古诗词

陈文蔚

穷冬积雪闵织纺妇

陈文蔚

长哦豳人诗,九月欲授衣。zhǎng ó bīn rén shī,jiǔ yuè yù shòu yī。
方当流火辰,先已戒其期。fāng dāng liú huǒ chén,xiān yǐ jiè qí qī。
当春非不蚕,入夏非不丝。dāng chūn fēi bù cán,rù xià fēi bù sī。
一寸不上身,止为忧啼饥。yī cùn bù shàng shēn,zhǐ wèi yōu tí jī。
蚕毕起功绩,关心听鸣鵙。cán bì qǐ gōng jì,guān xīn tīng míng jú。
岂不念人生,所急在衣食。qǐ bù niàn rén shēng,suǒ jí zài yī shí。
衣单寒不御,鹑结百千缕。yī dān hán bù yù,chún jié bǎi qiān lǚ。
轻裘那得知,凄其良自苦。qīng qiú nà dé zhī,qī qí liáng zì kǔ。
穷冬岁将往,雪片大如掌。qióng dōng suì jiāng wǎng,xuě piàn dà rú zhǎng。
怜他昨日织,安知今日纺。lián tā zuó rì zhī,ān zhī jīn rì fǎng。
娇痴贵安女,未始识机杼。jiāo chī guì ān nǚ,wèi shǐ shí jī zhù。
纨绮厌不华,缯帛何曾数。wán qǐ yàn bù huá,zēng bó hé céng shù。
贫富固有分,茫茫何足论。pín fù gù yǒu fēn,máng máng hé zú lùn。
感触此时心,宁不哀穷困。gǎn chù cǐ shí xīn,níng bù āi qióng kùn。
冯谁歌七月,俾汝知时节。féng shuí gē qī yuè,bǐ rǔ zhī shí jié。
塞墐聊补纫,团栾围榾柮。sāi jìn liáo bǔ rèn,tuán luán wéi gǔ duò。

徐敬甫出示所居之别墅南岩图并诸公题咏欲予同作为赋长韵

陈文蔚

忆昔同作康山游,杖屦历遍千岩幽。yì xī tóng zuò kāng shān yóu,zhàng jù lì biàn qiān yán yōu。
知君已具看山眼,每遇胜处尝淹留。zhī jūn yǐ jù kàn shān yǎn,měi yù shèng chù cháng yān liú。
从兹一去间何阔,倒指殆欲忘春秋。cóng zī yī qù jiān hé kuò,dào zhǐ dài yù wàng chūn qiū。
不知此地复何地,但见大江东去流。bù zhī cǐ dì fù hé dì,dàn jiàn dà jiāng dōng qù liú。
相逢恍然如隔世,尽洗积年离别愁。xiāng féng huǎng rán rú gé shì,jǐn xǐ jī nián lí bié chóu。
首为袖出南岩图,著鞭先我占一丘。shǒu wèi xiù chū nán yán tú,zhù biān xiān wǒ zhàn yī qiū。
南岩之高不可攀,俗驾欲到何缘由。nán yán zhī gāo bù kě pān,sú jià yù dào hé yuán yóu。
君乃结屋于其巅,避世拟追园绮俦。jūn nǎi jié wū yú qí diān,bì shì nǐ zhuī yuán qǐ chóu。
雪飞霜瀑自天落,戟列万竹干云修。xuě fēi shuāng pù zì tiān luò,jǐ liè wàn zhú gàn yún xiū。
客来煮茗话畴昔,酒熟春禽相劝酬。kè lái zhǔ míng huà chóu xī,jiǔ shú chūn qín xiāng quàn chóu。
自言得此已足老,岂复更怀身世忧。zì yán dé cǐ yǐ zú lǎo,qǐ fù gèng huái shēn shì yōu。
无心偶作云出岫,良念棣萼情绸缪。wú xīn ǒu zuò yún chū xiù,liáng niàn dì è qíng chóu móu。
对床听雨有真意,肯放拂衣归去休。duì chuáng tīng yǔ yǒu zhēn yì,kěn fàng fú yī guī qù xiū。
登高一日展遐眺,洗眼九华云渍收。dēng gāo yī rì zhǎn xiá tiào,xǐ yǎn jiǔ huá yún zì shōu。
语我南岩卜筑地,只放五老高一头。yǔ wǒ nán yán bo zhù dì,zhǐ fàng wǔ lǎo gāo yī tóu。
丹梯万丈径可蹑,独恨未遂曾往谋。dān tī wàn zhàng jìng kě niè,dú hèn wèi suì céng wǎng móu。
我生亦有山水癖,欲见未见心先投。wǒ shēng yì yǒu shān shuǐ pǐ,yù jiàn wèi jiàn xīn xiān tóu。
长哦南山白石烂,梦寐沧江飞白鸥。zhǎng ó nán shān bái shí làn,mèng mèi cāng jiāng fēi bái ōu。
归与亟办买山计,甘与世好相盾矛。guī yǔ jí bàn mǎi shān jì,gān yǔ shì hǎo xiāng dùn máo。
采蕨可以忘朝饥,种橘自当千户侯。cǎi jué kě yǐ wàng cháo jī,zhǒng jú zì dāng qiān hù hóu。
眷言志事在?亩,适我愿兮遑他求。juàn yán zhì shì zài mǔ,shì wǒ yuàn xī huáng tā qiú。
此时作书报同志,知肯远为题诗不。cǐ shí zuò shū bào tóng zhì,zhī kěn yuǎn wèi tí shī bù。

石潭道中追赋大江

陈文蔚

我生大江东,与江不相识。wǒ shēng dà jiāng dōng,yǔ jiāng bù xiāng shí。
一日作远游,江头因目极。yī rì zuò yuǎn yóu,jiāng tóu yīn mù jí。
桃花春未涨,水落略见石。táo huā chūn wèi zhǎng,shuǐ luò lüè jiàn shí。
望断淮山青,隔岸才咫尺。wàng duàn huái shān qīng,gé àn cái zhǐ chǐ。
恃此一苇航,焉能恨南极。shì cǐ yī wěi háng,yān néng hèn nán jí。
云屯十万众,守卫以人力。yún tún shí wàn zhòng,shǒu wèi yǐ rén lì。
抚御有良将,成城众心得。fǔ yù yǒu liáng jiāng,chéng chéng zhòng xīn dé。
江淮唇齿势,如家护墙壁。jiāng huái chún chǐ shì,rú jiā hù qiáng bì。
守淮即守江,淮民须爱惜。shǒu huái jí shǒu jiāng,huái mín xū ài xī。
我朝圣泽深,不在险在德。wǒ cháo shèng zé shēn,bù zài xiǎn zài dé。
慈俭今天子,迩遐无间隔。cí jiǎn jīn tiān zi,ěr xiá wú jiān gé。
大臣百执事,根本共培植。dà chén bǎi zhí shì,gēn běn gòng péi zhí。

追赋九华

陈文蔚

我闻九华名,未登九华峰。wǒ wén jiǔ huá míng,wèi dēng jiǔ huá fēng。
睨视百里外,烟翳尝冥蒙。nì shì bǎi lǐ wài,yān yì cháng míng méng。
快意一披抉,几欲挟长风。kuài yì yī pī jué,jǐ yù xié zhǎng fēng。
庶识真面目,高下俱迎逢。shù shí zhēn miàn mù,gāo xià jù yíng féng。
飞雪如有意,未积先消融。fēi xuě rú yǒu yì,wèi jī xiān xiāo róng。
凌晨展清眺,万里开晴空。líng chén zhǎn qīng tiào,wàn lǐ kāi qíng kōng。
炯然明吾眸,洗出青芙蓉。jiǒng rán míng wú móu,xǐ chū qīng fú róng。
未暇窥杳眇,固已领其宗。wèi xiá kuī yǎo miǎo,gù yǐ lǐng qí zōng。
忆昔访庐阜,妙处尝支筇。yì xī fǎng lú fù,miào chù cháng zhī qióng。
景遇可题品,一一归诗筒。jǐng yù kě tí pǐn,yī yī guī shī tǒng。
九华名此邦,挺挺诸山雄。jiǔ huá míng cǐ bāng,tǐng tǐng zhū shān xióng。
若欲于五老,优劣定其中。ruò yù yú wǔ lǎo,yōu liè dìng qí zhōng。
窃比之孔门,等级回与雍。qiè bǐ zhī kǒng mén,děng jí huí yǔ yōng。
未敢谓覈论,折衷章泉翁。wèi gǎn wèi hé lùn,zhé zhōng zhāng quán wēng。

追赋秋浦

陈文蔚

我为秋浦游,欲访秋浦迹。wǒ wèi qiū pǔ yóu,yù fǎng qiū pǔ jì。
及已到此邦,秋浦无处觅。jí yǐ dào cǐ bāng,qiū pǔ wú chù mì。
或云百里间,始见江祖石。huò yún bǎi lǐ jiān,shǐ jiàn jiāng zǔ shí。
或云江祖石,止在齐山侧。huò yún jiāng zǔ shí,zhǐ zài qí shān cè。
地形著山川,记载具文籍。dì xíng zhù shān chuān,jì zài jù wén jí。
父兄世流传,论且不可覈。fù xiōng shì liú chuán,lùn qiě bù kě hé。
况出形器表,理可俄而测。kuàng chū xíng qì biǎo,lǐ kě é ér cè。
所以圣人心,贵在于默识。suǒ yǐ shèng rén xīn,guì zài yú mò shí。
不然差毫厘,千里成舛忒。bù rán chà háo lí,qiān lǐ chéng chuǎn tè。
想今锦鷤鸟,欲见已不得。xiǎng jīn jǐn tí niǎo,yù jiàn yǐ bù dé。
试听白猿吟,傥能喧夜寂。shì tīng bái yuán yín,tǎng néng xuān yè jì。

辛巳老人生旦

陈文蔚

陶陶太古民风淳,诈伪不萌情意真。táo táo tài gǔ mín fēng chún,zhà wěi bù méng qíng yì zhēn。
何尝吐纳事屈伸,往往皆为百岁人。hé cháng tǔ nà shì qū shēn,wǎng wǎng jiē wèi bǎi suì rén。
中古便似秋冬辰,和气无复如阳春。zhōng gǔ biàn shì qiū dōng chén,hé qì wú fù rú yáng chūn。
机巧百出妄喜嗔,七十者稀以为珍。jī qiǎo bǎi chū wàng xǐ chēn,qī shí zhě xī yǐ wèi zhēn。
我翁逍遥常幅巾,朴素几与太古邻。wǒ wēng xiāo yáo cháng fú jīn,pǔ sù jǐ yǔ tài gǔ lín。
饮食淡泊厌膻荤,衣裘不择敝与新。yǐn shí dàn pō yàn shān hūn,yī qiú bù zé bì yǔ xīn。
日日娱嬉寂寞滨,甘与圣世为遗民。rì rì yú xī jì mò bīn,gān yǔ shèng shì wèi yí mín。
天锡遐龄登九旬,回视同庚皆土尘。tiān xī xiá líng dēng jiǔ xún,huí shì tóng gēng jiē tǔ chén。
炯然双眸且精神,坚强直可齐松椿。jiǒng rán shuāng móu qiě jīng shén,jiān qiáng zhí kě qí sōng chūn。
儿孙虽不侧朝绅,家庭礼法粗克遵。ér sūn suī bù cè cháo shēn,jiā tíng lǐ fǎ cū kè zūn。
白酒年年造逡巡,膝下戏彩娱慈亲。bái jiǔ nián nián zào qūn xún,xī xià xì cǎi yú cí qīn。

周道人求诗书赠

陈文蔚

道人妙推算,未知谁赏音。dào rén miào tuī suàn,wèi zhī shuí shǎng yīn。
章泉谨许可,赠之五字吟。zhāng quán jǐn xǔ kě,zèng zhī wǔ zì yín。
老我已无用,穷通总无心。lǎo wǒ yǐ wú yòng,qióng tōng zǒng wú xīn。
但思结茆地,访君白雪深。dàn sī jié máo dì,fǎng jūn bái xuě shēn。

荷湖行为赵忠州寿

陈文蔚

青山屋上名荷湖,故知下有神仙居。qīng shān wū shàng míng hé hú,gù zhī xià yǒu shén xiān jū。
全似太华峰头玉井样,花开十丈世所无。quán shì tài huá fēng tóu yù jǐng yàng,huā kāi shí zhàng shì suǒ wú。
自有天地此山有,谁人种得如船藕。zì yǒu tiān dì cǐ shān yǒu,shuí rén zhǒng dé rú chuán ǒu。
造物不肯轻畀付,付与湛溪云隐手。zào wù bù kěn qīng bì fù,fù yǔ zhàn xī yún yǐn shǒu。
云隐济人阴德多,有如此藕痊沉疴。yún yǐn jì rén yīn dé duō,yǒu rú cǐ ǒu quán chén kē。
自炼还丹成九转,方瞳点漆颜长酡。zì liàn hái dān chéng jiǔ zhuǎn,fāng tóng diǎn qī yán zhǎng tuó。
甚不爱飞霞千树结蟠桃,甚不爱湛溪千顷涨葡萄。shén bù ài fēi xiá qiān shù jié pán táo,shén bù ài zhàn xī qiān qǐng zhǎng pú táo。
蟠桃入口那能甘比蜜,湛溪不抵酒滴真珠槽。pán táo rù kǒu nà néng gān bǐ mì,zhàn xī bù dǐ jiǔ dī zhēn zhū cáo。
爱莲往往缘青壁,俯笑凡人无路觅。ài lián wǎng wǎng yuán qīng bì,fǔ xiào fán rén wú lù mì。
不知身世若为高,但见照人双眼碧。bù zhī shēn shì ruò wèi gāo,dàn jiàn zhào rén shuāng yǎn bì。
寄语峰头十丈花,年年来伴枣如瓜。jì yǔ fēng tóu shí zhàng huā,nián nián lái bàn zǎo rú guā。
不须更记岁与月,只记山前云隐家。bù xū gèng jì suì yǔ yuè,zhǐ jì shān qián yún yǐn jiā。

癸未老人生旦

陈文蔚

昔人端为祈黄耇,再拜殷勤扶大斗。xī rén duān wèi qí huáng gǒu,zài bài yīn qín fú dà dòu。
吾翁今年九十一,儿从两岁贫无酒。wú wēng jīn nián jiǔ shí yī,ér cóng liǎng suì pín wú jiǔ。
趋庭何以祝弥诞,盈把菊花空在手。qū tíng hé yǐ zhù mí dàn,yíng bǎ jú huā kōng zài shǒu。
嗅香嚼蕊当甘旨,翁亦怡然如适口。xiù xiāng jué ruǐ dāng gān zhǐ,wēng yì yí rán rú shì kǒu。
人生贫富在分定,独是期颐世稀有。rén shēng pín fù zài fēn dìng,dú shì qī yí shì xī yǒu。
翁馀九十儿七十,膝下庞眉仍皓首。wēng yú jiǔ shí ér qī shí,xī xià páng méi réng hào shǒu。
若将此事较人间,岂非造物意愈厚。ruò jiāng cǐ shì jiào rén jiān,qǐ fēi zào wù yì yù hòu。
因兹历历诏儿孙,自古悦亲惟孝友。yīn zī lì lì zhào ér sūn,zì gǔ yuè qīn wéi xiào yǒu。
上惇下睦无间言,一门和气薰蒸久。shàng dūn xià mù wú jiān yán,yī mén hé qì xūn zhēng jiǔ。
虽无旨酒奉杯酌,意乐心宽亲自寿。suī wú zhǐ jiǔ fèng bēi zhuó,yì lè xīn kuān qīn zì shòu。
更于大节保终始,立身扬名以垂后。gèng yú dà jié bǎo zhōng shǐ,lì shēn yáng míng yǐ chuí hòu。
世上荣亲无若此,何必金章并紫绶。shì shàng róng qīn wú ruò cǐ,hé bì jīn zhāng bìng zǐ shòu。
南邻白酒况可赊,丰俭随家惟用缶。nán lín bái jiǔ kuàng kě shē,fēng jiǎn suí jiā wéi yòng fǒu。
年年此举谅不难,甲子无穷环癸丑。nián nián cǐ jǔ liàng bù nán,jiǎ zi wú qióng huán guǐ chǒu。

石溪道中偶作

陈文蔚

自从天地开辟来,溪水清驶山崔嵬。zì cóng tiān dì kāi pì lái,xī shuǐ qīng shǐ shān cuī wéi。
山高水清亦奇观,怪问胡不生人材。shān gāo shuǐ qīng yì qí guān,guài wèn hú bù shēng rén cái。
人材本作世间用,朴仆支倾作梁栋。rén cái běn zuò shì jiān yòng,pǔ pū zhī qīng zuò liáng dòng。
不然空冒一时名,过眼空花已如梦。bù rán kōng mào yī shí míng,guò yǎn kōng huā yǐ rú mèng。
人生出处不可期,伊周亦偶遭明时。rén shēng chū chù bù kě qī,yī zhōu yì ǒu zāo míng shí。
颜闵何尝有科目,德尊百代帝王师。yán mǐn hé cháng yǒu kē mù,dé zūn bǎi dài dì wáng shī。
自古相传惟此道,一派源流端可考。zì gǔ xiāng chuán wéi cǐ dào,yī pài yuán liú duān kě kǎo。
道存不系穷与通,经济业穷耕钓老。dào cún bù xì qióng yǔ tōng,jīng jì yè qióng gēng diào lǎo。
风埃鼎鼎百年中,世事兴废何终穷。fēng āi dǐng dǐng bǎi nián zhōng,shì shì xīng fèi hé zhōng qióng。
只有诗书传圣学,尧舜授受同高风。zhǐ yǒu shī shū chuán shèng xué,yáo shùn shòu shòu tóng gāo fēng。
唤醒此原山与水,孕秀发祥从此始。huàn xǐng cǐ yuán shān yǔ shuǐ,yùn xiù fā xiáng cóng cǐ shǐ。
立朝有道佐明君,抱璞山林亦奇伟。lì cháo yǒu dào zuǒ míng jūn,bào pú shān lín yì qí wěi。
吾家家此不计年,未知起者谁其先。wú jiā jiā cǐ bù jì nián,wèi zhī qǐ zhě shuí qí xiān。
丈夫才业贵自负,不必美恶归山川。zhàng fū cái yè guì zì fù,bù bì měi è guī shān chuān。
久欲题诗磨翠壁,要使后来闻义激。jiǔ yù tí shī mó cuì bì,yào shǐ hòu lái wén yì jī。
乾坤造化岂无人,细与摩挲观此石。qián kūn zào huà qǐ wú rén,xì yǔ mó sā guān cǐ shí。

诸君用东坡玉堂观郭熙画诗韵题江山王君平远楼黄子京携至求同作

陈文蔚

有客有客心地闲,楼外青林林外山。yǒu kè yǒu kè xīn dì xián,lóu wài qīng lín lín wài shān。
风烟出没美无度,依约图画有无间。fēng yān chū méi měi wú dù,yī yuē tú huà yǒu wú jiān。
眼随白鸟去边远,一声渔唱江村晚。yǎn suí bái niǎo qù biān yuǎn,yī shēng yú chàng jiāng cūn wǎn。
此时谁会倚栏心,云出不知何处巘。cǐ shí shuí huì yǐ lán xīn,yún chū bù zhī hé chù yǎn。
岁寒松柏饱风霜,肯逐桃李争春阳。suì hán sōng bǎi bǎo fēng shuāng,kěn zhú táo lǐ zhēng chūn yáng。
安得共卧百尺楼,为挹江濑吞山光。ān dé gòng wò bǎi chǐ lóu,wèi yì jiāng lài tūn shān guāng。
当年影过八砖日,坡仙想像频搔发。dāng nián yǐng guò bā zhuān rì,pō xiān xiǎng xiàng pín sāo fā。
无言细玩郭熙画,应思老去寻泉石。wú yán xì wán guō xī huà,yīng sī lǎo qù xún quán shí。

寄题玉山周晦叔家似贤斋

陈文蔚

人心殊嗜好,黑白互相形。rén xīn shū shì hǎo,hēi bái hù xiāng xíng。
逐臭不自悟,荧荧飞青蝇。zhú chòu bù zì wù,yíng yíng fēi qīng yíng。
一日对此君,炯然双眼明。yī rì duì cǐ jūn,jiǒng rán shuāng yǎn míng。
子猷虽借宅,绿阴仍满庭。zi yóu suī jiè zhái,lǜ yīn réng mǎn tíng。
雅净两龚洁,高寒伯夷清。yǎ jìng liǎng gōng jié,gāo hán bó yí qīng。
可近不可狎,劲挺干青冥。kě jìn bù kě xiá,jìn tǐng gàn qīng míng。
世人景先哲,绘画劳丹青。shì rén jǐng xiān zhé,huì huà láo dān qīng。
想像不觌面,孔孟何由倾。xiǎng xiàng bù dí miàn,kǒng mèng hé yóu qīng。
安知君子交,日日与相迎。ān zhī jūn zi jiāo,rì rì yǔ xiāng yíng。
手种万苍玉,君家有典刑。shǒu zhǒng wàn cāng yù,jūn jiā yǒu diǎn xíng。
清风流至今,修好无渝盟。qīng fēng liú zhì jīn,xiū hǎo wú yú méng。

题周几道桂轩

陈文蔚

轩前一树桂,手种知为谁。xuān qián yī shù guì,shǒu zhǒng zhī wèi shuí。
但见青如盖,团圆障朝曦。dàn jiàn qīng rú gài,tuán yuán zhàng cháo xī。
西风入庭户,吹香浮酒卮。xī fēng rù tíng hù,chuī xiāng fú jiǔ zhī。
相与一浩歌,涣焉剖藩篱。xiāng yǔ yī hào gē,huàn yān pōu fān lí。

薛玠两投诗以古风谢之

陈文蔚

知君家住象山麓,日有见闻新耳目。zhī jūn jiā zhù xiàng shān lù,rì yǒu jiàn wén xīn ěr mù。
自怜各在天一涯,休誉惟能采乡曲。zì lián gè zài tiān yī yá,xiū yù wéi néng cǎi xiāng qū。
却来一见玉溪头,已知标致非凡俗。què lái yī jiàn yù xī tóu,yǐ zhī biāo zhì fēi fán sú。
等闲挥翰墨淋浪,惠我新诗不金玉。děng xián huī hàn mò lín làng,huì wǒ xīn shī bù jīn yù。
细将学问说根源,异同更与明朱陆。xì jiāng xué wèn shuō gēn yuán,yì tóng gèng yǔ míng zhū lù。
吾道工夫有端绪,要是义精仁乃熟。wú dào gōng fū yǒu duān xù,yào shì yì jīng rén nǎi shú。
博文约礼是真传,收拾奇功归谨独。bó wén yuē lǐ shì zhēn chuán,shōu shí qí gōng guī jǐn dú。
参前倚衡勿间断,千载断弦端可续。cān qián yǐ héng wù jiān duàn,qiān zài duàn xián duān kě xù。
手披诗卷荷情真,聊以斯言报谆复。shǒu pī shī juǎn hé qíng zhēn,liáo yǐ sī yán bào zhūn fù。

永邑杨君鉴子明辟斋读书将从事于古人为己之学求斋名于予并欲得一语以示为学之方予谓学虽多端而其要莫先于明善所以子思孟子俱以此开道后学大学格物之训实同出一源故因杨君之请扁以明善且诗以演其义幸毋忽其言之陋云

陈文蔚

人性靡不善,因物始有迁。rén xìng mí bù shàn,yīn wù shǐ yǒu qiān。
本体遭剥蚀,如鉴尘所昏。běn tǐ zāo bō shí,rú jiàn chén suǒ hūn。
畴昔均秉彝,善端本绵绵。chóu xī jūn bǐng yí,shàn duān běn mián mián。
既茂闲邪功,诚心所由存。jì mào xián xié gōng,chéng xīn suǒ yóu cún。
若为用力地,格物居其先。ruò wèi yòng lì dì,gé wù jū qí xiān。
万殊一理贯,洞然见本根。wàn shū yī lǐ guàn,dòng rán jiàn běn gēn。
表里俱澄澈,断断义理分。biǎo lǐ jù chéng chè,duàn duàn yì lǐ fēn。
言动中伦虑,狂愚讵同论。yán dòng zhōng lún lǜ,kuáng yú jù tóng lùn。
彼哉迷复子,一息万里奔。bǐ zāi mí fù zi,yī xī wàn lǐ bēn。
认赘以为嫡,未尝知反观。rèn zhuì yǐ wèi dí,wèi cháng zhī fǎn guān。
君子审取舍,不容泾渭浑。jūn zi shěn qǔ shě,bù róng jīng wèi hún。
中扃瞭如烛,肯蔽耳目官。zhōng jiōng liǎo rú zhú,kěn bì ěr mù guān。
中庸示明训,一言会其元。zhōng yōng shì míng xùn,yī yán huì qí yuán。

汪元思遗诗和意以谢

陈文蔚

吾道本公平,何尝分彼此。wú dào běn gōng píng,hé cháng fēn bǐ cǐ。
总只在人心,浑然皆天理。zǒng zhǐ zài rén xīn,hún rán jiē tiān lǐ。
推原赋予初,所钟均粹美。tuī yuán fù yǔ chū,suǒ zhōng jūn cuì měi。
贤愚同一辙,所行无意轨。xián yú tóng yī zhé,suǒ xíng wú yì guǐ。
由其气禀异,于焉有臧否。yóu qí qì bǐng yì,yú yān yǒu zāng fǒu。
清者洞然明,泓澄如止水。qīng zhě dòng rán míng,hóng chéng rú zhǐ shuǐ。
浊者性天蒙,荡然惟纵弛。zhuó zhě xìng tiān méng,dàng rán wéi zòng chí。
末虽有善恶,反之即其始。mò suī yǒu shàn è,fǎn zhī jí qí shǐ。
变化在乎人,虽愚必明矣。biàn huà zài hū rén,suī yú bì míng yǐ。
日用无馀功,自修惟克己。rì yòng wú yú gōng,zì xiū wéi kè jǐ。
近代朱文公,此道赖纲纪。jìn dài zhū wén gōng,cǐ dào lài gāng jì。
居尝语学者,虚名以为耻。jū cháng yǔ xué zhě,xū míng yǐ wèi chǐ。
必先由博学,然后能约礼。bì xiān yóu bó xué,rán hòu néng yuē lǐ。
颜渊躬四勿,鲁参悟一唯。yán yuān gōng sì wù,lǔ cān wù yī wéi。
吁嗟今世人,非不究经旨。xū jiē jīn shì rén,fēi bù jiū jīng zhǐ。
议论徒纷纭,反躬乖践履。yì lùn tú fēn yún,fǎn gōng guāi jiàn lǚ。
好恶徇私情,是非随愠喜。hǎo è xùn sī qíng,shì fēi suí yùn xǐ。
体既杂真妄,用斯殊表里。tǐ jì zá zhēn wàng,yòng sī shū biǎo lǐ。
要在无间断,善端勤积累。yào zài wú jiān duàn,shàn duān qín jī lèi。
须臾不可忘,颠沛必如是。xū yú bù kě wàng,diān pèi bì rú shì。
坚持敬一字,方知道在迩。jiān chí jìng yī zì,fāng zhī dào zài ěr。
我辈无他求,直须安汝止。wǒ bèi wú tā qiú,zhí xū ān rǔ zhǐ。

别仓使二首

陈文蔚

千里江头访故人,事虽论旧道弥新。qiān lǐ jiāng tóu fǎng gù rén,shì suī lùn jiù dào mí xīn。
悬知一味忧勤意,要活九州穷困民。xuán zhī yī wèi yōu qín yì,yào huó jiǔ zhōu qióng kùn mín。
秋月洞明波底影,祥风潜有雪中春。qiū yuè dòng míng bō dǐ yǐng,xiáng fēng qián yǒu xuě zhōng chūn。
荒山僻峤雪深处,无惜遄驱六辔均。huāng shān pì jiào xuě shēn chù,wú xī chuán qū liù pèi jūn。

别仓使二首

陈文蔚

服膺师训毅名斋,观省无妨动与偕。fú yīng shī xùn yì míng zhāi,guān shěng wú fáng dòng yǔ xié。
只向此中窥所守,已知平日谨诸怀。zhǐ xiàng cǐ zhōng kuī suǒ shǒu,yǐ zhī píng rì jǐn zhū huái。
器充宏博乾坤大,理析精微律吕谐。qì chōng hóng bó qián kūn dà,lǐ xī jīng wēi lǜ lǚ xié。
吾道古今穷不尽,一尊深夜讲朋侪。wú dào gǔ jīn qióng bù jǐn,yī zūn shēn yè jiǎng péng chái。

希颜见寄二绝和韵

陈文蔚

乳燕交雏看学飞,绝胜对客尘频军。rǔ yàn jiāo chú kàn xué fēi,jué shèng duì kè chén pín jūn。
绿阴翠幄闲中好,谁道春随红紫归。lǜ yīn cuì wò xián zhōng hǎo,shuí dào chūn suí hóng zǐ guī。

入郭回度黄沙岭息木阴下口占古意

陈文蔚

孰驱我去,孰驱我归。shú qū wǒ qù,shú qū wǒ guī。
息荫乔木,清风吹衣。xī yīn qiáo mù,qīng fēng chuī yī。
火日炎空,聊此徘徊。huǒ rì yán kōng,liáo cǐ pái huái。
夷险自若,怨尤谁哉。yí xiǎn zì ruò,yuàn yóu shuí zāi。
世间万事,付酒一杯。shì jiān wàn shì,fù jiǔ yī bēi。