古诗词

郭印

和许守丰年行

郭印

园林摇落露寒梢,秋成穰穰弥四郊。yuán lín yáo luò lù hán shāo,qiū chéng ráng ráng mí sì jiāo。
千里播种无不毛,妻儿温饱忘啼号。qiān lǐ bō zhǒng wú bù máo,qī ér wēn bǎo wàng tí hào。
馀粒施及禽与猱,有田宁复弃而逃。yú lì shī jí qín yǔ náo,yǒu tián níng fù qì ér táo。
太守牧民如牧马,宣化承流王泽下。tài shǒu mù mín rú mù mǎ,xuān huà chéng liú wáng zé xià。
欲希禹稷事躬稼,垦亩劝耕谩隙罅。yù xī yǔ jì shì gōng jià,kěn mǔ quàn gēng mán xì xià。
召杜龚黄乃其亚,黄云泱漭覆原野。zhào dù gōng huáng nǎi qí yà,huáng yún yāng mǎng fù yuán yě。
乐尔丰年醉琼斝,古邛旧敝人人说。lè ěr fēng nián zuì qióng jiǎ,gǔ qióng jiù bì rén rén shuō。
久困征诛心已折,析家荡产纷更迭。jiǔ kùn zhēng zhū xīn yǐ zhé,xī jiā dàng chǎn fēn gèng dié。
身罹罪罟无从雪,漫道当时富盐铁。shēn lí zuì gǔ wú cóng xuě,màn dào dāng shí fù yán tiě。
汉志食货忍重阅,嗟我妇子难全活。hàn zhì shí huò rěn zhòng yuè,jiē wǒ fù zi nán quán huó。
今年谁料胜常年,入绢得盐偿本钱。jīn nián shuí liào shèng cháng nián,rù juàn dé yán cháng běn qián。
里绝追呼俗自便,闭门稚耋得安眼。lǐ jué zhuī hū sú zì biàn,bì mén zhì dié dé ān yǎn。
十日一风五日雨,邻村稽首羡兹土。shí rì yī fēng wǔ rì yǔ,lín cūn jī shǒu xiàn zī tǔ。
白头半刺才窳苦,赖此贤侯百废举。bái tóu bàn cì cái yǔ kǔ,lài cǐ xián hóu bǎi fèi jǔ。
空庭吏散鸟驯除,谣闻击壤同康衢。kōng tíng lì sàn niǎo xùn chú,yáo wén jī rǎng tóng kāng qú。
侯于公卿地有馀,利泽行推遍海隅。hóu yú gōng qīng dì yǒu yú,lì zé xíng tuī biàn hǎi yú。
呜呼利泽行推遍海隅,坐使斯民愁叹为嬉娱。wū hū lì zé xíng tuī biàn hǎi yú,zuò shǐ sī mín chóu tàn wèi xī yú。

和晁子西铃属劝农长篇

郭印

使君诚意与天开,呼吸之间为云雷。shǐ jūn chéng yì yǔ tiān kāi,hū xī zhī jiān wèi yún léi。
一朝命驾出郊次,远近争看髦节来。yī cháo mìng jià chū jiāo cì,yuǎn jìn zhēng kàn máo jié lái。
道边草木尽翔舞,巴峡迩来和气聚。dào biān cǎo mù jǐn xiáng wǔ,bā xiá ěr lái hé qì jù。
只从精祷召神灵,五日一风十日雨。zhǐ cóng jīng dǎo zhào shén líng,wǔ rì yī fēng shí rì yǔ。
不有前时愁叹声,千里相闻鸡犬鸣。bù yǒu qián shí chóu tàn shēng,qiān lǐ xiāng wén jī quǎn míng。
荷锄执耒举家出,原野处处催深耕。hé chú zhí lěi jǔ jiā chū,yuán yě chù chù cuī shēn gēng。
闻说朱轓阅田圃,老稚提携纷笑语。wén shuō zhū fān yuè tián pǔ,lǎo zhì tí xié fēn xiào yǔ。
当时惰游今力穑,肯播肯菑勤子父。dāng shí duò yóu jīn lì sè,kěn bō kěn zāi qín zi fù。
朝廷睿泽浸华夷,良牧承流上所知。cháo tíng ruì zé jìn huá yí,liáng mù chéng liú shàng suǒ zhī。
我欲濡毫颂公德,自惭芜累不成诗。wǒ yù rú háo sòng gōng dé,zì cán wú lèi bù chéng shī。

故人蒲朝达沿檄道经广汉留连累日作诗为别

郭印

忆初鼓箧虞庠日,识面乃喜文章伯。yì chū gǔ qiè yú xiáng rì,shí miàn nǎi xǐ wén zhāng bó。
游从不觉化芝兰,交契悬知定金石。yóu cóng bù jué huà zhī lán,jiāo qì xuán zhī dìng jīn shí。
萧条离绪十秋风,天涯等是飘零客。xiāo tiáo lí xù shí qiū fēng,tiān yá děng shì piāo líng kè。
双鳞不到雁无来,月照庭空心若失。shuāng lín bù dào yàn wú lái,yuè zhào tíng kōng xīn ruò shī。
岂期此地忽相逢,津津喜气眉间溢。qǐ qī cǐ dì hū xiāng féng,jīn jīn xǐ qì méi jiān yì。
口谈诗书尚细事,满腹包罗济时术。kǒu tán shī shū shàng xì shì,mǎn fù bāo luó jì shí shù。
辕驹局促思千里,笯凤葳甤空六翮。yuán jū jú cù sī qiān lǐ,nú fèng wēi ruí kōng liù hé。
升沉世态且勿论,执手临风长太息。shēng chén shì tài qiě wù lùn,zhí shǒu lín fēng zhǎng tài xī。
君今清名塞宇宙,指日云霄看腾轶。jūn jīn qīng míng sāi yǔ zhòu,zhǐ rì yún xiāo kàn téng yì。
平居谠议或可施,肯效无功饕禄秩。píng jū dǎng yì huò kě shī,kěn xiào wú gōng tāo lù zhì。

别宇文季蒙

郭印

调羹休羡最南枝,国香继踵开酴醾。diào gēng xiū xiàn zuì nán zhī,guó xiāng jì zhǒng kāi tú mí。
先容岂藉早梅力,到了自结东君知。xiān róng qǐ jí zǎo méi lì,dào le zì jié dōng jūn zhī。
孤芳缭绕春虽晚,典型题在黄金盏。gū fāng liáo rào chūn suī wǎn,diǎn xíng tí zài huáng jīn zhǎn。
一家风骨端不凡,故使天公独青眼。yī jiā fēng gǔ duān bù fán,gù shǐ tiān gōng dú qīng yǎn。
中兴英主方急贤,屡辞温诏挽不前。zhōng xīng yīng zhǔ fāng jí xián,lǚ cí wēn zhào wǎn bù qián。
平生忠赤照肝胆,危论鲠谔能回天。píng shēng zhōng chì zhào gān dǎn,wēi lùn gěng è néng huí tiān。
左蜀分符尚馀略,浙路霜台亦轻著。zuǒ shǔ fēn fú shàng yú lüè,zhè lù shuāng tái yì qīng zhù。
朝廷鼎鼐席尚虚,君家况是个中脚。cháo tíng dǐng nài xí shàng xū,jūn jiā kuàng shì gè zhōng jiǎo。
寒儒筦库埋晨昏,欲排阊阖嗟无门。hán rú guǎn kù mái chén hūn,yù pái chāng hé jiē wú mén。
洗眼江淮看腾踏,妖气一扫清乾坤。xǐ yǎn jiāng huái kàn téng tà,yāo qì yī sǎo qīng qián kūn。

送李去病赴召

郭印

五岳四渎今异方,东西南北衣冠乡。wǔ yuè sì dú jīn yì fāng,dōng xī nán běi yī guān xiāng。
巽维久挽六龙驾,江浙人物无遁藏。xùn wéi jiǔ wǎn liù lóng jià,jiāng zhè rén wù wú dùn cáng。
参井之区最遐僻,步武难依日月光。cān jǐng zhī qū zuì xiá pì,bù wǔ nán yī rì yuè guāng。
吾皇侧席伫贤俊,紫泥屡下勤搜扬。wú huáng cè xí zhù xián jùn,zǐ ní lǚ xià qín sōu yáng。
蜀士肯来天颜喜,一一引对罗周行。shǔ shì kěn lái tiān yán xǐ,yī yī yǐn duì luó zhōu xíng。
鸟群鸾凤夐超诣,台阁禁从森翱翔。niǎo qún luán fèng xiòng chāo yì,tái gé jìn cóng sēn áo xiáng。
君今再召歘幡改,爱主忧民心未忘。jūn jīn zài zhào chuā fān gǎi,ài zhǔ yōu mín xīn wèi wàng。
波澜浩荡江湖阔,忠信唯将一苇航。bō lán hào dàng jiāng hú kuò,zhōng xìn wéi jiāng yī wěi háng。
十年世故已熟讲,不到帝所难铺张。shí nián shì gù yǐ shú jiǎng,bù dào dì suǒ nán pù zhāng。
当今国病入骨髓,愿君审处囊中方。dāng jīn guó bìng rù gǔ suǐ,yuàn jūn shěn chù náng zhōng fāng。
参苓芝术固美矣,瞑眩之药方为良。cān líng zhī shù gù měi yǐ,míng xuàn zhī yào fāng wèi liáng。
扁鹊名世解说死,华佗活人须浣肠。biǎn què míng shì jiě shuō sǐ,huá tuó huó rén xū huàn cháng。
君其持此拯危急,袪除痼疾针膏肓。jūn qí chí cǐ zhěng wēi jí,qū chú gù jí zhēn gāo huāng。
一身安荣岂足道,要与四海同康强。yī shēn ān róng qǐ zú dào,yào yǔ sì hǎi tóng kāng qiáng。

送杜安行东上

郭印

忆初谋食广汉城,同时偶得三益友。yì chū móu shí guǎng hàn chéng,tóng shí ǒu dé sān yì yǒu。
心将金石许平生,但笑纷纷翻覆手。xīn jiāng jīn shí xǔ píng shēng,dàn xiào fēn fēn fān fù shǒu。
人言兄弟性稍异,朝暮追随只诗酒。rén yán xiōng dì xìng shāo yì,cháo mù zhuī suí zhǐ shī jiǔ。
而今星散各参辰,空馀孤月照窗牖。ér jīn xīng sàn gè cān chén,kōng yú gū yuè zhào chuāng yǒu。
少城咫尺有张侯,素书频得问安否。shǎo chéng zhǐ chǐ yǒu zhāng hóu,sù shū pín dé wèn ān fǒu。
蒲节三月不厮见,梦绕锦屏山下走。pú jié sān yuè bù sī jiàn,mèng rào jǐn píng shān xià zǒu。
更怜吾子别经年,幽怀郁郁无由剖。gèng lián wú zi bié jīng nián,yōu huái yù yù wú yóu pōu。
况兹来书又东去,万里严风吹马首。kuàng zī lái shū yòu dōng qù,wàn lǐ yán fēng chuī mǎ shǒu。
朝廷多事正求言,自负应云舌在口。cháo tíng duō shì zhèng qiú yán,zì fù yīng yún shé zài kǒu。
力陈时策瘳邦国,肯与寒儒较先后。lì chén shí cè chōu bāng guó,kěn yǔ hán rú jiào xiān hòu。
男儿立志岂寻常,要使高名齐北斗。nán ér lì zhì qǐ xún cháng,yào shǐ gāo míng qí běi dòu。
一科一第奚足道,富贵浮云非我有。yī kē yī dì xī zú dào,fù guì fú yún fēi wǒ yǒu。

送王吉先兄弟赴试

郭印

我闻乃翁学汪洋,曾游桂窟攀天香。wǒ wén nǎi wēng xué wāng yáng,céng yóu guì kū pān tiān xiāng。
青袍蓝缕穷益刚,更无黄金遗诸郎。qīng páo lán lǚ qióng yì gāng,gèng wú huáng jīn yí zhū láng。
大儿气质和而庄,腹有诗书言有章。dà ér qì zhì hé ér zhuāng,fù yǒu shī shū yán yǒu zhāng。
仲子标姿何昂昂,颇闻论议生锋铓。zhòng zi biāo zī hé áng áng,pǒ wén lùn yì shēng fēng máng。
两君游戏翰墨场,乘风鼓翻相翱翔。liǎng jūn yóu xì hàn mò chǎng,chéng fēng gǔ fān xiāng áo xiáng。
飞上天庭仍引吭,俯视诸子如蜩螗。fēi shàng tiān tíng réng yǐn kēng,fǔ shì zhū zi rú tiáo táng。
□华煜煜春扬芳,绾绶归来慰北堂,坐令门地增辉光。huá yù yù chūn yáng fāng,wǎn shòu guī lái wèi běi táng,zuò lìng mén dì zēng huī guāng。

送莫少虚赴省试

郭印

莫君江南佳公子,才华秀拔春兰馥。mò jūn jiāng nán jiā gōng zi,cái huá xiù bá chūn lán fù。
少年意气壮虹霓,豪迈不入时人目。shǎo nián yì qì zhuàng hóng ní,háo mài bù rù shí rén mù。
酒量逡巡百盏空,诗锋顷刻千毫秃。jiǔ liàng qūn xún bǎi zhǎn kōng,shī fēng qǐng kè qiān háo tū。
我从识面已忻慕,每恨往还心未熟。wǒ cóng shí miàn yǐ xīn mù,měi hèn wǎng hái xīn wèi shú。
官同古雒岂偶然,一见相忘倒胸腹。guān tóng gǔ luò qǐ ǒu rán,yī jiàn xiāng wàng dào xiōng fù。
谈道论文俱入妙,夜阑烛短频更仆。tán dào lùn wén jù rù miào,yè lán zhú duǎn pín gèng pū。
圣处玄微得我疑,君独心通如破竹。shèng chù xuán wēi dé wǒ yí,jūn dú xīn tōng rú pò zhú。
要将土苴活邦家,条上封章抵车轴。yào jiāng tǔ jū huó bāng jiā,tiáo shàng fēng zhāng dǐ chē zhóu。
嘉谋谠议期见用,不学贾生空痛哭。jiā móu dǎng yì qī jiàn yòng,bù xué jiǎ shēng kōng tòng kū。
行行提笔战春闱,箧中尚有三千牍。xíng xíng tí bǐ zhàn chūn wéi,qiè zhōng shàng yǒu sān qiān dú。
科名唾手真馀事,力转天回乃民福。kē míng tuò shǒu zhēn yú shì,lì zhuǎn tiān huí nǎi mín fú。
当今公道青云平,忍埋光采甘沈陆。dāng jīn gōng dào qīng yún píng,rěn mái guāng cǎi gān shěn lù。
欲随君往路无繇,只欠双翰来插肉。yù suí jūn wǎng lù wú yáo,zhǐ qiàn shuāng hàn lái chā ròu。
殷勤别酒休辞醉,马已就衔车已輹。yīn qín bié jiǔ xiū cí zuì,mǎ yǐ jiù xián chē yǐ fù。
蜀山崎岖秦甸寒,屈指深冬到辇毂。shǔ shān qí qū qín diān hán,qū zhǐ shēn dōng dào niǎn gǔ。
焚舟计决携家去,努力加餐此为祝。fén zhōu jì jué xié jiā qù,nǔ lì jiā cān cǐ wèi zhù。

当可以邑士将赴类试作诗饥之因效其体

郭印

丹山采凤群鸣集,云外舒张览辉翼。dān shān cǎi fèng qún míng jí,yún wài shū zhāng lǎn huī yì。
锦屏相望不千里,音中箫韶有人识。jǐn píng xiāng wàng bù qiān lǐ,yīn zhōng xiāo sháo yǒu rén shí。
朝家选举专一科,翰墨之工拔士多。cháo jiā xuǎn jǔ zhuān yī kē,hàn mò zhī gōng bá shì duō。
好将笔力觑天巧,斡旋正气回狂波。hǎo jiāng bǐ lì qù tiān qiǎo,wò xuán zhèng qì huí kuáng bō。
鲸鲵未剪龙移宅,吾皇饥渴人材得。jīng ní wèi jiǎn lóng yí zhái,wú huáng jī kě rén cái dé。
雕虫小技何足论,要吐胸中济时策。diāo chóng xiǎo jì hé zú lùn,yào tǔ xiōng zhōng jì shí cè。
吴山辽邈天门高,尺纸输忠气自豪。wú shān liáo miǎo tiān mén gāo,chǐ zhǐ shū zhōng qì zì háo。
程文奏御宸心悦,青紫纷纷换白袍。chéng wén zòu yù chén xīn yuè,qīng zǐ fēn fēn huàn bái páo。

陪程元诏文彧李久善游汉州天宁元诏有诗见遗次韵答之

郭印

四海岂无兄弟亲,气合行须同父母。sì hǎi qǐ wú xiōng dì qīn,qì hé xíng xū tóng fù mǔ。
相逢坐语忽移时,不觉朝餐辄过午。xiāng féng zuò yǔ hū yí shí,bù jué cháo cān zhé guò wǔ。
品评人物妙雌黄,议论邦家入覼缕。pǐn píng rén wù miào cí huáng,yì lùn bāng jiā rù luó lǚ。
危言齰舌久自吞,幽愤填膺欣欲吐。wēi yán zé shé jiǔ zì tūn,yōu fèn tián yīng xīn yù tǔ。
字字珠玑落齿牙,篇篇锦绣裁胸腑。zì zì zhū jī luò chǐ yá,piān piān jǐn xiù cái xiōng fǔ。
已惊大敌森戈矛,端笑羸师卧旗鼓。yǐ jīng dà dí sēn gē máo,duān xiào léi shī wò qí gǔ。
怜君风韵过诸王,顾我才情非小杜。lián jūn fēng yùn guò zhū wáng,gù wǒ cái qíng fēi xiǎo dù。
何当再访南归僧,不耻更问西来祖。hé dāng zài fǎng nán guī sēng,bù chǐ gèng wèn xī lái zǔ。
欲登塔级挽晴云,更试茶瓯泼新乳。yù dēng tǎ jí wǎn qíng yún,gèng shì chá ōu pō xīn rǔ。
平生识面有千百,屈指论心无四五。píng shēng shí miàn yǒu qiān bǎi,qū zhǐ lùn xīn wú sì wǔ。
偶然流水遇知音,为抱焦桐弄宫羽。ǒu rán liú shuǐ yù zhī yīn,wèi bào jiāo tóng nòng gōng yǔ。

感时一首再用前韵呈元诏久善文彧

郭印

我伤天缺无人补,四海婴儿失其母。wǒ shāng tiān quē wú rén bǔ,sì hǎi yīng ér shī qí mǔ。
北人跃马渡黄河,请和使者空旁午。běi rén yuè mǎ dù huáng hé,qǐng hé shǐ zhě kōng páng wǔ。
二君北去宗族从,国祚千钧垂一缕。èr jūn běi qù zōng zú cóng,guó zuò qiān jūn chuí yī lǚ。
天心保赵有真孤,重云翳日今复吐。tiān xīn bǎo zhào yǒu zhēn gū,zhòng yún yì rì jīn fù tǔ。
万姓讴歌子启贤,沈痛脱然离肺腑。wàn xìng ōu gē zi qǐ xián,shěn tòng tuō rán lí fèi fǔ。
闻招贤士筑层台,更纳直言悬谏鼓。wén zhāo xián shì zhù céng tái,gèng nà zhí yán xuán jiàn gǔ。
弥缝辅赞要真儒,相国岂无房与杜。mí fèng fǔ zàn yào zhēn rú,xiāng guó qǐ wú fáng yǔ dù。
中兴之主信非常,睿武英明如太祖。zhōng xīng zhī zhǔ xìn fēi cháng,ruì wǔ yīng míng rú tài zǔ。
巍巍虞舜有重瞳,穆穆文王生四乳。wēi wēi yú shùn yǒu zhòng tóng,mù mù wén wáng shēng sì rǔ。
銮舆若返天下安,未说登三并咸五。luán yú ruò fǎn tiān xià ān,wèi shuō dēng sān bìng xián wǔ。
咄嗟庙堂不须忧,行看两陛舞干羽。duō jiē miào táng bù xū yōu,xíng kàn liǎng bì wǔ gàn yǔ。

次韵李智渊暮行湖上

郭印

晚凉曳杖寻幽绝,怪树相逢如磬折。wǎn liáng yè zhàng xún yōu jué,guài shù xiāng féng rú qìng zhé。
萦纡小径浑路迷,突兀高亭补林阙。yíng yū xiǎo jìng hún lù mí,tū wù gāo tíng bǔ lín quē。
袭人暗递竹间风,延客长明波底月。xí rén àn dì zhú jiān fēng,yán kè zhǎng míng bō dǐ yuè。
游鱼适性频往来,归鸟呼雏弄清越。yóu yú shì xìng pín wǎng lái,guī niǎo hū chú nòng qīng yuè。
避炎终夕见天真,脱巾露顶脚不袜。bì yán zhōng xī jiàn tiān zhēn,tuō jīn lù dǐng jiǎo bù wà。

和元汝功江楼待月

郭印

危楼百尺闲临水,玉宇无云天万里。wēi lóu bǎi chǐ xián lín shuǐ,yù yǔ wú yún tiān wàn lǐ。
悠悠山月涌晴空,举头拭目增欢喜。yōu yōu shān yuè yǒng qíng kōng,jǔ tóu shì mù zēng huān xǐ。
鱼龙何处深避藏,影落澄江清彻底。yú lóng hé chù shēn bì cáng,yǐng luò chéng jiāng qīng chè dǐ。
欲揖嫦娥上广寒,古来遭遇应无几。yù yī cháng é shàng guǎng hán,gǔ lái zāo yù yīng wú jǐ。
吾心空洞与物齐,视我如人人如豕。wú xīn kōng dòng yǔ wù qí,shì wǒ rú rén rén rú shǐ。
那堪河岳尽播迁,富贵功名心已死。nà kān hé yuè jǐn bō qiān,fù guì gōng míng xīn yǐ sǐ。
世衰俗薄异炎凉,只有高人兴味长。shì shuāi sú báo yì yán liáng,zhǐ yǒu gāo rén xīng wèi zhǎng。
此时此乐何不赏,瞥眼馀生飞电光。cǐ shí cǐ lè hé bù shǎng,piē yǎn yú shēng fēi diàn guāng。

中秋待月以星辰避彩乾坤静为韵分得避字

郭印

大火西流金用事,四海八荒蟠杀气。dà huǒ xī liú jīn yòng shì,sì hǎi bā huāng pán shā qì。
风凄露冷雨涔涔,草木山川遍憔悴。fēng qī lù lěng yǔ cén cén,cǎo mù shān chuān biàn qiáo cuì。
天公有眼老亦昏,妙手凭谁刮双翳。tiān gōng yǒu yǎn lǎo yì hūn,miào shǒu píng shuí guā shuāng yì。
一年佳月在今夕,可奈太清云点缀。yī nián jiā yuè zài jīn xī,kě nài tài qīng yún diǎn zhuì。
大威神力宰官身,开阖阴阳本游戏。dà wēi shén lì zǎi guān shēn,kāi hé yīn yáng běn yóu xì。
晚来微念入何许,顷刻氛霾变澄霁。wǎn lái wēi niàn rù hé xǔ,qǐng kè fēn mái biàn chéng jì。
坐客惊起一凭栏,三峨新扫修眉翠。zuò kè jīng qǐ yī píng lán,sān é xīn sǎo xiū méi cuì。
瑶台飞镜贴寒空,流水无声光满地。yáo tái fēi jìng tiē hán kōng,liú shuǐ wú shēng guāng mǎn dì。
明吞万象却星辰,影落千岩走魑魅。míng tūn wàn xiàng què xīng chén,yǐng luò qiān yán zǒu chī mèi。
樽罍预设众初疑,唤得嫦娥乃容易。zūn léi yù shè zhòng chū yí,huàn dé cháng é nǎi róng yì。
良夜沈沈桂树高,兴发却嗟清影驶。liáng yè shěn shěn guì shù gāo,xīng fā què jiē qīng yǐng shǐ。
此时此乐不长有,一醉已拚那敢避。cǐ shí cǐ lè bù zhǎng yǒu,yī zuì yǐ pàn nà gǎn bì。
更阑酒尽东方白,望舒迤逦还归辔。gèng lán jiǔ jǐn dōng fāng bái,wàng shū yí lǐ hái guī pèi。
我欲从之上广寒,挹取金波洗尘世。wǒ yù cóng zhī shàng guǎng hán,yì qǔ jīn bō xǐ chén shì。

和元守中秋月夜韵

郭印

曩为痴儿未识月,夜明唤作山阴雪。nǎng wèi chī ér wèi shí yuè,yè míng huàn zuò shān yīn xuě。
翻笑老人立其下,皓彩亭亭映华发。fān xiào lǎo rén lì qí xià,hào cǎi tíng tíng yìng huá fā。
晦朔弦望总不知,三五那能问盈缺。huì shuò xián wàng zǒng bù zhī,sān wǔ nà néng wèn yíng quē。
有时暮宿招提境,插天不爱金银塔。yǒu shí mù sù zhāo tí jìng,chā tiān bù ài jīn yín tǎ。
壮年观览稍好奇,眼看绝景一何稀。zhuàng nián guān lǎn shāo hǎo qí,yǎn kàn jué jǐng yī hé xī。
中秋玩月定忘寝,往往连夕追轻肥。zhōng qiū wán yuè dìng wàng qǐn,wǎng wǎng lián xī zhuī qīng féi。
欢呼共吸杯中影,旋瞻宝镜天边飞。huān hū gòng xī bēi zhōng yǐng,xuán zhān bǎo jìng tiān biān fēi。
欲速嫦娥下霄汉,论心执手与同归。yù sù cháng é xià xiāo hàn,lùn xīn zhí shǒu yǔ tóng guī。
老来爱身如爱国,暑气蕴隆惊吏酷。lǎo lái ài shēn rú ài guó,shǔ qì yùn lóng jīng lì kù。
况当夔子瘴疠地,白露漙空尚蒸溽。kuàng dāng kuí zi zhàng lì dì,bái lù tuán kōng shàng zhēng rù。
可怜今宵月色凉,滟滟寒光满坑谷。kě lián jīn xiāo yuè sè liáng,yàn yàn hán guāng mǎn kēng gǔ。
不论贵贱及富贫,茅屋朱门皆变玉。bù lùn guì jiàn jí fù pín,máo wū zhū mén jiē biàn yù。
我亦乘兴上层台,但无佳客同尊罍。wǒ yì chéng xīng shàng céng tái,dàn wú jiā kè tóng zūn léi。
坐久归来略假寐,床前见月枕还推。zuò jiǔ guī lái lüè jiǎ mèi,chuáng qián jiàn yuè zhěn hái tuī。
不知此夜为谁好,一曲长歌动九垓。bù zhī cǐ yè wèi shuí hǎo,yī qū zhǎng gē dòng jiǔ gāi。
人生穷达何足算,但把馀龄付酒杯。rén shēng qióng dá hé zú suàn,dàn bǎ yú líng fù jiǔ bēi。

和程

郭印

平生懒惰无拘逼,学道唯将寸阴惜。píng shēng lǎn duò wú jū bī,xué dào wéi jiāng cùn yīn xī。
手披目览不自勤,俯视仰观如有得。shǒu pī mù lǎn bù zì qín,fǔ shì yǎng guān rú yǒu dé。
王侯蝼蚁同丘墟,身外纷纷了无益。wáng hóu lóu yǐ tóng qiū xū,shēn wài fēn fēn le wú yì。
况值秋风草木枯,仍惊羽檄文书急。kuàng zhí qiū fēng cǎo mù kū,réng jīng yǔ xí wén shū jí。
萧条情思殊曩时,畏见重阳百忧集。xiāo tiáo qíng sī shū nǎng shí,wèi jiàn zhòng yáng bǎi yōu jí。
花披黄金岂复知,酒送白衣元未识。huā pī huáng jīn qǐ fù zhī,jiǔ sòng bái yī yuán wèi shí。
计侯开筵及芳辰,置我坐隅非恶客。jì hóu kāi yán jí fāng chén,zhì wǒ zuò yú fēi è kè。
衰颜不红鬓失青,一笑颓然倚欢伯。shuāi yán bù hóng bìn shī qīng,yī xiào tuí rán yǐ huān bó。
醉来说禅傍无人,若道个中嫌拣择。zuì lái shuō chán bàng wú rén,ruò dào gè zhōng xián jiǎn zé。
古今一照事俱空,物我两忘心自适。gǔ jīn yī zhào shì jù kōng,wù wǒ liǎng wàng xīn zì shì。
明朝梅福记新诗,锵铿未减金声掷。míng cháo méi fú jì xīn shī,qiāng kēng wèi jiǎn jīn shēng zhì。
何如邀我卧东篱,天地从教为幕席。hé rú yāo wǒ wò dōng lí,tiān dì cóng jiào wèi mù xí。

积雪

郭印

一夜萧萧洒竹声,漏水未残天忽明。yī yè xiāo xiāo sǎ zhú shēng,lòu shuǐ wèi cán tiān hū míng。
初疑落月照东荣,树鸡乌鹊纷纷惊。chū yí luò yuè zhào dōng róng,shù jī wū què fēn fēn jīng。
起来积雪烂中庭,洼陷污秽悉已平。qǐ lái jī xuě làn zhōng tíng,wā xiàn wū huì xī yǐ píng。
海水飞波上栋甍,万瓦堆盐一尺盈。hǎi shuǐ fēi bō shàng dòng méng,wàn wǎ duī yán yī chǐ yíng。
此身恍若游天京,银楼玉阙争峥嵘。cǐ shēn huǎng ruò yóu tiān jīng,yín lóu yù quē zhēng zhēng róng。
仙人想见冰霜清,园林草木皆瑶琼。xiān rén xiǎng jiàn bīng shuāng qīng,yuán lín cǎo mù jiē yáo qióng。
尊中有酒且细倾,农家活计在深耕。zūn zhōng yǒu jiǔ qiě xì qīng,nóng jiā huó jì zài shēn gēng。
明年岁事欣已成,且把赋馀养残龄,天边日望陨欃枪。míng nián suì shì xīn yǐ chéng,qiě bǎ fù yú yǎng cán líng,tiān biān rì wàng yǔn chán qiāng。

时升咏雪禁体物矣而彦序复为之取韵尤严勉强攀和

郭印

朔风吹空高冈裂,忍冻幽人心似铁。shuò fēng chuī kōng gāo gāng liè,rěn dòng yōu rén xīn shì tiě。
今朝云色一天同,片片如筛堕浓雪。jīn cháo yún sè yī tiān tóng,piàn piàn rú shāi duò nóng xuě。
影摇寒水照曈昽,声泻黄芦听骚屑。yǐng yáo hán shuǐ zhào tóng lóng,shēng xiè huáng lú tīng sāo xiè。
涧谷凝时麇鹿死,园林压处桑榆折。jiàn gǔ níng shí jūn lù sǐ,yuán lín yā chù sāng yú zhé。
乃知造物本均平,高下不论凹与凸。nǎi zhī zào wù běn jūn píng,gāo xià bù lùn āo yǔ tū。
登临四顾浩漫漫,千村万落青烟灭。dēng lín sì gù hào màn màn,qiān cūn wàn luò qīng yān miè。
忆昔子卿使匈奴,不拜穹庐何勇决。yì xī zi qīng shǐ xiōng nú,bù bài qióng lú hé yǒng jué。
漠北酸寒十九年,鬓须脱尽形容薾。mò běi suān hán shí jiǔ nián,bìn xū tuō jǐn xíng róng ěr。
故人今亦在穷荒,高风凛凛皆传说。gù rén jīn yì zài qióng huāng,gāo fēng lǐn lǐn jiē chuán shuō。
鸿雁南来好系书,应念邦家五情热。hóng yàn nán lái hǎo xì shū,yīng niàn bāng jiā wǔ qíng rè。

眉州太守刘公忽于池中获东坡所作远景楼碑乡人费洪雅有诗美之因率同赋次其韵

郭印

东坡沦没文委地,艺圃书林荒不治。dōng pō lún méi wén wěi dì,yì pǔ shū lín huāng bù zhì。
遗编禁锢学无师,木不从绳金失砺。yí biān jìn gù xué wú shī,mù bù cóng shéng jīn shī lì。
高楼远景尚崔嵬,妙琢雄词非骪骳。gāo lóu yuǎn jǐng shàng cuī wéi,miào zuó xióng cí fēi wěi bèi。
几年困厄在污池,照夜寒光空水底。jǐ nián kùn è zài wū chí,zhào yè hán guāng kōng shuǐ dǐ。
有如钟磬传不朽,壁间字字摇科斗。yǒu rú zhōng qìng chuán bù xiǔ,bì jiān zì zì yáo kē dòu。
雷霆破蛰里耳惊,龙蜧蟠泥神物守。léi tíng pò zhé lǐ ěr jīng,lóng lì pán ní shén wù shǒu。
丰城剑气异青黄,一遇雷公难秘藏。fēng chéng jiàn qì yì qīng huáng,yī yù léi gōng nán mì cáng。
僵碑植立岂偶尔,文章政事两荧煌。jiāng bēi zhí lì qǐ ǒu ěr,wén zhāng zhèng shì liǎng yíng huáng。
旧俗千年蒙教化,濯以江汉暴秋阳。jiù sú qiān nián méng jiào huà,zhuó yǐ jiāng hàn bào qiū yáng。

题史元量芳润堂

郭印

圣经杲杲日翔空,元与后学开愚蒙。shèng jīng gǎo gǎo rì xiáng kōng,yuán yǔ hòu xué kāi yú méng。
著述成书不得已,令人诵习知吾宗。zhù shù chéng shū bù dé yǐ,lìng rén sòng xí zhī wú zōng。
辞文旨远非外至,一一流出自胸中。cí wén zhǐ yuǎn fēi wài zhì,yī yī liú chū zì xiōng zhōng。
如木有根水有源,敷荣浸渍乃无穷。rú mù yǒu gēn shuǐ yǒu yuán,fū róng jìn zì nǎi wú qióng。
此道含灵悉具足,圣人庸人心本同。cǐ dào hán líng xī jù zú,shèng rén yōng rén xīn běn tóng。
如何异见立仁智,百辙千歧碍不同。rú hé yì jiàn lì rén zhì,bǎi zhé qiān qí ài bù tóng。
寻枝逐派遂忘返,痴儿失路迷西东。xún zhī zhú pài suì wàng fǎn,chī ér shī lù mí xī dōng。
岂无达者为拈出,抉剔众瞽刳群聋。qǐ wú dá zhě wèi niān chū,jué tī zhòng gǔ kū qún lóng。
史侯名堂深意在,眼悬明镜磨青铜。shǐ hóu míng táng shēn yì zài,yǎn xuán míng jìng mó qīng tóng。
欲将妙义示当世,岂独用训垂髫童。yù jiāng miào yì shì dāng shì,qǐ dú yòng xùn chuí tiáo tóng。
我初闻之喜击节,心心相照密冲融。wǒ chū wén zhī xǐ jī jié,xīn xīn xiāng zhào mì chōng róng。
作诗粉饰虽赘语,要令万古还淳风。zuò shī fěn shì suī zhuì yǔ,yào lìng wàn gǔ hái chún fēng。