古诗词

胡仲弓

谈星陈炎发求诗

胡仲弓

从来此物最瞒人,术好多为造物嗔。cóng lái cǐ wù zuì mán rén,shù hǎo duō wèi zào wù chēn。
若把天机全泄漏,罚教甘石一生贫。ruò bǎ tiān jī quán xiè lòu,fá jiào gān shí yī shēng pín。

读后村梅花百咏

胡仲弓

曾被梅花累十春,孤山踪迹断知闻。céng bèi méi huā lèi shí chūn,gū shān zōng jì duàn zhī wén。
百篇依旧相嘲弄,却恐梅花又怕君。bǎi piān yī jiù xiāng cháo nòng,què kǒng méi huā yòu pà jūn。

不如归去

胡仲弓

禽言自是不分明,谁信西川帝子灵。qín yán zì shì bù fēn míng,shuí xìn xī chuān dì zi líng。
千古传讹无订正,至今春晚误人听。qiān gǔ chuán é wú dìng zhèng,zhì jīn chūn wǎn wù rén tīng。

江郎山

胡仲弓

巫山有石称神女,何事江山亦号郎。wū shān yǒu shí chēng shén nǚ,hé shì jiāng shān yì hào láng。
岂是世情强分别,从来造化有阴阳。qǐ shì shì qíng qiáng fēn bié,cóng lái zào huà yǒu yīn yáng。

江郎山

胡仲弓

观尽千山与万山,几曾得似此峰峦。guān jǐn qiān shān yǔ wàn shān,jǐ céng dé shì cǐ fēng luán。
谁能移向西湖上,并与西湖一样看。shuí néng yí xiàng xī hú shàng,bìng yǔ xī hú yī yàng kàn。

雪中有感

胡仲弓

闾阎愁叹不堪闻,风雪如何更作嗔。lǘ yán chóu tàn bù kān wén,fēng xuě rú hé gèng zuò chēn。
白玉楼台银步障,只宜富贵不宜贫。bái yù lóu tái yín bù zhàng,zhǐ yí fù guì bù yí pín。

张南起为作苇航图仍示以诗次韵继赋

胡仲弓

风摇古柳散群鸦,小艇寻诗来水涯。fēng yáo gǔ liǔ sàn qún yā,xiǎo tǐng xún shī lái shuǐ yá。
身在江湖平稳处,一尘不到浪头花。shēn zài jiāng hú píng wěn chù,yī chén bù dào làng tóu huā。

张南起为作苇航图仍示以诗次韵继赋

胡仲弓

系缆萧萧芦苇傍,酒和翰墨醉淋浪。xì lǎn xiāo xiāo lú wěi bàng,jiǔ hé hàn mò zuì lín làng。
灵槎不溯银河去,却向人间羡野航。líng chá bù sù yín hé qù,què xiàng rén jiān xiàn yě háng。

过莆城怀刘后村中书因以奉寄

胡仲弓

村在山边云半遮,怀人咫尺是天涯。cūn zài shān biān yún bàn zhē,huái rén zhǐ chǐ shì tiān yá。
眼前不见玄都观,空负碧桃千树花。yǎn qián bù jiàn xuán dōu guān,kōng fù bì táo qiān shù huā。

过莆城怀刘后村中书因以奉寄

胡仲弓

入洛深衣已十春,声名千载有知闻。rù luò shēn yī yǐ shí chūn,shēng míng qiān zài yǒu zhī wén。
不须更结耆英社,溧水前头独绘君。bù xū gèng jié qí yīng shè,lì shuǐ qián tóu dú huì jūn。

过莆城怀刘后村中书因以奉寄

胡仲弓

当日扬清激浊流,身危肯作稻粱谋。dāng rì yáng qīng jī zhuó liú,shēn wēi kěn zuò dào liáng móu。
不从党锢诸贤死,窃禄偷生亦可羞。bù cóng dǎng gù zhū xián sǐ,qiè lù tōu shēng yì kě xiū。

过莆城怀刘后村中书因以奉寄

胡仲弓

模楷从来属李膺,皋比授业我何能。mó kǎi cóng lái shǔ lǐ yīng,gāo bǐ shòu yè wǒ hé néng。
倚墙甚欲重参请,恐累龙门不敢登。yǐ qiáng shén yù zhòng cān qǐng,kǒng lèi lóng mén bù gǎn dēng。

郊行

胡仲弓

杜鹃声里又花红,处处阴云日影蒙。dù juān shēng lǐ yòu huā hóng,chù chù yīn yún rì yǐng méng。
心事太平人事好,眼前无物不春风。xīn shì tài píng rén shì hǎo,yǎn qián wú wù bù chūn fēng。

题冯中郎庙

胡仲弓

论将功中可策勋,至今香火密如云。lùn jiāng gōng zhōng kě cè xūn,zhì jīn xiāng huǒ mì rú yún。
生时不遇孝文帝,定有何人肯荐君。shēng shí bù yù xiào wén dì,dìng yǒu hé rén kěn jiàn jūn。

山中有花一种俗名花叶不相见感而赋之

胡仲弓

世间雁燕本无情,天上参商谁会面。shì jiān yàn yàn běn wú qíng,tiān shàng cān shāng shuí huì miàn。
花叶自是同根生,何事开时不相见。huā yè zì shì tóng gēn shēng,hé shì kāi shí bù xiāng jiàn。

红远

胡仲弓

浓淡中边费剪裁,朱唇得酒笑颜开。nóng dàn zhōng biān fèi jiǎn cái,zhū chún dé jiǔ xiào yán kāi。
春风不度西流水,休说香从蜀道来。chūn fēng bù dù xī liú shuǐ,xiū shuō xiāng cóng shǔ dào lái。

观中原指掌图

胡仲弓

月明空照八陵碑,玉馆琼楼失旧基。yuè míng kōng zhào bā líng bēi,yù guǎn qióng lóu shī jiù jī。
故国不堪回首处,西风满地黍离离。gù guó bù kān huí shǒu chù,xī fēng mǎn dì shǔ lí lí。

观丙辰省试宣锁作

胡仲弓

四海文章属品题,老夫刮膜有金篦。sì hǎi wén zhāng shǔ pǐn tí,lǎo fū guā mó yǒu jīn bì。
诸君熟读阿房赋,未必能为五色迷。zhū jūn shú dú ā fáng fù,wèi bì néng wèi wǔ sè mí。

观丙辰省试宣锁作

胡仲弓

撒幕焚香冰鉴开,观君切莫负多才。sā mù fén xiāng bīng jiàn kāi,guān jūn qiè mò fù duō cái。
黜边取迪浑闲事,只恐纷纷掷甓来。chù biān qǔ dí hún xián shì,zhǐ kǒng fēn fēn zhì pì lái。

观丙辰省试宣锁作

胡仲弓

一窗丝雨一帘风,当日齑盐滋味同。yī chuāng sī yǔ yī lián fēng,dāng rì jī yán zī wèi tóng。
见说主司多好句,肯将蚕蚁待诸公。jiàn shuō zhǔ sī duō hǎo jù,kěn jiāng cán yǐ dài zhū gōng。