古诗词

敖陶孙

灯前曲

敖陶孙

琉璃灯暖烧春红,水晶帘垂望欲空。liú lí dēng nuǎn shāo chūn hóng,shuǐ jīng lián chuí wàng yù kōng。
美人缥缈隔花雾,春心咫尺无由通。měi rén piāo miǎo gé huā wù,chūn xīn zhǐ chǐ wú yóu tōng。
宝钗沽酒市楼中,当筵一曲悲丝桐。bǎo chāi gū jiǔ shì lóu zhōng,dāng yán yī qū bēi sī tóng。
少年游荡足行乐,江南日日长春风。shǎo nián yóu dàng zú xíng lè,jiāng nán rì rì zhǎng chūn fēng。

借山谷后山诗编于刘宜之司户因书所见呈宜之兄弟

敖陶孙

拾遣诗视孔子道,豫章配孟颜后山。shí qiǎn shī shì kǒng zi dào,yù zhāng pèi mèng yán hòu shān。
自馀众作等别派,彪虥狸豹虎一斑。zì yú zhòng zuò děng bié pài,biāo zhàn lí bào hǔ yī bān。
我修直笔公万世,议论不到甘嘲讪。wǒ xiū zhí bǐ gōng wàn shì,yì lùn bù dào gān cháo shàn。
中间杜老饶寒饿,陈也绝荤黄尚可。zhōng jiān dù lǎo ráo hán è,chén yě jué hūn huáng shàng kě。
天公雠施略相当,一字而贫更怜我。tiān gōng chóu shī lüè xiāng dāng,yī zì ér pín gèng lián wǒ。
去年臞庵太荒凉,釜中得鱼雷隐床。qù nián qú ān tài huāng liáng,fǔ zhōng dé yú léi yǐn chuáng。
了知诗祟力排摈,谁言锢疾蟠膏肓。le zhī shī suì lì pái bìn,shuí yán gù jí pán gāo huāng。
刘郎食饱嗜昌歜,又一过目思手揽。liú láng shí bǎo shì chāng chù,yòu yī guò mù sī shǒu lǎn。
编诗更着顾痴笔,字字可丹藏石䃭。biān shī gèng zhe gù chī bǐ,zì zì kě dān cáng shí gǎn。
知君疗病我益病,心手相忘还展咏。zhī jūn liáo bìng wǒ yì bìng,xīn shǒu xiāng wàng hái zhǎn yǒng。
百年长病可得辞,两翁落唾皆可敬。bǎi nián zhǎng bìng kě dé cí,liǎng wēng luò tuò jiē kě jìng。
忽云身后无知音,此诗百变无邪心。hū yún shēn hòu wú zhī yīn,cǐ shī bǎi biàn wú xié xīn。
候虫时鸟足感耳,我思正在南风琴。hòu chóng shí niǎo zú gǎn ěr,wǒ sī zhèng zài nán fēng qín。
谁能首涂追四始,以经夹毂骚驾轨。shuí néng shǒu tú zhuī sì shǐ,yǐ jīng jiā gǔ sāo jià guǐ。
意所不快鞭曹刘,此时折汝一寸棰。yì suǒ bù kuài biān cáo liú,cǐ shí zhé rǔ yī cùn chuí。
长安市上逢联璧,人持一箭与我直。zhǎng ān shì shàng féng lián bì,rén chí yī jiàn yǔ wǒ zhí。
请君了却三万轴,再见坐我床下客。qǐng jūn le què sān wàn zhóu,zài jiàn zuò wǒ chuáng xià kè。

与太常丞丁晦甫

敖陶孙

我昔尝为李公客,坐觉金气肃东南。wǒ xī cháng wèi lǐ gōng kè,zuò jué jīn qì sù dōng nán。
钩章棘句护帖妥,独立却视何巘巘。gōu zhāng jí jù hù tiē tuǒ,dú lì què shì hé yǎn yǎn。
此公行世有步里,十不五试惊愚凡。cǐ gōng xíng shì yǒu bù lǐ,shí bù wǔ shì jīng yú fán。
尺书飞出岷峨西,每沐问讯相雕镵。chǐ shū fēi chū mín é xī,měi mù wèn xùn xiāng diāo chán。
向来思贤实微尚,梦濯杜老百花潭。xiàng lái sī xián shí wēi shàng,mèng zhuó dù lǎo bǎi huā tán。
环英玉蕊媚初服,风日清美生妍酣。huán yīng yù ruǐ mèi chū fú,fēng rì qīng měi shēng yán hān。
直言李公似杜公,前者何愧后何惭。zhí yán lǐ gōng shì dù gōng,qián zhě hé kuì hòu hé cán。
今来划逢丁太常,目所未接心已甘。jīn lái huà féng dīng tài cháng,mù suǒ wèi jiē xīn yǐ gān。
孤标出林唳霜鹘,健论转海驱风帆。gū biāo chū lín lì shuāng gǔ,jiàn lùn zhuǎn hǎi qū fēng fān。
张旃万里足骑壮,富公所说惟饥馋。zhāng zhān wàn lǐ zú qí zhuàng,fù gōng suǒ shuō wéi jī chán。
国中何自得吾兀,尊足乃为公所贪。guó zhōng hé zì dé wú wù,zūn zú nǎi wèi gōng suǒ tān。
承郎曹司略清贵,龙鸾牺象劳所监。chéng láng cáo sī lüè qīng guì,lóng luán xī xiàng láo suǒ jiān。
工歌韶頀未敢请,前有琴瑟纷相参。gōng gē sháo hù wèi gǎn qǐng,qián yǒu qín sè fēn xiāng cān。
据梧枝策了自解,箭锋一语渠谁谙。jù wú zhī cè le zì jiě,jiàn fēng yī yǔ qú shuí ān。
世间声利大苇箔,置身各自萦茧蚕。shì jiān shēng lì dà wěi bó,zhì shēn gè zì yíng jiǎn cán。
一闻解缚脱躯命,往往唶舌徒婀媕。yī wén jiě fù tuō qū mìng,wǎng wǎng zé shé tú ē ān。
千人万人声一概,请听野老真常谈。qiān rén wàn rén shēng yī gài,qǐng tīng yě lǎo zhēn cháng tán。
捐身大是守身橛,阅世当求出世衔。juān shēn dà shì shǒu shēn jué,yuè shì dāng qiú chū shì xián。
君今气色日日上,岁晚能同弥勒龛。jūn jīn qì sè rì rì shàng,suì wǎn néng tóng mí lēi kān。

寿通守赵寺丞

敖陶孙

忠简公骑箕尾星,千古万古明天庭。zhōng jiǎn gōng qí jī wěi xīng,qiān gǔ wàn gǔ míng tiān tíng。
在天高庙足欢喜,敕使孙枝扶炳灵。zài tiān gāo miào zú huān xǐ,chì shǐ sūn zhī fú bǐng líng。
辍身仙班寄闲逸,阊阖正绕烟花出。chuò shēn xiān bān jì xián yì,chāng hé zhèng rào yān huā chū。
朝元冠剑妥未动,一笑明朝作人日。cháo yuán guān jiàn tuǒ wèi dòng,yī xiào míng cháo zuò rén rì。
汉家最重水衡丞,廪饩钱多上所能。hàn jiā zuì zhòng shuǐ héng chéng,lǐn xì qián duō shàng suǒ néng。
掌藏颁用渠式法,置之忽分淮股肱。zhǎng cáng bān yòng qú shì fǎ,zhì zhī hū fēn huái gǔ gōng。
春风作意回焦土,黄池崎险尔如许。chūn fēng zuò yì huí jiāo tǔ,huáng chí qí xiǎn ěr rú xǔ。
区区鼠辈何足磔,此心本应僧伽祖。qū qū shǔ bèi hé zú zhé,cǐ xīn běn yīng sēng gā zǔ。
甘泉酒作真珠红,和气已堕胡床中。gān quán jiǔ zuò zhēn zhū hóng,hé qì yǐ duò hú chuáng zhōng。
奋髯抵掌直细事,参佐同此祥冲融。fèn rán dǐ zhǎng zhí xì shì,cān zuǒ tóng cǐ xiáng chōng róng。
大江洸洸去无极,江南老人候舟色。dà jiāng guāng guāng qù wú jí,jiāng nán lǎo rén hòu zhōu sè。
诸公归补父兄处,二十五城那得直。zhū gōng guī bǔ fù xiōng chù,èr shí wǔ chéng nà dé zhí。
海门短簿初来时,青衫恰辍惟烟姿。hǎi mén duǎn bù chū lái shí,qīng shān qià chuò wéi yān zī。
兴来得句自推激,为公压倒嵩高诗。xīng lái dé jù zì tuī jī,wèi gōng yā dào sōng gāo shī。

代刘漕使寿相君

敖陶孙

神仙窟宅会四明,气候中和开二月。shén xiān kū zhái huì sì míng,qì hòu zhōng hé kāi èr yuè。
是间表表韦平家,奎阁明良拱天阙。shì jiān biǎo biǎo wéi píng jiā,kuí gé míng liáng gǒng tiān quē。
前周后鲁岌相望,孕昴降嵩天所设。qián zhōu hòu lǔ jí xiāng wàng,yùn mǎo jiàng sōng tiān suǒ shè。
大慈平等现官身,思日赞襄尽臣节。dà cí píng děng xiàn guān shēn,sī rì zàn xiāng jǐn chén jié。
平生履狶真益下,馀刃磔牛何虑缺。píng shēng lǚ xī zhēn yì xià,yú rèn zhé niú hé lǜ quē。
道逢不平忽伟事,坐觉日月妖气豁。dào féng bù píng hū wěi shì,zuò jué rì yuè yāo qì huō。
未尝示袒勃安刘,亦复和羹商得说。wèi cháng shì tǎn bó ān liú,yì fù hé gēng shāng dé shuō。
由来转物得三昧,政尔成风聊一吷。yóu lái zhuǎn wù dé sān mèi,zhèng ěr chéng fēng liáo yī xuè。
涵濡少海益重润,运动紫枢高柄揭。hán rú shǎo hǎi yì zhòng rùn,yùn dòng zǐ shū gāo bǐng jiē。
迩来边琐向平宁,西土民艰随殄灭。ěr lái biān suǒ xiàng píng níng,xī tǔ mín jiān suí tiǎn miè。
撞搪噭呼间未免,寸地尺天吾忍免。zhuàng táng jiào hū jiān wèi miǎn,cùn dì chǐ tiān wú rěn miǎn。
公身固已佩安危,公寿应当等溟渤。gōng shēn gù yǐ pèi ān wēi,gōng shòu yīng dāng děng míng bó。
花明柳暗沙堤外,着眼昌昌见春物。huā míng liǔ àn shā dī wài,zhe yǎn chāng chāng jiàn chūn wù。
想当凤沼引夔龙,内乐宫壸俨成列。xiǎng dāng fèng zhǎo yǐn kuí lóng,nèi lè gōng kǔn yǎn chéng liè。
天皇酌醴赐加劳,词人第颂歌明哲。tiān huáng zhuó lǐ cì jiā láo,cí rén dì sòng gē míng zhé。
会令宇宙还帖泰,要与鸿蒙论融结。huì lìng yǔ zhòu hái tiē tài,yào yǔ hóng méng lùn róng jié。
此时桃李竞新枝,草木恩光相焕发。cǐ shí táo lǐ jìng xīn zhī,cǎo mù ēn guāng xiāng huàn fā。
小儒囿身坱圠内,独驾封轺来百粤。xiǎo rú yòu shēn yǎng yà nèi,dú jià fēng yáo lái bǎi yuè。
惟当岁献南山诗,长与天朝夸突兀。wéi dāng suì xiàn nán shān shī,zhǎng yǔ tiān cháo kuā tū wù。

赠龟山慧海长老

敖陶孙

向来缚虎正死急,今日看牛无可鞭。xiàng lái fù hǔ zhèng sǐ jí,jīn rì kàn niú wú kě biān。
我提审定之两印,十年勘尽诸方禅。wǒ tí shěn dìng zhī liǎng yìn,shí nián kān jǐn zhū fāng chán。
浙东西山好僧相,头目静如秋水莲。zhè dōng xī shān hǎo sēng xiāng,tóu mù jìng rú qiū shuǐ lián。
试令回眼参壁观,掣顿已作猕猴颠。shì lìng huí yǎn cān bì guān,chè dùn yǐ zuò mí hóu diān。
平生棒喝不作用,何者可毒臞翁拳。píng shēng bàng hē bù zuò yòng,hé zhě kě dú qú wēng quán。
龟山爬沙吸淮海,上有蜀客蹲其颠。guī shān pá shā xī huái hǎi,shàng yǒu shǔ kè dūn qí diān。
石颅铁脊锯牙齿,老龟无力供回旋。shí lú tiě jí jù yá chǐ,lǎo guī wú lì gōng huí xuán。
自言小来坐鬼窟,木客对诵明月篇。zì yán xiǎo lái zuò guǐ kū,mù kè duì sòng míng yuè piān。
山中白石足朝饭,无语可对蹲鸱前。shān zhōng bái shí zú cháo fàn,wú yǔ kě duì dūn chī qián。
一行乃得命大谬,万事瓦裂今萧然。yī xíng nǎi dé mìng dà miù,wàn shì wǎ liè jīn xiāo rán。
祇念竿木事游戏,铁胎五百成拘牵。qí niàn gān mù shì yóu xì,tiě tāi wǔ bǎi chéng jū qiān。
至人无心亦到我,顾念尘脚相摩湔。zhì rén wú xīn yì dào wǒ,gù niàn chén jiǎo xiāng mó jiān。
是身如云即虚幻,安要包裹争鲜妍。shì shēn rú yún jí xū huàn,ān yào bāo guǒ zhēng xiān yán。
尔来臞翁颇狡狯,随风转柂忘洄沿。ěr lái qú wēng pǒ jiǎo kuài,suí fēng zhuǎn yí wàng huí yán。
都梁采药竟何有,杖头挑得枯藤仙。dōu liáng cǎi yào jìng hé yǒu,zhàng tóu tiāo dé kū téng xiān。
高堂暗坐触蝙蝠,放光时有阶头砖。gāo táng àn zuò chù biān fú,fàng guāng shí yǒu jiē tóu zhuān。
了无一法可酬难,蒲团禅板久已捐。le wú yī fǎ kě chóu nán,pú tuán chán bǎn jiǔ yǐ juān。
山空月明础石员,百围老干行参天。shān kōng yuè míng chǔ shí yuán,bǎi wéi lǎo gàn xíng cān tiān。
何当断手释椎凿,与师共泛荆溪船。hé dāng duàn shǒu shì chuí záo,yǔ shī gòng fàn jīng xī chuán。

中夜叹

敖陶孙

臞庵胸中空濩落,正尔有愁无处著。qú ān xiōng zhōng kōng huò luò,zhèng ěr yǒu chóu wú chù zhù。
比来有酒三扪膺,突兀又似堆衡霍。bǐ lái yǒu jiǔ sān mén yīng,tū wù yòu shì duī héng huò。
道边俗子略满眼,举扇障尘不容却。dào biān sú zi lüè mǎn yǎn,jǔ shàn zhàng chén bù róng què。
正如白日杀快雠,草草九衢面皆恶。zhèng rú bái rì shā kuài chóu,cǎo cǎo jiǔ qú miàn jiē è。
不应叔末尽鬼魅,世道如此我何乐。bù yīng shū mò jǐn guǐ mèi,shì dào rú cǐ wǒ hé lè。
獐头鼠目动侮人,貌敬逡巡背轻薄。zhāng tóu shǔ mù dòng wǔ rén,mào jìng qūn xún bèi qīng báo。
其馀边幅缀周孔,汝身无苦何遭缚。qí yú biān fú zhuì zhōu kǒng,rǔ shēn wú kǔ hé zāo fù。
中原干戈六十载,八陵玉座尘漠漠。zhōng yuán gàn gē liù shí zài,bā líng yù zuò chén mò mò。
假君无力堪汛扫,渠可忘忧置恢拓。jiǎ jūn wú lì kān xùn sǎo,qú kě wàng yōu zhì huī tuò。
屯田边垒差易事,三十馀年束高阁。tún tián biān lěi chà yì shì,sān shí yú nián shù gāo gé。
呜呼吾君至仁厚,一言罢行水赴壑。wū hū wú jūn zhì rén hòu,yī yán bà xíng shuǐ fù hè。
雷塘勺陂可复请,专创一司足经略。léi táng sháo bēi kě fù qǐng,zhuān chuàng yī sī zú jīng lüè。
牛犁居屋旋填补,虎士编氓间参错。niú lí jū wū xuán tián bǔ,hǔ shì biān máng jiān cān cuò。
聊城指日下鲁奇,祁连刻期开卫幕。liáo chéng zhǐ rì xià lǔ qí,qí lián kè qī kāi wèi mù。
行之十年倘未效,臣头请膏斩马锷。xíng zhī shí nián tǎng wèi xiào,chén tóu qǐng gāo zhǎn mǎ è。
奈何诸人忍奈事,天保正用初无作。nài hé zhū rén rěn nài shì,tiān bǎo zhèng yòng chū wú zuò。
居然判道君北海,不复追随我西洛。jū rán pàn dào jūn běi hǎi,bù fù zhuī suí wǒ xī luò。
墨池到了须楯鼻,茶瓯小缓支铛脚。mò chí dào le xū dùn bí,chá ōu xiǎo huǎn zhī dāng jiǎo。
儒生寂寞守太玄,共尽同归一丘壑。rú shēng jì mò shǒu tài xuán,gòng jǐn tóng guī yī qiū hè。

张连鲁仲本蜀人从其先宦岭表仅五六十年矣为言广州城内有桧奇古甚土人相传自唐末至今往时东坡先生道惠宿留此州尝供佛其下得甘露缀枝之异予徵二事皆无所据而耆旧相传云尔要必有从来者张乞诗为赋长谣一篇

敖陶孙

亳州仙桧聃翁玩,西湖老桧陈朝馀。bó zhōu xiān guì dān wēng wán,xī hú lǎo guì chén cháo yú。
区区草木定何意,多生要傍斋房居。qū qū cǎo mù dìng hé yì,duō shēng yào bàng zhāi fáng jū。
吾行东广足已劬,两年才到安期蒲。wú xíng dōng guǎng zú yǐ qú,liǎng nián cái dào ān qī pú。
菩提叶老还书蠹,波罗子重空悬壶。pú tí yè lǎo hái shū dù,bō luó zi zhòng kōng xuán hú。
地荒了不快人意,照耀南海何能无。dì huāng le bù kuài rén yì,zhào yào nán hǎi hé néng wú。
迩来划见张公子,火云肉山炼心水。ěr lái huà jiàn zhāng gōng zi,huǒ yún ròu shān liàn xīn shuǐ。
搜奇访古偶及之,破笑劳君相指似。sōu qí fǎng gǔ ǒu jí zhī,pò xiào láo jūn xiāng zhǐ shì。
门前罄折得堵宫,诸天龙神俱俨容。mén qián qìng zhé dé dǔ gōng,zhū tiān lóng shén jù yǎn róng。
左呵右禁防所夺,上帝遗我驷玉龙。zuǒ hē yòu jìn fáng suǒ duó,shàng dì yí wǒ sì yù lóng。
问从张公得明证,指画桧身分四印。wèn cóng zhāng gōng dé míng zhèng,zhǐ huà guì shēn fēn sì yìn。
嗟哉此老亦不逢,生世适当唐晚闰。jiē zāi cǐ lǎo yì bù féng,shēng shì shì dāng táng wǎn rùn。
天回地转逢今兹,霸战王争了不知。tiān huí dì zhuǎn féng jīn zī,bà zhàn wáng zhēng le bù zhī。
试看左纽足奇怪,虎胫骨贯龙鳞皮。shì kàn zuǒ niǔ zú qí guài,hǔ jìng gǔ guàn lóng lín pí。
霜枝雪干如相偶,老大商山馀四叟。shuāng zhī xuě gàn rú xiāng ǒu,lǎo dà shāng shān yú sì sǒu。
年深几惯雷霆争,夜定一从牛兕走。nián shēn jǐ guàn léi tíng zhēng,yè dìng yī cóng niú sì zǒu。
道形天貌吾何心,晚岁聊依清磬音。dào xíng tiān mào wú hé xīn,wǎn suì liáo yī qīng qìng yīn。
忽然空中闻款綮,指李丈人勤远临。hū rán kōng zhōng wén kuǎn qǐ,zhǐ lǐ zhàng rén qín yuǎn lín。
更传坡仙曾设供,甘露缀枝如泼汞。gèng chuán pō xiān céng shè gōng,gān lù zhuì zhī rú pō gǒng。
桃源事托五柳翁,后世请将吾语用。táo yuán shì tuō wǔ liǔ wēng,hòu shì qǐng jiāng wú yǔ yòng。

长歌行

敖陶孙

徐州文壤基崇坛,老蔡径尺刳心肝。xú zhōu wén rǎng jī chóng tán,lǎo cài jìng chǐ kū xīn gān。
铜盘照夜血光碧,上有惨澹双镆干。tóng pán zhào yè xuè guāng bì,shàng yǒu cǎn dàn shuāng mò gàn。
请君载书许君死,彻器未竟盟已寒。qǐng jūn zài shū xǔ jūn sǐ,chè qì wèi jìng méng yǐ hán。
了知今人不如古,古人亦有难知处。le zhī jīn rén bù rú gǔ,gǔ rén yì yǒu nán zhī chù。
张生刎颈歼陈馀,郦儿给印屠诸吕。zhāng shēng wěn jǐng jiān chén yú,lì ér gěi yìn tú zhū lǚ。
劝君结交勿结心,报君多是逡巡人。quàn jūn jié jiāo wù jié xīn,bào jūn duō shì qūn xún rén。
救饥重脱嗾獒厄,出淖曾叨食马恩。jiù jī zhòng tuō sǒu áo è,chū nào céng dāo shí mǎ ēn。
轻言托心腹,心腹为祸媒。qīng yán tuō xīn fù,xīn fù wèi huò méi。
畏途巉空薄侧掌,要离孤冢空崔嵬。wèi tú chán kōng báo cè zhǎng,yào lí gū zhǒng kōng cuī wéi。
我愿中堂置瓮常盛酒,后列丝竹前宾友。wǒ yuàn zhōng táng zhì wèng cháng shèng jiǔ,hòu liè sī zhú qián bīn yǒu。
细腰灯前拓秋窗,有来白事酹其口。xì yāo dēng qián tuò qiū chuāng,yǒu lái bái shì lèi qí kǒu。
交亦不必结,名亦不必闻。jiāo yì bù bì jié,míng yì bù bì wén。
燕南氍毹藉地醉,千载一笑平原君。yàn nán qú shū jí dì zuì,qiān zài yī xiào píng yuán jūn。

次韵翁伯绍教授

敖陶孙

南窗解衣学画史,梦绕西湖貌西子。nán chuāng jiě yī xué huà shǐ,mèng rào xī hú mào xī zi。
了无一语对青山,侧釐隃糜相与闲。le wú yī yǔ duì qīng shān,cè lí shù mí xiāng yǔ xián。
平明视镜稀可数,生爱诗名压千古。píng míng shì jìng xī kě shù,shēng ài shī míng yā qiān gǔ。
春风别我不作难,壶浆瘦驴行出祖。chūn fēng bié wǒ bù zuò nán,hú jiāng shòu lǘ xíng chū zǔ。
政思坐上觅佳客,广文先生秀眉宇。zhèng sī zuò shàng mì jiā kè,guǎng wén xiān shēng xiù méi yǔ。
船头把诗报忙事,欲些黄陈作黄土。chuán tóu bǎ shī bào máng shì,yù xiē huáng chén zuò huáng tǔ。
摩挲老眼说旧观,绛衣大冠逢建武。mó sā lǎo yǎn shuō jiù guān,jiàng yī dà guān féng jiàn wǔ。
二公派当百似续,行舒缀远如观舞。èr gōng pài dāng bǎi shì xù,xíng shū zhuì yuǎn rú guān wǔ。
百年许长作灰冷,手披口吟心独苦。bǎi nián xǔ zhǎng zuò huī lěng,shǒu pī kǒu yín xīn dú kǔ。
许君一死力负荷,麾斥众楚昌齐语。xǔ jūn yī sǐ lì fù hé,huī chì zhòng chǔ chāng qí yǔ。
典衣沽酒人敢易,鼠壤犹堪窖馀窭。diǎn yī gū jiǔ rén gǎn yì,shǔ rǎng yóu kān jiào yú jù。
长生木瓢要赏真,元刘放浪犹诗人。zhǎng shēng mù piáo yào shǎng zhēn,yuán liú fàng làng yóu shī rén。
眼前生后姑置论,红紫事休天地贫。yǎn qián shēng hòu gū zhì lùn,hóng zǐ shì xiū tiān dì pín。

代送别赵使君

敖陶孙

白衫紫领休沾襟,听我一曲截镫吟。bái shān zǐ lǐng xiū zhān jīn,tīng wǒ yī qū jié dèng yín。
使君五马新凿蹄,大江横前气骎骎。shǐ jūn wǔ mǎ xīn záo tí,dà jiāng héng qián qì qīn qīn。
问知淮民何所恋,年来家有生氂犬。wèn zhī huái mín hé suǒ liàn,nián lái jiā yǒu shēng máo quǎn。
同州杂鞭且未下,山阴大钱聊可选。tóng zhōu zá biān qiě wèi xià,shān yīn dà qián liáo kě xuǎn。
门阑书生守遗经,二年作吏劳丁宁。mén lán shū shēng shǒu yí jīng,èr nián zuò lì láo dīng níng。
即日遂良须尽白,平生阮籍眼偏青。jí rì suì liáng xū jǐn bái,píng shēng ruǎn jí yǎn piān qīng。
君行奏书踏龙尾,好为人间种桃李。jūn xíng zòu shū tà lóng wěi,hǎo wèi rén jiān zhǒng táo lǐ。
鱼竿冷宦不足言,有一负公如此水。yú gān lěng huàn bù zú yán,yǒu yī fù gōng rú cǐ shuǐ。

雁中箭词

敖陶孙

南来羁鸿北方客,背负严霜飞不得。nán lái jī hóng běi fāng kè,bèi fù yán shuāng fēi bù dé。
日中命尽射生手,一箭正中凌空翮。rì zhōng mìng jǐn shè shēng shǒu,yī jiàn zhèng zhōng líng kōng hé。
一鸿中机百鸿惊,点空细字纷斜横。yī hóng zhōng jī bǎi hóng jīng,diǎn kōng xì zì fēn xié héng。
力穷遭烹忍一死,可怜片影长孤征。lì qióng zāo pēng rěn yī sǐ,kě lián piàn yǐng zhǎng gū zhēng。
古人毕弋岂无意,登俎亦可无肉味。gǔ rén bì yì qǐ wú yì,dēng zǔ yì kě wú ròu wèi。
至今暴殄及胎夭,杀气为妖满天地。zhì jīn bào tiǎn jí tāi yāo,shā qì wèi yāo mǎn tiān dì。
物生何至相吞屠,苍天变化还须臾。wù shēng hé zhì xiāng tūn tú,cāng tiān biàn huà hái xū yú。
坐殿忽作杜鹃去,行河岂意黄能趋。zuò diàn hū zuò dù juān qù,xíng hé qǐ yì huáng néng qū。
人虫得丧无了日,客行感此泪横臆。rén chóng dé sàng wú le rì,kè xíng gǎn cǐ lèi héng yì。
有弟落南今在亡,十年一字无消息。yǒu dì luò nán jīn zài wáng,shí nián yī zì wú xiāo xī。
冥鸿一来听祝辞,世间踏地皆危机。míng hóng yī lái tīng zhù cí,shì jiān tà dì jiē wēi jī。
菰蒲饱霜湖水满,见草为人汝当远。gū pú bǎo shuāng hú shuǐ mǎn,jiàn cǎo wèi rén rǔ dāng yuǎn。

送杨帅赴诏

敖陶孙

谓公目光谢牛背,公视赤子未脱绷。wèi gōng mù guāng xiè niú bèi,gōng shì chì zi wèi tuō bēng。
谓公足迹蹑龙尾,公守冻壁如痴蝇。wèi gōng zú jì niè lóng wěi,gōng shǒu dòng bì rú chī yíng。
看公进退无一可,公欲自判何方凭。kàn gōng jìn tuì wú yī kě,gōng yù zì pàn hé fāng píng。
迩来诏书下峻层,趣公入趁花底根。ěr lái zhào shū xià jùn céng,qù gōng rù chèn huā dǐ gēn。
腰龟杖节亦已了,持橐上雍须公能。yāo guī zhàng jié yì yǐ le,chí tuó shàng yōng xū gōng néng。
公言臣是江西狞,坐中十言九带枨。gōng yán chén shì jiāng xī níng,zuò zhōng shí yán jiǔ dài chéng。
满朝贵人面雪色,可忍一一为臣赪。mǎn cháo guì rén miàn xuě sè,kě rěn yī yī wèi chén chēng。
吉州城南水如渑,有蒌可丝鲂可罾。jí zhōu chéng nán shuǐ rú miǎn,yǒu lóu kě sī fáng kě zēng。
书生说食涎已满,寄谢龙阙双觚棱。shū shēng shuō shí xián yǐ mǎn,jì xiè lóng quē shuāng gū léng。
祝融海王神最灵,胡能呵雾遮前程。zhù róng hǎi wáng shén zuì líng,hú néng hē wù zhē qián chéng。
堂堂大舸截江去,天吴击鼓冯夷迎。táng táng dà gě jié jiāng qù,tiān wú jī gǔ féng yí yíng。
孰居其间为此争,东西欲夺公无情。shú jū qí jiān wèi cǐ zhēng,dōng xī yù duó gōng wú qíng。
众生焦灼大火聚,公但抱宝眠清冷。zhòng shēng jiāo zhuó dà huǒ jù,gōng dàn bào bǎo mián qīng lěng。

再用韵酬陈秘校来诗有击楫清中原之志故中间多及之

敖陶孙

海中老蜃嘘楼阁,局促鶢鶋鲁东泊。hǎi zhōng lǎo shèn xū lóu gé,jú cù yuán jū lǔ dōng pō。
忍能杯视九云梦,戢戢鱼头沸相灂。rěn néng bēi shì jiǔ yún mèng,jí jí yú tóu fèi xiāng zhuó。
涛江亭东识君面,再见白也大鹏作。tāo jiāng tíng dōng shí jūn miàn,zài jiàn bái yě dà péng zuò。
雄辞已褫壮士气,穷发天骄堪面缚。xióng cí yǐ chǐ zhuàng shì qì,qióng fā tiān jiāo kān miàn fù。
我家荆楚起孤剑,奋身多自青油幕。wǒ jiā jīng chǔ qǐ gū jiàn,fèn shēn duō zì qīng yóu mù。
南迁闽峤已三世,土风正坐儒冠错。nán qiān mǐn jiào yǐ sān shì,tǔ fēng zhèng zuò rú guān cuò。
尚当拂磨十丈崖,刻颂欲将文字托。shàng dāng fú mó shí zhàng yá,kè sòng yù jiāng wén zì tuō。
今君精悍喜谈兵,指画鱼丽分鹳鹤。jīn jūn jīng hàn xǐ tán bīng,zhǐ huà yú lì fēn guàn hè。
会当平敌走行在,金印皇皇看手攫。huì dāng píng dí zǒu xíng zài,jīn yìn huáng huáng kàn shǒu jué。
不应从我学诗句,格律牵缠纷纆索。bù yīng cóng wǒ xué shī jù,gé lǜ qiān chán fēn mò suǒ。
世间冷暖逐处所,火井自温冰井涸。shì jiān lěng nuǎn zhú chù suǒ,huǒ jǐng zì wēn bīng jǐng hé。
论诗说剑亦奇事,愧乏三杯浇索寞。lùn shī shuō jiàn yì qí shì,kuì fá sān bēi jiāo suǒ mò。
誓将并敌起三关,不作群狐猜镇恶。shì jiāng bìng dí qǐ sān guān,bù zuò qún hú cāi zhèn è。
齐纨鲁缟我山东,指日戎车会于泺。qí wán lǔ gǎo wǒ shān dōng,zhǐ rì róng chē huì yú luò。

永嘉魏秘校访仆萧寺且言出处甚详属与余同客昆山使人不能无怀魏云欲还故乡而吴中儿女森森如立竹矣因用所惠诗韵聊缀数语以塞来意韵长不复檃括资客中一噱可也

敖陶孙

陈侯一榻悬千古,贱子何能望入府。chén hóu yī tà xuán qiān gǔ,jiàn zi hé néng wàng rù fǔ。
门前谁者高櫑具,甚口美髯方快睹。mén qián shuí zhě gāo léi jù,shén kǒu měi rán fāng kuài dǔ。
裙衣新失大雪寺,告诉天吴烦拆补。qún yī xīn shī dà xuě sì,gào sù tiān wú fán chāi bǔ。
阴风立我铁户限,起到不供人笑侮。yīn fēng lì wǒ tiě hù xiàn,qǐ dào bù gōng rén xiào wǔ。
迩来稍挫牙角勇,一见何知肺肝吐。ěr lái shāo cuò yá jiǎo yǒng,yī jiàn hé zhī fèi gān tǔ。
绘衣君欲试华虫,莺领吾方愧桑扈。huì yī jūn yù shì huá chóng,yīng lǐng wú fāng kuì sāng hù。
新篇直欲命骚仆,寸舌宁当下齐虏。xīn piān zhí yù mìng sāo pū,cùn shé níng dāng xià qí lǔ。
已从雁荡歌贯休,更向乌江怜项羽。yǐ cóng yàn dàng gē guàn xiū,gèng xiàng wū jiāng lián xiàng yǔ。
遥知笔下卷波澜,乞与胸中洗尘土。yáo zhī bǐ xià juǎn bō lán,qǐ yǔ xiōng zhōng xǐ chén tǔ。
魏侯魏侯听我语,醉里江山迭宾主。wèi hóu wèi hóu tīng wǒ yǔ,zuì lǐ jiāng shān dié bīn zhǔ。
吴歌一声落青蒲,遮莫催归啼杜宇。wú gē yī shēng luò qīng pú,zhē mò cuī guī tí dù yǔ。
江南江北知何许,万水千山话僧庑。jiāng nán jiāng běi zhī hé xǔ,wàn shuǐ qiān shān huà sēng wǔ。
因君永嘉说谢客,南海维摩堪泪雨。yīn jūn yǒng jiā shuō xiè kè,nán hǎi wéi mó kān lèi yǔ。
樽前卜试鸲鹆舞,一鬨从渠较邹鲁。zūn qián bo shì qú yù wǔ,yī hòng cóng qú jiào zōu lǔ。

送别张长官东归

敖陶孙

劝君少留持一觞,三年一日才初长。quàn jūn shǎo liú chí yī shāng,sān nián yī rì cái chū zhǎng。
春风愔愔著桃李,露雨沃沃开麻桑。chūn fēng yīn yīn zhù táo lǐ,lù yǔ wò wò kāi má sāng。
道傍箫鼓莫凄咽,使君平生面如铁。dào bàng xiāo gǔ mò qī yàn,shǐ jūn píng shēng miàn rú tiě。
裁量渠是台阁具,坐使霜蹄困羁绁。cái liàng qú shì tái gé jù,zuò shǐ shuāng tí kùn jī xiè。
前生疮痏生潢池,手披腹摩随所医。qián shēng chuāng wěi shēng huáng chí,shǒu pī fù mó suí suǒ yī。
州家徵财使家督,灌输辇送无愆期。zhōu jiā zhēng cái shǐ jiā dū,guàn shū niǎn sòng wú qiān qī。
诸郎自是丰年玉,谁能待荒学储谷。zhū láng zì shì fēng nián yù,shuí néng dài huāng xué chǔ gǔ。
虚名作祟谨勿近,介者得嫌同者俗。xū míng zuò suì jǐn wù jìn,jiè zhě dé xián tóng zhě sú。
臞庵先生室无邻,晚年得君情更亲。qú ān xiān shēng shì wú lín,wǎn nián dé jūn qíng gèng qīn。
常时问政有宽猛,独觉处世无缁磷。cháng shí wèn zhèng yǒu kuān měng,dú jué chù shì wú zī lín。
何人幕府容疏懒,忆君高楼衣带缓。hé rén mù fǔ róng shū lǎn,yì jūn gāo lóu yī dài huǎn。
朅来问讯池上鱼,一笑相看喜无算。qiè lái wèn xùn chí shàng yú,yī xiào xiāng kàn xǐ wú suàn。
了知喜极还生愁,独自含情上小舟。le zhī xǐ jí hái shēng chóu,dú zì hán qíng shàng xiǎo zhōu。
府中参佐足追送,坐念长江天际流。fǔ zhōng cān zuǒ zú zhuī sòng,zuò niàn zhǎng jiāng tiān jì liú。
还家且种盐官枣,垂柳当门乐华皓。hái jiā qiě zhǒng yán guān zǎo,chuí liǔ dāng mén lè huá hào。
诏书定起尹翁涂,珍重身名莫草草。zhào shū dìng qǐ yǐn wēng tú,zhēn zhòng shēn míng mò cǎo cǎo。

上丁郎中

敖陶孙

君家去天才三百,君身去天无尺五。jūn jiā qù tiān cái sān bǎi,jūn shēn qù tiān wú chǐ wǔ。
忽忆泥功栈外山,尽是杜老思君路。hū yì ní gōng zhàn wài shān,jǐn shì dù lǎo sī jūn lù。
而今西子媚回塘,坐令猛士纡柔肠。ér jīn xī zi mèi huí táng,zuò lìng měng shì yū róu cháng。
可能直下窥秦陇,翻作吴儿时世妆。kě néng zhí xià kuī qín lǒng,fān zuò wú ér shí shì zhuāng。

上丁郎中

敖陶孙

仲章薛公十一鹤,季章李白诗百篇。zhòng zhāng xuē gōng shí yī hè,jì zhāng lǐ bái shī bǎi piān。
自我过都得二老,颇觉闽蜀堪同川。zì wǒ guò dōu dé èr lǎo,pǒ jué mǐn shǔ kān tóng chuān。
今来划逢丁将军,秀杰万里来嶓岷。jīn lái huà féng dīng jiāng jūn,xiù jié wàn lǐ lái bō mín。
箧中当自有行记,幸借天壁开嶙峋。qiè zhōng dāng zì yǒu xíng jì,xìng jiè tiān bì kāi lín xún。

北窗雅

敖陶孙

风日暖,天大裘。fēng rì nuǎn,tiān dà qiú。
蝇飞打窗油,北窗坟策高于丘。yíng fēi dǎ chuāng yóu,běi chuāng fén cè gāo yú qiū。
我欲发视劳牵抽,把酒起望天门陬。wǒ yù fā shì láo qiān chōu,bǎ jiǔ qǐ wàng tiān mén zōu。
斜鸿书破半张纸,枯荷网空散铅水。xié hóng shū pò bàn zhāng zhǐ,kū hé wǎng kōng sàn qiān shuǐ。
机中挑出锦文诗,泪满鸳鸯半身紫。jī zhōng tiāo chū jǐn wén shī,lèi mǎn yuān yāng bàn shēn zǐ。
新愁波不穷,后愁更随风。xīn chóu bō bù qióng,hòu chóu gèng suí fēng。
美人如娇春,何物可御冬。měi rén rú jiāo chūn,hé wù kě yù dōng。
古人已恨愁不足,却遣今人送愁续。gǔ rén yǐ hèn chóu bù zú,què qiǎn jīn rén sòng chóu xù。
轻将玉斧赠吴刚,漏得寒光照孤宿。qīng jiāng yù fǔ zèng wú gāng,lòu dé hán guāng zhào gū sù。
素女为天拣退丝,伶伦猛截孤生枝。sù nǚ wèi tiān jiǎn tuì sī,líng lún měng jié gū shēng zhī。
沙虫含冤射千载,谁劝黄竹栽瑶池。shā chóng hán yuān shè qiān zài,shuí quàn huáng zhú zāi yáo chí。
歌夜长,歌夜短,淮南桂枝香满满。gē yè zhǎng,gē yè duǎn,huái nán guì zhī xiāng mǎn mǎn。
为君持酒寿金人,少待露盘辞玉碗。wèi jūn chí jiǔ shòu jīn rén,shǎo dài lù pán cí yù wǎn。

飘风荆溪

敖陶孙

船头月浑云不度,转眼光阴遽如许。chuán tóu yuè hún yún bù dù,zhuǎn yǎn guāng yīn jù rú xǔ。
江湖无地寄风威,短蓑遗作胡旋舞。jiāng hú wú dì jì fēng wēi,duǎn suō yí zuò hú xuán wǔ。
还将老病入孤舟,碧波为人生白头。hái jiāng lǎo bìng rù gū zhōu,bì bō wèi rén shēng bái tóu。
阑中五更鹅鸭乱,老渔画肚起长算。lán zhōng wǔ gèng é yā luàn,lǎo yú huà dù qǐ zhǎng suàn。
1251234567