古诗词

徐瑞

戊午元日

徐瑞

爆竹声残晓色分,漫天雪片报新春。bào zhú shēng cán xiǎo sè fēn,màn tiān xuě piàn bào xīn chūn。
绝怜今日屠苏酒,不见丁年共饮人。jué lián jīn rì tú sū jiǔ,bù jiàn dīng nián gòng yǐn rén。

戊午元日

徐瑞

屋角红梅雪里香,索人管领意深长。wū jiǎo hóng méi xuě lǐ xiāng,suǒ rén guǎn lǐng yì shēn zhǎng。
老松秀出千林表,甲裂皮皱色转苍。lǎo sōng xiù chū qiān lín biǎo,jiǎ liè pí zhòu sè zhuǎn cāng。

次韵月湾东湖十咏两堤柳色

徐瑞

废垒迢迢睥睨连,两堤横截锁苍烟。fèi lěi tiáo tiáo pì nì lián,liǎng dī héng jié suǒ cāng yān。
柳丝系得春光住,画舫时时杂钓船。liǔ sī xì dé chūn guāng zhù,huà fǎng shí shí zá diào chuán。

次韵月湾东湖十咏两堤柳色

徐瑞

浮屠双笔仰书天,檐铎吟风破曙烟。fú tú shuāng bǐ yǎng shū tiān,yán duó yín fēng pò shǔ yān。
似为众生说般若,兴亡莫问劫灰年。shì wèi zhòng shēng shuō bān ruò,xīng wáng mò wèn jié huī nián。

次韵月湾东湖十咏两堤柳色

徐瑞

苍然五鬣东海来,直干参天不可回。cāng rán wǔ liè dōng hǎi lái,zhí gàn cān tiān bù kě huí。
堂上不闻金石韵,空中时听殷晴雷。táng shàng bù wén jīn shí yùn,kōng zhōng shí tīng yīn qíng léi。

次韵月湾东湖十咏两堤柳色

徐瑞

急雨高荷汞走盘,颜公一去岁如千。jí yǔ gāo hé gǒng zǒu pán,yán gōng yī qù suì rú qiān。
天公不为游人计,端为忠臣雪怒肝。tiān gōng bù wèi yóu rén jì,duān wèi zhōng chén xuě nù gān。

次韵月湾东湖十咏两堤柳色

徐瑞

崔嵬银屋漭相围,突兀禅房水半扉。cuī wéi yín wū mǎng xiāng wéi,tū wù chán fáng shuǐ bàn fēi。
便是金山古兰若,坐看孤鸟断云飞。biàn shì jīn shān gǔ lán ruò,zuò kàn gū niǎo duàn yún fēi。

次韵月湾东湖十咏两堤柳色

徐瑞

后台花发映前台,红紫成林绿作堆。hòu tái huā fā yìng qián tái,hóng zǐ chéng lín lǜ zuò duī。
三日一花尤尽在,愿言均作四时开。sān rì yī huā yóu jǐn zài,yuàn yán jūn zuò sì shí kāi。

次韵月湾东湖十咏两堤柳色

徐瑞

老衲松根拾槁枝,石铛煮茗日舒迟。lǎo nà sōng gēn shí gǎo zhī,shí dāng zhǔ míng rì shū chí。
青青亭上晴云散,正是禅僧出定时。qīng qīng tíng shàng qíng yún sàn,zhèng shì chán sēng chū dìng shí。

次韵月湾东湖十咏两堤柳色

徐瑞

袅袅垂杨映小楼,吴姬唤客酒新篘。niǎo niǎo chuí yáng yìng xiǎo lóu,wú jī huàn kè jiǔ xīn chōu。
倚檐高揭青帘处,认取墙东最上头。yǐ yán gāo jiē qīng lián chù,rèn qǔ qiáng dōng zuì shàng tóu。

次韵月湾东湖十咏两堤柳色

徐瑞

梅花三叠暮云横,戍客怀乡梦自惊。méi huā sān dié mù yún héng,shù kè huái xiāng mèng zì jīng。
纵是时平争战息,不堪吹出入云声。zòng shì shí píng zhēng zhàn xī,bù kān chuī chū rù yún shēng。

次韵月湾东湖十咏两堤柳色

徐瑞

深谷逶迤缥缈中,白衣遥映晓暾红。shēn gǔ wēi yí piāo miǎo zhōng,bái yī yáo yìng xiǎo tūn hóng。
时清不叹唐虞远,可有商山四老翁。shí qīng bù tàn táng yú yuǎn,kě yǒu shāng shān sì lǎo wēng。

七月十七夜梦中见亡孙概觉而悽怆不已

徐瑞

梦汝颀然立我傍,言辞慷慨巧趋跄。mèng rǔ qí rán lì wǒ bàng,yán cí kāng kǎi qiǎo qū qiāng。
觉来落月明窗户,抚枕潸然泪满床。jué lái luò yuè míng chuāng hù,fǔ zhěn shān rán lèi mǎn chuáng。

对菊用先大父云岩先生仰高堂壁间韵

徐瑞

小圃秋花孰是强,唯馀老菊殿年光。xiǎo pǔ qiū huā shú shì qiáng,wéi yú lǎo jú diàn nián guāng。
寒英不独华予晚,九死犹能不改香。hán yīng bù dú huá yǔ wǎn,jiǔ sǐ yóu néng bù gǎi xiāng。

读靖节和靖诗偶成寄仲退

徐瑞

逋仙只住西湖上,靖节终身栗里中。bū xiān zhǐ zhù xī hú shàng,jìng jié zhōng shēn lì lǐ zhōng。
千古修名垂宇宙,何曾南北与西东。qiān gǔ xiū míng chuí yǔ zhòu,hé céng nán běi yǔ xī dōng。

次韵江道可见寄五绝

徐瑞

戎压尘沙汗血劳,君如孤鹤立危梢。róng yā chén shā hàn xuè láo,jūn rú gū hè lì wēi shāo。
何时过我长松下,共候风炉涌雪涛。hé shí guò wǒ zhǎng sōng xià,gòng hòu fēng lú yǒng xuě tāo。

次韵江道可见寄五绝

徐瑞

世间万事匪人为,消长神机只自知。shì jiān wàn shì fěi rén wèi,xiāo zhǎng shén jī zhǐ zì zhī。
饮酒不求千日醉,读书空悔十年迟。yǐn jiǔ bù qiú qiān rì zuì,dú shū kōng huǐ shí nián chí。

次韵寄题文溪许氏秋圃

徐瑞

我看黄花意甚长,纷纷萧艾不能荒。wǒ kàn huáng huā yì shén zhǎng,fēn fēn xiāo ài bù néng huāng。
无论楚晋韩家事,万古秋风只自芳。wú lùn chǔ jìn hán jiā shì,wàn gǔ qiū fēng zhǐ zì fāng。

饭牛

徐瑞

饭牛夙志老方酬,看似沩山水牯牛。fàn niú sù zhì lǎo fāng chóu,kàn shì wéi shān shuǐ gǔ niú。
水草寻常自调伏,鼻端不用拽绳头。shuǐ cǎo xún cháng zì diào fú,bí duān bù yòng zhuāi shéng tóu。

腰痛苦甚戏作二绝句

徐瑞

十万腰缠不足珍,腰围顿减可怜人。shí wàn yāo chán bù zú zhēn,yāo wéi dùn jiǎn kě lián rén。
折腰不为五斗米,彭泽元来解忍贫。zhé yāo bù wèi wǔ dòu mǐ,péng zé yuán lái jiě rěn pín。