古诗词

袁说友

寄于忠父先生

袁说友

诗来已报平安好,犹恨得公诗不早。shī lái yǐ bào píng ān hǎo,yóu hèn dé gōng shī bù zǎo。
忽闻单舸下沧浪,却喜此翁元未老。hū wén dān gě xià cāng làng,què xǐ cǐ wēng yuán wèi lǎo。
折腰耐辱来皇州,大手妙割无鸡牛。zhé yāo nài rǔ lái huáng zhōu,dà shǒu miào gē wú jī niú。
平生拄腹五千卷,百未一究真难休。píng shēng zhǔ fù wǔ qiān juǎn,bǎi wèi yī jiū zhēn nán xiū。
我昔从之曾竭蹶,刮眼期公空岁月。wǒ xī cóng zhī céng jié jué,guā yǎn qī gōng kōng suì yuè。
老来犹足举千钧,岂是周郎独英发。lǎo lái yóu zú jǔ qiān jūn,qǐ shì zhōu láng dú yīng fā。
苕溪猎猎蘋花风,溪楼万瓦如铺筒。sháo xī liè liè píng huā fēng,xī lóu wàn wǎ rú pù tǒng。
未须黄帽催归去,尊酒一笑期君同。wèi xū huáng mào cuī guī qù,zūn jiǔ yī xiào qī jūn tóng。

赠青眼杨相士

袁说友

秋风摵摵敲庭槚,独卧孤窗类喑哑。qiū fēng shè shè qiāo tíng jiǎ,dú wò gū chuāng lèi yīn yǎ。
道人剥啄向东塘,欲识酸寒孟东野。dào rén bō zhuó xiàng dōng táng,yù shí suān hán mèng dōng yě。
公今以直不以情,我亦论心不论形。gōng jīn yǐ zhí bù yǐ qíng,wǒ yì lùn xīn bù lùn xíng。
平生方寸只如此,政可烦公双眼青。píng shēng fāng cùn zhǐ rú cǐ,zhèng kě fán gōng shuāng yǎn qīng。
年来万事翻成覆,幸有藏家书可读。nián lái wàn shì fān chéng fù,xìng yǒu cáng jiā shū kě dú。
丁宁莫学世间痴,苦欲从公专问福。dīng níng mò xué shì jiān chī,kǔ yù cóng gōng zhuān wèn fú。

潜圣汪君辱借诗编作小诗归之

袁说友

是客胸中春百顷,日夜葩花落毛颖。shì kè xiōng zhōng chūn bǎi qǐng,rì yè pā huā luò máo yǐng。
奇芳珍艳亦不乏,绿剩红馀尽桃杏。qí fāng zhēn yàn yì bù fá,lǜ shèng hóng yú jǐn táo xìng。
定收三冬充腹肆,那费五车压牛领。dìng shōu sān dōng chōng fù sì,nà fèi wǔ chē yā niú lǐng。
不忧铜雀吻乾燥,正喜诗泉势奔猛。bù yōu tóng què wěn qián zào,zhèng xǐ shī quán shì bēn měng。
举檛聊作渔阳掺,成篇半是吴江冷。jǔ zhuā liáo zuò yú yáng càn,chéng piān bàn shì wú jiāng lěng。
谁忧玄豹老云雾,寒谷空蒙光欲炳。shuí yōu xuán bào lǎo yún wù,hán gǔ kōng méng guāng yù bǐng。

渡嘉陵江宿什邡驿

袁说友

山程十日不见江,前日初逢黎渡水。shān chéng shí rì bù jiàn jiāng,qián rì chū féng lí dù shuǐ。
牵车又到渠江畔,漾漾翻波意尤美。qiān chē yòu dào qú jiāng pàn,yàng yàng fān bō yì yóu měi。
今朝嘉陵江水宽,危峰大石更巑岏。jīn cháo jiā líng jiāng shuǐ kuān,wēi fēng dà shí gèng cuán wán。
棹儿艇子呼晚渡,亦刜钲鼓推标竿。zhào ér tǐng zi hū wǎn dù,yì fú zhēng gǔ tuī biāo gān。
渡头枫绿蔷薇密,我宿山南雍城侧。dù tóu fēng lǜ qiáng wēi mì,wǒ sù shān nán yōng chéng cè。
细思青史什邡侯,君恩何似嗟来食。xì sī qīng shǐ shén fāng hóu,jūn ēn hé shì jiē lái shí。

过虾蟆泉

袁说友

平生一壑清濯裳,爱泉谨护如堤防。píng shēng yī hè qīng zhuó shang,ài quán jǐn hù rú dī fáng。
酌饮爰至虾蟆涪,水经第四源流长。zhuó yǐn yuán zhì xiā má fú,shuǐ jīng dì sì yuán liú zhǎng。
天教神禹使壬甲,幻得蟾蜍半山压。tiān jiào shén yǔ shǐ rén jiǎ,huàn dé chán chú bàn shān yā。
建瓴泻出沆瀣清,底事汗流犹背浃。jiàn líng xiè chū hàng xiè qīng,dǐ shì hàn liú yóu bèi jiā。
惠山车马松江舟,两泉寒冽天下求。huì shān chē mǎ sōng jiāng zhōu,liǎng quán hán liè tiān xià qiú。
不知此水更奇品,世间实处多名浮。bù zhī cǐ shuǐ gèng qí pǐn,shì jiān shí chù duō míng fú。

过渠江渡

袁说友

棹歌江峡三月程,颇厌风涛困征橹。zhào gē jiāng xiá sān yuè chéng,pǒ yàn fēng tāo kùn zhēng lǔ。
驱车山路两旬浃,又觉崎岖萃劳苦。qū chē shān lù liǎng xún jiā,yòu jué qí qū cuì láo kǔ。
甘溪岭下冉村路,一道渠江拆山坞。gān xī lǐng xià rǎn cūn lù,yī dào qú jiāng chāi shān wù。
风平雨细无皱面,浥浥寒漪清客暑。fēng píng yǔ xì wú zhòu miàn,yì yì hán yī qīng kè shǔ。
渡船也学钲鼓声,催上篮舆傍江浒。dù chuán yě xué zhēng gǔ shēng,cuī shàng lán yú bàng jiāng hǔ。
夷犹短楫瞥眼过,却怀江程久如许。yí yóu duǎn jí piē yǎn guò,què huái jiāng chéng jiǔ rú xǔ。
山踪水迹本游戏,南北东西惯安处。shān zōng shuǐ jì běn yóu xì,nán běi dōng xī guàn ān chù。
兹行两脚不遗力,千里环山几艰阻。zī xíng liǎng jiǎo bù yí lì,qiān lǐ huán shān jǐ jiān zǔ。
一江淼淼横目前,如渴得泉旱得雨。yī jiāng miǎo miǎo héng mù qián,rú kě dé quán hàn dé yǔ。
流波闻向合州去,却入恭江汇西溆。liú bō wén xiàng hé zhōu qù,què rù gōng jiāng huì xī xù。
便欲挟浪扁舟西,褰裳回首忻从之。biàn yù xié làng biǎn zhōu xī,qiān shang huí shǒu xīn cóng zhī。
君恩如天未酬一,一念惓惓系孤迹。jūn ēn rú tiān wèi chóu yī,yī niàn quán quán xì gū jì。

过黄泥坂

袁说友

牵车缓上黄泥坂,复岭重岗甚前日。qiān chē huǎn shàng huáng ní bǎn,fù lǐng zhòng gǎng shén qián rì。
跻攀千级下如之,十里三山三降陟。jī pān qiān jí xià rú zhī,shí lǐ sān shān sān jiàng zhì。
平生两脚疲辛酸,岁晚行路熟蹒跚。píng shēng liǎng jiǎo pí xīn suān,suì wǎn xíng lù shú pán shān。
人言蜀道如登天,未必登天如此难。rén yán shǔ dào rú dēng tiān,wèi bì dēng tiān rú cǐ nán。

登嘉州万景楼

袁说友

我行大江西,胜概数追逐。wǒ xíng dà jiāng xī,shèng gài shù zhuī zhú。
南楼岳阳上,雄绝快心目。nán lóu yuè yáng shàng,xióng jué kuài xīn mù。
今到西南第一楼,嗟哉馀子真碌碌。jīn dào xī nán dì yī lóu,jiē zāi yú zi zhēn lù lù。
岩层嶂叠匝天外,蒲净葭丛蘸江曲。yán céng zhàng dié zā tiān wài,pú jìng jiā cóng zhàn jiāng qū。
三峨之雪晚在望,九顶之云暗相矗。sān é zhī xuě wǎn zài wàng,jiǔ dǐng zhī yún àn xiāng chù。
萦纡拱揖俨左右,吞吐澎湃环山腹。yíng yū gǒng yī yǎn zuǒ yòu,tūn tǔ pēng pài huán shān fù。
弥弥漭漭三万顷,何止江郊供远瞩。mí mí mǎng mǎng sān wàn qǐng,hé zhǐ jiāng jiāo gōng yuǎn zhǔ。
俯观大象欲堕地,仰摘星辰几可掬。fǔ guān dà xiàng yù duò dì,yǎng zhāi xīng chén jǐ kě jū。
一天万景不可状,尽付此楼归约束。yī tiān wàn jǐng bù kě zhuàng,jǐn fù cǐ lóu guī yuē shù。
危栏徙倚纳清观,蹁跹意已追鸿鹄。wēi lán xǐ yǐ nà qīng guān,pián xiān yì yǐ zhuī hóng gǔ。
仙官五千九百到,我亦悠然立于独。xiān guān wǔ qiān jiǔ bǎi dào,wǒ yì yōu rán lì yú dú。
雾收江际天接水,日动山尖光漾木。wù shōu jiāng jì tiān jiē shuǐ,rì dòng shān jiān guāng yàng mù。
倚楼拍手叫青天,一笑江横送飞鹜。yǐ lóu pāi shǒu jiào qīng tiān,yī xiào jiāng héng sòng fēi wù。

舟行遇逆风

袁说友

扁舟直下沧浪绿,百里溪程消一宿。biǎn zhōu zhí xià cāng làng lǜ,bǎi lǐ xī chéng xiāo yī sù。
天公嘘吸解穷人,逆水冲风何太酷。tiān gōng xū xī jiě qióng rén,nì shuǐ chōng fēng hé tài kù。
年来矻矻便深居,一动一静诚何如。nián lái kū kū biàn shēn jū,yī dòng yī jìng chéng hé rú。
不堪世事苦相逼,政自未免奔走馀。bù kān shì shì kǔ xiāng bī,zhèng zì wèi miǎn bēn zǒu yú。
今朝莫讶东风逆,明日归舟顺如翼。jīn cháo mò yà dōng fēng nì,míng rì guī zhōu shùn rú yì。
世间逆顺岂关人,自是人心长戚戚。shì jiān nì shùn qǐ guān rén,zì shì rén xīn zhǎng qī qī。

过马肝峡石形与色皆如马肝迸出峭壁之上予观之盖石芝耳大窠一本小者四五不知风雨几百载而质不败赋石芝行

袁说友

巉岩复巉岩,昨日通灵滩。chán yán fù chán yán,zuó rì tōng líng tān。
通灵二十里,有峡名马肝。tōng líng èr shí lǐ,yǒu xiá míng mǎ gān。
一山削壁立万仞,中有突兀如芝蟠。yī shān xuē bì lì wàn rèn,zhōng yǒu tū wù rú zhī pán。
轮囷累片叶,盘结分枝栾。lún qūn lèi piàn yè,pán jié fēn zhī luán。
宛然老枝菌,如出枯树端。wǎn rán lǎo zhī jūn,rú chū kū shù duān。
大窠数尺迸崖缝,小者四五高低攒。dà kē shù chǐ bèng yá fèng,xiǎo zhě sì wǔ gāo dī zǎn。
往来竞称马肝石,不悟石芝为异观。wǎng lái jìng chēng mǎ gān shí,bù wù shí zhī wèi yì guān。
朝廷日清明,郡国无旷官。cháo tíng rì qīng míng,jùn guó wú kuàng guān。
钟此温厚气,瑞草凝巑岏。zhōng cǐ wēn hòu qì,ruì cǎo níng cuán wán。
不见为羊又为马,石芝灵异元非难。bù jiàn wèi yáng yòu wèi mǎ,shí zhī líng yì yuán fēi nán。
此芝瑞峡中,一一行人看。cǐ zhī ruì xiá zhōng,yī yī xíng rén kàn。
何人果妙丹青手,便可图上归长安。hé rén guǒ miào dān qīng shǒu,biàn kě tú shàng guī zhǎng ān。

舟人强以二锾多取渔人之鱼余增百钱与之作渔父行

袁说友

老父家住逢家洲,无田可种渔为舟。lǎo fù jiā zhù féng jiā zhōu,wú tián kě zhǒng yú wèi zhōu。
春和夏炎网头坐,茫茫不觉秋冬过。chūn hé xià yán wǎng tóu zuò,máng máng bù jué qiū dōng guò。
卖鱼日不满百钱,妻儿三口穷相煎。mài yú rì bù mǎn bǎi qián,qī ér sān kǒu qióng xiāng jiān。
朝餐已了夕不饱,空手归去芦湾眠。cháo cān yǐ le xī bù bǎo,kōng shǒu guī qù lú wān mián。
今朝何人买鲜鲫,直得千钱酬二百。jīn cháo hé rén mǎi xiān jì,zhí dé qiān qián chóu èr bǎi。
抛钱帆去了不应,却谢君子为增益。pāo qián fān qù le bù yīng,què xiè jūn zi wèi zēng yì。
嗟嗟莫怨行路人,满江风月侬最亲。jiē jiē mò yuàn xíng lù rén,mǎn jiāng fēng yuè nóng zuì qīn。
但看渔翁更强健,银刀赤尾长鳞鳞。dàn kàn yú wēng gèng qiáng jiàn,yín dāo chì wěi zhǎng lín lín。

峡中瀑布泉

袁说友

万石枕山眠,千峰随路转。wàn shí zhěn shān mián,qiān fēng suí lù zhuǎn。
林深暝岩穴,一道寒泉溅。lín shēn míng yán xué,yī dào hán quán jiàn。
分明冰帚垂空壁,隐约珠帘挂苍石。fēn míng bīng zhǒu chuí kōng bì,yǐn yuē zhū lián guà cāng shí。
深山寂寞有谁知,只与行人润诗笔。shēn shān jì mò yǒu shuí zhī,zhǐ yǔ xíng rén rùn shī bǐ。

孔明庙柏

袁说友

陵邱冉冉烟草新,丛祠寂寂君与臣。líng qiū rǎn rǎn yān cǎo xīn,cóng cí jì jì jūn yǔ chén。
千年不死一庭柏,八阵犹馀三峡春。qiān nián bù sǐ yī tíng bǎi,bā zhèn yóu yú sān xiá chūn。
昔人已化辽东鹤,古往今来事如昨。xī rén yǐ huà liáo dōng hè,gǔ wǎng jīn lái shì rú zuó。
当年鱼水奋云龙,天不兴刘死诸葛。dāng nián yú shuǐ fèn yún lóng,tiān bù xīng liú sǐ zhū gé。

题天衣寺

袁说友

稽山道上多名迹,万顷湖光衬山色。jī shān dào shàng duō míng jì,wàn qǐng hú guāng chèn shān sè。
云蒸雾集累千年,屈指风流几人物。yún zhēng wù jí lèi qiān nián,qū zhǐ fēng liú jǐ rén wù。
平生佳处身曾经,赖此泉石供馀龄。píng shēng jiā chù shēn céng jīng,lài cǐ quán shí gōng yú líng。
爱山何惜买山费,明珠不博娉与婷。ài shān hé xī mǎi shān fèi,míng zhū bù bó pīng yǔ tíng。
我闻天衣最奇绝,万顷清凉扫烦热。wǒ wén tiān yī zuì qí jué,wàn qǐng qīng liáng sǎo fán rè。
持经夜半鸟鼠听,忽睹金仙起还灭。chí jīng yè bàn niǎo shǔ tīng,hū dǔ jīn xiān qǐ hái miè。
把茅从此成开山,法华妙果僧中贤。bǎ máo cóng cǐ chéng kāi shān,fǎ huá miào guǒ sēng zhōng xián。
当时十诏徵不起,神奇变化泥生莲。dāng shí shí zhào zhēng bù qǐ,shén qí biàn huà ní shēng lián。
山神谨护泥封诏,独有遗风传内教。shān shén jǐn hù ní fēng zhào,dú yǒu yí fēng chuán nèi jiào。
袈裟金缕照琉璃,时放祥光蔽云物。jiā shā jīn lǚ zhào liú lí,shí fàng xiáng guāng bì yún wù。
我来官守无时闲,著脚未历城南山。wǒ lái guān shǒu wú shí xián,zhù jiǎo wèi lì chéng nán shān。
区区俗眼空自翳,耿耿此意如循环。qū qū sú yǎn kōng zì yì,gěng gěng cǐ yì rú xún huán。
我心岂是真如石,惭愧新诗与推激。wǒ xīn qǐ shì zhēn rú shí,cán kuì xīn shī yǔ tuī jī。
自怜未到此山中,想见入山深未得。zì lián wèi dào cǐ shān zhōng,xiǎng jiàn rù shān shēn wèi dé。
要令攻俗如攻城,兹游约与秋风迎。yào lìng gōng sú rú gōng chéng,zī yóu yuē yǔ qiū fēng yíng。
吾曹岂办痴儿事,为君一醉南湖清。wú cáo qǐ bàn chī ér shì,wèi jūn yī zuì nán hú qīng。

朱东父作室

袁说友

贪夫筑室齐云湄,满溢既死不可持。tān fū zhù shì qí yún méi,mǎn yì jì sǐ bù kě chí。
佳哉高人世念薄,丈室缉缀如茧丝。jiā zāi gāo rén shì niàn báo,zhàng shì jī zhuì rú jiǎn sī。
门前流水照明月,门里有诗清更绝。mén qián liú shuǐ zhào míng yuè,mén lǐ yǒu shī qīng gèng jué。
汲泉欲漱齿怯寒,携杖先登腰易劣。jí quán yù shù chǐ qiè hán,xié zhàng xiān dēng yāo yì liè。
客不待速来往频,剥啄扣门有谁应。kè bù dài sù lái wǎng pín,bō zhuó kòu mén yǒu shuí yīng。
主人酌酒要客醉,坐客见花心自醒。zhǔ rén zhuó jiǔ yào kè zuì,zuò kè jiàn huā xīn zì xǐng。
长松古柏垂杨岸,为萁一亩酒无算。zhǎng sōng gǔ bǎi chuí yáng àn,wèi qí yī mǔ jiǔ wú suàn。
花开诗酒足逢迎,花谢蝶蜂漫零乱。huā kāi shī jiǔ zú féng yíng,huā xiè dié fēng màn líng luàn。
万物荣枯付达观,我欲从君着眼看。wàn wù róng kū fù dá guān,wǒ yù cóng jūn zhe yǎn kàn。
傥能剩扫床头金,笑彼人间痴死汉。tǎng néng shèng sǎo chuáng tóu jīn,xiào bǐ rén jiān chī sǐ hàn。

扬州堡寨

袁说友

西风一舸来扬州,疋马直上新城头。xī fēng yī gě lái yáng zhōu,pǐ mǎ zhí shàng xīn chéng tóu。
环城九里十六步,一一峭壁临深沟。huán chéng jiǔ lǐ shí liù bù,yī yī qiào bì lín shēn gōu。
俄焉唯喏两军士,众手指示陈其由。é yān wéi nuò liǎng jūn shì,zhòng shǒu zhǐ shì chén qí yóu。
扬鞭试问筑城意,曰堡曰寨何所谋。yáng biān shì wèn zhù chéng yì,yuē bǎo yuē zhài hé suǒ móu。
诵言长淮十六郡,天险地利兹其尤。sòng yán zhǎng huái shí liù jùn,tiān xiǎn dì lì zī qí yóu。
江横万里限南北,藉此屏翰屯咽喉。jiāng héng wàn lǐ xiàn nán běi,jí cǐ píng hàn tún yàn hóu。
向来强敌蹈此境,夜半一叱遭虔刘。xiàng lái qiáng dí dǎo cǐ jìng,yè bàn yī chì zāo qián liú。
平畴旷野不可限,一城未足防侵牟。píng chóu kuàng yě bù kě xiàn,yī chéng wèi zú fáng qīn móu。
高城西北古城后,因势决策成楚丘。gāo chéng xī běi gǔ chéng hòu,yīn shì jué cè chéng chǔ qiū。
四门大开楼橹备,中有万甲藏戈矛。sì mén dà kāi lóu lǔ bèi,zhōng yǒu wàn jiǎ cáng gē máo。
譬如一铠何足恃,被之重铠前无忧。pì rú yī kǎi hé zú shì,bèi zhī zhòng kǎi qián wú yōu。
乃知旧臣建议仅出此,我亦策马嗟去休。nǎi zhī jiù chén jiàn yì jǐn chū cǐ,wǒ yì cè mǎ jiē qù xiū。
不知城二势则一,添足画蛇真赘疣。bù zhī chéng èr shì zé yī,tiān zú huà shé zhēn zhuì yóu。
君不见紫岩先生昔经理,钓桥深堑先防秋。jūn bù jiàn zǐ yán xiān shēng xī jīng lǐ,diào qiáo shēn qiàn xiān fáng qiū。
当时方略岂不究,而使浪策为今羞。dāng shí fāng lüè qǐ bù jiū,ér shǐ làng cè wèi jīn xiū。
吁哉成事不复说,只恐说计无时酬。xū zāi chéng shì bù fù shuō,zhǐ kǒng shuō jì wú shí chóu。
书生衔命偶经履,一见敢谓可与不。shū shēng xián mìng ǒu jīng lǚ,yī jiàn gǎn wèi kě yǔ bù。
世间万事一笑里,轻帆送我催行舟。shì jiān wàn shì yī xiào lǐ,qīng fān sòng wǒ cuī xíng zhōu。

题陈日华二友堂

袁说友

书生作吏从朱墨,官事纷纷何日息。shū shēng zuò lì cóng zhū mò,guān shì fēn fēn hé rì xī。
不堪雁鹜对敲朴,宁解诗书伴松竹。bù kān yàn wù duì qiāo pǔ,níng jiě shī shū bàn sōng zhú。
太丘退食何萧然,笔研不落尘埃边。tài qiū tuì shí hé xiāo rán,bǐ yán bù luò chén āi biān。
前岁读书山水县,今年二友来通川。qián suì dú shū shān shuǐ xiàn,jīn nián èr yǒu lái tōng chuān。
料君捧诏还朝日,老盖寒梢应的皪。liào jūn pěng zhào hái cháo rì,lǎo gài hán shāo yīng de lì。
此时留与后人看,要使清风继前迹。cǐ shí liú yǔ hòu rén kàn,yào shǐ qīng fēng jì qián jì。

送陈景斋宰铅山

袁说友

我昔曾为江左国,剩说鹅湖今壮邑。wǒ xī céng wèi jiāng zuǒ guó,shèng shuō é hú jīn zhuàng yì。
频年官府苦催科,百里齐民犹珥笔。pín nián guān fǔ kǔ cuī kē,bǎi lǐ qí mín yóu ěr bǐ。
男儿遇事难是图,猛士缚兽须於菟。nán ér yù shì nán shì tú,měng shì fù shòu xū yú tú。
才高政不较难易,知公此去无趑趄。cái gāo zhèng bù jiào nán yì,zhī gōng cǐ qù wú zī jū。
嗟予仰韩如仰斗,公亦登门及予否。jiē yǔ yǎng hán rú yǎng dòu,gōng yì dēng mén jí yǔ fǒu。
为言饥饿六年中,两眼犹能记千首。wèi yán jī è liù nián zhōng,liǎng yǎn yóu néng jì qiān shǒu。

送周可大守通州

袁说友

丈夫忧国如忧身,疴痒疾痛均伤生。zhàng fū yōu guó rú yōu shēn,kē yǎng jí tòng jūn shāng shēng。
胸中百药寒凉明,有疾一试真权衡。xiōng zhōng bǎi yào hán liáng míng,yǒu jí yī shì zhēn quán héng。
我观周郎真豪英,落落磊磊通而清。wǒ guān zhōu láng zhēn háo yīng,luò luò lěi lěi tōng ér qīng。
少年志欲天下平,夜光无因匹夫惊。shǎo nián zhì yù tiān xià píng,yè guāng wú yīn pǐ fū jīng。
万卷堆胸兀相撑,尚论千载欣谈兵。wàn juǎn duī xiōng wù xiāng chēng,shàng lùn qiān zài xīn tán bīng。
不堪北首瞻神京,抵掌不平中屡鸣。bù kān běi shǒu zhān shén jīng,dǐ zhǎng bù píng zhōng lǚ míng。
老来符竹疏新荣,捧檄正须堪一行。lǎo lái fú zhú shū xīn róng,pěng xí zhèng xū kān yī xíng。
舌翻衮衮倾波瀛,察讥之说何铿鍧。shé fān gǔn gǔn qīng bō yíng,chá jī zhī shuō hé kēng hōng。
龙头悦怿意若迎,领略健论心为倾。lóng tóu yuè yì yì ruò yíng,lǐng lüè jiàn lùn xīn wèi qīng。
朱轓好去方北征,黄堂暇日烦经营。zhū fān hǎo qù fāng běi zhēng,huáng táng xiá rì fán jīng yíng。
老狐恋恋巢穴成,两雏竞斗夸纷争。lǎo hú liàn liàn cháo xué chéng,liǎng chú jìng dòu kuā fēn zhēng。
料公志略须纵横,边尘一洗诛长鲸。liào gōng zhì lüè xū zòng héng,biān chén yī xǐ zhū zhǎng jīng。
片言定可攻聊城,覆巢熏穴无馀氓。piàn yán dìng kě gōng liáo chéng,fù cháo xūn xué wú yú máng。
牢盆细务毋太萦,簿书期会毋留情。láo pén xì wù wú tài yíng,bù shū qī huì wú liú qíng。
只今了却功与名,大副昔年梁楚声。zhǐ jīn le què gōng yǔ míng,dà fù xī nián liáng chǔ shēng。
我来踪迹水上萍,与公相望几连甍。wǒ lái zōng jì shuǐ shàng píng,yǔ gōng xiāng wàng jǐ lián méng。
交情契合逾弟兄,颉颃上下相嘲评。jiāo qíng qì hé yú dì xiōng,jié háng shàng xià xiāng cháo píng。
有时立论披腹呈,彼此浩气俱峥嵘。yǒu shí lì lùn pī fù chéng,bǐ cǐ hào qì jù zhēng róng。
公今事业行轩轰,我怀礧磈方聋盲。gōng jīn shì yè xíng xuān hōng,wǒ huái léi wěi fāng lóng máng。
愿公不负忠与诚,归来阔步名公卿。yuàn gōng bù fù zhōng yǔ chéng,guī lái kuò bù míng gōng qīng。
愿我百念一羽轻,公乎访我惟岩耕。yuàn wǒ bǎi niàn yī yǔ qīng,gōng hū fǎng wǒ wéi yán gēng。

送王齐卿教授造朝

袁说友

江净孤月寒,山空野梅白。jiāng jìng gū yuè hán,shān kōng yě méi bái。
我是天涯人,却送东行客。wǒ shì tiān yá rén,què sòng dōng xíng kè。
送君直上蓬山首,莫忘西南困征取。sòng jūn zhí shàng péng shān shǒu,mò wàng xī nán kùn zhēng qǔ。
功名富贵不须多,只把诗书垂不朽。gōng míng fù guì bù xū duō,zhǐ bǎ shī shū chuí bù xiǔ。