古诗词

唐仲友

送钱守归朝除大农二首

唐仲友

北海廉平守,曾为汉大农。běi hǎi lián píng shǒu,céng wèi hàn dà nóng。
此邦高治行,今日继前风。cǐ bāng gāo zhì xíng,jīn rì jì qián fēng。
饥馑难于政,循良茂厥功。jī jǐn nán yú zhèng,xún liáng mào jué gōng。
好将清静对,推与四方同。hǎo jiāng qīng jìng duì,tuī yǔ sì fāng tóng。

送钱守归朝除大农二首

唐仲友

贱迹归田里,高怀不世情。jiàn jì guī tián lǐ,gāo huái bù shì qíng。
细倾忧国酒,频话及时耕。xì qīng yōu guó jiǔ,pín huà jí shí gēng。
紫橐恩将近,茅茨计未成。zǐ tuó ēn jiāng jìn,máo cí jì wèi chéng。
攀辕无好语,所愿达时英。pān yuán wú hǎo yǔ,suǒ yuàn dá shí yīng。

读章嘉甫诗

唐仲友

句法亡来久,诗坛忽有人。jù fǎ wáng lái jiǔ,shī tán hū yǒu rén。
看君哦字苦,胜我食芝新。kàn jūn ó zì kǔ,shèng wǒ shí zhī xīn。
国史空遗恨,竿门未识真。guó shǐ kōng yí hèn,gān mén wèi shí zhēn。
尚须樽酒细,非效捧心颦。shàng xū zūn jiǔ xì,fēi xiào pěng xīn pín。

绣川湖

唐仲友

众水汇山麓,平湖天宇宽。zhòng shuǐ huì shān lù,píng hú tiān yǔ kuān。
千家连岛屿,十里带林峦。qiān jiā lián dǎo yǔ,shí lǐ dài lín luán。
柳长波澜阔,荷衰风月寒。liǔ zhǎng bō lán kuò,hé shuāi fēng yuè hán。
吾将乘一棹,谁与办纶竿。wú jiāng chéng yī zhào,shuí yǔ bàn lún gān。

长台途中

唐仲友

冲晓入山去,行行遵远途。chōng xiǎo rù shān qù,xíng xíng zūn yuǎn tú。
滩头横略彴,林表出浮图。tān tóu héng lüè zhuó,lín biǎo chū fú tú。
麦饭田家饷,松醪野店酤。mài fàn tián jiā xiǎng,sōng láo yě diàn gū。
红尘自扰扰,心与白云孤。hóng chén zì rǎo rǎo,xīn yǔ bái yún gū。

辛丑正月上休日谒灵康庙拜滕公祠

唐仲友

苍山馀雪在云端,五两摇风减晓寒。cāng shān yú xuě zài yún duān,wǔ liǎng yáo fēng jiǎn xiǎo hán。
谷应笙簧成两部,日涵烟水上三竿。gǔ yīng shēng huáng chéng liǎng bù,rì hán yān shuǐ shàng sān gān。
相逢戏事留仙传,如在英魂激壮肝。xiāng féng xì shì liú xiān chuán,rú zài yīng hún jī zhuàng gān。
分职幽明均报国,愿神终赐免空官。fēn zhí yōu míng jūn bào guó,yuàn shén zhōng cì miǎn kōng guān。

次季弼索杨继甫诗

唐仲友

诗来得得巧搜寻,清似壶冰洗我心。shī lái dé dé qiǎo sōu xún,qīng shì hú bīng xǐ wǒ xīn。
白雪阳春皆绝唱,高山流水欠知音。bái xuě yáng chūn jiē jué chàng,gāo shān liú shuǐ qiàn zhī yīn。
秦淮淼淼涵秋影,楚岸迢迢起夕阴。qín huái miǎo miǎo hán qiū yǐng,chǔ àn tiáo tiáo qǐ xī yīn。
此际须君速相就,寒鸦趁侣欲投林。cǐ jì xū jūn sù xiāng jiù,hán yā chèn lǚ yù tóu lín。

次季弼索杨继甫诗

唐仲友

爱山欲作杪秋寻,薄宦逢回倦壮心。ài shān yù zuò miǎo qiū xún,báo huàn féng huí juàn zhuàng xīn。
排遣牢愁须鲁酒,激扬逸气和春音。pái qiǎn láo chóu xū lǔ jiǔ,jī yáng yì qì hé chūn yīn。
归与物色荒山径,晚矣功名惜寸阴。guī yǔ wù sè huāng shān jìng,wǎn yǐ gōng míng xī cùn yīn。
寂寞孤芳聊自守,不殊兰芷在深林。jì mò gū fāng liáo zì shǒu,bù shū lán zhǐ zài shēn lín。

雨花台

唐仲友

竟夕飞花一尺围,今朝晴色荷神禧。jìng xī fēi huā yī chǐ wéi,jīn cháo qíng sè hé shén xǐ。
共寻萧寺因乘兴,直上高台是爱奇。gòng xún xiāo sì yīn chéng xīng,zhí shàng gāo tái shì ài qí。
鳷鹊馀寒通北极,凤凰斜照落西垂。zhī què yú hán tōng běi jí,fèng huáng xié zhào luò xī chuí。
诗成似得江山助,莫遣金陵胜侣知。shī chéng shì dé jiāng shān zhù,mò qiǎn jīn líng shèng lǚ zhī。

雨花台

唐仲友

促膝红炉拥肉围,浅斟竹叶介繁禧。cù xī hóng lú yōng ròu wéi,qiǎn zhēn zhú yè jiè fán xǐ。
明年雪里人应健,醉客诗成语益奇。míng nián xuě lǐ rén yīng jiàn,zuì kè shī chéng yǔ yì qí。
戏掬巧争肌玉莹,快餐不省鬓丝垂。xì jū qiǎo zhēng jī yù yíng,kuài cān bù shěng bìn sī chuí。
归来鼻息春雷动,晴日三竿总未知。guī lái bí xī chūn léi dòng,qíng rì sān gān zǒng wèi zhī。

雨花台

唐仲友

因时兴灭易成空,更向层台觅旧踪。yīn shí xīng miè yì chéng kōng,gèng xiàng céng tái mì jiù zōng。
江渚馀寒栖白鹭,山岗晴色转青龙。jiāng zhǔ yú hán qī bái lù,shān gǎng qíng sè zhuǎn qīng lóng。
风烟暖入千林景,丝管春生万井容。fēng yān nuǎn rù qiān lín jǐng,sī guǎn chūn shēng wàn jǐng róng。
堪笑冷官诗思苦,绝尘高韵以难从。kān xiào lěng guān shī sī kǔ,jué chén gāo yùn yǐ nán cóng。

蜡梅

唐仲友

凌寒不独早梅芳,玉艳更为一样妆。líng hán bù dú zǎo méi fāng,yù yàn gèng wèi yī yàng zhuāng。
懒著霓裳贪野服,自然仙骨有天香。lǎn zhù ní shang tān yě fú,zì rán xiān gǔ yǒu tiān xiāng。
轻明最是宜风日,冷淡从来傲雪霜。qīng míng zuì shì yí fēng rì,lěng dàn cóng lái ào xuě shuāng。
欲识清奇无尽处,中间深佩紫罗囊。yù shí qīng qí wú jǐn chù,zhōng jiān shēn pèi zǐ luó náng。

贺孙知从改章服

唐仲友

蚤岁蹉蛇晚节全,举觞犹自吸长川。zǎo suì cuō shé wǎn jié quán,jǔ shāng yóu zì xī zhǎng chuān。
紫泥优渥逢熙事,朱绂荣华慰暮年。zǐ ní yōu wò féng xī shì,zhū fú róng huá wèi mù nián。
强效琼杯哦庆语,欲将铁杖寿真仙。qiáng xiào qióng bēi ó qìng yǔ,yù jiāng tiě zhàng shòu zhēn xiān。
明堂尚有蒲轮召,未许终闲野水船。míng táng shàng yǒu pú lún zhào,wèi xǔ zhōng xián yě shuǐ chuán。

云峰院

唐仲友

木杪出危阁,轩窗罗翠屏。mù miǎo chū wēi gé,xuān chuāng luó cuì píng。
更须登石望,欲尽远山青。gèng xū dēng shí wàng,yù jǐn yuǎn shān qīng。

村舍

唐仲友

草色红泉井,桐阴白板扉。cǎo sè hóng quán jǐng,tóng yīn bái bǎn fēi。
徘徊不忍去,坐待白云归。pái huái bù rěn qù,zuò dài bái yún guī。

题止一堂

唐仲友

艮不获其身,人无监流水。gěn bù huò qí shēn,rén wú jiān liú shuǐ。
畎亩义惓惓,时止非吾止。quǎn mǔ yì quán quán,shí zhǐ fēi wú zhǐ。

行登新现潭

唐仲友

荞麦花齐晚稻黄,今年此地是仙乡。qiáo mài huā qí wǎn dào huáng,jīn nián cǐ dì shì xiān xiāng。
篮舆又作山中去,敬为神龙一瓣香。lán yú yòu zuò shān zhōng qù,jìng wèi shén lóng yī bàn xiāng。

行登新现潭

唐仲友

薄雨轻云掩翠微,丰年何物不熙熙。báo yǔ qīng yún yǎn cuì wēi,fēng nián hé wù bù xī xī。
拒霜也效嫣然笑,白白红红出短篱。jù shuāng yě xiào yān rán xiào,bái bái hóng hóng chū duǎn lí。

代家君答闻老诗三首

唐仲友

流水高山举似谁,我惭善听匪钟期。liú shuǐ gāo shān jǔ shì shuí,wǒ cán shàn tīng fěi zhōng qī。
三诗历历皆可语,仿佛当时病可师。sān shī lì lì jiē kě yǔ,fǎng fú dāng shí bìng kě shī。

代家君答闻老诗三首

唐仲友

附热衔泥不足言,尔来杖锡亦纷然。fù rè xián ní bù zú yán,ěr lái zhàng xī yì fēn rán。
不趋炉炭趋寒谷,青白于中觉汝贤。bù qū lú tàn qū hán gǔ,qīng bái yú zhōng jué rǔ xián。
57123