古诗词

凤山逸士周遇仙谣

唐士耻

信云步谒洞霄宫,饭罢从游西复东。xìn yún bù yè dòng xiāo gōng,fàn bà cóng yóu xī fù dōng。
唇笛啸时吹白日,诗肠开处嚼清风。chún dí xiào shí chuī bái rì,shī cháng kāi chù jué qīng fēng。
兀兀腾腾心了足,湾湾屈屈水攲曲。wù wù téng téng xīn le zú,wān wān qū qū shuǐ qī qū。
玲珑绿影万株松,潇洒清空二亩竹。líng lóng lǜ yǐng wàn zhū sōng,xiāo sǎ qīng kōng èr mǔ zhú。
天风吹泉飞雪花,溪石漱玉磨银牙。tiān fēng chuī quán fēi xuě huā,xī shí shù yù mó yín yá。
白云破碎漏天碧,青霭牵连遮日华。bái yún pò suì lòu tiān bì,qīng ǎi qiān lián zhē rì huá。
玉溜几声鸣绿荠,金藤千尺走青蛇。yù liū jǐ shēng míng lǜ jì,jīn téng qiān chǐ zǒu qīng shé。
羊肠蟠路上天去,鹿角枯槎连日坠。yáng cháng pán lù shàng tiān qù,lù jiǎo kū chá lián rì zhuì。
一双素足已升腾,万顷红霞留不住。yī shuāng sù zú yǐ shēng téng,wàn qǐng hóng xiá liú bù zhù。
擘破青空见太清,飞连宝殿非凡成。bāi pò qīng kōng jiàn tài qīng,fēi lián bǎo diàn fēi fán chéng。
水晶楼阁奏金韵,翡翠帘栊振佩声。shuǐ jīng lóu gé zòu jīn yùn,fěi cuì lián lóng zhèn pèi shēng。
白雪翩翻霜鹤舞,彩云缥缈花鸾鸣。bái xuě piān fān shuāng hè wǔ,cǎi yún piāo miǎo huā luán míng。
中有真人鼎玉立,晴光闪电琼波溢。zhōng yǒu zhēn rén dǐng yù lì,qíng guāng shǎn diàn qióng bō yì。
笑整霓裳曳绛霞,红云影里轻相挹。xiào zhěng ní shang yè jiàng xiá,hóng yún yǐng lǐ qīng xiāng yì。
琳琅清彻语希夷,嚼玉吐琼声不移。lín láng qīng chè yǔ xī yí,jué yù tǔ qióng shēng bù yí。
素手擘开碧玉匣,青空飞出丹虹蜺。sù shǒu bāi kāi bì yù xiá,qīng kōng fēi chū dān hóng ní。
蟠摇活走绕天阙,冲透太虚光皎洁。pán yáo huó zǒu rào tiān quē,chōng tòu tài xū guāng jiǎo jié。
须臾直上紫霄中,宝篆飞腾罗日月。xū yú zhí shàng zǐ xiāo zhōng,bǎo zhuàn fēi téng luó rì yuè。
影摇六合金色光,丹凤对跃苍龙骧。yǐng yáo liù hé jīn sè guāng,dān fèng duì yuè cāng lóng xiāng。
回头指点青空里,玉箓丹台已籍纪。huí tóu zhǐ diǎn qīng kōng lǐ,yù lù dān tái yǐ jí jì。
低头招手令向前,漏泄天机敛不已。dī tóu zhāo shǒu lìng xiàng qián,lòu xiè tiān jī liǎn bù yǐ。
等闲赠我赭丹砂,行满功成归我家。děng xián zèng wǒ zhě dān shā,xíng mǎn gōng chéng guī wǒ jiā。
天上逍遥多快乐,人间纷扰无垠涯。tiān shàng xiāo yáo duō kuài lè,rén jiān fēn rǎo wú yín yá。
丹砂接得便吞了,回首云軿俱杳杳。dān shā jiē dé biàn tūn le,huí shǒu yún píng jù yǎo yǎo。
楼阁烟霞景万般,一时不见青天晓。lóu gé yān xiá jǐng wàn bān,yī shí bù jiàn qīng tiān xiǎo。
世人世人知不知,既知何必生迟疑。shì rén shì rén zhī bù zhī,jì zhī hé bì shēng chí yí。
早求一辟大罗月,千古万古生光辉。zǎo qiú yī pì dà luó yuè,qiān gǔ wàn gǔ shēng guāng huī。
人生在世空汩没,自从形骸朽肤骨。rén shēng zài shì kōng gǔ méi,zì cóng xíng hái xiǔ fū gǔ。
为求名利不闲心,名利既来心恍惚。wèi qiú míng lì bù xián xīn,míng lì jì lái xīn huǎng hū。
何不炼内丹绝外物,笑著云衣傲朱绂。hé bù liàn nèi dān jué wài wù,xiào zhù yún yī ào zhū fú。
灵丹养就出神炉,慧剑飞腾超月窟。líng dān yǎng jiù chū shén lú,huì jiàn fēi téng chāo yuè kū。
且无俗事更关心,一段光明耀古今。qiě wú sú shì gèng guān xīn,yī duàn guāng míng yào gǔ jīn。
声迹超腾青嶂外,影形飞入白云深。shēng jì chāo téng qīng zhàng wài,yǐng xíng fēi rù bái yún shēn。
脚跟不点红尘起,指甲时挑碧玉琴。jiǎo gēn bù diǎn hóng chén qǐ,zhǐ jiǎ shí tiāo bì yù qín。
莫道神仙无实语,世间几个是知音。mò dào shén xiān wú shí yǔ,shì jiān jǐ gè shì zhī yīn。

唐士耻

宋婺州金华人,字子修。唐仲友子。以荫入仕。理宗时历任临江军、建昌军司理参军。有《灵岩集》。 唐士耻的作品>>

猜您喜欢

代人次韵曹郎中雷字二首

唐士耻

骈罗瑟玉尽珍材,须女辉躔色为开。pián luó sè yù jǐn zhēn cái,xū nǚ huī chán sè wèi kāi。
并合郑乡如旦月,铿宏唐律过春雷。bìng hé zhèng xiāng rú dàn yuè,kēng hóng táng lǜ guò chūn léi。
共惊高义摩云表,定上夷庚握斗魁。gòng jīng gāo yì mó yún biǎo,dìng shàng yí gēng wò dòu kuí。
鹏鴳逍遥俱有适,亨衢端是匝天回。péng yàn xiāo yáo jù yǒu shì,hēng qú duān shì zā tiān huí。

代人次韵曹郎中雷字二首

唐士耻

计偕方此愧非材,先达仍劳绮席开。jì xié fāng cǐ kuì fēi cái,xiān dá réng láo qǐ xí kāi。
已喜抠衣披密雾,还将雅什助惊雷。yǐ xǐ kōu yī pī mì wù,hái jiāng yǎ shén zhù jīng léi。
定须劲翮摩云舞,各是清班重哲魁。dìng xū jìn hé mó yún wǔ,gè shì qīng bān zhòng zhé kuí。
任昉龙门如细许,直须早早借春回。rèn fǎng lóng mén rú xì xǔ,zhí xū zǎo zǎo jiè chūn huí。

效进退律赋水乡三实

唐士耻

根荄七窍倍玲珑,产尔亭亭曲渚风。gēn gāi qī qiào bèi líng lóng,chǎn ěr tíng tíng qū zhǔ fēng。
勇退霞衣香故在,骈生玉子味仍钟。yǒng tuì xiá yī xiāng gù zài,pián shēng yù zi wèi réng zhōng。
人言太华标奇种,藕大如船想碧蓬。rén yán tài huá biāo qí zhǒng,ǒu dà rú chuán xiǎng bì péng。
何待非常夸世俗,只今盘露已能秾。hé dài fēi cháng kuā shì sú,zhǐ jīn pán lù yǐ néng nóng。

效进退律赋水乡三实

唐士耻

冰雪胸怀七泽姿,纤纤舞袖学双飞。bīng xuě xiōng huái qī zé zī,xiān xiān wǔ xiù xué shuāng fēi。
袢襟应念人间世,灌顶何如山上芝。pàn jīn yīng niàn rén jiān shì,guàn dǐng hé rú shān shàng zhī。
荷叶巧偷鹦鹉背,莼丝密缀燕雏衣。hé yè qiǎo tōu yīng wǔ bèi,chún sī mì zhuì yàn chú yī。
回塘相伴薰风里,争看胭脂黛绿施。huí táng xiāng bàn xūn fēng lǐ,zhēng kàn yān zhī dài lǜ shī。

效进退律赋水乡三实

唐士耻

明珠久合蚌中生,何事鸿头亦炳灵。míng zhū jiǔ hé bàng zhōng shēng,hé shì hóng tóu yì bǐng líng。
襟护重重殊袭复,星分颗颗倍晶明。jīn hù zhòng zhòng shū xí fù,xīng fēn kē kē bèi jīng míng。
一车奇谤嗟成误,十斛平量换合成。yī chē qí bàng jiē chéng wù,shí hú píng liàng huàn hé chéng。
珍重樱桃樊素口,致渠磊落更歌声。zhēn zhòng yīng táo fán sù kǒu,zhì qú lěi luò gèng gē shēng。

丙寅孟夏闻捷和陈宰

唐士耻

朝家遵养自三宗,一旦吾皇定一戎。cháo jiā zūn yǎng zì sān zōng,yī dàn wú huáng dìng yī róng。
近事长庚偏入月,清诗太白又先功。jìn shì zhǎng gēng piān rù yuè,qīng shī tài bái yòu xiān gōng。
天声地界光今古,帝邑王京共会同。tiān shēng dì jiè guāng jīn gǔ,dì yì wáng jīng gòng huì tóng。
延喜楼前新冠带,应多黄发颂归忠。yán xǐ lóu qián xīn guān dài,yīng duō huáng fā sòng guī zhōng。

癸酉旴江鹿鸣燕和罗守

唐士耻

伦魁玉季乐群英,更有新醅属步兵。lún kuí yù jì lè qún yīng,gèng yǒu xīn pēi shǔ bù bīng。
饫勉茂才争贾勇,尽从击楫不留行。yù miǎn mào cái zhēng jiǎ yǒng,jǐn cóng jī jí bù liú xíng。
共酬露冕吹铙意,好近毡书淡墨荣。gòng chóu lù miǎn chuī náo yì,hǎo jìn zhān shū dàn mò róng。
北海清樽今劝驾,梦回池草倍知名。běi hǎi qīng zūn jīn quàn jià,mèng huí chí cǎo bèi zhī míng。

送杰老住仙游

唐士耻

肉谱知何从,涂高流亦深。ròu pǔ zhī hé cóng,tú gāo liú yì shēn。
汉相似尧相,奕兰端至今。hàn xiāng shì yáo xiāng,yì lán duān zhì jīn。

送杰老住仙游

唐士耻

至生恰平生,一万八千日。zhì shēng qià píng shēng,yī wàn bā qiān rì。
头白无所成,唯堪伴幽逸。tóu bái wú suǒ chéng,wéi kān bàn yōu yì。

送杰老住仙游

唐士耻

差入栴檀林,自古只公选。chà rù zhān tán lín,zì gǔ zhǐ gōng xuǎn。
乃知天定时,丹成骨自换。nǎi zhī tiān dìng shí,dān chéng gǔ zì huàn。

送杰老住仙游

唐士耻

仙游知几年,晨香梵古佛。xiān yóu zhī jǐ nián,chén xiāng fàn gǔ fú。
人移境亦移,高风日披拂。rén yí jìng yì yí,gāo fēng rì pī fú。

送杰老住仙游

唐士耻

一瓶还一钵,作戏且逢场。yī píng hái yī bō,zuò xì qiě féng chǎng。
会看走鹤书,横宝今道傍。huì kàn zǒu hè shū,héng bǎo jīn dào bàng。

送杰老住仙游

唐士耻

白云每亭亭,其出亦何心。bái yún měi tíng tíng,qí chū yì hé xīn。
贤侯考之天,无谓由蹄涔。xián hóu kǎo zhī tiān,wú wèi yóu tí cén。

送杰老住仙游

唐士耻

飞锡破晓色,红叶弄吴枫。fēi xī pò xiǎo sè,hóng yè nòng wú fēng。
闻名且见面,清明豁长空。wén míng qiě jiàn miàn,qīng míng huō zhǎng kōng。

送杰老住仙游

唐士耻

方期秋气高,遍阅山水窟。fāng qī qiū qì gāo,biàn yuè shān shuǐ kū。
青鞋此蜚动,幽意那可及。qīng xié cǐ fēi dòng,yōu yì nà kě jí。
461234