古诗词

孙应时

和赵生唐卿师白韵游横溪

孙应时

野桥高竹转修篱,问讯东风步屧随。yě qiáo gāo zhú zhuǎn xiū lí,wèn xùn dōng fēng bù xiè suí。
雨过天清水声急,山长云白鸟飞迟。yǔ guò tiān qīng shuǐ shēng jí,shān zhǎng yún bái niǎo fēi chí。
从来丘壑多幽兴,随分风流到小诗。cóng lái qiū hè duō yōu xīng,suí fēn fēng liú dào xiǎo shī。
一榻烟霞须早计,莫教容易鬓成丝。yī tà yān xiá xū zǎo jì,mò jiào róng yì bìn chéng sī。

和曾舜卿少府

孙应时

心情老懒漫为官,世路羊肠步步难。xīn qíng lǎo lǎn màn wèi guān,shì lù yáng cháng bù bù nán。
存我天真师栎社,从渠官达梦槐安。cún wǒ tiān zhēn shī lì shè,cóng qú guān dá mèng huái ān。
昼眠竹簟风吹醒,夜钓羊裘雪洒乾。zhòu mián zhú diàn fēng chuī xǐng,yè diào yáng qiú xuě sǎ qián。
归去元龙湖海士,白鸥盟在不应寒。guī qù yuán lóng hú hǎi shì,bái ōu méng zài bù yīng hán。

和简叔游张园

孙应时

赋归堂上忆春山,点笔题诗傍石栏。fù guī táng shàng yì chūn shān,diǎn bǐ tí shī bàng shí lán。
老子如今已陈迹,故人谁与共追欢。lǎo zi rú jīn yǐ chén jì,gù rén shuí yǔ gòng zhuī huān。
青灯客舍一杯酒,细雨江城二月寒。qīng dēng kè shě yī bēi jiǔ,xì yǔ jiāng chéng èr yuè hán。
多谢相过同太息,百年身世梦中看。duō xiè xiāng guò tóng tài xī,bǎi nián shēn shì mèng zhōng kàn。

送袁和叔赴淮阴尉

孙应时

底事书生用一官,彊随时样着衣冠。dǐ shì shū shēng yòng yī guān,jiàng suí shí yàng zhe yī guān。
千年蠹简人情冷,百折羊肠世路难。qiān nián dù jiǎn rén qíng lěng,bǎi zhé yáng cháng shì lù nán。
未必功名欺老大,且凭书信报平安。wèi bì gōng míng qī lǎo dà,qiě píng shū xìn bào píng ān。
秋风我亦淮东去,留取江山对眼看。qiū fēng wǒ yì huái dōng qù,liú qǔ jiāng shān duì yǎn kàn。

和项平父送别

孙应时

逐逐衣冠谒府公,渐谙楚语异吴侬。zhú zhú yī guān yè fǔ gōng,jiàn ān chǔ yǔ yì wú nóng。
重江跋涉家何在,一饭辛勤计未工。zhòng jiāng bá shè jiā hé zài,yī fàn xīn qín jì wèi gōng。
自恐风尘成冗俗,人言山野欠疏通。zì kǒng fēng chén chéng rǒng sú,rén yán shān yě qiàn shū tōng。
夜长不寐思吾友,拨尽寒炉宿火红。yè zhǎng bù mèi sī wú yǒu,bō jǐn hán lú sù huǒ hóng。

和项平父送别

孙应时

长江风景旧闻知,雪里经行亦大奇。zhǎng jiāng fēng jǐng jiù wén zhī,xuě lǐ jīng xíng yì dà qí。
官舍荒凉乏松竹,边城清晏少文移。guān shě huāng liáng fá sōng zhú,biān chéng qīng yàn shǎo wén yí。
有时怀古登临久,自省无才职分卑。yǒu shí huái gǔ dēng lín jiǔ,zì shěng wú cái zhí fēn bēi。
白日闭门还独笑,读书吾亦太营私。bái rì bì mén hái dú xiào,dú shū wú yì tài yíng sī。

和项平父送别

孙应时

前途事业自登山,高下相悬进一关。qián tú shì yè zì dēng shān,gāo xià xiāng xuán jìn yī guān。
莫倚陂陀能迤逦,可无尺寸怯跻攀。mò yǐ bēi tuó néng yí lǐ,kě wú chǐ cùn qiè jī pān。
我来正作三年计,君别何当万里还。wǒ lái zhèng zuò sān nián jì,jūn bié hé dāng wàn lǐ hái。
办取相逢须刮目,转头清镜欲苍颜。bàn qǔ xiāng féng xū guā mù,zhuǎn tóu qīng jìng yù cāng yán。

寄黄州录事刘进之同年

孙应时

骑曹新上雪堂西,千里淮南望眼迷。qí cáo xīn shàng xuě táng xī,qiān lǐ huái nán wàng yǎn mí。
正我寻云并沧海,思君步月过黄泥。zhèng wǒ xún yún bìng cāng hǎi,sī jūn bù yuè guò huáng ní。
清时鼓角无惊梦,胜日樽罍有共携。qīng shí gǔ jiǎo wú jīng mèng,shèng rì zūn léi yǒu gòng xié。
人物风流对江浪,数将冰茧寄新题。rén wù fēng liú duì jiāng làng,shù jiāng bīng jiǎn jì xīn tí。

濡须道中

孙应时

睡足蓬窗江月明,濡须浦口片帆轻。shuì zú péng chuāng jiāng yuè míng,rú xū pǔ kǒu piàn fān qīng。
菰蒲两岸长春水,杨柳一村啼晓莺。gū pú liǎng àn zhǎng chūn shuǐ,yáng liǔ yī cūn tí xiǎo yīng。
休指山川问今古,且欣时节正蚕耕。xiū zhǐ shān chuān wèn jīn gǔ,qiě xīn shí jié zhèng cán gēng。
白鸥容与沧波去,应识幽人万里情。bái ōu róng yǔ cāng bō qù,yīng shí yōu rén wàn lǐ qíng。

望建康诸山

孙应时

白沙城上望金陵,满眼风烟草树青。bái shā chéng shàng wàng jīn líng,mǎn yǎn fēng yān cǎo shù qīng。
山色千年围故国,江流万里赴沧溟。shān sè qiān nián wéi gù guó,jiāng liú wàn lǐ fù cāng míng。
惊心采石瓜洲渡,搔首长干白下亭。jīng xīn cǎi shí guā zhōu dù,sāo shǒu zhǎng gàn bái xià tíng。
一笑书生强多事,萧萧飞雁落寒汀。yī xiào shū shēng qiáng duō shì,xiāo xiāo fēi yàn luò hán tīng。

王子中使君家东涧修竹

孙应时

一径修篁百亩深,倚天乔木更阴阴。yī jìng xiū huáng bǎi mǔ shēn,yǐ tiān qiáo mù gèng yīn yīn。
红尘万事不到眼,好景四时长会心。hóng chén wàn shì bù dào yǎn,hǎo jǐng sì shí zhǎng huì xīn。
稳著亭台添远趣,透开风月自清音。wěn zhù tíng tái tiān yuǎn qù,tòu kāi fēng yuè zì qīng yīn。
使君晋宋家人物,消得闲中此醉吟。shǐ jūn jìn sòng jiā rén wù,xiāo dé xián zhōng cǐ zuì yín。

春日自警

孙应时

春风吹尽一川冰,野色山光弄晚晴。chūn fēng chuī jǐn yī chuān bīng,yě sè shān guāng nòng wǎn qíng。
节物荣枯能几许,人生寒暑正堪惊。jié wù róng kū néng jǐ xǔ,rén shēng hán shǔ zhèng kān jīng。
百围松桧秋毫壮,千丈罗纨尺寸成。bǎi wéi sōng guì qiū háo zhuàng,qiān zhàng luó wán chǐ cùn chéng。
饱食安眠欲何用,彷徨终夜月华明。bǎo shí ān mián yù hé yòng,páng huáng zhōng yè yuè huá míng。

和顶山前韵

孙应时

小山摇落故凄凉,想象登临野兴长。xiǎo shān yáo luò gù qī liáng,xiǎng xiàng dēng lín yě xīng zhǎng。
万里晴空初雁入,一年好景又橙黄。wàn lǐ qíng kōng chū yàn rù,yī nián hǎo jǐng yòu chéng huáng。
极须痛饮偿秋节,生怕疏钟报夕阳。jí xū tòng yǐn cháng qiū jié,shēng pà shū zhōng bào xī yáng。
搔首故园归未得,荒篱寒菊为谁香。sāo shǒu gù yuán guī wèi dé,huāng lí hán jú wèi shuí xiāng。

和方与行韵

孙应时

千里家山且寄音,小窗孤坐息深深。qiān lǐ jiā shān qiě jì yīn,xiǎo chuāng gū zuò xī shēn shēn。
平生肯恃张仪舌,今日犹存赵武心。píng shēng kěn shì zhāng yí shé,jīn rì yóu cún zhào wǔ xīn。
岁暮天寒休复问,梦回酒醒故难禁。suì mù tiān hán xiū fù wèn,mèng huí jiǔ xǐng gù nán jìn。
梅梢春信知何似,驿使来时为一寻。méi shāo chūn xìn zhī hé shì,yì shǐ lái shí wèi yī xún。

与宋厩父昆弟唐升伯偕游庐山

孙应时

征帆西过忆匆匆,咫尺匡庐怅望中。zhēng fān xī guò yì cōng cōng,zhǐ chǐ kuāng lú chàng wàng zhōng。
天意留为今日计,春游恰与故人同。tiān yì liú wèi jīn rì jì,chūn yóu qià yǔ gù rén tóng。
酒醒月落行侵晓,云断风来翠满空。jiǔ xǐng yuè luò xíng qīn xiǎo,yún duàn fēng lái cuì mǎn kōng。
识取庐山真面目,会来栽杏作仙翁。shí qǔ lú shān zhēn miàn mù,huì lái zāi xìng zuò xiān wēng。

遣兴

孙应时

乾坤纳纳几邮亭,一舸飘然水上萍。qián kūn nà nà jǐ yóu tíng,yī gě piāo rán shuǐ shàng píng。
短发判随秋草白,双眸刚为好山青。duǎn fā pàn suí qiū cǎo bái,shuāng móu gāng wèi hǎo shān qīng。
新诗满轴频舒卷,薄酒盈樽自醉醒。xīn shī mǎn zhóu pín shū juǎn,báo jiǔ yíng zūn zì zuì xǐng。
世上功名亦何事,谁能愁损叹漂零。shì shàng gōng míng yì hé shì,shuí néng chóu sǔn tàn piāo líng。

夜泊

孙应时

病暑迎秋苦恨迟,秋来唤起楚人悲。bìng shǔ yíng qiū kǔ hèn chí,qiū lái huàn qǐ chǔ rén bēi。
一江风雨无眠夜,万里关山独往时。yī jiāng fēng yǔ wú mián yè,wàn lǐ guān shān dú wǎng shí。
奉檄不知翻远别,倚门应已念归期。fèng xí bù zhī fān yuǎn bié,yǐ mén yīng yǐ niàn guī qī。
荻花枫叶添情绪,看得明朝两鬓丝。dí huā fēng yè tiān qíng xù,kàn dé míng cháo liǎng bìn sī。

陪章荆州九日登高宴示坐中呈二帅

孙应时

龙山东畔细腰宫,荆蜀元戎一笑同。lóng shān dōng pàn xì yāo gōng,jīng shǔ yuán róng yī xiào tóng。
正复楼台看戏马,何妨丝管送飞鸿。zhèng fù lóu tái kàn xì mǎ,hé fáng sī guǎn sòng fēi hóng。
红萸黄菊年华里,落木长江晚思中。hóng yú huáng jú nián huá lǐ,luò mù zhǎng jiāng wǎn sī zhōng。
下客无才敌嘲弄,聊须整帽向西风。xià kè wú cái dí cháo nòng,liáo xū zhěng mào xiàng xī fēng。

章荆州再招宴渚宫重湖

孙应时

平生绛帐马荆州,肯念天涯万里舟。píng shēng jiàng zhàng mǎ jīng zhōu,kěn niàn tiān yá wàn lǐ zhōu。
百丈便从沙岸发,联镳还作渚宫游。bǎi zhàng biàn cóng shā àn fā,lián biāo hái zuò zhǔ gōng yóu。
芙蓉满意留连客,橙橘随时断送秋。fú róng mǎn yì liú lián kè,chéng jú suí shí duàn sòng qiū。
不惜重湖重一醉,明朝巴峡暮猿愁。bù xī zhòng hú zhòng yī zuì,míng cháo bā xiá mù yuán chóu。

答任检法

孙应时

壮意当年隘九州,天涯今日倦孤游。zhuàng yì dāng nián ài jiǔ zhōu,tiān yá jīn rì juàn gū yóu。
空江水落鱼龙夜,故国云深鸿雁秋。kōng jiāng shuǐ luò yú lóng yè,gù guó yún shēn hóng yàn qiū。
惜把山川对幽独,暂须谈笑作风流。xī bǎ shān chuān duì yōu dú,zàn xū tán xiào zuò fēng liú。
知心叹绝任夫子,肯和巴歌为解愁。zhī xīn tàn jué rèn fū zi,kěn hé bā gē wèi jiě chóu。