古诗词

真山民

初夏访刘道士

真山民

白云随杖履,伴我到山房。bái yún suí zhàng lǚ,bàn wǒ dào shān fáng。
暑薄疑天别,林深见路长。shǔ báo yí tiān bié,lín shēn jiàn lù zhǎng。
术芝皆道味,花竹亦诗香。shù zhī jiē dào wèi,huā zhú yì shī xiāng。
更待荷花后,来分半榻凉。gèng dài hé huā hòu,lái fēn bàn tà liáng。

春行

真山民

东风物物新,花外步清晨。dōng fēng wù wù xīn,huā wài bù qīng chén。
蕉叶卷舒雨,鸠声问答春。jiāo yè juǎn shū yǔ,jiū shēng wèn dá chūn。
园林三月景,诗酒百年身。yuán lín sān yuè jǐng,shī jiǔ bǎi nián shēn。
试数交游侣,如今有几人。shì shù jiāo yóu lǚ,rú jīn yǒu jǐ rén。

孤标上人留宿

真山民

山僧留我宿,我亦似山僧。shān sēng liú wǒ sù,wǒ yì shì shān sēng。
香茗半瓯雪,寒齑一箸冰。xiāng míng bàn ōu xuě,hán jī yī zhù bīng。
廊风响黄叶,壁雨暗青灯。láng fēng xiǎng huáng yè,bì yǔ àn qīng dēng。
参透诗三昧,何须契一乘。cān tòu shī sān mèi,hé xū qì yī chéng。

秋晚

真山民

暮色入江郊,霜风两鬓毛。mù sè rù jiāng jiāo,shuāng fēng liǎng bìn máo。
笛声吹月落,诗兴挟秋高。dí shēng chuī yuè luò,shī xīng xié qiū gāo。
谢绝南柯蚁,留连左手螯。xiè jué nán kē yǐ,liú lián zuǒ shǒu áo。
孤灯竹窗底,危坐一歌骚。gū dēng zhú chuāng dǐ,wēi zuò yī gē sāo。

李修伯山居

真山民

俗子自不到,幽扉何必扃。sú zi zì bù dào,yōu fēi hé bì jiōng。
苔衣和月卧,山雨杂泉听。tái yī hé yuè wò,shān yǔ zá quán tīng。
有发徒斑白,无名入汗青。yǒu fā tú bān bái,wú míng rù hàn qīng。
未应闲此事,尚可扫玄经。wèi yīng xián cǐ shì,shàng kě sǎo xuán jīng。

李修伯山居

真山民

寒灯几拨尽,借问夜何其。hán dēng jǐ bō jǐn,jiè wèn yè hé qí。
旧梦青灯在,新愁白发知。jiù mèng qīng dēng zài,xīn chóu bái fā zhī。
昔为三绕鹊,今作五藏龟。xī wèi sān rào què,jīn zuò wǔ cáng guī。
多谢梅梢月,留人得睡迟。duō xiè méi shāo yuè,liú rén dé shuì chí。

道逢过军投宿山寺

真山民

穷途欲焉往,薄暮此相投。qióng tú yù yān wǎng,báo mù cǐ xiāng tóu。
蟋蟀数声雨,芭蕉一寺秋。xī shuài shù shēng yǔ,bā jiāo yī sì qiū。
乡关来枕畔,时事上眉头。xiāng guān lái zhěn pàn,shí shì shàng méi tóu。
长叹为僧好,今逢更说愁。zhǎng tàn wèi sēng hǎo,jīn féng gèng shuō chóu。

述怀

真山民

不敢尤人敢怨天,愁来觅酒醉来眠。bù gǎn yóu rén gǎn yuàn tiān,chóu lái mì jiǔ zuì lái mián。
五穷有鬼遍相虐,九转无丹别自全。wǔ qióng yǒu guǐ biàn xiāng nüè,jiǔ zhuǎn wú dān bié zì quán。
游食惧违新下令,力耕苦乏旧存田。yóu shí jù wéi xīn xià lìng,lì gēng kǔ fá jiù cún tián。
灵台坐受忧兵触,荏苒霜华剥鬓玄。líng tái zuò shòu yōu bīng chù,rěn rǎn shuāng huá bō bìn xuán。

春晓雨

真山民

破晓檐花未放乾,披衣和梦倚阑干。pò xiǎo yán huā wèi fàng qián,pī yī hé mèng yǐ lán gàn。
酿成苔晕地犹湿,老尽莺声风正寒。niàng chéng tái yūn dì yóu shī,lǎo jǐn yīng shēng fēng zhèng hán。
无客醉敲金镫响,有人睡怯翠衾单。wú kè zuì qiāo jīn dèng xiǎng,yǒu rén shuì qiè cuì qīn dān。
牡丹一夜成消瘦,下却珠帘不忍看。mǔ dān yī yè chéng xiāo shòu,xià què zhū lián bù rěn kàn。

西湖图

真山民

两袖春风一杖藜,等闲踏破柳桥西。liǎng xiù chūn fēng yī zhàng lí,děng xián tà pò liǔ qiáo xī。
云开远嶂碧千叠,雨过落花红半溪。yún kāi yuǎn zhàng bì qiān dié,yǔ guò luò huā hóng bàn xī。
青旆有情邀我醉,黄莺无恨为谁啼。qīng pèi yǒu qíng yāo wǒ zuì,huáng yīng wú hèn wèi shuí tí。
东城正在桃林外,多少游人逐马蹄。dōng chéng zhèng zài táo lín wài,duō shǎo yóu rén zhú mǎ tí。

隐怀

真山民

样不趋时合便休,都将往事付东流。yàng bù qū shí hé biàn xiū,dōu jiāng wǎng shì fù dōng liú。
眼看浮世自今古,迹与孤云同去留。yǎn kàn fú shì zì jīn gǔ,jì yǔ gū yún tóng qù liú。
泉石定非骑马路,功名不上钓鱼舟。quán shí dìng fēi qí mǎ lù,gōng míng bù shàng diào yú zhōu。
有时但得句无问,只与渔歌互唱酬。yǒu shí dàn dé jù wú wèn,zhǐ yǔ yú gē hù chàng chóu。

游凤栖寺

真山民

十载重游古凤栖,莲宫新绕绿杨堤。shí zài zhòng yóu gǔ fèng qī,lián gōng xīn rào lǜ yáng dī。
欲谈世事佛无语,不管客愁禽自啼。yù tán shì shì fú wú yǔ,bù guǎn kè chóu qín zì tí。
苔滑空廊妨散步,尘昏老壁失留题。tái huá kōng láng fáng sàn bù,chén hūn lǎo bì shī liú tí。
僧家田地邻家种,菜甲春风绿满畦。sēng jiā tián dì lín jiā zhǒng,cài jiǎ chūn fēng lǜ mǎn qí。

渔浦晚秋旅怀

真山民

西风吹梦越中游,剪剪轻寒入短裘。xī fēng chuī mèng yuè zhōng yóu,jiǎn jiǎn qīng hán rù duǎn qiú。
雁字不将乡信写,蛩声空和旅吟愁。yàn zì bù jiāng xiāng xìn xiě,qióng shēng kōng hé lǚ yín chóu。
邮亭冷雨孤灯夜,渔市斜阳一笛秋。yóu tíng lěng yǔ gū dēng yè,yú shì xié yáng yī dí qiū。
是处山川即吾土,仲宣何用怯登楼。shì chù shān chuān jí wú tǔ,zhòng xuān hé yòng qiè dēng lóu。

泊舟严滩

真山民

天色微茫入暝钟,严陵滩上系孤篷。tiān sè wēi máng rù míng zhōng,yán líng tān shàng xì gū péng。
水禽与我共明月,芦叶同谁吟晚风。shuǐ qín yǔ wǒ gòng míng yuè,lú yè tóng shuí yín wǎn fēng。
隔浦人家渔火外,满江愁思笛声中。gé pǔ rén jiā yú huǒ wài,mǎn jiāng chóu sī dí shēng zhōng。
云开休望飞鸿影,身即天涯一断鸿。yún kāi xiū wàng fēi hóng yǐng,shēn jí tiān yá yī duàn hóng。

题永嘉梦草堂

真山民

留得斯堂万古名,江山不敢闭英灵。liú dé sī táng wàn gǔ míng,jiāng shān bù gǎn bì yīng líng。
池光曾染吟边墨,草色犹如梦里青。chí guāng céng rǎn yín biān mò,cǎo sè yóu rú mèng lǐ qīng。
南浦诗香流未歇,东家魂冷唤难醒。nán pǔ shī xiāng liú wèi xiē,dōng jiā hún lěng huàn nán xǐng。
当时园柳俱尘迹,惟有鸣禽尚可听。dāng shí yuán liǔ jù chén jì,wéi yǒu míng qín shàng kě tīng。

连城春夜留别张建溪

真山民

飞絮游丝客子心,连城那忍遽分襟。fēi xù yóu sī kè zi xīn,lián chéng nà rěn jù fēn jīn。
青灯应见诗情苦,浊酒不如交味深。qīng dēng yīng jiàn shī qíng kǔ,zhuó jiǔ bù rú jiāo wèi shēn。
一榻暖风栖竹屋,半阑淡月立花阴。yī tà nuǎn fēng qī zhú wū,bàn lán dàn yuè lì huā yīn。
离怀今夜先收拾,尽付明朝马上吟。lí huái jīn yè xiān shōu shí,jǐn fù míng cháo mǎ shàng yín。

夜坐

真山民

匹马平生汗漫游,如今寂寞老林楸。pǐ mǎ píng shēng hàn màn yóu,rú jīn jì mò lǎo lín qiū。
小窗半夜青灯雨,幽树一庭黄叶秋。xiǎo chuāng bàn yè qīng dēng yǔ,yōu shù yī tíng huáng yè qiū。
懒看世情宁睡去,怕伤时事莫吟休。lǎn kàn shì qíng níng shuì qù,pà shāng shí shì mò yín xiū。
寒蛩可是知人意,未到莎根只说愁。hán qióng kě shì zhī rén yì,wèi dào shā gēn zhǐ shuō chóu。

春行

真山民

短帽轻衫步履迟,微暄天气乍晴时。duǎn mào qīng shān bù lǚ chí,wēi xuān tiān qì zhà qíng shí。
池融嫩碧消残冻,春剪新红缀旧枝。chí róng nèn bì xiāo cán dòng,chūn jiǎn xīn hóng zhuì jiù zhī。
岚翠滴衣堪入画,禽声到耳足供诗。lán cuì dī yī kān rù huà,qín shēng dào ěr zú gōng shī。
东风苦欲招人醉,频掉桥西卖酒旗。dōng fēng kǔ yù zhāo rén zuì,pín diào qiáo xī mài jiǔ qí。

初冬

真山民

林叶新经数夜霜,地炉独拥一山房。lín yè xīn jīng shù yè shuāng,dì lú dú yōng yī shān fáng。
尘书邀我共高阁,浊酒劝人归醉乡。chén shū yāo wǒ gòng gāo gé,zhuó jiǔ quàn rén guī zuì xiāng。
费省家贫还似富,身闲日短亦如长。fèi shěng jiā pín hái shì fù,shēn xián rì duǎn yì rú zhǎng。
梅花苦欲催吟兴,又破梢头半点香。méi huā kǔ yù cuī yín xīng,yòu pò shāo tóu bàn diǎn xiāng。

东粤庙

真山民

颓阑斜照网蛛丝,陈迹凄凉万古悲。tuí lán xié zhào wǎng zhū sī,chén jì qī liáng wàn gǔ bēi。
柘水尚鸣亡国怨,山松曾见受封时。zhè shuǐ shàng míng wáng guó yuàn,shān sōng céng jiàn shòu fēng shí。
碑因苔蚀无完字,城为田侵失旧基。bēi yīn tái shí wú wán zì,chéng wèi tián qīn shī jiù jī。
当日东瓯知几战,如今赢得一荒祠。dāng rì dōng ōu zhī jǐ zhàn,rú jīn yíng dé yī huāng cí。
9812345