古诗词

韦骧

双溪驿

韦骧

按程颇自觉淹留,朝夕经行处处幽。àn chéng pǒ zì jué yān liú,cháo xī jīng xíng chù chù yōu。
忻逢古驿双溪水,追忆东阳八咏楼。xīn féng gǔ yì shuāng xī shuǐ,zhuī yì dōng yáng bā yǒng lóu。

游宝盖岩

韦骧

度溪履险得幽岩,欲去徘徊意尚贪。dù xī lǚ xiǎn dé yōu yán,yù qù pái huái yì shàng tān。
吏部祝融峰下句,未宜留此付镌镵。lì bù zhù róng fēng xià jù,wèi yí liú cǐ fù juān chán。

护国院十咏雷分石

韦骧

闻说丰隆为剖开,非关星陨自天来。wén shuō fēng lóng wèi pōu kāi,fēi guān xīng yǔn zì tiān lái。
数齐元凯峥嵘势,不是寻常作削材。shù qí yuán kǎi zhēng róng shì,bù shì xún cháng zuò xuē cái。

护国院十咏雷分石

韦骧

由来元化作钧陶,赋象香炉峰势高。yóu lái yuán huà zuò jūn táo,fù xiàng xiāng lú fēng shì gāo。
恰似羌庐山下见,不容太白独抽毫。qià shì qiāng lú shān xià jiàn,bù róng tài bái dú chōu háo。

护国院十咏雷分石

韦骧

欲渡银潢上九霄,回头云路正迢迢。yù dù yín huáng shàng jiǔ xiāo,huí tóu yún lù zhèng tiáo tiáo。
谁知略彴由天造,全胜间关履鹊桥。shuí zhī lüè zhuó yóu tiān zào,quán shèng jiān guān lǚ què qiáo。

护国院十咏雷分石

韦骧

拂云苍翠势嵚崟,玉印分明带秀林。fú yún cāng cuì shì qīn yín,yù yìn fēn míng dài xiù lín。
变化固非缘堕鹊,天将宝玩镇幽深。biàn huà gù fēi yuán duò què,tiān jiāng bǎo wán zhèn yōu shēn。

护国院十咏雷分石

韦骧

天悟迷人亦自然,团团石镜为高悬。tiān wù mí rén yì zì rán,tuán tuán shí jìng wèi gāo xuán。
潜令演若狂心止,忘照回情学坐禅。qián lìng yǎn ruò kuáng xīn zhǐ,wàng zhào huí qíng xué zuò chán。

护国院十咏雷分石

韦骧

蛰龙潭上木阴森,百丈垂丝未度深。zhé lóng tán shàng mù yīn sēn,bǎi zhàng chuí sī wèi dù shēn。
蟠屈只应如傅说,俟时腾跃作商霖。pán qū zhǐ yīng rú fù shuō,qí shí téng yuè zuò shāng lín。

护国院十咏雷分石

韦骧

看收数罟买鲜鳞,纵在深池是亦仁。kàn shōu shù gǔ mǎi xiān lín,zòng zài shēn chí shì yì rén。
但使校人诚子产,自然微物遂天真。dàn shǐ xiào rén chéng zi chǎn,zì rán wēi wù suì tiān zhēn。

护国院十咏雷分石

韦骧

凤凰山色似晴光,半入青云两翅张。fèng huáng shān sè shì qíng guāng,bàn rù qīng yún liǎng chì zhāng。
谁谓太平宁有象,峰峦犹学瑞禽翔。shuí wèi tài píng níng yǒu xiàng,fēng luán yóu xué ruì qín xiáng。

护国院十咏雷分石

韦骧

屏名锁翠势弯环,境胜全疑出世间。píng míng suǒ cuì shì wān huán,jìng shèng quán yí chū shì jiān。
枕石眠云乃其地,谁能先向此中闲。zhěn shí mián yún nǎi qí dì,shuí néng xiān xiàng cǐ zhōng xián。

护国院十咏雷分石

韦骧

饵茆仙去绝遗踪,屹屹孤峰倚碧空。ěr máo xiān qù jué yí zōng,yì yì gū fēng yǐ bì kōng。
空使时人想飙驭,寸心长惑有无中。kōng shǐ shí rén xiǎng biāo yù,cùn xīn zhǎng huò yǒu wú zhōng。

题尤溪县林平铺壁

韦骧

前岁方离蜀道难,崎岖今日过黄山。qián suì fāng lí shǔ dào nán,qí qū jīn rì guò huáng shān。
自嗟使事殊无补,只向尘途历险难。zì jiē shǐ shì shū wú bǔ,zhǐ xiàng chén tú lì xiǎn nán。

题黯淡滩

韦骧

慎操舟楫度危滩,脱险从安反掌间。shèn cāo zhōu jí dù wēi tān,tuō xiǎn cóng ān fǎn zhǎng jiān。
岂似俗流争利达,难防笑貌伏波澜。qǐ shì sú liú zhēng lì dá,nán fáng xiào mào fú bō lán。

道中闻莺

韦骧

栖止垂杨最上枝,绿丝深罩郁金衣。qī zhǐ chuí yáng zuì shàng zhī,lǜ sī shēn zhào yù jīn yī。
也知行客留心听,弄尽新声始肯飞。yě zhī xíng kè liú xīn tīng,nòng jǐn xīn shēng shǐ kěn fēi。

水碓

韦骧

杵臼功能自古施,更堪引水代人为。chǔ jiù gōng néng zì gǔ shī,gèng kān yǐn shuǐ dài rén wèi。
谁知满溢倾攲处,却是临机效力时。shuí zhī mǎn yì qīng qī chù,què shì lín jī xiào lì shí。

望崖上

韦骧

万仞苍崖耸碧空,谁为危室撼云中。wàn rèn cāng yá sǒng bì kōng,shuí wèi wēi shì hàn yún zhōng。
双扉虚辟无人到,疑是飞仙逞妙工。shuāng fēi xū pì wú rén dào,yí shì fēi xiān chěng miào gōng。

四十八渡

韦骧

山盘水转路岐开,揭厉凡经六八回。shān pán shuǐ zhuǎn lù qí kāi,jiē lì fán jīng liù bā huí。
若向芳春桃盛发,几何非自武陵来。ruò xiàng fāng chūn táo shèng fā,jǐ hé fēi zì wǔ líng lái。

读潘阆再过钱塘一绝

韦骧

昔年潘阆足诗情,曾过钱塘眼暂明。xī nián pān láng zú shī qíng,céng guò qián táng yǎn zàn míng。
今日天涯闻此句,无穷乡思逐江声。jīn rì tiān yá wén cǐ jù,wú qióng xiāng sī zhú jiāng shēng。

过温汤寺一绝

韦骧

一窦飞泉暖似汤,池鱼无数自洋洋。yī dòu fēi quán nuǎn shì tāng,chí yú wú shù zì yáng yáng。
不须绕寺寻碑刻,知是南平古道场。bù xū rào sì xún bēi kè,zhī shì nán píng gǔ dào chǎng。