古诗词

晁说之

有喜

晁说之

世事独知谁谓然,衣冠直待见戈鋋。shì shì dú zhī shuí wèi rán,yī guān zhí dài jiàn gē chán。
是非在彼从三刖,忠孝于身必两全。shì fēi zài bǐ cóng sān yuè,zhōng xiào yú shēn bì liǎng quán。
问膳彩衣还仆地,感时谏疏欲干天。wèn shàn cǎi yī hái pū dì,gǎn shí jiàn shū yù gàn tiān。
膻胡猖獗须臾尔,仁泽昭陵亿万年。shān hú chāng jué xū yú ěr,rén zé zhāo líng yì wàn nián。

尚忧

晁说之

建康庾令岂多愁,未识皇恩覆九州。jiàn kāng yǔ lìng qǐ duō chóu,wèi shí huáng ēn fù jiǔ zhōu。
初讶单於陵大汉,重惊猃狁犯宗周。chū yà dān yú líng dà hàn,zhòng jīng xiǎn yǔn fàn zōng zhōu。
今朝不见安边策,前日空多定远侯。jīn cháo bù jiàn ān biān cè,qián rì kōng duō dìng yuǎn hóu。
江海张公漂泊久,即看谠议动前旒。jiāng hǎi zhāng gōng piāo pō jiǔ,jí kàn dǎng yì dòng qián liú。

寄焦山成老高邮滋老

晁说之

他乡卧病白头翁,孤愤犹存涕泪中。tā xiāng wò bìng bái tóu wēng,gū fèn yóu cún tì lèi zhōng。
竹叶有阴唯待月,莲花自殒不须风。zhú yè yǒu yīn wéi dài yuè,lián huā zì yǔn bù xū fēng。
明朝白帝行商令,何日黄麾入汉宫。míng cháo bái dì xíng shāng lìng,hé rì huáng huī rù hàn gōng。
一死等闲无足惜,道人第一莫谈空。yī sǐ děng xián wú zú xī,dào rén dì yī mò tán kōng。

新志

晁说之

前日徒嗟与世违,从今绝世心事微。qián rì tú jiē yǔ shì wéi,cóng jīn jué shì xīn shì wēi。
弥陀印里一身重,梵网经中万古非。mí tuó yìn lǐ yī shēn zhòng,fàn wǎng jīng zhōng wàn gǔ fēi。
元亮胡然兹漫浪,遗民有侣便因依。yuán liàng hú rán zī màn làng,yí mín yǒu lǚ biàn yīn yī。
欣予不负遂初赋,寄愧于颜得所归。xīn yǔ bù fù suì chū fù,jì kuì yú yán dé suǒ guī。

病中思建茶不可得因作呈胡季和

晁说之

新政勤劳俭素中,建溪千焙一毫供。xīn zhèng qín láo jiǎn sù zhōng,jiàn xī qiān bèi yī háo gōng。
人知廉耻苞苴减,运属危原丘壑空。rén zhī lián chǐ bāo jū jiǎn,yùn shǔ wēi yuán qiū hè kōng。
惯以枪旗论胜负,果劳甲胄历危凶。guàn yǐ qiāng qí lùn shèng fù,guǒ láo jiǎ zhòu lì wēi xiōng。
不登王会篇中物,便好从今永绝踪。bù dēng wáng huì piān zhōng wù,biàn hǎo cóng jīn yǒng jué zōng。

感事其一

晁说之

玉仙鸿福最先春,今日枝头历虏尘。yù xiān hóng fú zuì xiān chūn,jīn rì zhī tóu lì lǔ chén。
千里无非逃难客,二年谁是看花人。qiān lǐ wú fēi táo nán kè,èr nián shuí shì kàn huā rén。
偶来水国充饥易,况有儒冠请益频。ǒu lái shuǐ guó chōng jī yì,kuàng yǒu rú guān qǐng yì pín。
天地虽穷吾道在,图书焚尽更重新。tiān dì suī qióng wú dào zài,tú shū fén jǐn gèng zhòng xīn。

次韵二十二弟谢胡以纯饷米

晁说之

十日饥肠吴越客,空将苦泪湿寒烟。shí rì jī cháng wú yuè kè,kōng jiāng kǔ lèi shī hán yān。
吃虚兄弟嗟同病,任死图书愧满船。chī xū xiōng dì jiē tóng bìng,rèn sǐ tú shū kuì mǎn chuán。
饮露求肥真漫与,耕云卒岁更堪怜。yǐn lù qiú féi zhēn màn yǔ,gēng yún zú suì gèng kān lián。
胡家清德今犹尔,顾我穷途一惘然。hú jiā qīng dé jīn yóu ěr,gù wǒ qióng tú yī wǎng rán。

冬至前一日至谷熟遇赵子和大夫

晁说之

盗贼羌胡逐队行,几家避难到荒城。dào zéi qiāng hú zhú duì xíng,jǐ jiā bì nán dào huāng chéng。
也知明日当长至,便望今年可太平。yě zhī míng rì dāng zhǎng zhì,biàn wàng jīn nián kě tài píng。
京国笙歌无寂寞,将军旗鼓耐纵横。jīng guó shēng gē wú jì mò,jiāng jūn qí gǔ nài zòng héng。
钝庵居士全非钝,先我驱车百感生。dùn ān jū shì quán fēi dùn,xiān wǒ qū chē bǎi gǎn shēng。

冬至日涂中

晁说之

海角沙场过冬至,未如今日最伤情。hǎi jiǎo shā chǎng guò dōng zhì,wèi rú jīn rì zuì shāng qíng。
孝王池畔忧胡骑,炀帝河边叹楚兵。xiào wáng chí pàn yōu hú qí,yáng dì hé biān tàn chǔ bīng。
万寿献觞身不与,百城和议泪空横。wàn shòu xiàn shāng shēn bù yǔ,bǎi chéng hé yì lèi kōng héng。
明年高会知何处,击磬焚香毕此生。míng nián gāo huì zhī hé chù,jī qìng fén xiāng bì cǐ shēng。

有感

晁说之

帝室中兴运更赊,如闻庙议尚堪嗟。dì shì zhōng xīng yùn gèng shē,rú wén miào yì shàng kān jiē。
和亲费尽三公力,兵革伤残百姓家。hé qīn fèi jǐn sān gōng lì,bīng gé shāng cán bǎi xìng jiā。
解使亚夫营细柳,却教贾谊傅长沙。jiě shǐ yà fū yíng xì liǔ,què jiào jiǎ yì fù zhǎng shā。
顾予岂是奔亡者,独抱寒枝愧暝鸦。gù yǔ qǐ shì bēn wáng zhě,dú bào hán zhī kuì míng yā。

远戎

晁说之

远戎深入震中原,为问何人守蓟门。yuǎn róng shēn rù zhèn zhōng yuán,wèi wèn hé rén shǒu jì mén。
功业论天初已缪,和亲割地竟难存。gōng yè lùn tiān chū yǐ móu,hé qīn gē dì jìng nán cún。
将军不战喜三北,逐客何堪厌七奔。jiāng jūn bù zhàn xǐ sān běi,zhú kè hé kān yàn qī bēn。
尚有微诚思献策,千行血泪叩天阍。shàng yǒu wēi chéng sī xiàn cè,qiān xíng xuè lèi kòu tiān hūn。

痛恨

晁说之

丞相开边靡有它,中原要复识干戈。chéng xiāng kāi biān mí yǒu tā,zhōng yuán yào fù shí gàn gē。
百年身事今如此,万里胡尘可奈何。bǎi nián shēn shì jīn rú cǐ,wàn lǐ hú chén kě nài hé。
陇上健儿嗟不见,洛阳女子恨偏多。lǒng shàng jiàn ér jiē bù jiàn,luò yáng nǚ zi hèn piān duō。
朝朝上食陵头否,肠断东巡白帝歌。cháo cháo shàng shí líng tóu fǒu,cháng duàn dōng xún bái dì gē。

追感

晁说之

颍水箕山已卜休,忽逢新政误恩收。yǐng shuǐ jī shān yǐ bo xiū,hū féng xīn zhèng wù ēn shōu。
白头不识为郎叹,黄帽难供作客愁。bái tóu bù shí wèi láng tàn,huáng mào nán gōng zuò kè chóu。
何事京师书信断,漫从泽国稻粱谋。hé shì jīng shī shū xìn duàn,màn cóng zé guó dào liáng móu。
和亲莫恃河为界,百骑东来破一州。hé qīn mò shì hé wèi jiè,bǎi qí dōng lái pò yī zhōu。

问雪

晁说之

此雪问谁偏最喜,羯胡得意逞天骄。cǐ xuě wèn shuí piān zuì xǐ,jié hú dé yì chěng tiān jiāo。
黄河稳渡鱼龙静,白马增光剑甲豪。huáng hé wěn dù yú lóng jìng,bái mǎ zēng guāng jiàn jiǎ háo。
我有玉钤今震叠,尔看瑶璧莫呼号。wǒ yǒu yù qián jīn zhèn dié,ěr kàn yáo bì mò hū hào。
何妨特敕近臣燕,肠断金樽费独谣。hé fáng tè chì jìn chén yàn,cháng duàn jīn zūn fèi dú yáo。

拭目

晁说之

拭目中兴宜碌碌,褊心触事独迟迟。shì mù zhōng xīng yí lù lù,biǎn xīn chù shì dú chí chí。
刘琨祖逖无由见,邺下关中何所之。liú kūn zǔ tì wú yóu jiàn,yè xià guān zhōng hé suǒ zhī。
万里耕桑仁德在,九天雨露庙堂滋。wàn lǐ gēng sāng rén dé zài,jiǔ tiān yǔ lù miào táng zī。
龙钟只合归田去,犹解重吟采芑诗。lóng zhōng zhǐ hé guī tián qù,yóu jiě zhòng yín cǎi qǐ shī。

自宽

晁说之

无奈愁何强自宽,细将心事乐江干。wú nài chóu hé qiáng zì kuān,xì jiāng xīn shì lè jiāng gàn。
新诗时向梦中得,明月多从枕上看。xīn shī shí xiàng mèng zhōng dé,míng yuè duō cóng zhěn shàng kàn。
吾道若存生有益,君恩可报死何难。wú dào ruò cún shēng yǒu yì,jūn ēn kě bào sǐ hé nán。
五陵祥瑞烟何在,何日端门朝百官。wǔ líng xiáng ruì yān hé zài,hé rì duān mén cháo bǎi guān。

再和

晁说之

不肯喧喧奏子虚,何心江上惜三馀。bù kěn xuān xuān zòu zi xū,hé xīn jiāng shàng xī sān yú。
陆浑火但无家计,宣榭灾宜费图书。lù hún huǒ dàn wú jiā jì,xuān xiè zāi yí fèi tú shū。
每恨血鳞能雨若,何堪脱角去焚如。měi hèn xuè lín néng yǔ ruò,hé kān tuō jiǎo qù fén rú。
知公辅弼关心处,不比他人乐退居。zhī gōng fǔ bì guān xīn chù,bù bǐ tā rén lè tuì jū。

再和

晁说之

顷岁官尝傍紫虚,嵩云缑月笑谈馀。qǐng suì guān cháng bàng zǐ xū,sōng yún gōu yuè xiào tán yú。
惟知猿鹤乞骸疏,不录熊罴谏猎书。wéi zhī yuán hè qǐ hái shū,bù lù xióng pí jiàn liè shū。
游寺但知能自与,焚舟不复问何如。yóu sì dàn zhī néng zì yǔ,fén zhōu bù fù wèn hé rú。
岩廊德量谁能比,大令山阴难并居。yán láng dé liàng shuí néng bǐ,dà lìng shān yīn nán bìng jū。

夜雨不少住枕上作

晁说之

几年飘泊敢何求,甘作伧公对楚囚。jǐ nián piāo pō gǎn hé qiú,gān zuò cāng gōng duì chǔ qiú。
风转荣光新辇道,雨无时节旧扬州。fēng zhuǎn róng guāng xīn niǎn dào,yǔ wú shí jié jiù yáng zhōu。
陆公奏议同谁恨,屈子离骚亦独愁。lù gōng zòu yì tóng shuí hèn,qū zi lí sāo yì dú chóu。
岁暮长江癃病客,飘飘荆渚觅同游。suì mù zhǎng jiāng lóng bìng kè,piāo piāo jīng zhǔ mì tóng yóu。

莫道

晁说之

莫道飘零天一涯,安时自胜孰兴嗟。mò dào piāo líng tiān yī yá,ān shí zì shèng shú xīng jiē。
已春庭宇不留雪,逢闰园林无早花。yǐ chūn tíng yǔ bù liú xuě,féng rùn yuán lín wú zǎo huā。
素履款游禅老室,白头惯见富人家。sù lǚ kuǎn yóu chán lǎo shì,bái tóu guàn jiàn fù rén jiā。
胡然齐赵兵戈起,自是司戎好盗夸。hú rán qí zhào bīng gē qǐ,zì shì sī róng hǎo dào kuā。