古诗词

晁说之

至日早雪时郊祀毕

晁说之

客中至日百怀忘,欣喜遥瞻上帝乡。kè zhōng zhì rì bǎi huái wàng,xīn xǐ yáo zhān shàng dì xiāng。
雪覆紫坛天意得,风生绛节颂声长。xuě fù zǐ tán tiān yì dé,fēng shēng jiàng jié sòng shēng zhǎng。
旧游鹓鹭浑如梦,寂对山河忽若狂。jiù yóu yuān lù hún rú mèng,jì duì shān hé hū ruò kuáng。
罪籍半除犹望赦,渔阳遗种被恩光。zuì jí bàn chú yóu wàng shè,yú yáng yí zhǒng bèi ēn guāng。

至日早雪时郊祀毕

晁说之

冬来无雪待佳辰,至日飞霙喜更新。dōng lái wú xuě dài jiā chén,zhì rì fēi yīng xǐ gèng xīn。
风偃南郊云献瑞,龙腾北陆日潜春。fēng yǎn nán jiāo yún xiàn ruì,lóng téng běi lù rì qián chūn。
壁门仗下千官佩,瑶席歌前万国珍。bì mén zhàng xià qiān guān pèi,yáo xí gē qián wàn guó zhēn。
负亹曾臣符竹冷,属车目断不飞尘。fù wěi céng chén fú zhú lěng,shǔ chē mù duàn bù fēi chén。

东城外作呈圆机

晁说之

默默专城岁月驰,忽来郊外得心期。mò mò zhuān chéng suì yuè chí,hū lái jiāo wài dé xīn qī。
龙蛇起伏知何处,天地圆方在此时。lóng shé qǐ fú zhī hé chù,tiān dì yuán fāng zài cǐ shí。
更喜风光似江介,可怜饱饷便忘疲。gèng xǐ fēng guāng shì jiāng jiè,kě lián bǎo xiǎng biàn wàng pí。
即从此路东归去,他日何能得梦思。jí cóng cǐ lù dōng guī qù,tā rì hé néng dé mèng sī。

圆机宠以长句贺祷雪龙池辄次韵述谢

晁说之

神州钟鼓浃年丰,灯焰红绵照景龙。shén zhōu zhōng gǔ jiā nián fēng,dēng yàn hóng mián zhào jǐng lóng。
况有玉楚荣广内,不劳金甲老边封。kuàng yǒu yù chǔ róng guǎng nèi,bù láo jīn jiǎ lǎo biān fēng。
同云出洞如人意,孤宦临岐敛病容。tóng yún chū dòng rú rén yì,gū huàn lín qí liǎn bìng róng。
何事儒先诗思苦,欲抛万卷作三农。hé shì rú xiān shī sī kǔ,yù pāo wàn juǎn zuò sān nóng。

再和圆机喜雪之作

晁说之

十遇荒饥一遇丰,人间不见壁间龙。shí yù huāng jī yī yù fēng,rén jiān bù jiàn bì jiān lóng。
既悭雨泽空仓厄,仍广车舆小子封。jì qiān yǔ zé kōng cāng è,réng guǎng chē yú xiǎo zi fēng。
俗吏教条徒自愧,滮池云物幸相容。sú lì jiào tiáo tú zì kuì,biāo chí yún wù xìng xiāng róng。
怪来不与秦湫诅,应许多藏汉大农。guài lái bù yǔ qín jiǎo zǔ,yīng xǔ duō cáng hàn dà nóng。

又再和

晁说之

人人讲德自元丰,何处荀家有八龙。rén rén jiǎng dé zì yuán fēng,hé chù xún jiā yǒu bā lóng。
白羽不施宁洗甲,赤云常见预乾封。bái yǔ bù shī níng xǐ jiǎ,chì yún cháng jiàn yù qián fēng。
无烦禾黍如茨稼,自足鹓鸾琢玉容。wú fán hé shǔ rú cí jià,zì zú yuān luán zuó yù róng。
稽首宝香通列毕,倾心御籴走良农。jī shǒu bǎo xiāng tōng liè bì,qīng xīn yù dí zǒu liáng nóng。

对雪再用丰字呈圆机

晁说之

何人醉酒在新丰,暮雪琼飞骖玉龙。hé rén zuì jiǔ zài xīn fēng,mù xuě qióng fēi cān yù lóng。
云借威棱如直指,风排倾倚似斜封。yún jiè wēi léng rú zhí zhǐ,fēng pái qīng yǐ shì xié fēng。
堂堂不及侏儒饱,烈烈徒多憔悴容。táng táng bù jí zhū rú bǎo,liè liè tú duō qiáo cuì róng。
久负梁园能赋客,且遵汉诏善勤农。jiǔ fù liáng yuán néng fù kè,qiě zūn hàn zhào shàn qín nóng。

再用丰字韵对雪呈圆机

晁说之

乐只康州得娄丰,鼓箫欣喜有池龙。lè zhǐ kāng zhōu dé lóu fēng,gǔ xiāo xīn xǐ yǒu chí lóng。
鱼由米穴多争出,泥在函关广费封。yú yóu mǐ xué duō zhēng chū,ní zài hán guān guǎng fèi fēng。
镇玉无时非北渚,磨圭在处是南容。zhèn yù wú shí fēi běi zhǔ,mó guī zài chù shì nán róng。
胡然最爱田畴事,即日归休学老农。hú rán zuì ài tián chóu shì,jí rì guī xiū xué lǎo nóng。

朱郎元章以予不得宫观与诸侄有唱和见寄

晁说之

天上何曾有谪仙,一来下土便顽然。tiān shàng hé céng yǒu zhé xiān,yī lái xià tǔ biàn wán rán。
偶遭愁鬼栖迟厄,永结羁人寂寞缘。ǒu zāo chóu guǐ qī chí è,yǒng jié jī rén jì mò yuán。
不得闲身从静志,徒思乐食与安眠。bù dé xián shēn cóng jìng zhì,tú sī lè shí yǔ ān mián。
儿曹诗句来存问,尽贺朱家为发编。ér cáo shī jù lái cún wèn,jǐn hè zhū jiā wèi fā biān。

朱郎元章以予不得宫观与诸侄有唱和见寄

晁说之

璈音在昔是文仙,近世仙才殊不然。áo yīn zài xī shì wén xiān,jìn shì xiān cái shū bù rán。
每见传言多俗态,定知所事亦尘缘。měi jiàn chuán yán duō sú tài,dìng zhī suǒ shì yì chén yuán。
况为末吏惟贪佞,何处高人得醉眠。kuàng wèi mò lì wéi tān nìng,hé chù gāo rén dé zuì mián。
此际朱郎真有道,乐吾群从有残编。cǐ jì zhū láng zhēn yǒu dào,lè wú qún cóng yǒu cán biān。

朱郎元章以予不得宫观与诸侄有唱和见寄

晁说之

狂醉何为号八仙,三郎宫里亦颓然。kuáng zuì hé wèi hào bā xiān,sān láng gōng lǐ yì tuí rán。
呼山绛节方无数,犯阙红旗自有缘。hū shān jiàng jié fāng wú shù,fàn quē hóng qí zì yǒu yuán。
便醉携家船上去,已输傍舍瓮头眠。biàn zuì xié jiā chuán shàng qù,yǐ shū bàng shě wèng tóu mián。
箕南颍北逍遥客,好笑仇池恋简编。jī nán yǐng běi xiāo yáo kè,hǎo xiào chóu chí liàn jiǎn biān。

朱郎元章以予不得宫观与诸侄有唱和见寄

晁说之

莫笑吹笙便得仙,绝胜祭灶事茫然。mò xiào chuī shēng biàn dé xiān,jué shèng jì zào shì máng rán。
白头吏役徒多犯,黄帽闲居政寡缘。bái tóu lì yì tú duō fàn,huáng mào xián jū zhèng guǎ yuán。
仰愧高僧能五鬣,俯惭垂柳解三眠。yǎng kuì gāo sēng néng wǔ liè,fǔ cán chuí liǔ jiě sān mián。
诗成自赠仍堪寄,闻道衰蒲尚可编。shī chéng zì zèng réng kān jì,wén dào shuāi pú shàng kě biān。

过万丈潭观山呈圆机

晁说之

弃捐踪迹尽悠悠,山水之恩亦太优。qì juān zōng jì jǐn yōu yōu,shān shuǐ zhī ēn yì tài yōu。
成熟此生无再辱,发扬何事敢他求。chéng shú cǐ shēng wú zài rǔ,fā yáng hé shì gǎn tā qiú。
乘闲今日联高足,就隐明年独远游。chéng xián jīn rì lián gāo zú,jiù yǐn míng nián dú yuǎn yóu。
潭面可量才万丈,总于春恨作浮沤。tán miàn kě liàng cái wàn zhàng,zǒng yú chūn hèn zuò fú ōu。

社日偶集恨去岁社与圆机有约阻雨

晁说之

归闰于春得社迟,酒应过熟老农嬉。guī rùn yú chūn dé shè chí,jiǔ yīng guò shú lǎo nóng xī。
故巢候燕宾朋禁,骤雨前年唱和诗。gù cháo hòu yàn bīn péng jìn,zhòu yǔ qián nián chàng hé shī。
要使歌喉扶妩媚,肯教鼠目斗狐疑。yào shǐ gē hóu fú wǔ mèi,kěn jiào shǔ mù dòu hú yí。
云南蓟北休惊怕,今日宽仁不戮师。yún nán jì běi xiū jīng pà,jīn rì kuān rén bù lù shī。

山行微雨对花觉秦少游山路雨添花之语为佳因有感于斯人

晁说之

今日山行花畔语,故人佳句雨添花。jīn rì shān xíng huā pàn yǔ,gù rén jiā jù yǔ tiān huā。
瘴来首秃成累鬼,梦里怀铅称史家。zhàng lái shǒu tū chéng lèi guǐ,mèng lǐ huái qiān chēng shǐ jiā。
轻薄扬州真可笑,贤良汉殿更堪嗟。qīng báo yáng zhōu zhēn kě xiào,xián liáng hàn diàn gèng kān jiē。
宁知用短难鸣者,只得身存下泽车。níng zhī yòng duǎn nán míng zhě,zhǐ dé shēn cún xià zé chē。

书事酬新兴元使君邵大兄邵与圆机有旧因以奉呈

晁说之

东来车骑岂君归,我欲悬车归则时。dōng lái chē qí qǐ jūn guī,wǒ yù xuán chē guī zé shí。
仙女丹砂能不老,腐儒青简亦难衰。xiān nǚ dān shā néng bù lǎo,fǔ rú qīng jiǎn yì nán shuāi。
宁乖洛水田园计,且及燕山馈饷期。níng guāi luò shuǐ tián yuán jì,qiě jí yàn shān kuì xiǎng qī。
最课直当中秘阁,白头相望更迟迟。zuì kè zhí dāng zhōng mì gé,bái tóu xiāng wàng gèng chí chí。

又依韵一首

晁说之

看去朱轓今已归,问余山郡几多时。kàn qù zhū fān jīn yǐ guī,wèn yú shān jùn jǐ duō shí。
盘绦绫样知能盛,带叶甘香定不衰。pán tāo líng yàng zhī néng shèng,dài yè gān xiāng dìng bù shuāi。
惜别荔枝红发?,恨看山岭碧参差。xī bié lì zhī hóng fā wǒ,hèn kàn shān lǐng bì cān chà。
自怜藉手有何物,学把锄头不用嗤。zì lián jí shǒu yǒu hé wù,xué bǎ chú tóu bù yòng chī。

圆机和邵大及予二诗可谓压倒五更枕上诵叹不已复作谢之足见来章之美能发人情思也

晁说之

去岁巢乾燕子归,生涯辛苦问何时。qù suì cháo qián yàn zi guī,shēng yá xīn kǔ wèn hé shí。
门前似觉酒徒散,坐上何尝笔力衰。mén qián shì jué jiǔ tú sàn,zuò shàng hé cháng bǐ lì shuāi。
郡印故人能若若,田庐晚友亦差差。jùn yìn gù rén néng ruò ruò,tián lú wǎn yǒu yì chà chà。
莫嫌相望函关外,且是不为陶令嗤。mò xián xiāng wàng hán guān wài,qiě shì bù wèi táo lìng chī。

圆机和邵大及予二诗可谓压倒五更枕上诵叹不已复作谢之足见来章之美能发人情思也

晁说之

借问高吟何所归,元和格律定同时。jiè wèn gāo yín hé suǒ guī,yuán hé gé lǜ dìng tóng shí。
折除官职知多少,兼领才名孰盛衰。zhé chú guān zhí zhī duō shǎo,jiān lǐng cái míng shú shèng shuāi。
奏疏不为黄阁计,结庐且共白云期。zòu shū bù wèi huáng gé jì,jié lú qiě gòng bái yún qī。
君家博士归依佛,可笑夫君得计迟。jūn jiā bó shì guī yī fú,kě xiào fū jūn dé jì chí。

请休致后闲书

晁说之

折轴迷邦漫问津,行藏不断只因循。zhé zhóu mí bāng màn wèn jīn,xíng cáng bù duàn zhǐ yīn xún。
那知老作边城守,好去闲为负郭人。nà zhī lǎo zuò biān chéng shǒu,hǎo qù xián wèi fù guō rén。
细向旧图逢景色,偶因掘笔得精神。xì xiàng jiù tú féng jǐng sè,ǒu yīn jué bǐ dé jīng shén。
举军追恨成何事,可笑将军走解巾。jǔ jūn zhuī hèn chéng hé shì,kě xiào jiāng jūn zǒu jiě jīn。