古诗词

徐瑞

己亥二月仲退寄桃花雪倡和诗卷次韵

徐瑞

天公笑子成诗颠,雕琢肝肾穷岁年。tiān gōng xiào zi chéng shī diān,diāo zuó gān shèn qióng suì nián。
桃自成蹊天何言,桃开雪落无媸妍。táo zì chéng qī tiān hé yán,táo kāi xuě luò wú chī yán。
我呼斗酒看花饮,酒酣停杯为问天。wǒ hū dòu jiǔ kàn huā yǐn,jiǔ hān tíng bēi wèi wèn tiān。
正色苍苍以意对,痴人说梦真可怜。zhèng sè cāng cāng yǐ yì duì,chī rén shuō mèng zhēn kě lián。
阴阳迭运有饶乏,化机妙斡存经权。yīn yáng dié yùn yǒu ráo fá,huà jī miào wò cún jīng quán。
茫茫下土汩声色,九河翻倒不足湔。máng máng xià tǔ gǔ shēng sè,jiǔ hé fān dào bù zú jiān。
偶然相值等戏剧,过眼变灭如飞烟。ǒu rán xiāng zhí děng xì jù,guò yǎn biàn miè rú fēi yān。
炎天梅蕊发冷趣,冬月齑韭夸宾筵。yán tiān méi ruǐ fā lěng qù,dōng yuè jī jiǔ kuā bīn yán。
天时人事古如此,水陆何必病车船。tiān shí rén shì gǔ rú cǐ,shuǐ lù hé bì bìng chē chuán。
萼华阿母在何许,若事狡狯奚其仙。è huá ā mǔ zài hé xǔ,ruò shì jiǎo kuài xī qí xiān。
莫将幻语骇聋俗,东风有恨应难传。mò jiāng huàn yǔ hài lóng sú,dōng fēng yǒu hèn yīng nán chuán。
还君此卷三叹息,坐看绿色归平田。hái jūn cǐ juǎn sān tàn xī,zuò kàn lǜ sè guī píng tián。

题刘东仲所藏长江图

徐瑞

谁将剡素尺有咫,万里屈盘归笔底。shuí jiāng shàn sù chǐ yǒu zhǐ,wàn lǐ qū pán guī bǐ dǐ。
江天漠漠水云宽,楼堞微茫烟树里。jiāng tiān mò mò shuǐ yún kuān,lóu dié wēi máng yān shù lǐ。
岷山滥觞东入海,自古兴亡难尽纪。mín shān làn shāng dōng rù hǎi,zì gǔ xīng wáng nán jǐn jì。
诗人莫作画图看,中有英雄泪如洗。shī rén mò zuò huà tú kàn,zhōng yǒu yīng xióng lèi rú xǐ。

东绿翁既居山中而瑞方葺敞庐瑞用前韵

徐瑞

见说移居只载书,高人从此要县车。jiàn shuō yí jū zhǐ zài shū,gāo rén cóng cǐ yào xiàn chē。
看松此崦风吹面,种豆南山月满钥。kàn sōng cǐ yān fēng chuī miàn,zhǒng dòu nán shān yuè mǎn yào。
拙主不能争子所,凝心尚自学吾庐。zhuō zhǔ bù néng zhēng zi suǒ,níng xīn shàng zì xué wú lú。
辟人辟世将焉择,独立西风且影疏。pì rén pì shì jiāng yān zé,dú lì xī fēng qiě yǐng shū。

夏日六首

徐瑞

屋上小山丛桂,门前绿水芙蕖。wū shàng xiǎo shān cóng guì,mén qián lǜ shuǐ fú qú。
问事唯唯否否,逢人睢睢盱盱。wèn shì wéi wéi fǒu fǒu,féng rén suī suī xū xū。

夏日六首

徐瑞

客散幽庭鸟集,日长高树蝉嘶。kè sàn yōu tíng niǎo jí,rì zhǎng gāo shù chán sī。
有士怀戴安道,无人铸钟子期。yǒu shì huái dài ān dào,wú rén zhù zhōng zi qī。

夏日六首

徐瑞

世眼看朱成碧,人情覆雨翻云。shì yǎn kàn zhū chéng bì,rén qíng fù yǔ fān yún。
宁甘头责子羽,莫教腹负将军。níng gān tóu zé zi yǔ,mò jiào fù fù jiāng jūn。

夏日六首

徐瑞

偶自栖迟偃仰,谁无历落嵚崎。ǒu zì qī chí yǎn yǎng,shuí wú lì luò qīn qí。
两刖足见美玉,九折臂为良医。liǎng yuè zú jiàn měi yù,jiǔ zhé bì wèi liáng yī。

夏日六首

徐瑞

我生尚友千载,不愿争名一时。wǒ shēng shàng yǒu qiān zài,bù yuàn zhēng míng yī shí。
闭门写范滂传,饱饭和渊明诗。bì mén xiě fàn pāng chuán,bǎo fàn hé yuān míng shī。

夏日六首

徐瑞

宇宙千年遗事,江山几段闲情。yǔ zhòu qiān nián yí shì,jiāng shān jǐ duàn xián qíng。
一笑无人领略,杖藜竹外徐行。yī xiào wú rén lǐng lüè,zhàng lí zhú wài xú xíng。

六言四首

徐瑞

脚下行万里路,胸中贮千卷书。jiǎo xià xíng wàn lǐ lù,xiōng zhōng zhù qiān juǎn shū。
到底只供一笑,屋乌何似除胥。dào dǐ zhǐ gōng yī xiào,wū wū hé shì chú xū。

六言四首

徐瑞

畜耳何如畜眼,观人孰与观颐。chù ěr hé rú chù yǎn,guān rén shú yǔ guān yí。
远道纷纷飞鞚,深山有客争棋。yuǎn dào fēn fēn fēi kòng,shēn shān yǒu kè zhēng qí。

六言四首

徐瑞

悟得字中有笔,却参画外无诗。wù dé zì zhōng yǒu bǐ,què cān huà wài wú shī。
今人见谓痴绝,异世神交特奇。jīn rén jiàn wèi chī jué,yì shì shén jiāo tè qí。

六言四首

徐瑞

隐几反观唯我,出门与语者谁。yǐn jǐ fǎn guān wéi wǒ,chū mén yǔ yǔ zhě shuí。
饮酒止酒俱达,借书还书一痴。yǐn jiǔ zhǐ jiǔ jù dá,jiè shū hái shū yī chī。

故夏与南翁往来里社共听松风盘旋久之欲作数语不果近日偶至其下怅然兴怀追赋六言一首

徐瑞

夜语连床未了,村醪时复一钟。yè yǔ lián chuáng wèi le,cūn láo shí fù yī zhōng。
不怕石头路滑,要听古社松风。bù pà shí tóu lù huá,yào tīng gǔ shè sōng fēng。

送医士方存方归弋阳

徐瑞

俗子纷纷束阁,此客亹亹逼人。sú zi fēn fēn shù gé,cǐ kè wěi wěi bī rén。
未论探丸起死,壶中刀匕通神。wèi lùn tàn wán qǐ sǐ,hú zhōng dāo bǐ tōng shén。

送医士方存方归弋阳

徐瑞

桔梗时而为帝,昌阳或笑引年。jú gěng shí ér wèi dì,chāng yáng huò xiào yǐn nián。
无用乃知有用,妙处当是不传。wú yòng nǎi zhī yǒu yòng,miào chù dāng shì bù chuán。

送医士方存方归弋阳

徐瑞

但识身中大药,不须肘后奇方。dàn shí shēn zhōng dà yào,bù xū zhǒu hòu qí fāng。
我欲与君谈此,暑途行计何忙。wǒ yù yǔ jūn tán cǐ,shǔ tú xíng jì hé máng。
257«78910111213