古诗词

唐士耻

六月望日月堂老禅示仆众偈随喜愧甚

唐士耻

江月主人清冰壶,以月名堂月不如。jiāng yuè zhǔ rén qīng bīng hú,yǐ yuè míng táng yuè bù rú。
门前船泊五湖客,两眼历照心与俱。mén qián chuán pō wǔ hú kè,liǎng yǎn lì zhào xīn yǔ jù。
我来追凉暑云徂,牛腰大轴开我愚。wǒ lái zhuī liáng shǔ yún cú,niú yāo dà zhóu kāi wǒ yú。
万口一辞赞叹月,还赞堂中老苾刍。wàn kǒu yī cí zàn tàn yuè,hái zàn táng zhōng lǎo bì chú。
归涂昏鸦夜气作,东方拥出玉蟾车。guī tú hūn yā yè qì zuò,dōng fāng yōng chū yù chán chē。
月堂著语何可已,金屑落眼成嗟吁。yuè táng zhù yǔ hé kě yǐ,jīn xiè luò yǎn chéng jiē xū。

绿槐阴

唐士耻

槐阴似尼父,轶轨追前踪。huái yīn shì ní fù,yì guǐ zhuī qián zōng。
绝尘非学步,所产夐无双。jué chén fēi xué bù,suǒ chǎn xiòng wú shuāng。
今此于越东,钟孕亦鸿庞。jīn cǐ yú yuè dōng,zhōng yùn yì hóng páng。
朅来于越西,掌教开群迷。qiè lái yú yuè xī,zhǎng jiào kāi qún mí。
群迷于今正有赖,肯使玉佩从他之。qún mí yú jīn zhèng yǒu lài,kěn shǐ yù pèi cóng tā zhī。
昔人种槐根细细,坐阅日月蝉已栖。xī rén zhǒng huái gēn xì xì,zuò yuè rì yuè chán yǐ qī。
历聘辙环嗟不遇,岂若今日廊庙归。lì pìn zhé huán jiē bù yù,qǐ ruò jīn rì láng miào guī。
要俾六经日益明,俗还唐虞熙又熙。yào bǐ liù jīng rì yì míng,sú hái táng yú xī yòu xī。
槐阴虽异道则一,彼不见用吾登跻。huái yīn suī yì dào zé yī,bǐ bù jiàn yòng wú dēng jī。
宇宙虽云宏且邈,理焉所在成均齐。yǔ zhòu suī yún hóng qiě miǎo,lǐ yān suǒ zài chéng jūn qí。
槐阴槐阴异今昔,一则不用一明陟。huái yīn huái yīn yì jīn xī,yī zé bù yòng yī míng zhì。
道在六经道固存,道出六经道还得。dào zài liù jīng dào gù cún,dào chū liù jīng dào hái dé。
洪哉尼父怀此道,今日谁知归探讨。hóng zāi ní fù huái cǐ dào,jīn rì shuí zhī guī tàn tǎo。
探讨既力道不殊,三都遂隳陈常讨。tàn tǎo jì lì dào bù shū,sān dōu suì huī chén cháng tǎo。
天骄立可倾,神州立可清。tiān jiāo lì kě qīng,shén zhōu lì kě qīng。
一祖八宗地,教化登升平。yī zǔ bā zōng dì,jiào huà dēng shēng píng。
先生为黄发,自可七六经。xiān shēng wèi huáng fā,zì kě qī liù jīng。

两溪

唐士耻

矧今两溪间,溪间足风物。shěn jīn liǎng xī jiān,xī jiān zú fēng wù。
水清石泚泚,林横山兀兀。shuǐ qīng shí cǐ cǐ,lín héng shān wù wù。
春日鸣仓庚,夏夜风月清。chūn rì míng cāng gēng,xià yè fēng yuè qīng。
秋亩金颖秀,冬洲暮雪平。qiū mǔ jīn yǐng xiù,dōng zhōu mù xuě píng。
比为二皇所旁薄,赤松屹立羊纵横。bǐ wèi èr huáng suǒ páng báo,chì sōng yì lì yáng zòng héng。
叱石而兴真戏耳,可羡人家好弟兄。chì shí ér xīng zhēn xì ěr,kě xiàn rén jiā hǎo dì xiōng。
西则三洞足仙灵,奇哉石穴声铿铿。xī zé sān dòng zú xiān líng,qí zāi shí xué shēng kēng kēng。
瀑泉喷写资照耀,俨如冰蚕之所成。pù quán pēn xiě zī zhào yào,yǎn rú bīng cán zhī suǒ chéng。
夕阳斜带九华度,何愧芙蓉峥且嵘。xī yáng xié dài jiǔ huá dù,hé kuì fú róng zhēng qiě róng。
鼎湖遥望在其东,翠气郁郁初日争。dǐng hú yáo wàng zài qí dōng,cuì qì yù yù chū rì zhēng。
或资登览逸杖屦,或供睇望烦留情。huò zī dēng lǎn yì zhàng jù,huò gōng dì wàng fán liú qíng。
山川如此足所产,所产足以冠群英。shān chuān rú cǐ zú suǒ chǎn,suǒ chǎn zú yǐ guān qún yīng。
圣明常重育才地,遴选鸿儒为博士。shèng míng cháng zhòng yù cái dì,lín xuǎn hóng rú wèi bó shì。
傥膺是选真出群,礼乐诗书四不悖。tǎng yīng shì xuǎn zhēn chū qún,lǐ lè shī shū sì bù bèi。
有如孔门来不拒,迪以至理滋无外。yǒu rú kǒng mén lái bù jù,dí yǐ zhì lǐ zī wú wài。
将见吴邦如鲁国,鲁多君子非虚伪。jiāng jiàn wú bāng rú lǔ guó,lǔ duō jūn zi fēi xū wěi。
我公未期年,弦歌溢民编。wǒ gōng wèi qī nián,xián gē yì mín biān。
论其淑吾邦,不为淹巨贤。lùn qí shū wú bāng,bù wèi yān jù xián。
旦夕会诏至,四大岂在边。dàn xī huì zhào zhì,sì dà qǐ zài biān。

咏史

唐士耻

明皇固英主,开元天下昌。míng huáng gù yīng zhǔ,kāi yuán tiān xià chāng。
如何林甫辈,得产无尽殃。rú hé lín fǔ bèi,dé chǎn wú jǐn yāng。
国色真国色,多惑四海慝。guó sè zhēn guó sè,duō huò sì hǎi tè。
华清宫里人如玉,解唤胡雏起东北。huá qīng gōng lǐ rén rú yù,jiě huàn hú chú qǐ dōng běi。
以此策明妃,远嫁犹为迟。yǐ cǐ cè míng fēi,yuǎn jià yóu wèi chí。
冤哉毛延寿,尽忠人不知。yuān zāi máo yán shòu,jǐn zhōng rén bù zhī。

题彭绍墨

唐士耻

彭绍之墨玄又玄,问谁得法托之仙。péng shào zhī mò xuán yòu xuán,wèn shuí dé fǎ tuō zhī xiān。
凌烟胶漆有三昧,鲁直之什曹洞禅。líng yān jiāo qī yǒu sān mèi,lǔ zhí zhī shén cáo dòng chán。
我欲大振狮子吼,直恐惊翻龙象筵。wǒ yù dà zhèn shī zi hǒu,zhí kǒng jīng fān lóng xiàng yán。
纷纷是事但且置,一言为语千金廉。fēn fēn shì shì dàn qiě zhì,yī yán wèi yǔ qiān jīn lián。
唐人五字魂绕天,箕敛四大归新篇。táng rén wǔ zì hún rào tiān,jī liǎn sì dà guī xīn piān。
空馀句法落寰海,豆萁不觉相熬煎。kōng yú jù fǎ luò huán hǎi,dòu qí bù jué xiāng áo jiān。
中原可复墨可黔,鬓丝白发知何年。zhōng yuán kě fù mò kě qián,bìn sī bái fā zhī hé nián。

代人上谢丞相生朝

唐士耻

闻说中元生上相,莱公勋业无以尚。wén shuō zhōng yuán shēng shàng xiāng,lái gōng xūn yè wú yǐ shàng。
阴为月兮月为臣,清光欲满银荡荡。yīn wèi yuè xī yuè wèi chén,qīng guāng yù mǎn yín dàng dàng。
银光荡荡翻未奇,未若新弦初上时。yín guāng dàng dàng fān wèi qí,wèi ruò xīn xián chū shàng shí。
尧蓂鼎来方十枝,韬藏万斛冰雪辉。yáo míng dǐng lái fāng shí zhī,tāo cáng wàn hú bīng xuě huī。
莱公比公应少歉,初度差公四日期。lái gōng bǐ gōng yīng shǎo qiàn,chū dù chà gōng sì rì qī。

凤山逸士周遇仙谣

唐士耻

信云步谒洞霄宫,饭罢从游西复东。xìn yún bù yè dòng xiāo gōng,fàn bà cóng yóu xī fù dōng。
唇笛啸时吹白日,诗肠开处嚼清风。chún dí xiào shí chuī bái rì,shī cháng kāi chù jué qīng fēng。
兀兀腾腾心了足,湾湾屈屈水攲曲。wù wù téng téng xīn le zú,wān wān qū qū shuǐ qī qū。
玲珑绿影万株松,潇洒清空二亩竹。líng lóng lǜ yǐng wàn zhū sōng,xiāo sǎ qīng kōng èr mǔ zhú。
天风吹泉飞雪花,溪石漱玉磨银牙。tiān fēng chuī quán fēi xuě huā,xī shí shù yù mó yín yá。
白云破碎漏天碧,青霭牵连遮日华。bái yún pò suì lòu tiān bì,qīng ǎi qiān lián zhē rì huá。
玉溜几声鸣绿荠,金藤千尺走青蛇。yù liū jǐ shēng míng lǜ jì,jīn téng qiān chǐ zǒu qīng shé。
羊肠蟠路上天去,鹿角枯槎连日坠。yáng cháng pán lù shàng tiān qù,lù jiǎo kū chá lián rì zhuì。
一双素足已升腾,万顷红霞留不住。yī shuāng sù zú yǐ shēng téng,wàn qǐng hóng xiá liú bù zhù。
擘破青空见太清,飞连宝殿非凡成。bāi pò qīng kōng jiàn tài qīng,fēi lián bǎo diàn fēi fán chéng。
水晶楼阁奏金韵,翡翠帘栊振佩声。shuǐ jīng lóu gé zòu jīn yùn,fěi cuì lián lóng zhèn pèi shēng。
白雪翩翻霜鹤舞,彩云缥缈花鸾鸣。bái xuě piān fān shuāng hè wǔ,cǎi yún piāo miǎo huā luán míng。
中有真人鼎玉立,晴光闪电琼波溢。zhōng yǒu zhēn rén dǐng yù lì,qíng guāng shǎn diàn qióng bō yì。
笑整霓裳曳绛霞,红云影里轻相挹。xiào zhěng ní shang yè jiàng xiá,hóng yún yǐng lǐ qīng xiāng yì。
琳琅清彻语希夷,嚼玉吐琼声不移。lín láng qīng chè yǔ xī yí,jué yù tǔ qióng shēng bù yí。
素手擘开碧玉匣,青空飞出丹虹蜺。sù shǒu bāi kāi bì yù xiá,qīng kōng fēi chū dān hóng ní。
蟠摇活走绕天阙,冲透太虚光皎洁。pán yáo huó zǒu rào tiān quē,chōng tòu tài xū guāng jiǎo jié。
须臾直上紫霄中,宝篆飞腾罗日月。xū yú zhí shàng zǐ xiāo zhōng,bǎo zhuàn fēi téng luó rì yuè。
影摇六合金色光,丹凤对跃苍龙骧。yǐng yáo liù hé jīn sè guāng,dān fèng duì yuè cāng lóng xiāng。
回头指点青空里,玉箓丹台已籍纪。huí tóu zhǐ diǎn qīng kōng lǐ,yù lù dān tái yǐ jí jì。
低头招手令向前,漏泄天机敛不已。dī tóu zhāo shǒu lìng xiàng qián,lòu xiè tiān jī liǎn bù yǐ。
等闲赠我赭丹砂,行满功成归我家。děng xián zèng wǒ zhě dān shā,xíng mǎn gōng chéng guī wǒ jiā。
天上逍遥多快乐,人间纷扰无垠涯。tiān shàng xiāo yáo duō kuài lè,rén jiān fēn rǎo wú yín yá。
丹砂接得便吞了,回首云軿俱杳杳。dān shā jiē dé biàn tūn le,huí shǒu yún píng jù yǎo yǎo。
楼阁烟霞景万般,一时不见青天晓。lóu gé yān xiá jǐng wàn bān,yī shí bù jiàn qīng tiān xiǎo。
世人世人知不知,既知何必生迟疑。shì rén shì rén zhī bù zhī,jì zhī hé bì shēng chí yí。
早求一辟大罗月,千古万古生光辉。zǎo qiú yī pì dà luó yuè,qiān gǔ wàn gǔ shēng guāng huī。
人生在世空汩没,自从形骸朽肤骨。rén shēng zài shì kōng gǔ méi,zì cóng xíng hái xiǔ fū gǔ。
为求名利不闲心,名利既来心恍惚。wèi qiú míng lì bù xián xīn,míng lì jì lái xīn huǎng hū。
何不炼内丹绝外物,笑著云衣傲朱绂。hé bù liàn nèi dān jué wài wù,xiào zhù yún yī ào zhū fú。
灵丹养就出神炉,慧剑飞腾超月窟。líng dān yǎng jiù chū shén lú,huì jiàn fēi téng chāo yuè kū。
且无俗事更关心,一段光明耀古今。qiě wú sú shì gèng guān xīn,yī duàn guāng míng yào gǔ jīn。
声迹超腾青嶂外,影形飞入白云深。shēng jì chāo téng qīng zhàng wài,yǐng xíng fēi rù bái yún shēn。
脚跟不点红尘起,指甲时挑碧玉琴。jiǎo gēn bù diǎn hóng chén qǐ,zhǐ jiǎ shí tiāo bì yù qín。
莫道神仙无实语,世间几个是知音。mò dào shén xiān wú shí yǔ,shì jiān jǐ gè shì zhī yīn。
47123