古诗词

敖陶孙

寄德久舍人时将过吴门

敖陶孙

昏花乱眼叹吾衰,宝带忘腰羡子宜。hūn huā luàn yǎn tàn wú shuāi,bǎo dài wàng yāo xiàn zi yí。
碓下谁明能行者,瓮中聊觅永禅师。duì xià shuí míng néng xíng zhě,wèng zhōng liáo mì yǒng chán shī。
醉乡欲结无为社,劫火难烧见在诗。zuì xiāng yù jié wú wèi shè,jié huǒ nán shāo jiàn zài shī。
忽忆扁舟洞庭路,霜螯斫雪点橙丝。hū yì biǎn zhōu dòng tíng lù,shuāng áo zhuó xuě diǎn chéng sī。

送王楚材往湖州听读

敖陶孙

短羽真成入彀游,小儒踪迹欲谁求。duǎn yǔ zhēn chéng rù gòu yóu,xiǎo rú zōng jì yù shuí qiú。
非关古字诛扬子,自是诸生欠沈犹。fēi guān gǔ zì zhū yáng zi,zì shì zhū shēng qiàn shěn yóu。
百计千方元薄命,双溪二水各宜秋。bǎi jì qiān fāng yuán báo mìng,shuāng xī èr shuǐ gè yí qiū。
此行试卜唐夫子,会向芹边问楚囚。cǐ xíng shì bo táng fū zi,huì xiàng qín biān wèn chǔ qiú。

悼赵忠定

敖陶孙

左手旋乾右转坤,群公相扇动流言。zuǒ shǒu xuán qián yòu zhuǎn kūn,qún gōng xiāng shàn dòng liú yán。
狼胡无地归姬旦,鱼腹终天痛屈原。láng hú wú dì guī jī dàn,yú fù zhōng tiān tòng qū yuán。
一死固知公所欠,孤忠赖有史长存。yī sǐ gù zhī gōng suǒ qiàn,gū zhōng lài yǒu shǐ zhǎng cún。
九原若遇韩忠献,休说渠家末代孙。jiǔ yuán ruò yù hán zhōng xiàn,xiū shuō qú jiā mò dài sūn。

皋亭山

敖陶孙

樵路萦连入翠微,清泉白石可忘机。qiáo lù yíng lián rù cuì wēi,qīng quán bái shí kě wàng jī。
云中犬吠刘安过,树杪春深望帝归。yún zhōng quǎn fèi liú ān guò,shù miǎo chūn shēn wàng dì guī。
白鹤肯留华表语,苍官合受锦衣围。bái hè kěn liú huá biǎo yǔ,cāng guān hé shòu jǐn yī wéi。
珠襦玉柙今何许,一笑人间万事非。zhū rú yù xiá jīn hé xǔ,yī xiào rén jiān wàn shì fēi。

和留题寓舍

敖陶孙

无可奈何生午凉,暮年王粲更情伤。wú kě nài hé shēng wǔ liáng,mù nián wáng càn gèng qíng shāng。
一川水净鸥能白,九月秋归蝶自黄。yī chuān shuǐ jìng ōu néng bái,jiǔ yuè qiū guī dié zì huáng。
洛下篇章还独咏,辽东城郭正相忘。luò xià piān zhāng hái dú yǒng,liáo dōng chéng guō zhèng xiāng wàng。
纷纷后土涂泥甚,小试庄周曳尾方。fēn fēn hòu tǔ tú ní shén,xiǎo shì zhuāng zhōu yè wěi fāng。

绝句

敖陶孙

霜风欺断柳,星月爱平芜。shuāng fēng qī duàn liǔ,xīng yuè ài píng wú。
船暖知村近,钟寒想寺孤。chuán nuǎn zhī cūn jìn,zhōng hán xiǎng sì gū。

高邮因师蒲萄芦雁秋瓜三种

敖陶孙

汉家士马知多少,晚得蒲萄绕院栽。hàn jiā shì mǎ zhī duō shǎo,wǎn dé pú táo rào yuàn zāi。
何物支郎能伎俩,龙须马乳应时来。hé wù zhī láng néng jì liǎ,lóng xū mǎ rǔ yīng shí lái。

高邮因师蒲萄芦雁秋瓜三种

敖陶孙

莫话凄凉塞北秋,衔芦避弋使人愁。mò huà qī liáng sāi běi qiū,xián lú bì yì shǐ rén chóu。
与君细展江南画,水宿沙眠得自由。yǔ jūn xì zhǎn jiāng nán huà,shuǐ sù shā mián dé zì yóu。

高邮因师蒲萄芦雁秋瓜三种

敖陶孙

子母钩牵晓露漙,行人暍暑慰艰难。zi mǔ gōu qiān xiǎo lù tuán,xíng rén yē shǔ wèi jiān nán。
青门种色今馀个,莫作黄台秋尽看。qīng mén zhǒng sè jīn yú gè,mò zuò huáng tái qiū jǐn kàn。

晚霁湖边独步

敖陶孙

短短桃身尽着花,微风细雨响芦芽。duǎn duǎn táo shēn jǐn zhe huā,wēi fēng xì yǔ xiǎng lú yá。
一晴眼底皆新物,蛱蝶成群聚浅沙。yī qíng yǎn dǐ jiē xīn wù,jiá dié chéng qún jù qiǎn shā。

题郁氏子床屏

敖陶孙

歌舞教成王谢宅,百年华屋几人居。gē wǔ jiào chéng wáng xiè zhái,bǎi nián huá wū jǐ rén jū。
岂无藤葛垂阴地,女转缫车儿读书。qǐ wú téng gé chuí yīn dì,nǚ zhuǎn sāo chē ér dú shū。

醉归

敖陶孙

夜深霜月冷侵肤,醉饮归来得自娱。yè shēn shuāng yuè lěng qīn fū,zuì yǐn guī lái dé zì yú。
雾气水光同浩渺,误看田野作江湖。wù qì shuǐ guāng tóng hào miǎo,wù kàn tián yě zuò jiāng hú。

次潮阳宁公诗韵三首

敖陶孙

天外谁飘桂子风,老夫鼻观已先通。tiān wài shuí piāo guì zi fēng,lǎo fū bí guān yǐ xiān tōng。
直须斩断年时话,匹似西来叹不逢。zhí xū zhǎn duàn nián shí huà,pǐ shì xī lái tàn bù féng。

次潮阳宁公诗韵三首

敖陶孙

十方无壁惯曾游,一片孤云任去留。shí fāng wú bì guàn céng yóu,yī piàn gū yún rèn qù liú。
莫话潮阳旧公案,天台行色满檐头。mò huà cháo yáng jiù gōng àn,tiān tái xíng sè mǎn yán tóu。

次潮阳宁公诗韵三首

敖陶孙

竹枝拗折殊多事,参取茶瓯未到前。zhú zhī ǎo zhé shū duō shì,cān qǔ chá ōu wèi dào qián。
为报天台痴五百,撞斋逻粥莫争先。wèi bào tiān tái chī wǔ bǎi,zhuàng zhāi luó zhōu mò zhēng xiān。

送行者妙淙往青龙谒陈七官人

敖陶孙

三生同听寺楼钟,紧峭芒鞋任所从。sān shēng tóng tīng sì lóu zhōng,jǐn qiào máng xié rèn suǒ cóng。
莫向华亭觅船子,赵州桥下有青龙。mò xiàng huá tíng mì chuán zi,zhào zhōu qiáo xià yǒu qīng lóng。

为竹奴解嘲用山谷先生韵

敖陶孙

通身有眼更无肠,好上臞庵师子床。tōng shēn yǒu yǎn gèng wú cháng,hǎo shàng qú ān shī zi chuáng。
莫作绿衣颠倒想,班姬陈后两凄凉。mò zuò lǜ yī diān dào xiǎng,bān jī chén hòu liǎng qī liáng。

送霅川丁世卿宰舒之怀宁

敖陶孙

长安乱叶舞征衣,独把新诗送吏师。zhǎng ān luàn yè wǔ zhēng yī,dú bǎ xīn shī sòng lì shī。
自古才名谙宦拙,迩来官事要儿痴。zì gǔ cái míng ān huàn zhuō,ěr lái guān shì yào ér chī。

送霅川丁世卿宰舒之怀宁

敖陶孙

八公草木迎人处,三老风沙上水时。bā gōng cǎo mù yíng rén chù,sān lǎo fēng shā shàng shuǐ shí。
直使边头行国宝,少年白面且经维。zhí shǐ biān tóu xíng guó bǎo,shǎo nián bái miàn qiě jīng wéi。

小楼

敖陶孙

只有书楼日日登,栏干东角每深凭。zhǐ yǒu shū lóu rì rì dēng,lán gàn dōng jiǎo měi shēn píng。
一层已是愁无奈,想见仙人十二层。yī céng yǐ shì chóu wú nài,xiǎng jiàn xiān rén shí èr céng。
1251234567