xiū lín。

秋声

胡仲弓

秋本无言那有声,不然风过物飘零。qiū běn wú yán nà yǒu shēng,bù rán fēng guò wù piāo líng。
此心只在人心做,说与行人莫误听。cǐ xīn zhǐ zài rén xīn zuò,shuō yǔ xíng rén mò wù tīng。

飞来峰

胡仲弓

山染西湖水漾青,孤高长对冷泉亭。shān rǎn xī hú shuǐ yàng qīng,gū gāo zhǎng duì lěng quán tíng。
飞来何不飞将去,空与山僧作画屏。fēi lái hé bù fēi jiāng qù,kōng yǔ shān sēng zuò huà píng。

快倚亭

胡仲弓

筑得危亭倚太空,品题曾属考亭翁。zhù dé wēi tíng yǐ tài kōng,pǐn tí céng shǔ kǎo tíng wēng。
著身高处不知快,多少池台在下风。zhù shēn gāo chù bù zhī kuài,duō shǎo chí tái zài xià fēng。

恭和皇帝宸翰四绝句

胡仲弓

凭高望杀旧山川,万里云迷不尽天。píng gāo wàng shā jiù shān chuān,wàn lǐ yún mí bù jǐn tiān。
汴水流经淮泗去,更无人买北归船。biàn shuǐ liú jīng huái sì qù,gèng wú rén mǎi běi guī chuán。

恭和皇帝宸翰四绝句

胡仲弓

中兴盛事记磨崖,上有千年苔藓花。zhōng xīng shèng shì jì mó yá,shàng yǒu qiān nián tái xiǎn huā。
世变几经流水去,山边犹有漫郎家。shì biàn jǐ jīng liú shuǐ qù,shān biān yóu yǒu màn láng jiā。

恭和皇帝宸翰四绝句

胡仲弓

放鹤山中访野梅,南枝开了北枝开。fàng hè shān zhōng fǎng yě méi,nán zhī kāi le běi zhī kāi。
花神不作趋时态,也待鸾舆亲幸来。huā shén bù zuò qū shí tài,yě dài luán yú qīn xìng lái。

恭和皇帝宸翰四绝句

胡仲弓

御沟镇日水潺潺,安得流红到世间。yù gōu zhèn rì shuǐ chán chán,ān dé liú hóng dào shì jiān。
三十六宫新雨露,春风长绕八盘山。sān shí liù gōng xīn yǔ lù,chūn fēng zhǎng rào bā pán shān。

次芸居无题韵

胡仲弓

身似浮云不定栖,倚栏觅句听鸦啼。shēn shì fú yún bù dìng qī,yǐ lán mì jù tīng yā tí。
洛阳纸价新来贵,吟得诗成就壁题。luò yáng zhǐ jià xīn lái guì,yín dé shī chéng jiù bì tí。

寄方南湖

胡仲弓

风雨中间奔客程,征衣湿尽尚悭晴。fēng yǔ zhōng jiān bēn kè chéng,zhēng yī shī jǐn shàng qiān qíng。
可人不见空惆怅,拍拍一湖春水平。kě rén bù jiàn kōng chóu chàng,pāi pāi yī hú chūn shuǐ píng。

次韵顺适遣寄

胡仲弓

拟折芳馨遗所思,要将心事共谋惟。nǐ zhé fāng xīn yí suǒ sī,yào jiāng xīn shì gòng móu wéi。
暮云遮断松江路,重读夫君别后诗。mù yún zhē duàn sōng jiāng lù,zhòng dú fū jūn bié hòu shī。

游小身岩

胡仲弓

千古岩隈迹未尘,几多斧凿幻全身。qiān gǔ yán wēi jì wèi chén,jǐ duō fǔ záo huàn quán shēn。
金身丈六犹言小,绝倒侏儒世上人。jīn shēn zhàng liù yóu yán xiǎo,jué dào zhū rú shì shàng rén。

瑞香花

胡仲弓

生处多应散紫芝,清香端的与梅期。shēng chù duō yīng sàn zǐ zhī,qīng xiāng duān de yǔ méi qī。
梅花刚被人描画,却是清香人不知。méi huā gāng bèi rén miáo huà,què shì qīng xiāng rén bù zhī。

刘项祠

胡仲弓

二祠相望几春秋,祀了龙颜祀沐猴。èr cí xiāng wàng jǐ chūn qiū,sì le lóng yán sì mù hóu。
章戴溪南梨岭北,不知何处是鸿沟。zhāng dài xī nán lí lǐng běi,bù zhī hé chù shì hóng gōu。

客里

胡仲弓

客里吟诗几岁寒,归来依旧客衣单。kè lǐ yín shī jǐ suì hán,guī lái yī jiù kè yī dān。
一冬不见孤山面,只买梅花带雪看。yī dōng bù jiàn gū shān miàn,zhǐ mǎi méi huā dài xuě kàn。

水乐洞

胡仲弓

娲皇昔日奏钧天,一派清音知几年。wā huáng xī rì zòu jūn tiān,yī pài qīng yīn zhī jǐ nián。
寄语山灵好收拾,不须留与世人传。jì yǔ shān líng hǎo shōu shí,bù xū liú yǔ shì rén chuán。