古诗词

韦骧

玉枕驿

韦骧

嵬然峭壁入青云,玉枕光辉绝世尘。wéi rán qiào bì rù qīng yún,yù zhěn guāng huī jué shì chén。
岂是群仙露奇迹,故将珍玩感途人。qǐ shì qún xiān lù qí jì,gù jiāng zhēn wán gǎn tú rén。

过故平

韦骧

间关危栈过岧峣,忽见平原旅恨销。jiān guān wēi zhàn guò tiáo yáo,hū jiàn píng yuán lǚ hèn xiāo。
却被飞涛送乡思,悠悠想见浙江潮。què bèi fēi tāo sòng xiāng sī,yōu yōu xiǎng jiàn zhè jiāng cháo。

回宿故县驿

韦骧

回首边城暮霭轻,乱山深处宿归程。huí shǒu biān chéng mù ǎi qīng,luàn shān shēn chù sù guī chéng。
流泉绕榻鸣寒夜,别是劳生一段清。liú quán rào tà míng hán yè,bié shì láo shēng yī duàn qīng。

登科

韦骧

先世曾夸尺五天,后来苗裔独萧然。xiān shì céng kuā chǐ wǔ tiān,hòu lái miáo yì dú xiāo rán。
可怜三十三年内,科第唯吾父子传。kě lián sān shí sān nián nèi,kē dì wéi wú fù zi chuán。

登科

韦骧

青云意气已参差,白发精神只自嗤。qīng yún yì qì yǐ cān chà,bái fā jīng shén zhǐ zì chī。
喜汝登科年尚少,好摅事业趁明时。xǐ rǔ dēng kē nián shàng shǎo,hǎo shū shì yè chèn míng shí。

再咏黄石榴花二首

韦骧

花似新鹅色泽均,萼如柘茧乱纷纷。huā shì xīn é sè zé jūn,è rú zhè jiǎn luàn fēn fēn。
更临返照遥凝目,翠幄无端惹瑞云。gèng lín fǎn zhào yáo níng mù,cuì wò wú duān rě ruì yún。

再咏黄石榴花二首

韦骧

佳人最爱石榴红,染作轻裙步履同。jiā rén zuì ài shí liú hóng,rǎn zuò qīng qún bù lǚ tóng。
唯有此花难入意,任教荣悴逐薰风。wéi yǒu cǐ huā nán rù yì,rèn jiào róng cuì zhú xūn fēng。

题岑岩起剑门诗刻后

韦骧

扑面尘埃二十年,纱笼石刻顿光鲜。pū miàn chén āi èr shí nián,shā lóng shí kè dùn guāng xiān。
廋辞不用题黄绢,自有惊人秀句传。sōu cí bù yòng tí huáng juàn,zì yǒu jīng rén xiù jù chuán。

和岩起观旧诗有感

韦骧

弃繻东去有遗篇,杖节西还今几年。qì xū dōng qù yǒu yí piān,zhàng jié xī hái jīn jǐ nián。
莫向长岐悲齿发,似君行学可怡然。mò xiàng zhǎng qí bēi chǐ fā,shì jūn xíng xué kě yí rán。

和资守许泽翁见寄

韦骧

十年为别只逡巡,喜见来篇墨色新。shí nián wèi bié zhǐ qūn xún,xǐ jiàn lái piān mò sè xīn。
且解征鞍同一醉,异乡难遇故乡人。qiě jiě zhēng ān tóng yī zuì,yì xiāng nán yù gù xiāng rén。

长柳馆

韦骧

地名长柳柳初长,下马临泉却坐床。dì míng zhǎng liǔ liǔ chū zhǎng,xià mǎ lín quán què zuò chuáng。
客舸傍沙收百丈,野禽窥水竞双翔。kè gě bàng shā shōu bǎi zhàng,yě qín kuī shuǐ jìng shuāng xiáng。

算钱铺

韦骧

里名胜母曾车止,邑号朝歌墨驭还。lǐ míng shèng mǔ céng chē zhǐ,yì hào cháo gē mò yù hái。
我领漕权来此坐,不惟自哂且赪颜。wǒ lǐng cáo quán lái cǐ zuò,bù wéi zì shěn qiě chēng yán。

经望星山

韦骧

缘崖陟磴势凌兢,偏坐银鞍傍险行。yuán yá zhì dèng shì líng jīng,piān zuò yín ān bàng xiǎn xíng。
更向望星山上过,扪参方信不虚名。gèng xiàng wàng xīng shān shàng guò,mén cān fāng xìn bù xū míng。

亭溪道晓行

韦骧

白云起处山樱发,绿柳垂边水蚁鸣。bái yún qǐ chù shān yīng fā,lǜ liǔ chuí biān shuǐ yǐ míng。
唯有晓寒殊未减,重裘还似冒霜行。wéi yǒu xiǎo hán shū wèi jiǎn,zhòng qiú hái shì mào shuāng xíng。

至白水驿辍趋文还益昌

韦骧

辍程趋疾且归来,莫讶回船在不期。chuò chéng qū jí qiě guī lái,mò yà huí chuán zài bù qī。
恐失东园桃李色,一年深悔欲何追。kǒng shī dōng yuán táo lǐ sè,yī nián shēn huǐ yù hé zhuī。

和岑岩起见寄三绝

韦骧

别来凡历几重山,又报兼途策马还。bié lái fán lì jǐ zhòng shān,yòu bào jiān tú cè mǎ hái。
而我病躯方觉健,喜时觞酒助谈间。ér wǒ bìng qū fāng jué jiàn,xǐ shí shāng jiǔ zhù tán jiān。

和岑岩起见寄三绝

韦骧

分携斜日在青山,不意黎明我遽还。fēn xié xié rì zài qīng shān,bù yì lí míng wǒ jù hái。
却向益昌迎马首,由来无定是人间。què xiàng yì chāng yíng mǎ shǒu,yóu lái wú dìng shì rén jiān。

和岑岩起见寄三绝

韦骧

百丈江流万仞山,一车方往一车还。bǎi zhàng jiāng liú wàn rèn shān,yī chē fāng wǎng yī chē hái。
若教说着邯郸梦,都在胡卢掩口间。ruò jiào shuō zhe hán dān mèng,dōu zài hú lú yǎn kǒu jiān。

城固道中先寄

韦骧

暌违旬浃似朝晡,劳想清冰映玉壶。kuí wéi xún jiā shì cháo bū,láo xiǎng qīng bīng yìng yù hú。
谩寄小诗驰鄙意,更能还贶雅篇无。mán jì xiǎo shī chí bǐ yì,gèng néng hái kuàng yǎ piān wú。

城固道中先寄

韦骧

税鞅行邮日欲晡,汉皋重得造仙壶。shuì yāng xíng yóu rì yù bū,hàn gāo zhòng dé zào xiān hú。
不知挥麈交谈外,还许拢弦入听无。bù zhī huī zhǔ jiāo tán wài,hái xǔ lǒng xián rù tīng wú。