古诗词

郭印

龙渊

郭印

修竹不知数,云藏小渭川。xiū zhú bù zhī shù,yún cáng xiǎo wèi chuān。
亭沼经营初,观者日骈阗。tíng zhǎo jīng yíng chū,guān zhě rì pián tián。
耆旧为我语,中有一龙渊。qí jiù wèi wǒ yǔ,zhōng yǒu yī lóng yuān。
时时见怪象,吐气如长烟。shí shí jiàn guài xiàng,tǔ qì rú zhǎng yān。
渔人或舣舟,樵牧不敢前。yú rén huò yǐ zhōu,qiáo mù bù gǎn qián。
兹实总角时,耳聆父老言。zī shí zǒng jiǎo shí,ěr líng fù lǎo yán。
相携示其处,止水涵青黫。xiāng xié shì qí chù,zhǐ shuǐ hán qīng yān。
沈沈不见底,似有蛟蛇蟠。shěn shěn bù jiàn dǐ,shì yǒu jiāo shé pán。
我时心语口,龙岂居其间。wǒ shí xīn yǔ kǒu,lóng qǐ jū qí jiān。
江湖非不广,而此栖蜿蜒。jiāng hú fēi bù guǎng,ér cǐ qī wān yán。
有无未可知,疑信空相传。yǒu wú wèi kě zhī,yí xìn kōng xiāng chuán。
皇天傥困汝,时至须腾骞。huáng tiān tǎng kùn rǔ,shí zhì xū téng qiān。
沧溟可以家,一徙窟宅悭。cāng míng kě yǐ jiā,yī xǐ kū zhái qiān。
变化作霖雨,涤荡骄阳愆。biàn huà zuò lín yǔ,dí dàng jiāo yáng qiān。

和元汝功江皋感怀

郭印

奸谀同一辙,举世谁与归。jiān yú tóng yī zhé,jǔ shì shuí yǔ guī。
溪山有佳趣,此乐知者稀。xī shān yǒu jiā qù,cǐ lè zhī zhě xī。
悠然远罾弋,鱼潜鸟高飞。yōu rán yuǎn zēng yì,yú qián niǎo gāo fēi。
不作无根云,苍狗变白衣。bù zuò wú gēn yún,cāng gǒu biàn bái yī。
使君见几早,万事已觉非。shǐ jūn jiàn jǐ zǎo,wàn shì yǐ jué fēi。
拿舟漾清波,策杖登高崎。ná zhōu yàng qīng bō,cè zhàng dēng gāo qí。
逍遥兴未已,烟霞收夕霏。xiāo yáo xīng wèi yǐ,yān xiá shōu xī fēi。
身从麋鹿游,心与尘垢违。shēn cóng mí lù yóu,xīn yǔ chén gòu wéi。
惜哉经纶手,把钓渭水湄。xī zāi jīng lún shǒu,bǎ diào wèi shuǐ méi。
冷眼笑纷纷,甘贻肉食讥。lěng yǎn xiào fēn fēn,gān yí ròu shí jī。
强敌犹张王,屠灭烦天威。qiáng dí yóu zhāng wáng,tú miè fán tiān wēi。
要取虞渊日,咸池浴明晖。yào qǔ yú yuān rì,xián chí yù míng huī。
愿君投缗竿,风云起苔矶。yuàn jūn tóu mín gān,fēng yún qǐ tái jī。
雍容坐帷幄,密勿旋枢机。yōng róng zuò wéi wò,mì wù xuán shū jī。
莫学西山卧,穷年空采薇。mò xué xī shān wò,qióng nián kōng cǎi wēi。

泛舟至临江院

郭印

清江借篙师,津流不须问。qīng jiāng jiè gāo shī,jīn liú bù xū wèn。
行行镜中天,水鸟嗔人近。xíng xíng jìng zhōng tiān,shuǐ niǎo chēn rén jìn。
绝岸得危亭,一目千里尽。jué àn dé wēi tíng,yī mù qiān lǐ jǐn。
山川草木妍,造物无少吝。shān chuān cǎo mù yán,zào wù wú shǎo lìn。
谁知天壤间,眇然一方寸。shuí zhī tiān rǎng jiān,miǎo rán yī fāng cùn。

十一月四日陪诸公游神泉南山院二十韵

郭印

官闲访招提,偶作南山游。guān xián fǎng zhāo tí,ǒu zuò nán shān yóu。
门前乔木阴,苍藤挂髯虬。mén qián qiáo mù yīn,cāng téng guà rán qiú。
野僧出迎我,貌古气且柔。yě sēng chū yíng wǒ,mào gǔ qì qiě róu。
相将入壶中,水竹净双眸。xiāng jiāng rù hú zhōng,shuǐ zhú jìng shuāng móu。
万竿团修翠,一溪皱横流。wàn gān tuán xiū cuì,yī xī zhòu héng liú。
长桥翼方沼,仿佛疑行舟。zhǎng qiáo yì fāng zhǎo,fǎng fú yí xíng zhōu。
角门通细路,崎岖上层丘。jiǎo mén tōng xì lù,qí qū shàng céng qiū。
树色老欲瞑,风声寒自飕。shù sè lǎo yù míng,fēng shēng hán zì sōu。
佛阁瞰澄碧,下有百丈湫。fú gé kàn chéng bì,xià yǒu bǎi zhàng jiǎo。
客言龙所邑,不受鱼与鳅。kè yán lóng suǒ yì,bù shòu yú yǔ qiū。
行行更小亭,罗坐得小休。xíng xíng gèng xiǎo tíng,luó zuò dé xiǎo xiū。
石罅流清泉,甘冷无与俦。shí xià liú qīng quán,gān lěng wú yǔ chóu。
濯足夫岂敢,洗耳良末由。zhuó zú fū qǐ gǎn,xǐ ěr liáng mò yóu。
自怜山中人,十载冠压头。zì lián shān zhōng rén,shí zài guān yā tóu。
公檄听奔走,端似置书邮。gōng xí tīng bēn zǒu,duān shì zhì shū yóu。
惟有烟霞疾,沈绵未肯瘳。wéi yǒu yān xiá jí,shěn mián wèi kěn chōu。
邂逅惬幽怀,落日尚迟留。xiè hòu qiè yōu huái,luò rì shàng chí liú。
五斗奚堪恋,十亩亦易求。wǔ dòu xī kān liàn,shí mǔ yì yì qiú。
要希陶渊明,投绂事农畴。yào xī táo yuān míng,tóu fú shì nóng chóu。
超然傲尘世,知命复何忧。chāo rán ào chén shì,zhī mìng fù hé yōu。

游杨村仁王院二十韵

郭印

山行不作懒,杖策穷幽邃。shān xíng bù zuò lǎn,zhàng cè qióng yōu suì。
崎岖十里馀,乃得桃源地。qí qū shí lǐ yú,nǎi dé táo yuán dì。
竹树蓊以鲜,峰峦秀而媚。zhú shù wěng yǐ xiān,fēng luán xiù ér mèi。
娇云弄奇姿,啼鸟含幽意。jiāo yún nòng qí zī,tí niǎo hán yōu yì。
周遭帷幄中,一带江流驶。zhōu zāo wéi wò zhōng,yī dài jiāng liú shǐ。
始知造物悭,异境亦所秘。shǐ zhī zào wù qiān,yì jìng yì suǒ mì。
行行松门深,钟磬出萧寺。xíng xíng sōng mén shēn,zhōng qìng chū xiāo sì。
残僧五六辈,相顾各猜异。cán sēng wǔ liù bèi,xiāng gù gè cāi yì。
须臾问讯通,颜色颇夷粹。xū yú wèn xùn tōng,yán sè pǒ yí cuì。
高堂清风多,起我无穷思。gāo táng qīng fēng duō,qǐ wǒ wú qióng sī。
提携更小庵,清绝非人世。tí xié gèng xiǎo ān,qīng jué fēi rén shì。
自怜学宦游,十载沉卑位。zì lián xué huàn yóu,shí zài chén bēi wèi。
功名与丘壑,两计皆未遂。gōng míng yǔ qiū hè,liǎng jì jiē wèi suì。
时变搅中肠,忧端丛千猬。shí biàn jiǎo zhōng cháng,yōu duān cóng qiān wèi。
岂如山间僧,了无秋毫累。qǐ rú shān jiān sēng,le wú qiū háo lèi。
一榻寄岩阿,烟霞为活讣。yī tà jì yán ā,yān xiá wèi huó fù。
脱身名利尘,洗耳市朝事。tuō shēn míng lì chén,xǐ ěr shì cháo shì。
兹游成邂逅,颇与宿心契。zī yóu chéng xiè hòu,pǒ yǔ sù xīn qì。
晚日下层巅,踌躇聊自慰。wǎn rì xià céng diān,chóu chú liáo zì wèi。
重来定何时,往往先梦寐。zhòng lái dìng hé shí,wǎng wǎng xiān mèng mèi。

普慈郡池板桥颓坏更为石桥

郭印

莲塘十亩方,中作长桥渡。lián táng shí mǔ fāng,zhōng zuò zhǎng qiáo dù。
荒荒岁月老,烈烈风雨蠹。huāng huāng suì yuè lǎo,liè liè fēng yǔ dù。
板面拆已穿,梁脊桡而腐。bǎn miàn chāi yǐ chuān,liáng jí ráo ér fǔ。
我来日曳杖,往往不能步。wǒ lái rì yè zhàng,wǎng wǎng bù néng bù。
平生历险危,所至靡惊惧。píng shēng lì xiǎn wēi,suǒ zhì mí jīng jù。
唯持忠信行,似有神物护。wéi chí zhōng xìn xíng,shì yǒu shén wù hù。
但忧强童子,失足或颠仆。dàn yōu qiáng tóng zi,shī zú huò diān pū。
乃伐南山石,甃成如砥路。nǎi fá nán shān shí,zhòu chéng rú dǐ lù。
曾微十日劳,遂享百年固。céng wēi shí rì láo,suì xiǎng bǎi nián gù。
怅昔用材力,其费一何巨。chàng xī yòng cái lì,qí fèi yī hé jù。
前人岂不思,袭旧终莽卤。qián rén qǐ bù sī,xí jiù zhōng mǎng lǔ。
作诗示儿曹,万事长要虑。zuò shī shì ér cáo,wàn shì zhǎng yào lǜ。

放步园林得俗字韵

郭印

林稀怨秋风,松柏未改绿。lín xī yuàn qiū fēng,sōng bǎi wèi gǎi lǜ。
偷闲挈杖来,小径缘诘曲。tōu xián qiè zhàng lái,xiǎo jìng yuán jí qū。
鸟鸣契深心,山色供遐瞩。niǎo míng qì shēn xīn,shān sè gōng xiá zhǔ。
欣然若有获,一荡尘襟俗。xīn rán ruò yǒu huò,yī dàng chén jīn sú。
平生本逸放,谁信简书束。píng shēng běn yì fàng,shuí xìn jiǎn shū shù。
失身名宦场,冠冕成桎梏。shī shēn míng huàn chǎng,guān miǎn chéng zhì gù。
老骥欲何之,盐车终局促。lǎo jì yù hé zhī,yán chē zhōng jú cù。
求仁又焉贪,知足乃不辱。qiú rén yòu yān tān,zhī zú nǎi bù rǔ。
纳纳乾坤大,胡为自蹐局。nà nà qián kūn dà,hú wèi zì jí jú。
归欤倘成赋,矫首云中鹄。guī yú tǎng chéng fù,jiǎo shǒu yún zhōng gǔ。

次韵仲明举西郊别墅

郭印

我闻修竹阴,清邃不受暑。wǒ wén xiū zhú yīn,qīng suì bù shòu shǔ。
安得十亩馀,其中创幽墅。ān dé shí mǔ yú,qí zhōng chuàng yōu shù。
日长惟鸟声,昼静无人语。rì zhǎng wéi niǎo shēng,zhòu jìng wú rén yǔ。
习习来微风,萧萧堕寒雨。xí xí lái wēi fēng,xiāo xiāo duò hán yǔ。
呼儿出柴扉,垂纶坐沙渚。hū ér chū chái fēi,chuí lún zuò shā zhǔ。
斯志久未遂,世路今弥阻。sī zhì jiǔ wèi suì,shì lù jīn mí zǔ。
新诗何起予,风味胜清醑。xīn shī hé qǐ yǔ,fēng wèi shèng qīng xǔ。
自怜拘一官,隐逸愧前古。zì lián jū yī guān,yǐn yì kuì qián gǔ。
好梦只林泉,羁踪犹粪土。hǎo mèng zhǐ lín quán,jī zōng yóu fèn tǔ。
岂能学贪夫,忘身徇圭组。qǐ néng xué tān fū,wàng shēn xùn guī zǔ。

前十三章

郭印

纷纷世间法,失得随所寓。fēn fēn shì jiān fǎ,shī dé suí suǒ yù。
有心不吾来,无以不吾拒。yǒu xīn bù wú lái,wú yǐ bù wú jù。
敝帚贵千金,穷阎封万户。bì zhǒu guì qiān jīn,qióng yán fēng wàn hù。
成理先默定,畴能测其故。chéng lǐ xiān mò dìng,chóu néng cè qí gù。
我生麋鹿姿,林壑所忻慕。wǒ shēng mí lù zī,lín hè suǒ xīn mù。
抗志老渊明,早卜柴桑住。kàng zhì lǎo yuān míng,zǎo bo chái sāng zhù。
蓬门直清江,傍有万竹坞。péng mén zhí qīng jiāng,bàng yǒu wàn zhú wù。
捐金买寻丈,地主牢不许。juān jīn mǎi xún zhàng,dì zhǔ láo bù xǔ。
往来二十秋,垂涎焦肺腑。wǎng lái èr shí qiū,chuí xián jiāo fèi fǔ。
谁欤诱其衷,百亩倏见予。shuí yú yòu qí zhōng,bǎi mǔ shū jiàn yǔ。
云栖渺空明,似有神物护。yún qī miǎo kōng míng,shì yǒu shén wù hù。
入林两腋风,步武觉轻举。rù lín liǎng yè fēng,bù wǔ jué qīng jǔ。
三径手自开,一一通幽处。sān jìng shǒu zì kāi,yī yī tōng yōu chù。
取胜著新亭,揭名非苟取。qǔ shèng zhù xīn tíng,jiē míng fēi gǒu qǔ。
遐光远山入,静听珍禽语。xiá guāng yuǎn shān rù,jìng tīng zhēn qín yǔ。
园花四时春,岸木千年古。yuán huā sì shí chūn,àn mù qiān nián gǔ。
昔也荆榛场,今焉琼玉府。xī yě jīng zhēn chǎng,jīn yān qióng yù fǔ。
清境世所无,金谷谁比数。qīng jìng shì suǒ wú,jīn gǔ shuí bǐ shù。
再拜天之赐,从兹谢簪组。zài bài tiān zhī cì,cóng zī xiè zān zǔ。
名宦空疲人,视此真粪土。míng huàn kōng pí rén,shì cǐ zhēn fèn tǔ。

治园

郭印

故园别日久,归来三径荒。gù yuán bié rì jiǔ,guī lái sān jìng huāng。
丛竹坏新壁,枯荷掩幽塘。cóng zhú huài xīn bì,kū hé yǎn yōu táng。
满地叶狼籍,草木为不芳。mǎn dì yè láng jí,cǎo mù wèi bù fāng。
儿童力并除,百卉俨成行。ér tóng lì bìng chú,bǎi huì yǎn chéng xíng。
遥岑出葱菁,清波皱沧浪。yáo cén chū cōng jīng,qīng bō zhòu cāng làng。
一朝旧观还,林壑愈争光。yī cháo jiù guān hái,lín hè yù zhēng guāng。

扫径

郭印

阴森百亩林,所向无不好。yīn sēn bǎi mǔ lín,suǒ xiàng wú bù hǎo。
俗客岂曾来,幽处通蓬岛。sú kè qǐ céng lái,yōu chù tōng péng dǎo。
一色尽琅玕,坚润真可宝。yī sè jǐn láng gān,jiān rùn zhēn kě bǎo。
天风时脱叶,满径堆残槁。tiān fēng shí tuō yè,mǎn jìng duī cán gǎo。
适然宾客至,课奴先痛扫。shì rán bīn kè zhì,kè nú xiān tòng sǎo。
要使吾心净,置之勿复道。yào shǐ wú xīn jìng,zhì zhī wù fù dào。

留客

郭印

田庐欠过从,每与樵渔伍。tián lú qiàn guò cóng,měi yǔ qiáo yú wǔ。
胸中抱郁郁,舌在不能吐。xiōng zhōng bào yù yù,shé zài bù néng tǔ。
佳客忽顾我,苦留终日语。jiā kè hū gù wǒ,kǔ liú zhōng rì yǔ。
林间喜徜徉,纵舌评今古。lín jiān xǐ cháng yáng,zòng shé píng jīn gǔ。
所具只村醪,水竹当笾俎。suǒ jù zhǐ cūn láo,shuǐ zhú dāng biān zǔ。
临去约重来,一笑便相许。lín qù yuē zhòng lái,yī xiào biàn xiāng xǔ。

负暄

郭印

儒生习气深,寒陋浑未除。rú shēng xí qì shēn,hán lòu hún wèi chú。
茅檐负晨曦,暖入四体舒。máo yán fù chén xī,nuǎn rù sì tǐ shū。
怡然得真趣,自谓世所无。yí rán dé zhēn qù,zì wèi shì suǒ wú。
不知华屋下,绣茵围红炉。bù zhī huá wū xià,xiù yīn wéi hóng lú。
风霜搅乾坤,冻死盈路隅。fēng shuāng jiǎo qián kūn,dòng sǐ yíng lù yú。
无计凌空去,云间留日车。wú jì líng kōng qù,yún jiān liú rì chē。

临流

郭印

长江一镜净,岂但烛须眉。zhǎng jiāng yī jìng jìng,qǐ dàn zhú xū méi。
清光莹我心,双鬓任如丝。qīng guāng yíng wǒ xīn,shuāng bìn rèn rú sī。
鸥鹭近人来,游鱼亦可窥。ōu lù jìn rén lái,yóu yú yì kě kuī。
不把尘缨濯,身世两相遗。bù bǎ chén yīng zhuó,shēn shì liǎng xiāng yí。
好观东去浪,昼夜无休时。hǎo guān dōng qù làng,zhòu yè wú xiū shí。
学道正如此,到海以为期。xué dào zhèng rú cǐ,dào hǎi yǐ wèi qī。

闲中真乐

郭印

人间富与贵,孰不羡王侯。rén jiān fù yǔ guì,shú bù xiàn wáng hóu。
静边细一观,何其劳且忧。jìng biān xì yī guān,hé qí láo qiě yōu。
去来风中云,出没水上沤。qù lái fēng zhōng yún,chū méi shuǐ shàng ōu。
推迁无定在,秋毫非我谋。tuī qiān wú dìng zài,qiū háo fēi wǒ móu。
既仕知此理,官衢屡回头。jì shì zhī cǐ lǐ,guān qú lǚ huí tóu。
今也衡门下,卧起得自由。jīn yě héng mén xià,wò qǐ dé zì yóu。
随流任纵横,飘如不系舟。suí liú rèn zòng héng,piāo rú bù xì zhōu。
触处尽禅悦,俗乐宁可侔。chù chù jǐn chán yuè,sú lè níng kě móu。
死生夜旦耳,吾心有天游。sǐ shēng yè dàn ěr,wú xīn yǒu tiān yóu。
肯学痴狂子,盖棺事始休。kěn xué chī kuáng zi,gài guān shì shǐ xiū。

闲中打睡

郭印

永日无一事,何妨白昼眠。yǒng rì wú yī shì,hé fáng bái zhòu mián。
是中有佳处,心形每自便。shì zhōng yǒu jiā chù,xīn xíng měi zì biàn。
六用不能行,根尘都弃捐。liù yòng bù néng xíng,gēn chén dōu qì juān。
非醉亦非迷,神守得安全。fēi zuì yì fēi mí,shén shǒu dé ān quán。
古人曷诃责,盖欲绳其愆。gǔ rén hé hē zé,gài yù shéng qí qiān。
粪墙斥宰予,便腹嘲孝先。fèn qiáng chì zǎi yǔ,biàn fù cháo xiào xiān。
我则异于是,一息养绵绵。wǒ zé yì yú shì,yī xī yǎng mián mián。
魂梦既已无,中扃绝万缘。hún mèng jì yǐ wú,zhōng jiōng jué wàn yuán。
不游华胥国,真乐侔乎天。bù yóu huá xū guó,zhēn lè móu hū tiān。
要学希夷子,且作地行仙。yào xué xī yí zi,qiě zuò dì xíng xiān。

夜坐

郭印

永夜不可寐,霜风悽北窗。yǒng yè bù kě mèi,shuāng fēng qī běi chuāng。
一室何所有,书帙对寒釭。yī shì hé suǒ yǒu,shū zhì duì hán gāng。
当今苦乏才,九鼎从敌扛。dāng jīn kǔ fá cái,jiǔ dǐng cóng dí káng。
翠华尘屡蒙,南北分大江。cuì huá chén lǚ méng,nán běi fēn dà jiāng。
有酒强排遣,饮湿难空缸。yǒu jiǔ qiáng pái qiǎn,yǐn shī nán kōng gāng。
孙膑不再生,畴能死穷庞。sūn bìn bù zài shēng,chóu néng sǐ qióng páng。
肉食无远谋,狐裘正茸尨。ròu shí wú yuǎn móu,hú qiú zhèng rōng máng。
我欲叩阊阖,钟以寸筳撞。wǒ yù kòu chāng hé,zhōng yǐ cùn tíng zhuàng。
理乱非吾事,忧心如是降。lǐ luàn fēi wú shì,yōu xīn rú shì jiàng。
宴坐鸣天鼓,和声听逢逢。yàn zuò míng tiān gǔ,hé shēng tīng féng féng。

感怀

郭印

冬仲阴气骄,微阳尚潜伏。dōng zhòng yīn qì jiāo,wēi yáng shàng qián fú。
草木惨无容,霜威日夜酷。cǎo mù cǎn wú róng,shuāng wēi rì yè kù。
君子览时运,悠然守幽独。jūn zi lǎn shí yùn,yōu rán shǒu yōu dú。
吹律者何人,微暖还燕谷。chuī lǜ zhě hé rén,wēi nuǎn hái yàn gǔ。
玉衡无淹次,天道旋反复。yù héng wú yān cì,tiān dào xuán fǎn fù。
低回伫春风,求友升乔木。dī huí zhù chūn fēng,qiú yǒu shēng qiáo mù。

又用前韵

郭印

道人息以踵,气马自调伏。dào rén xī yǐ zhǒng,qì mǎ zì diào fú。
神炉造化驰,不畏寒暑酷。shén lú zào huà chí,bù wèi hán shǔ kù。
虽同一世尘,超然立于独。suī tóng yī shì chén,chāo rán lì yú dú。
飞泉上昆山,赫日升旸谷。fēi quán shàng kūn shān,hè rì shēng yáng gǔ。
我今涉津涯,宴坐成休复。wǒ jīn shè jīn yá,yàn zuò chéng xiū fù。
不材终天年,庶比山中木。bù cái zhōng tiān nián,shù bǐ shān zhōng mù。

次韵宋南伯感怀三首

郭印

青山含远意,白云弄奇姿。qīng shān hán yuǎn yì,bái yún nòng qí zī。
唤客早归来,一洗尘土衣。huàn kè zǎo guī lái,yī xǐ chén tǔ yī。
岩壑定谁伍,泉清竹漪漪。yán hè dìng shuí wǔ,quán qīng zhú yī yī。
危邦固难入,贤哲多遁肥。wēi bāng gù nán rù,xián zhé duō dùn féi。