古诗词

高斯得

再次韵

高斯得

神仙不求三朵花,颜色不求阴丽华。shén xiān bù qiú sān duǒ huā,yán sè bù qiú yīn lì huá。
但愿时清风日好,娱此无裘痴钝老。dàn yuàn shí qīng fēng rì hǎo,yú cǐ wú qiú chī dùn lǎo。
花光云锦柳曲尘,买春不用孔方兄。huā guāng yún jǐn liǔ qū chén,mǎi chūn bù yòng kǒng fāng xiōng。
止过寂寂还寂寂,有弟有弟远方集。zhǐ guò jì jì hái jì jì,yǒu dì yǒu dì yuǎn fāng jí。
客来我常为段干,长恐高卧惊袁安。kè lái wǒ cháng wèi duàn gàn,zhǎng kǒng gāo wò jīng yuán ān。
踉锵开门门措指,为见阿同无量喜。liáng qiāng kāi mén mén cuò zhǐ,wèi jiàn ā tóng wú liàng xǐ。
阿同尔来新诗多,句法不减水部何。ā tóng ěr lái xīn shī duō,jù fǎ bù jiǎn shuǐ bù hé。
盎然醺人如酒美,梦回牙颊闻馀旨。àng rán xūn rén rú jiǔ měi,mèng huí yá jiá wén yú zhǐ。
我诗端如食小鲜,间厕八珍徒赧然。wǒ shī duān rú shí xiǎo xiān,jiān cè bā zhēn tú nǎn rán。
掀髯浩歌不能止,酒酣一麾铁如意。xiān rán hào gē bù néng zhǐ,jiǔ hān yī huī tiě rú yì。
高楼捶碎谪仙狂,茫茫宇宙隘而妨。gāo lóu chuí suì zhé xiān kuáng,máng máng yǔ zhòu ài ér fáng。
手捋虎须终不悔,谪仙与我如龚隗。shǒu lǚ hǔ xū zhōng bù huǐ,zhé xiān yǔ wǒ rú gōng kuí。

绝交行

高斯得

男儿独立天地间,太华绝尖一何峭。nán ér dú lì tiān dì jiān,tài huá jué jiān yī hé qiào。
子房不肯下萧曹,伯夷本自轻周召。zi fáng bù kěn xià xiāo cáo,bó yí běn zì qīng zhōu zhào。
往来舞袖拂云霄,醉里扁舟凌海峤。wǎng lái wǔ xiù fú yún xiāo,zuì lǐ biǎn zhōu líng hǎi jiào。
凤饥肯向鸡求餐,玉洁不与蝇同调。fèng jī kěn xiàng jī qiú cān,yù jié bù yǔ yíng tóng diào。
山高路断客来稀,日晏廛空臂争掉。shān gāo lù duàn kè lái xī,rì yàn chán kōng bì zhēng diào。
穷涂李白友俗人,岁晚杜甫交年少。qióng tú lǐ bái yǒu sú rén,suì wǎn dù fǔ jiāo nián shǎo。
前门长揖后门关,当面论心背后笑。qián mén zhǎng yī hòu mén guān,dāng miàn lùn xīn bèi hòu xiào。
云门轻与凡耳弹,夜光莫怪儿童诮。yún mén qīng yǔ fán ěr dàn,yè guāng mò guài ér tóng qiào。
君平世弃政自佳,老子知希渠所要。jūn píng shì qì zhèng zì jiā,lǎo zi zhī xī qú suǒ yào。
人间对面九疑峰,未许冲风鼓无窍。rén jiān duì miàn jiǔ yí fēng,wèi xǔ chōng fēng gǔ wú qiào。

物贵日甚

高斯得

自从为关以为暴,物价何止相倍蓰。zì cóng wèi guān yǐ wèi bào,wù jià hé zhǐ xiāng bèi xǐ。
人生衣食为大命,今已剿绝无馀遗。rén shēng yī shí wèi dà mìng,jīn yǐ jiǎo jué wú yú yí。
真珠作襦锦作裤,白玉为饭金为糜。zhēn zhū zuò rú jǐn zuò kù,bái yù wèi fàn jīn wèi mí。
苍天苍天此何人,遘此大疾谁能医。cāng tiān cāng tiān cǐ hé rén,gòu cǐ dà jí shuí néng yī。
无食吾欲食其肉,无衣吾欲寝其皮。wú shí wú yù shí qí ròu,wú yī wú yù qǐn qí pí。
谁能为我覆八溟,一洗世界无疮痍。shuí néng wèi wǒ fù bā míng,yī xǐ shì jiè wú chuāng yí。
丝麻粪土被天下,菽粟水火赒民饥。sī má fèn tǔ bèi tiān xià,shū sù shuǐ huǒ zhōu mín jī。
风后力牧不可起,吾辈碌碌安能追。fēng hòu lì mù bù kě qǐ,wú bèi lù lù ān néng zhuī。

次韵徐景说赠安象祖

高斯得

千仞岗头孤凤飞,翰林万族惊且啼。qiān rèn gǎng tóu gū fèng fēi,hàn lín wàn zú jīng qiě tí。
桐江得树一栖息,足以慰我饥渴思。tóng jiāng dé shù yī qī xī,zú yǐ wèi wǒ jī kě sī。
飘然径度烂柯去,再仪天陛来何时。piāo rán jìng dù làn kē qù,zài yí tiān bì lái hé shí。
子今追逐一何远,所期不负平生知。zi jīn zhuī zhú yī hé yuǎn,suǒ qī bù fù píng shēng zhī。
独惭托我非所任,泌水洋洋难疗饥。dú cán tuō wǒ fēi suǒ rèn,mì shuǐ yáng yáng nán liáo jī。
夜光明月要人识,而我何知和与隋。yè guāng míng yuè yào rén shí,ér wǒ hé zhī hé yǔ suí。
端人择友必有取,定交从此夫何疑。duān rén zé yǒu bì yǒu qǔ,dìng jiāo cóng cǐ fū hé yí。
长安绿槐十二街,五都游客争奔驰。zhǎng ān lǜ huái shí èr jiē,wǔ dōu yóu kè zhēng bēn chí。
咄哉掉臂不肯住,来同圣路乘坚肥。duō zāi diào bì bù kěn zhù,lái tóng shèng lù chéng jiān féi。
嗟余旧学荒已久,安能扣击探玄机。jiē yú jiù xué huāng yǐ jiǔ,ān néng kòu jī tàn xuán jī。
世事举目已可知,淹留此土终何为。shì shì jǔ mù yǐ kě zhī,yān liú cǐ tǔ zhōng hé wèi。
苕溪一曲搅归梦,与子共赋临流诗。sháo xī yī qū jiǎo guī mèng,yǔ zi gòng fù lín liú shī。

次韵刘养源见寄

高斯得

咨余暮齿依蒲柳,见君无门惭九九。zī yú mù chǐ yī pú liǔ,jiàn jūn wú mén cán jiǔ jiǔ。
小臣久去孔鸾庭,太史曾供牛马走。xiǎo chén jiǔ qù kǒng luán tíng,tài shǐ céng gōng niú mǎ zǒu。
忽闻妖彗出不虞,天子惊惶下手书。hū wén yāo huì chū bù yú,tiān zi jīng huáng xià shǒu shū。
孤忠泣血悼危乱,有诏不应心何如。gū zhōng qì xuè dào wēi luàn,yǒu zhào bù yīng xīn hé rú。
一阳剥尽群阴长,四海八荒俱痛痒。yī yáng bō jǐn qún yīn zhǎng,sì hǎi bā huāng jù tòng yǎng。
充庭溢序岂无人,借问何人真挺鲠。chōng tíng yì xù qǐ wú rén,jiè wèn hé rén zhēn tǐng gěng。
老夫空忆陈王前,语戆惟惧人抄传。lǎo fū kōng yì chén wáng qián,yǔ gàng wéi jù rén chāo chuán。
擒贼擒王真古语,肯于鸡肋安尊拳。qín zéi qín wáng zhēn gǔ yǔ,kěn yú jī lē ān zūn quán。
相如虽乏三千牍,自谓一言能报国。xiāng rú suī fá sān qiān dú,zì wèi yī yán néng bào guó。
此腰揕斧尚不辞,更问世间闲祸福。cǐ yāo zhèn fǔ shàng bù cí,gèng wèn shì jiān xián huò fú。
但愁蠖濩宸居深,司马门远终浮湛。dàn chóu huò huò chén jū shēn,sī mǎ mén yuǎn zhōng fú zhàn。
德音秩秩犹在耳,罪言杀士俄相寻。dé yīn zhì zhì yóu zài ěr,zuì yán shā shì é xiāng xún。
权戚当朝底时节,不见朱云攀槛折。quán qī dāng cháo dǐ shí jié,bù jiàn zhū yún pān kǎn zhé。
弗于要处箴膏肓,毛举万端何屑屑。fú yú yào chù zhēn gāo huāng,máo jǔ wàn duān hé xiè xiè。
友鹤仙人当暮秋,诗来开卷风飕飕。yǒu hè xiān rén dāng mù qiū,shī lái kāi juǎn fēng sōu sōu。
句法森严何所自,丈夫冠冕垂前旒。jù fǎ sēn yán hé suǒ zì,zhàng fū guān miǎn chuí qián liú。
淡交如君真耐久,何不来同一杯酒。dàn jiāo rú jūn zhēn nài jiǔ,hé bù lái tóng yī bēi jiǔ。
期君他日孟浩然,男儿事业无穷年。qī jūn tā rì mèng hào rán,nán ér shì yè wú qióng nián。

次韵王深道见寄

高斯得

社鼷屋鼠非难攻,我力如绵不能动。shè xī wū shǔ fēi nán gōng,wǒ lì rú mián bù néng dòng。
生令墨吏弥奋张,气涌如山高巃嵷。shēng lìng mò lì mí fèn zhāng,qì yǒng rú shān gāo lóng sǒng。
天王圣明侔日月,跂望丹霄眦几裂。tiān wáng shèng míng móu rì yuè,qí wàng dān xiāo zì jǐ liè。
孤忠耿耿达无路,独抱幽香分芜绝。gū zhōng gěng gěng dá wú lù,dú bào yōu xiāng fēn wú jué。
诸偷恣睢方摇尾,忽报台州随逝水。zhū tōu zì suī fāng yáo wěi,hū bào tái zhōu suí shì shuǐ。
人不代天天代人,造物明威乃如此。rén bù dài tiān tiān dài rén,zào wù míng wēi nǎi rú cǐ。
嗟予粗不愧守官,繄有承君镌志完。jiē yǔ cū bù kuì shǒu guān,yī yǒu chéng jūn juān zhì wán。

次韵张䇓见寄

高斯得

掀髯一笑天地间,八代文衰谁为起。xiān rán yī xiào tiān dì jiān,bā dài wén shuāi shuí wèi qǐ。
夷陵丹砂空自光,中山老■不可使。yí líng dān shā kōng zì guāng,zhōng shān lǎo bù kě shǐ。
一从麦秀获麟台,二千馀载无文字。yī cóng mài xiù huò lín tái,èr qiān yú zài wú wén zì。
谪仙岂无希圣心,谁其起予二三子。zhé xiān qǐ wú xī shèng xīn,shuí qí qǐ yǔ èr sān zi。
张君忽赠白云句,墨妙笔精真可喜。zhāng jūn hū zèng bái yún jù,mò miào bǐ jīng zhēn kě xǐ。
宗师奇涩费吟噍,三读方能得其意。zōng shī qí sè fèi yín jiào,sān dú fāng néng dé qí yì。
奋髯苍鼠色无冤,吐气黑蛟云可致。fèn rán cāng shǔ sè wú yuān,tǔ qì hēi jiāo yún kě zhì。
恨子初筵我旅酬,妙处安能为摽指。hèn zi chū yán wǒ lǚ chóu,miào chù ān néng wèi biāo zhǐ。
惧遭掎摭不哦诗,畏触祸刑宁作史。jù zāo jǐ zhí bù ó shī,wèi chù huò xíng níng zuò shǐ。
翰林主人子墨卿,昔也同盟今趣异。hàn lín zhǔ rén zi mò qīng,xī yě tóng méng jīn qù yì。
不见当年圣德诗,犹被他人呼怪鬼。bù jiàn dāng nián shèng dé shī,yóu bèi tā rén hū guài guǐ。
惭君问我乞馀丸,安得锦囊出怀里。cán jūn wèn wǒ qǐ yú wán,ān dé jǐn náng chū huái lǐ。
丈夫盖棺事始定,斯文固应付后死。zhàng fū gài guān shì shǐ dìng,sī wén gù yīng fù hòu sǐ。
试问涪翁馀七言,松苓臭味固相似。shì wèn fú wēng yú qī yán,sōng líng chòu wèi gù xiāng shì。

西湖竞渡游人有蹂践之厄

高斯得

杭州城西二月八,湖上处处笙歌发。háng zhōu chéng xī èr yuè bā,hú shàng chù chù shēng gē fā。
行都士女出如云,骅骝塞路车联辖。xíng dōu shì nǚ chū rú yún,huá liú sāi lù chē lián xiá。
龙舟竞渡数千艘,红旗绿棹纷相戛。lóng zhōu jìng dù shù qiān sōu,hóng qí lǜ zhào fēn xiāng jiá。
有似昆明水战时,石鲸秋风动鳞甲。yǒu shì kūn míng shuǐ zhàn shí,shí jīng qiū fēng dòng lín jiǎ。
抽钗脱钏解佩环,匝岸游人争赏设。chōu chāi tuō chuàn jiě pèi huán,zā àn yóu rén zhēng shǎng shè。
平章家住葛山下,丽服明妆四罗列。píng zhāng jiā zhù gé shān xià,lì fú míng zhuāng sì luó liè。
唤船催入里湖来,金钱百万标竿揭。huàn chuán cuī rù lǐ hú lái,jīn qián bǎi wàn biāo gān jiē。
倾湖坌至人相登,万众崩腾遭踏杀。qīng hú bèn zhì rén xiāng dēng,wàn zhòng bēng téng zāo tà shā。
府门一旦尸如山,生者呻吟肱髀折。fǔ mén yī dàn shī rú shān,shēng zhě shēn yín gōng bì zhé。
西湖自是天下景,何况遨头古今压。xī hú zì shì tiān xià jǐng,hé kuàng áo tóu gǔ jīn yā。
一时死者何足道,且得嘉话传千叶。yī shí sǐ zhě hé zú dào,qiě dé jiā huà chuán qiān yè。
谏官御史门下士,九重天高谁敢说。jiàn guān yù shǐ mén xià shì,jiǔ zhòng tiān gāo shuí gǎn shuō。
溪翁聊尔作歌谣,谨勿传抄取黥刖。xī wēng liáo ěr zuò gē yáo,jǐn wù chuán chāo qǔ qíng yuè。

三丽人行

高斯得

相公列屋芙蓉城,烟红露绿千娉婷。xiāng gōng liè wū fú róng chéng,yān hóng lù lǜ qiān pīng tíng。
朝回迎笑拥前后,忽遭唾弃嫌膻腥。cháo huí yíng xiào yōng qián hòu,hū zāo tuò qì xián shān xīng。
汝曹面作死瓦色,争似平康坊里人。rǔ cáo miàn zuò sǐ wǎ sè,zhēng shì píng kāng fāng lǐ rén。
连眉倒晕双鸦鬓,临春璧月阳台云。lián méi dào yūn shuāng yā bìn,lín chūn bì yuè yáng tái yún。
西湖喧天歌鼓闹,列坐长筵未狎宾。xī hú xuān tiān gē gǔ nào,liè zuò zhǎng yán wèi xiá bīn。
紫衣中使天上至,黄封百榼罗前庭。zǐ yī zhōng shǐ tiān shàng zhì,huáng fēng bǎi kē luó qián tíng。
海螯江柱堆?峞,猩唇熊白争鲜新。hǎi áo jiāng zhù duī lěi wéi,xīng chún xióng bái zhēng xiān xīn。
微哉何曾食万钱,陋矣杨家送八珍。wēi zāi hé céng shí wàn qián,lòu yǐ yáng jiā sòng bā zhēn。
酒酣自有娱客具,非丝非竹非歌声。jiǔ hān zì yǒu yú kè jù,fēi sī fēi zhú fēi gē shēng。
呼卢一掷数百万,刘毅酸寒何足陈。hū lú yī zhì shù bǎi wàn,liú yì suān hán hé zú chén。
此时相公眼生缬,平康一笑华堂春。cǐ shí xiāng gōng yǎn shēng xié,píng kāng yī xiào huá táng chūn。
鸡鸣钟动却归去,相公手自与金银。jī míng zhōng dòng què guī qù,xiāng gōng shǒu zì yǔ jīn yín。
恩缠爱结无与比,何意一朝遭怒嗔。ēn chán ài jié wú yǔ bǐ,hé yì yī cháo zāo nù chēn。
偶缘病起思破闷,亟遣花使传丁宁。ǒu yuán bìng qǐ sī pò mèn,jí qiǎn huā shǐ chuán dīng níng。
谁知青鸟不解事,还报从人嬉水亭。shuí zhī qīng niǎo bù jiě shì,hái bào cóng rén xī shuǐ tíng。
立驱百骑捽而至,判司姓贾如弟兄。lì qū bǎi qí zuó ér zhì,pàn sī xìng jiǎ rú dì xiōng。
同游七吏俱簿录,一日得钱千万缗。tóng yóu qī lì jù bù lù,yī rì dé qián qiān wàn mín。
大书明梏令湖曲,苏堤扫迹无蹄轮。dà shū míng gù lìng hú qū,sū dī sǎo jì wú tí lún。
风流宰相推第一,但恐稷契羞同伦。fēng liú zǎi xiāng tuī dì yī,dàn kǒng jì qì xiū tóng lún。
腥风霎霎塞宇宙,万年遗臭何时泯。xīng fēng shà shà sāi yǔ zhòu,wàn nián yí chòu hé shí mǐn。
要当壮士为一洗,我老无力覆八溟。yào dāng zhuàng shì wèi yī xǐ,wǒ lǎo wú lì fù bā míng。

次韵周子车喜雨

高斯得

平生报国无才力,日夜只祈天雨粟。píng shēng bào guó wú cái lì,rì yè zhǐ qí tiān yǔ sù。
讵今岁事少差池,怪证谁云一而足。jù jīn suì shì shǎo chà chí,guài zhèng shuí yún yī ér zú。
入春郡国多苦旱,起瞻四方何蹙蹙。rù chūn jùn guó duō kǔ hàn,qǐ zhān sì fāng hé cù cù。
陋邦愚守介其间,造物私之意何笃。lòu bāng yú shǒu jiè qí jiān,zào wù sī zhī yì hé dǔ。
桑蚕有岁麦有秋,十里欣欣人足欲。sāng cán yǒu suì mài yǒu qiū,shí lǐ xīn xīn rén zú yù。
尔来勤雨才浃旬,日日眼穿云石触。ěr lái qín yǔ cái jiā xún,rì rì yǎn chuān yún shí chù。
哀哉赤子命如线,亟吁苍穹求迓续。āi zāi chì zi mìng rú xiàn,jí xū cāng qióng qiú yà xù。
果然马上天瓢翻,谁谓龙公悭一掬。guǒ rán mǎ shàng tiān piáo fān,shuí wèi lóng gōng qiān yī jū。
吾侪所学自孔氏,颇信此身兼位育。wú chái suǒ xué zì kǒng shì,pǒ xìn cǐ shēn jiān wèi yù。
真能办得一寸心,勺水固知焦可沃。zhēn néng bàn dé yī cùn xīn,sháo shuǐ gù zhī jiāo kě wò。
君诗信美嫌太夸,只恐流传辜自速。jūn shī xìn měi xián tài kuā,zhǐ kǒng liú chuán gū zì sù。
八荒延首待甘霖,傅说谁其踵芳躅。bā huāng yán shǒu dài gān lín,fù shuō shuí qí zhǒng fāng zhú。

次韵雪寒郡中粜米养源有赋

高斯得

父兮儿饥母兮寒,瓶中无粟囊无钱。fù xī ér jī mǔ xī hán,píng zhōng wú sù náng wú qián。
天公何不知人苦,狞风裂肤雪塞户。tiān gōng hé bù zhī rén kǔ,níng fēng liè fū xuě sāi hù。
我来日月虽未多,舛令已干天谴呵。wǒ lái rì yuè suī wèi duō,chuǎn lìng yǐ gàn tiān qiǎn hē。
医疮眼下尚无药,更有妙诀瘳沉疴。yī chuāng yǎn xià shàng wú yào,gèng yǒu miào jué chōu chén kē。
拔贫为富非不窘,坐视沟瘠吾何忍。bá pín wèi fù fēi bù jiǒng,zuò shì gōu jí wú hé rěn。
长民要识天之天,此事前人固加谨。zhǎng mín yào shí tiān zhī tiān,cǐ shì qián rén gù jiā jǐn。
我仓我庾虽甚枵,且须倾空苏瘵凋。wǒ cāng wǒ yǔ suī shén xiāo,qiě xū qīng kōng sū zhài diāo。
惭无大德与汝曹,聊以小惠为宽条。cán wú dà dé yǔ rǔ cáo,liáo yǐ xiǎo huì wèi kuān tiáo。
何时公私俱露积,慰我片片心事赤。hé shí gōng sī jù lù jī,wèi wǒ piàn piàn xīn shì chì。
圩丰食可接青黄,盗弭丸无探赤白。wéi fēng shí kě jiē qīng huáng,dào mǐ wán wú tàn chì bái。
老夫藉手得归田,免讥取禾三百廛。lǎo fū jí shǒu dé guī tián,miǎn jī qǔ hé sān bǎi chán。
君诗太夸不可传,吾恐闻者讥贪天。jūn shī tài kuā bù kě chuán,wú kǒng wén zhě jī tān tiān。

莫恃势行

高斯得

夜灯读书史,摽然抚予胸。yè dēng dú shū shǐ,biāo rán fǔ yǔ xiōng。
奇哉天下士,英雄见略同。qí zāi tiān xià shì,yīng xióng jiàn lüè tóng。
子长叹息芈家事,谓势于人将有穷。zi zhǎng tàn xī mǐ jiā shì,wèi shì yú rén jiāng yǒu qióng。
谪仙作诗戒鲸鲵,亦云勿恃风涛之势如白龙。zhé xiān zuò shī jiè jīng ní,yì yún wù shì fēng tāo zhī shì rú bái lóng。
乃知世上夸毗子,控抟外物终成空。nǎi zhī shì shàng kuā pí zi,kòng tuán wài wù zhōng chéng kōng。
君不见寡大夫围初得楚,章华台前汗成雨。jūn bù jiàn guǎ dà fū wéi chū dé chǔ,zhāng huá tái qián hàn chéng yǔ。
郑田周鼎哆然求,齐桓晋文何足数。zhèng tián zhōu dǐng duō rán qiú,qí huán jìn wén hé zú shù。
一朝乾溪万众溃,饥卧独枕涓人股。yī cháo qián xī wàn zhòng kuì,jī wò dú zhěn juān rén gǔ。
君不见夫差称霸会黄池,诸侯不敢捩眼窥。jūn bù jiàn fū chà chēng bà huì huáng chí,zhū hóu bù gǎn liè yǎn kuī。
临盟争长莫敢拒,吴竟为先晋次之。lín méng zhēng zhǎng mò gǎn jù,wú jìng wèi xiān jìn cì zhī。
中原甫归败笠泽,甬东百家悕可悲。zhōng yuán fǔ guī bài lì zé,yǒng dōng bǎi jiā xī kě bēi。
君不见赵家主父尤雄强,吞灭代北如驱羊。jūn bù jiàn zhào jiā zhǔ fù yóu xióng qiáng,tūn miè dài běi rú qū yáng。
诈称使者入秦地,威风惊倒秦昭王。zhà chēng shǐ zhě rù qín dì,wēi fēng jīng dào qín zhāo wáng。
暮年立子一失计,探鷇沙丘终饿亡。mù nián lì zi yī shī jì,tàn kòu shā qiū zhōng è wáng。
诵诗读史馀,更披金匮书。sòng shī dú shǐ yú,gèng pī jīn kuì shū。
章蔡与秦韩,往事尤可吁。zhāng cài yǔ qín hán,wǎng shì yóu kě xū。
惇欲族诛元祐人,荐福镵碑立诸京。dūn yù zú zhū yuán yòu rén,jiàn fú chán bēi lì zhū jīng。
绍兴五十三家桧掌股,庆元五十九人侂牙龈。shào xīng wǔ shí sān jiā guì zhǎng gǔ,qìng yuán wǔ shí jiǔ rén tuō yá kěn。
章蔡投荒韩授首,秦亦奄奄泉下人。zhāng cài tóu huāng hán shòu shǒu,qín yì yǎn yǎn quán xià rén。
当时气势动山岳,如今一窖寒灰尘。dāng shí qì shì dòng shān yuè,rú jīn yī jiào hán huī chén。
后来视今犹视昔,哀哉踵路双辀倾。hòu lái shì jīn yóu shì xī,āi zāi zhǒng lù shuāng zhōu qīng。
三书读罢灯亦暗,齁齁一枕东方明。sān shū dú bà dēng yì àn,hōu hōu yī zhěn dōng fāng míng。

次韵赵郎中

高斯得

危楼杰出清苕浒,一眺苍然尽平楚。wēi lóu jié chū qīng sháo hǔ,yī tiào cāng rán jǐn píng chǔ。
倚栏兴尽兰桡举,时听长年作吴语。yǐ lán xīng jǐn lán ráo jǔ,shí tīng zhǎng nián zuò wú yǔ。
赵盾当权人共苦,白蘋清风渺何处。zhào dùn dāng quán rén gòng kǔ,bái píng qīng fēng miǎo hé chù。
人生得闲价无伍,天遣吾侪共休汝。rén shēng dé xián jià wú wǔ,tiān qiǎn wú chái gòng xiū rǔ。
公孙爱客茶屡煮,风味端能继桑苎。gōng sūn ài kè chá lǚ zhǔ,fēng wèi duān néng jì sāng zhù。
晚凉一卮荐菰黍,清唱时闻采莲女。wǎn liáng yī zhī jiàn gū shǔ,qīng chàng shí wén cǎi lián nǚ。
纪兹胜践须燕许,好与留题镇烟屿。jì zī shèng jiàn xū yàn xǔ,hǎo yǔ liú tí zhèn yān yǔ。
吾诗老去浑漫与,不畏传抄殚万楮。wú shī lǎo qù hún màn yǔ,bù wèi chuán chāo dān wàn chǔ。

编局

高斯得

舜为天子皋为士,瞽瞍杀人执而已。shùn wèi tiān zi gāo wèi shì,gǔ sǒu shā rén zhí ér yǐ。
从来三尺天下平,析律二端真可鄙。cóng lái sān chǐ tiān xià píng,xī lǜ èr duān zhēn kě bǐ。
近闻编局荡巢穴,尽取鼠辈尸诸市。jìn wén biān jú dàng cháo xué,jǐn qǔ shǔ bèi shī zhū shì。
布衣韦带三十馀,笞配黥流动千里。bù yī wéi dài sān shí yú,chī pèi qíng liú dòng qiān lǐ。
独遗太学四五士,但以奸京法从事。dú yí tài xué sì wǔ shì,dàn yǐ jiān jīng fǎ cóng shì。
秦相不重褒衣人,曷为忠恕而已矣。qín xiāng bù zhòng bāo yī rén,hé wèi zhōng shù ér yǐ yǐ。
乃知能掉三寸舌,极恶穷凶犹可恃。nǎi zhī néng diào sān cùn shé,jí è qióng xiōng yóu kě shì。
大理得皋陶,汝曹应颡泚。dà lǐ dé gāo táo,rǔ cáo yīng sǎng cǐ。

官田行

高斯得

噫呼嘻乐哉,咸淳三年之秋大有年。yī hū xī lè zāi,xián chún sān nián zhī qiū dà yǒu nián。
近自浙河东西江与淮,远及七闽二广连四川。jìn zì zhè hé dōng xī jiāng yǔ huái,yuǎn jí qī mǐn èr guǎng lián sì chuān。
黄云一望千万里,莫辨东西南北阡。huáng yún yī wàng qiān wàn lǐ,mò biàn dōng xī nán běi qiān。
瓯窭污邪满沟塍,秧马折轴担赪肩。ōu jù wū xié mǎn gōu chéng,yāng mǎ zhé zhóu dān chēng jiān。
天公更好事,十日不打雨。tiān gōng gèng hǎo shì,shí rì bù dǎ yǔ。
三边不动尘,穑人更何虑。sān biān bù dòng chén,sè rén gèng hé lǜ。
自从田归官,百姓糟糠难。zì cóng tián guī guān,bǎi xìng zāo kāng nán。
况复连年苦饥馑,草根木实为珍餐。kuàng fù lián nián kǔ jī jǐn,cǎo gēn mù shí wèi zhēn cān。
嵯峨殍骨横千里,待得今年能者几。cuó é piǎo gǔ héng qiān lǐ,dài dé jīn nián néng zhě jǐ。
只道伸眉得一笑,酒肉淋漓浑舍喜。zhǐ dào shēn méi dé yī xiào,jiǔ ròu lín lí hún shě xǐ。
谁知一粒不入肠,总是公家主家米。shuí zhī yī lì bù rù cháng,zǒng shì gōng jiā zhǔ jiā mǐ。
夜闻东家邻,偃仰啼孤婢。yè wén dōng jiā lín,yǎn yǎng tí gū bì。
我问汝为谁,答云无食无儿穷妇人。wǒ wèn rǔ wèi shuí,dá yún wú shí wú ér qióng fù rén。
今年公田分司官吏恶,那有遗秉滞穗沾饥贫。jīn nián gōng tián fēn sī guān lì è,nà yǒu yí bǐng zhì suì zhān jī pín。
大家京坁那复有,惜米如珠藏在囷。dà jiā jīng zhǐ nà fù yǒu,xī mǐ rú zhū cáng zài qūn。
我闻唐家天子即位当四年,天下斗米惟三钱。wǒ wén táng jiā tiān zi jí wèi dāng sì nián,tiān xià dòu mǐ wéi sān qián。
我皇不减贞观主,相公亦如房杜贤。wǒ huáng bù jiǎn zhēn guān zhǔ,xiāng gōng yì rú fáng dù xián。
奈何米价百倍逾贞观,此病岂得无其源。nài hé mǐ jià bǎi bèi yú zhēn guān,cǐ bìng qǐ dé wú qí yuán。
呜呼噫嘻,我知之矣。wū hū yī xī,wǒ zhī zhī yǐ。
自从买公田,丰年亦凶年。zì cóng mǎi gōng tián,fēng nián yì xiōng nián。
此何人哉,悠悠苍天。cǐ hé rén zāi,yōu yōu cāng tiān。
更有一事尤堪怪,欲说未说心先怕。gèng yǒu yī shì yóu kān guài,yù shuō wèi shuō xīn xiān pà。
今年处处皆有秋,何故天台大水独无一粒收。jīn nián chù chù jiē yǒu qiū,hé gù tiān tái dà shuǐ dú wú yī lì shōu。
一粒不收犹自可,臣水王,君火囚,此事颇关宗社忧。yī lì bù shōu yóu zì kě,chén shuǐ wáng,jūn huǒ qiú,cǐ shì pǒ guān zōng shè yōu。
书生守经论白黑,无乃将身豺贙投。shū shēng shǒu jīng lùn bái hēi,wú nǎi jiāng shēn chái xuàn tóu。

读陆逵常簿奏篇喜而有赋

高斯得

老翁关门贪睡味,朝廷近事到耳疏。lǎo wēng guān mén tān shuì wèi,cháo tíng jìn shì dào ěr shū。
朝起忽收故旧信,得此痛哭流涕书。cháo qǐ hū shōu gù jiù xìn,dé cǐ tòng kū liú tì shū。
书中所道果何事,人心天命关机枢。shū zhōng suǒ dào guǒ hé shì,rén xīn tiān mìng guān jī shū。
昔无叛民今已起,赤子至此谁之辜。xī wú pàn mín jīn yǐ qǐ,chì zi zhì cǐ shuí zhī gū。
公田下损而上益,楮法子废而母孤。gōng tián xià sǔn ér shàng yì,chǔ fǎ zi fèi ér mǔ gū。
三尺孤童尽知得,谁能暴虎编其须。sān chǐ gū tóng jǐn zhī dé,shuí néng bào hǔ biān qí xū。
朝阳一鸣百聩醒,幸哉仅有而绝无。cháo yáng yī míng bǎi kuì xǐng,xìng zāi jǐn yǒu ér jué wú。
三后在天甚神圣,佑此一脉皇基扶。sān hòu zài tiān shén shén shèng,yòu cǐ yī mài huáng jī fú。
我非庆历石守道,聊题数语昭群愚。wǒ fēi qìng lì shí shǒu dào,liáo tí shù yǔ zhāo qún yú。

和刘养源

高斯得

日景何须土圭测,腊尽熙熙好春色。rì jǐng hé xū tǔ guī cè,là jǐn xī xī hǎo chūn sè。
明眉翠柳弄精神,调舌珍禽破岑寂。míng méi cuì liǔ nòng jīng shén,diào shé zhēn qín pò cén jì。
叠嶂融融迟日丽,双溪涣涣层冰释。dié zhàng róng róng chí rì lì,shuāng xī huàn huàn céng bīng shì。
行看骑簇昭亭晓,还闻猿啸高斋夕。xíng kàn qí cù zhāo tíng xiǎo,hái wén yuán xiào gāo zhāi xī。
宛陵山泽纷纡馀,尔来憔悴缘急符。wǎn líng shān zé fēn yū yú,ěr lái qiáo cuì yuán jí fú。
安得春风百万斛,为散和气还郊墟。ān dé chūn fēng bǎi wàn hú,wèi sàn hé qì hái jiāo xū。
北帝回车已浸远,东皇布令应潜孚。běi dì huí chē yǐ jìn yuǎn,dōng huáng bù lìng yīng qián fú。
原畴苏醒天雨玉,草木滋润渊生珠。yuán chóu sū xǐng tiān yǔ yù,cǎo mù zī rùn yuān shēng zhū。
我诗背城犹借一,吏气暂扫因元日。wǒ shī bèi chéng yóu jiè yī,lì qì zàn sǎo yīn yuán rì。
预忧簿领还压头,不得时陪竹林七。yù yōu bù lǐng hái yā tóu,bù dé shí péi zhú lín qī。
苕溪苇间舟延缘,白鱼朱橘不论钱。sháo xī wěi jiān zhōu yán yuán,bái yú zhū jú bù lùn qián。
幽栖已入五更梦,早春顾渚何时煎。yōu qī yǐ rù wǔ gèng mèng,zǎo chūn gù zhǔ hé shí jiān。
老师谨勿先抽单,苦嫌道院飕飕寒。lǎo shī jǐn wù xiān chōu dān,kǔ xián dào yuàn sōu sōu hán。
吟编未载两觳觫,莫惜娉婷珠一斛。yín biān wèi zài liǎng hú sù,mò xī pīng tíng zhū yī hú。

读梅福传有感

高斯得

君不见绥和天子在御世五春,画堂甲观寂寂空无人。jūn bù jiàn suí hé tiān zi zài yù shì wǔ chūn,huà táng jiǎ guān jì jì kōng wú rén。
岂无壮发类元帝,奈燕飞来啄皇孙。qǐ wú zhuàng fā lèi yuán dì,nài yàn fēi lái zhuó huáng sūn。
三星屡暗紫宫里,群臣默默谁扣阍。sān xīng lǚ àn zǐ gōng lǐ,qún chén mò mò shuí kòu hūn。
忽闻县道上急变,乃是南昌梅子真。hū wén xiàn dào shàng jí biàn,nǎi shì nán chāng méi zi zhēn。
书言愿蚤建三统,以孔子后上继殷。shū yán yuàn zǎo jiàn sān tǒng,yǐ kǒng zi hòu shàng jì yīn。
存人自立乃周武,壅人自塞为亡秦。cún rén zì lì nǎi zhōu wǔ,yōng rén zì sāi wèi wáng qín。
陛下若欲保继嗣,成汤不祀宜留神。bì xià ruò yù bǎo jì sì,chéng tāng bù sì yí liú shén。
子真先曾拄王凤,言不见省徒报闻。zi zhēn xiān céng zhǔ wáng fèng,yán bù jiàn shěng tú bào wén。
小臣读史每流涕,福于异代犹谆谆。xiǎo chén dú shǐ měi liú tì,fú yú yì dài yóu zhūn zhūn。
而况交柯紫荆树,东枝憔悴西枝荣。ér kuàng jiāo kē zǐ jīng shù,dōng zhī qiáo cuì xī zhī róng。
有能建此第一义,本支百世何足云。yǒu néng jiàn cǐ dì yī yì,běn zhī bǎi shì hé zú yún。
我今那复效梅叟,聊欲全生吴市门。wǒ jīn nà fù xiào méi sǒu,liáo yù quán shēng wú shì mén。

记二首儿四日雷二异

高斯得

咸淳七年正二月,天灾人异何稠叠。xián chún qī nián zhèng èr yuè,tiān zāi rén yì hé chóu dié。
细推厥咎端有繇,孤臣未言先泣血。xì tuī jué jiù duān yǒu yáo,gū chén wèi yán xiān qì xuè。
日当丙子月当寅,湖州毗山有妖孽。rì dāng bǐng zi yuè dāng yín,hú zhōu pí shān yǒu yāo niè。
曹家产子威杀人,二首一身连骨节。cáo jiā chǎn zi wēi shā rén,èr shǒu yī shēn lián gǔ jié。
左首似爹右似娘,浑舍惊走趾欲折。zuǒ shǒu shì diē yòu shì niáng,hún shě jīng zǒu zhǐ yù zhé。
里胥不敢上其事,一州喧喧腾颊舌。lǐ xū bù gǎn shàng qí shì,yī zhōu xuān xuān téng jiá shé。
从来天子天下首,二首之占何待说。cóng lái tiān zi tiān xià shǒu,èr shǒu zhī zhàn hé dài shuō。
我闻唐家仪凤年,的证端为今日设。wǒ wén táng jiā yí fèng nián,de zhèng duān wèi jīn rì shè。
泾州之民有生儿,异干同躯不容裂。jīng zhōu zhī mín yǒu shēng ér,yì gàn tóng qū bù róng liè。
是时武氏乘其夫,唐祚中微殆将灭。shì shí wǔ shì chéng qí fū,táng zuò zhōng wēi dài jiāng miè。
圣朝家法与唐异,四星在天循轨辙。shèng cháo jiā fǎ yǔ táng yì,sì xīng zài tiān xún guǐ zhé。
咎在君阳非太阴,娲羿虽殊祸俱烈。jiù zài jūn yáng fēi tài yīn,wā yì suī shū huò jù liè。
人妖示变未三旬,二月天灾来不辍。rén yāo shì biàn wèi sān xún,èr yuè tiān zāi lái bù chuò。
粤从己亥至壬寅,据历雷声未当发。yuè cóng jǐ hài zhì rén yín,jù lì léi shēng wèi dāng fā。
胡为砰訇震天鼓,四日四夜声不绝。hú wèi pēng hōng zhèn tiān gǔ,sì rì sì yè shēng bù jué。
上天威怒端有意,要使吾君用刚决。shàng tiān wēi nù duān yǒu yì,yào shǐ wú jūn yòng gāng jué。
夏竦奸邪致天变,仁皇感悟真明哲。xià sǒng jiān xié zhì tiān biàn,rén huáng gǎn wù zhēn míng zhé。
只凭霹雳一声雷,扫去有同汤沃雪。zhǐ píng pī lì yī shēng léi,sǎo qù yǒu tóng tāng wò xuě。
后来高庙遵故典,汤相罢归同一诀。hòu lái gāo miào zūn gù diǎn,tāng xiāng bà guī tóng yī jué。
奈何灾异过两朝,犹复留此大饕餮。nài hé zāi yì guò liǎng cháo,yóu fù liú cǐ dà tāo tiè。
二首之儿四日雷,占虽不同应无别。èr shǒu zhī ér sì rì léi,zhàn suī bù tóng yīng wú bié。
作诗会入五行传,谨勿流传取黥刖。zuò shī huì rù wǔ xíng chuán,jǐn wù liú chuán qǔ qíng yuè。

鸡祸诗

高斯得

君不见西汉初,永光年,当时鸡变祸连延。jūn bù jiàn xī hàn chū,yǒng guāng nián,dāng shí jī biàn huò lián yán。
冠距名将尊已成,坐令戚里倾中天。guān jù míng jiāng zūn yǐ chéng,zuò lìng qī lǐ qīng zhōng tiān。
那知千五百年后,咸淳之岁为续弦。nà zhī qiān wǔ bǎi nián hòu,xián chún zhī suì wèi xù xián。
黑鸡两翅生五距,食辄伤人万口传。hēi jī liǎng chì shēng wǔ jù,shí zhé shāng rén wàn kǒu chuán。
家鸡尽缚向市卖,美味不敢登盘筵。jiā jī jǐn fù xiàng shì mài,měi wèi bù gǎn dēng pán yán。
皆云黑鸡乃癸酉,十二相属符昭然。jiē yún hēi jī nǎi guǐ yǒu,shí èr xiāng shǔ fú zhāo rán。
生不于他独于翅,盖言羽翼爪距全。shēng bù yú tā dú yú chì,gài yán yǔ yì zhǎo jù quán。
我欲攀龙报天公,无路可到明光宫。wǒ yù pān lóng bào tiān gōng,wú lù kě dào míng guāng gōng。
安得尸乡祝鸡翁,为我用术禳其凶。ān dé shī xiāng zhù jī wēng,wèi wǒ yòng shù ráng qí xiōng。
天子九九八十一万岁,免使真人白水还飞龙。tiān zi jiǔ jiǔ bā shí yī wàn suì,miǎn shǐ zhēn rén bái shuǐ hái fēi lóng。
141«2345678