古诗词

袁说友

和同年春日韵五首

袁说友

雨膏风软草烟低,处处春来处处知。yǔ gāo fēng ruǎn cǎo yān dī,chù chù chūn lái chù chù zhī。
尤喜梅花未轻褪,枝头一朵尚凝脂。yóu xǐ méi huā wèi qīng tuì,zhī tóu yī duǒ shàng níng zhī。

和同年春日韵五首

袁说友

雄篇多幸到柴扉,只恨空留最后枝。xióng piān duō xìng dào chái fēi,zhǐ hèn kōng liú zuì hòu zhī。
收拾愧同螬食李,侯生谁复敢言诗。shōu shí kuì tóng cáo shí lǐ,hóu shēng shuí fù gǎn yán shī。

和友人秋日韵二首

袁说友

楼外西山日脚低,萸觞新唱缕金衣。lóu wài xī shān rì jiǎo dī,yú shāng xīn chàng lǚ jīn yī。
十年为客秋风里,空负黄花几赋归。shí nián wèi kè qiū fēng lǐ,kōng fù huáng huā jǐ fù guī。

和友人秋日韵二首

袁说友

了无风雨夕阳低,多少诗翁问白衣。le wú fēng yǔ xī yáng dī,duō shǎo shī wēng wèn bái yī。
把酒西风暗相约,年年篱下菊时归。bǎ jiǔ xī fēng àn xiāng yuē,nián nián lí xià jú shí guī。

和艮斋赠轮道者韵

袁说友

血指濡毫字字工,赤髭白足会常同。xuè zhǐ rú háo zì zì gōng,chì zī bái zú huì cháng tóng。
从今定了沙弥相,总为先生一语中。cóng jīn dìng le shā mí xiāng,zǒng wèi xiān shēng yī yǔ zhōng。

和仲躬赠轮道者韵

袁说友

孤峰顶上阿谁能,苦竹怜渠着意曾。gū fēng dǐng shàng ā shuí néng,kǔ zhú lián qú zhe yì céng。
他日林间重勘辨,我身元是在家僧。tā rì lín jiān zhòng kān biàn,wǒ shēn yuán shì zài jiā sēng。

赠徐相士

袁说友

欲归公未许身闲,欲外云云去亦难。yù guī gōng wèi xǔ shēn xián,yù wài yún yún qù yì nán。
我意公言两矛盾,料公犹作世情看。wǒ yì gōng yán liǎng máo dùn,liào gōng yóu zuò shì qíng kàn。

书魏元益便面

袁说友

闭门终老幽人事,负笈担簦学者宜。bì mén zhōng lǎo yōu rén shì,fù jí dān dēng xué zhě yí。
过我莫虚黄卷日,还乡须念锦衣时。guò wǒ mò xū huáng juǎn rì,hái xiāng xū niàn jǐn yī shí。

怀借舟主人

袁说友

自怜五十鬓如丝,更把闲身与物驰。zì lián wǔ shí bìn rú sī,gèng bǎ xián shēn yǔ wù chí。
惟有高人收倦翼,世间万事一弹棋。wéi yǒu gāo rén shōu juàn yì,shì jiān wàn shì yī dàn qí。

寄同年怀安曹守二首

袁说友

慈恩犹记北山游,四十年间几别愁。cí ēn yóu jì běi shān yóu,sì shí nián jiān jǐ bié chóu。
岁晚天涯重握手,两翁齐白九分头。suì wǎn tiān yá zhòng wò shǒu,liǎng wēng qí bái jiǔ fēn tóu。

寄同年怀安曹守二首

袁说友

我丈之贤今老成,题舆剖竹傍青城。wǒ zhàng zhī xián jīn lǎo chéng,tí yú pōu zhú bàng qīng chéng。
从容官事一时了,莫忘莼鲈秋日羹。cóng róng guān shì yī shí le,mò wàng chún lú qiū rì gēng。

和陆成父司户过淮阴县韵三首

袁说友

谁云追信属酂侯,政为高皇意欲留。shuí yún zhuī xìn shǔ cuó hóu,zhèng wèi gāo huáng yì yù liú。
岁晚不疑云梦计,那知大业已兴刘。suì wǎn bù yí yún mèng jì,nà zhī dà yè yǐ xīng liú。

和陆成父司户过淮阴县韵三首

袁说友

当年三杰共封侯,谁念淮阴为汉留。dāng nián sān jié gòng fēng hóu,shuí niàn huái yīn wèi hàn liú。
不是向来曾蹑足,未容平勃独安刘。bù shì xiàng lái céng niè zú,wèi róng píng bó dú ān liú。

和陆成父司户过淮阴县韵三首

袁说友

论功久已冠群侯,更欲王齐愿自留。lùn gōng jiǔ yǐ guān qún hóu,gèng yù wáng qí yuàn zì liú。
从此朝家若惩创,王侯应得戒非刘。cóng cǐ cháo jiā ruò chéng chuàng,wáng hóu yīng dé jiè fēi liú。

和成父过宝应县韵

袁说友

趁得花封八月凉,相家有子绾铜章。chèn dé huā fēng bā yuè liáng,xiāng jiā yǒu zi wǎn tóng zhāng。
习华指日神京路,此地方知宝应祥。xí huá zhǐ rì shén jīng lù,cǐ dì fāng zhī bǎo yīng xiáng。

和梁转运判官韵

袁说友

古括人豪醉墨鲜,一樽宁怯酒如船。gǔ kuò rén háo zuì mò xiān,yī zūn níng qiè jiǔ rú chuán。
新诗磊磊珠玑落,不记梅花在眼前。xīn shī lěi lěi zhū jī luò,bù jì méi huā zài yǎn qián。

李君量晋州奉诏还朝

袁说友

厌直承明两建牙,更将义概浃朝家。yàn zhí chéng míng liǎng jiàn yá,gèng jiāng yì gài jiā cháo jiā。
举杯珍重吾归矣,林下需君步软沙。jǔ bēi zhēn zhòng wú guī yǐ,lín xià xū jūn bù ruǎn shā。

岳之妇人多以白练蒙首俗传马伏波征蛮死于岳至今不为之易素

袁说友

将军久已归黄壤,江妇如何未黑头。jiāng jūn jiǔ yǐ guī huáng rǎng,jiāng fù rú hé wèi hēi tóu。
若使将军知此意,素缣蒙首也应休。ruò shǐ jiāng jūn zhī cǐ yì,sù jiān méng shǒu yě yīng xiū。

江岸茅舍傍古梅奇甚携酒即之

袁说友

不为村深与水隈,也依篱落及时开。bù wèi cūn shēn yǔ shuǐ wēi,yě yī lí luò jí shí kāi。
几年寂寞无人问,一日声名动客杯。jǐ nián jì mò wú rén wèn,yī rì shēng míng dòng kè bēi。

李英才作墨梅于天庆观壁

袁说友

小折霜林半壁间,春风日日付毫端。xiǎo zhé shuāng lín bàn bì jiān,chūn fēng rì rì fù háo duān。
秋高为借横斜影,留与吾师岁晚看。qiū gāo wèi jiè héng xié yǐng,liú yǔ wú shī suì wǎn kàn。