古诗词

陈傅良

挽沈虞卿侍郎

陈傅良

嗜古真成癖,摩挲笑眼开。shì gǔ zhēn chéng pǐ,mó sā xiào yǎn kāi。
断编遗汲冢,名篆出秦台。duàn biān yí jí zhǒng,míng zhuàn chū qín tái。
□□缘应尽,云山唤不回。yuán yīng jǐn,yún shān huàn bù huí。
凄凉子云宅,问字有谁来。qī liáng zi yún zhái,wèn zì yǒu shuí lái。

挽东阳郭德谊

陈傅良

簪绂何能贵,声名幸自修。zān fú hé néng guì,shēng míng xìng zì xiū。
凡今为我友,几半与君游。fán jīn wèi wǒ yǒu,jǐ bàn yǔ jūn yóu。
翰墨千年托,松梧一夜秋。hàn mò qiān nián tuō,sōng wú yī yè qiū。
令人怀昔日,烱烱梦丹丘。lìng rén huái xī rì,jiǒng jiǒng mèng dān qiū。

悼刘谦之知录

陈傅良

海内多吾友,飘零今几人。hǎi nèi duō wú yǒu,piāo líng jīn jǐ rén。
相忘尤堕泪,欲诔辄伤神。xiāng wàng yóu duò lèi,yù lěi zhé shāng shén。
才力矜馀地,心期耻后尘。cái lì jīn yú dì,xīn qī chǐ hòu chén。
溘然无一语,愁杀白头亲。kè rán wú yī yǔ,chóu shā bái tóu qīn。

挽王兴之提刑

陈傅良

四海王詹事,传家有象贤。sì hǎi wáng zhān shì,chuán jiā yǒu xiàng xián。
宦情尘滓外,风谊典刑边。huàn qíng chén zǐ wài,fēng yì diǎn xíng biān。
遗爱依前郑,群居得少连。yí ài yī qián zhèng,qún jū dé shǎo lián。
生平才乐此,一梦涕潸然。shēng píng cái lè cǐ,yī mèng tì shān rán。

悼济阳夫人

陈傅良

久接江山境,曾论子姓文。jiǔ jiē jiāng shān jìng,céng lùn zi xìng wén。
于焉观内则,可以继前闻。yú yān guān nèi zé,kě yǐ jì qián wén。
榛栗严宾豆,蘋蘩洁祀芬。zhēn lì yán bīn dòu,píng fán jié sì fēn。
有人言不朽,片石合摩云。yǒu rén yán bù xiǔ,piàn shí hé mó yún。

挽张春卿尚书

陈傅良

怀抱今遗直,身名古象贤。huái bào jīn yí zhí,shēn míng gǔ xiàng xián。
路车陈左塾,笙磬在东悬。lù chē chén zuǒ shú,shēng qìng zài dōng xuán。
再世星辰上,三年雨露边。zài shì xīng chén shàng,sān nián yǔ lù biān。
崎岖空老去,有识共潸然。qí qū kōng lǎo qù,yǒu shí gòng shān rán。

挽张春卿尚书

陈傅良

论建回天力,生平与众同。lùn jiàn huí tiān lì,shēng píng yǔ zhòng tóng。
居常焚谏草,人自避乘骢。jū cháng fén jiàn cǎo,rén zì bì chéng cōng。
朝誉多张仲,家声近鲁公。cháo yù duō zhāng zhòng,jiā shēng jìn lǔ gōng。
挽辞吾不愧,收入汗青中。wǎn cí wú bù kuì,shōu rù hàn qīng zhōng。

悼翁仲立达州

陈傅良

忆昔看封事,令人激懦衷。yì xī kàn fēng shì,lìng rén jī nuò zhōng。
边筹皆破的,硬语更盘空。biān chóu jiē pò de,yìng yǔ gèng pán kōng。
晚亦通家好,居然与众同。wǎn yì tōng jiā hǎo,jū rán yǔ zhòng tóng。
行藏尝论定,谁假一帆风。xíng cáng cháng lùn dìng,shuí jiǎ yī fān fēng。

悼翁仲立达州

陈傅良

淮幕何多誉,巴城仅一麾。huái mù hé duō yù,bā chéng jǐn yī huī。
最书肤使上,好语近臣知。zuì shū fū shǐ shàng,hǎo yǔ jìn chén zhī。
筚路江山久,维舟日月迟。bì lù jiāng shān jiǔ,wéi zhōu rì yuè chí。
空怀归报牍,不逮劳还时。kōng huái guī bào dú,bù dǎi láo hái shí。

挽林致贤提举

陈傅良

一经韦氏学,五桂窦仪家。yī jīng wéi shì xué,wǔ guì dòu yí jiā。
每耻乡评过,深惩履道华。měi chǐ xiāng píng guò,shēn chéng lǚ dào huá。
人方贵全璧,事已堕空花。rén fāng guì quán bì,shì yǐ duò kōng huā。
褒衮来黄阁,千年置齿牙。bāo gǔn lái huáng gé,qiān nián zhì chǐ yá。

牡丹和潘养大韵

陈傅良

看花喜极翻愁人,京洛久矣为胡尘。kàn huā xǐ jí fān chóu rén,jīng luò jiǔ yǐ wèi hú chén。
还知姚魏辈何在,但有欧蔡名不泯。hái zhī yáo wèi bèi hé zài,dàn yǒu ōu cài míng bù mǐn。
夕阳为我作初霁,佳节过此无多春。xī yáng wèi wǒ zuò chū jì,jiā jié guò cǐ wú duō chūn。
更烧银烛饮花下,五陵佳气今方新。gèng shāo yín zhú yǐn huā xià,wǔ líng jiā qì jīn fāng xīn。

送画僧法传

陈傅良

问讯雪庵今何如,子来搔首更踟蹰。wèn xùn xuě ān jīn hé rú,zi lái sāo shǒu gèng chí chú。
时于戏墨窥禅悦,尚想家传及绪馀。shí yú xì mò kuī chán yuè,shàng xiǎng jiā chuán jí xù yú。
曾点尔各言尔志,陶潜吾亦爱吾庐。céng diǎn ěr gè yán ěr zhì,táo qián wú yì ài wú lú。
谁人解写二归意,欲放风帆还掺祛。shuí rén jiě xiě èr guī yì,yù fàng fēng fān hái càn qū。

新昌咏归

陈傅良

回头三十二年非,木落霜空水见涯。huí tóu sān shí èr nián fēi,mù luò shuāng kōng shuǐ jiàn yá。
万事自怜多誉早,半生犹幸一官迟。wàn shì zì lián duō yù zǎo,bàn shēng yóu xìng yī guān chí。
好将翰墨付侪辈,去与渔樵相尔谁。hǎo jiāng hàn mò fù chái bèi,qù yǔ yú qiáo xiāng ěr shuí。
还有故人招隐否,寄声橘柚欲黄时。hái yǒu gù rén zhāo yǐn fǒu,jì shēng jú yòu yù huáng shí。

庚子除夜有怀

陈傅良

老盆自酌共谁歌,叹息其如此夜何。lǎo pén zì zhuó gòng shuí gē,tàn xī qí rú cǐ yè hé。
已觉二毛嗔妇问,可堪一饭患儿多。yǐ jué èr máo chēn fù wèn,kě kān yī fàn huàn ér duō。
关河满眼风尘在,天地藏身岁月过。guān hé mǎn yǎn fēng chén zài,tiān dì cáng shēn suì yuè guò。
事业文章吾所畏,东阳人亦卧岩阿。shì yè wén zhāng wú suǒ wèi,dōng yáng rén yì wò yán ā。

送孙謇卿赴寿昌主簿

陈傅良

乌鹊填门雪满除,倩谁骑马谢双鱼。wū què tián mén xuě mǎn chú,qiàn shuí qí mǎ xiè shuāng yú。
苦吟孙楚三年别,饥卧袁安一病馀。kǔ yín sūn chǔ sān nián bié,jī wò yuán ān yī bìng yú。
仕宦吾人聊复尔,梦魂今夜定何如。shì huàn wú rén liáo fù ěr,mèng hún jīn yè dìng hé rú。
钓台多是西征客,莫道渠能赋子虚。diào tái duō shì xī zhēng kè,mò dào qú néng fù zi xū。

天台王子木解官长乐见访

陈傅良

夜深擘荔真愁绝,春浅传柑更惘然。yè shēn bāi lì zhēn chóu jué,chūn qiǎn chuán gān gèng wǎng rán。
世事爱来欺两鬓,人生堪得别多年。shì shì ài lái qī liǎng bìn,rén shēng kān dé bié duō nián。
琢冰积雪江湖阻,树羽崇牙日月悬。zuó bīng jī xuě jiāng hú zǔ,shù yǔ chóng yá rì yuè xuán。
此理仓茫君勿问,明朝且莫刺归船。cǐ lǐ cāng máng jūn wù wèn,míng cháo qiě mò cì guī chuán。

送周鲁山辰州法曹

陈傅良

团栾妻子是谁家,独被饥驱天一涯。tuán luán qī zi shì shuí jiā,dú bèi jī qū tiān yī yá。
远地岂无人晤语,长才能免世惊嗟。yuǎn dì qǐ wú rén wù yǔ,zhǎng cái néng miǎn shì jīng jiē。
好于书作千年计,勿为官驱两鬓华。hǎo yú shū zuò qiān nián jì,wù wèi guān qū liǎng bìn huá。
为问湖南似湖北,逾年吾亦访丹砂。wèi wèn hú nán shì hú běi,yú nián wú yì fǎng dān shā。

送朱同之福州户掾

陈傅良

我自三山失马馀,君方千里问津初。wǒ zì sān shān shī mǎ yú,jūn fāng qiān lǐ wèn jīn chū。
衣冠万室催科易,礼乐元戎节目疏。yī guān wàn shì cuī kē yì,lǐ lè yuán róng jié mù shū。
谨勿向人徵外事,只须着意访奇书。jǐn wù xiàng rén zhēng wài shì,zhǐ xū zhe yì fǎng qí shū。
一年正好榕阴密,丹荔黄蕉奉版舆。yī nián zhèng hǎo róng yīn mì,dān lì huáng jiāo fèng bǎn yú。

觅树栽

陈傅良

觅得循除数亩园,衰迟无力正乾坤。mì dé xún chú shù mǔ yuán,shuāi chí wú lì zhèng qián kūn。
学为老圃徒幽意,富比封君亦浪言。xué wèi lǎo pǔ tú yōu yì,fù bǐ fēng jūn yì làng yán。
计日若将栽树木,成阴当待长儿孙。jì rì ruò jiāng zāi shù mù,chéng yīn dāng dài zhǎng ér sūn。
出门怅望春连坞,为向云屯斸一根。chū mén chàng wàng chūn lián wù,wèi xiàng yún tún zhǔ yī gēn。

题仙岩梅雨潭

陈傅良

衮衮群山俱入海,堂堂背水若重闉。gǔn gǔn qún shān jù rù hǎi,táng táng bèi shuǐ ruò zhòng yīn。
怒号悬瀑从天下,杰立苍崖夹道陈。nù hào xuán pù cóng tiān xià,jié lì cāng yá jiā dào chén。
晋宋至今堪屈指,东南如此岂无人。jìn sòng zhì jīn kān qū zhǐ,dōng nán rú cǐ qǐ wú rén。
结庐作对吾何敢,聊向樵渔寄此身。jié lú zuò duì wú hé gǎn,liáo xiàng qiáo yú jì cǐ shēn。
4211234567»