古诗词

高斯得

冬大雷电

高斯得

方冬十月天炎蒸,雷公吼怒声凭凭。fāng dōng shí yuè tiān yán zhēng,léi gōng hǒu nù shēng píng píng。
投壶玉女忽大笑,晦明倏烁来相乘。tóu hú yù nǚ hū dà xiào,huì míng shū shuò lái xiāng chéng。
天方收声地藏蛰,激怒岂为阴所陵。tiān fāng shōu shēng dì cáng zhé,jī nù qǐ wèi yīn suǒ líng。
圆苍寓意端有在,要使强臣生战兢。yuán cāng yù yì duān yǒu zài,yào shǐ qiáng chén shēng zhàn jīng。
强臣闻之但一笑,小儿怖我终何能。qiáng chén wén zhī dàn yī xiào,xiǎo ér bù wǒ zhōng hé néng。
白鸡巨浸九龄亚,青鼠妖星千道棱。bái jī jù jìn jiǔ líng yà,qīng shǔ yāo xīng qiān dào léng。
我犹视尔为戏剧,此雷何啻虫薨薨。wǒ yóu shì ěr wèi xì jù,cǐ léi hé chì chóng hōng hōng。
圣君小变亦知惧,奸臣大异那能惩。shèng jūn xiǎo biàn yì zhī jù,jiān chén dà yì nà néng chéng。
寄语天公停此小伎俩,只须一声霹雳王茂宏。jì yǔ tiān gōng tíng cǐ xiǎo jì liǎ,zhǐ xū yī shēng pī lì wáng mào hóng。

孤愤吟四十韵

高斯得

岷峨老人白头哭,宇宙频年生意蹙。mín é lǎo rén bái tóu kū,yǔ zhòu pín nián shēng yì cù。
自从解绶远遁逃,日望君王戒危辱。zì cóng jiě shòu yuǎn dùn táo,rì wàng jūn wáng jiè wēi rǔ。
幡然尽改乱亡事,斩新为辑和平福。fān rán jǐn gǎi luàn wáng shì,zhǎn xīn wèi jí hé píng fú。
丛祠猎去嘷夜狐,远岳收取鸣阳族。cóng cí liè qù háo yè hú,yuǎn yuè shōu qǔ míng yáng zú。
闳籍惟供永巷扫,窦梁总向高阁束。hóng jí wéi gōng yǒng xiàng sǎo,dòu liáng zǒng xiàng gāo gé shù。
上方月进绝前蹊,污吏日攘行显僇。shàng fāng yuè jìn jué qián qī,wū lì rì rǎng xíng xiǎn lù。
赋租时为率土蠲,恩泽尤当近畿足。fù zū shí wèi lǜ tǔ juān,ēn zé yóu dāng jìn jī zú。
圣心悔祸诚勇猛,天命何忧难迓续。shèng xīn huǐ huò chéng yǒng měng,tiān mìng hé yōu nán yà xù。
老人静中揩眼看,时事转觉令心寒。lǎo rén jìng zhōng kāi yǎn kàn,shí shì zhuǎn jué lìng xīn hán。
旄头妖彗久不出,黔首剜肉殊未完。máo tóu yāo huì jiǔ bù chū,qián shǒu wān ròu shū wèi wán。
炎然凶渠气脉壮,莆婺奸党根株盘。yán rán xiōng qú qì mài zhuàng,pú wù jiān dǎng gēn zhū pán。
小臣乘间肆邪论,众正盈庭徒坐观。xiǎo chén chéng jiān sì xié lùn,zhòng zhèng yíng tíng tú zuò guān。
北衙无人素为地,南徼何路能通天。běi yá wú rén sù wèi dì,nán jiǎo hé lù néng tōng tiān。
首血淋漓谁困邓,头子勾追空忆韩。shǒu xuè lín lí shuí kùn dèng,tóu zi gōu zhuī kōng yì hán。
仪舜鸣周九苞凤,溢序盈庭五彩鸾。yí shùn míng zhōu jiǔ bāo fèng,yì xù yíng tíng wǔ cǎi luán。
若为千载遭圣代,不肯一唳惊朝端。ruò wèi qiān zài zāo shèng dài,bù kěn yī lì jīng cháo duān。
得非尽善遇尧舜,毋庸卖直同箕干。dé fēi jǐn shàn yù yáo shùn,wú yōng mài zhí tóng jī gàn。
我闻屋漏知在下,君欲箸筹烦暂借。wǒ wén wū lòu zhī zài xià,jūn yù zhù chóu fán zàn jiè。
尺籍无粮创市田,告身易醉空酬价。chǐ jí wú liáng chuàng shì tián,gào shēn yì zuì kōng chóu jià。
膏腴已被公家夺,硗瘠复遭奸佃吓。gāo yú yǐ bèi gōng jiā duó,qiāo jí fù zāo jiān diàn xià。
积庾如京宁复得,羸胔盈沟谁为嘅。jī yǔ rú jīng níng fù dé,léi zì yíng gōu shuí wèi kǎi。
蚩尤兵革自久远,新莽王田徒扰害。chī yóu bīng gé zì jiǔ yuǎn,xīn mǎng wáng tián tú rǎo hài。
哀鸿惨淡集中泽,饥虎咆哮行旷野。āi hóng cǎn dàn jí zhōng zé,jī hǔ páo xiāo xíng kuàng yě。
柯山一鬨犹未平,苕水三贪尤可怕。kē shān yī hòng yóu wèi píng,sháo shuǐ sān tān yóu kě pà。
罔民白撰肯蠲除,括税红由恣姑嘬。wǎng mín bái zhuàn kěn juān chú,kuò shuì hóng yóu zì gū chuài。
城门口嗅严酒榷,民屋寸量甚间架。chéng mén kǒu xiù yán jiǔ què,mín wū cùn liàng shén jiān jià。
瘠人封己信可诛,剥下媚上当何如。jí rén fēng jǐ xìn kě zhū,bō xià mèi shàng dāng hé rú。
崔烈为公近日有,刘毅答诏今时无。cuī liè wèi gōng jìn rì yǒu,liú yì dá zhào jīn shí wú。
民间已食乌昧草,天上犹积琼林储。mín jiān yǐ shí wū mèi cǎo,tiān shàng yóu jī qióng lín chǔ。
小人长国但牟利,大学生财谁读书。xiǎo rén zhǎng guó dàn móu lì,dà xué shēng cái shuí dú shū。
民贫盗起已有兆,内敉外宁犹贡谀。mín pín dào qǐ yǐ yǒu zhào,nèi mǐ wài níng yóu gòng yú。
纷纷谄子谅无责,挺挺诸贤何不图。fēn fēn chǎn zi liàng wú zé,tǐng tǐng zhū xián hé bù tú。
芳草为萧晚节坏,嘉橘成枳中年渝。fāng cǎo wèi xiāo wǎn jié huài,jiā jú chéng zhǐ zhōng nián yú。
虞庭盛际枉者直,周室衰时哲亦愚。yú tíng shèng jì wǎng zhě zhí,zhōu shì shuāi shí zhé yì yú。
漳滨病叟愁谁语,杜曲诗翁恍如晤。zhāng bīn bìng sǒu chóu shuí yǔ,dù qū shī wēng huǎng rú wù。
最怜稷契许身愚,岂谓阴何用心苦。zuì lián jì qì xǔ shēn yú,qǐ wèi yīn hé yòng xīn kǔ。
每篇必寓忧世怀,直笔宁愁当国忤。měi piān bì yù yōu shì huái,zhí bǐ níng chóu dāng guó wǔ。
法律森严信殊绝,对属始终无龃龉。fǎ lǜ sēn yán xìn shū jué,duì shǔ shǐ zhōng wú jǔ yǔ。
嗟予衰老才力弱,稽首名贤晨夕慕。jiē yǔ shuāi lǎo cái lì ruò,jī shǒu míng xián chén xī mù。
忧来援笔偶成章,力戒负囊毋辄露。yōu lái yuán bǐ ǒu chéng zhāng,lì jiè fù náng wú zhé lù。

送庸斋赴召

高斯得

宗臣一去今三年,玉堂诏许还坡仙。zōng chén yī qù jīn sān nián,yù táng zhào xǔ hái pō xiān。
党魁久屈再徵用,识与不识皆欢颜。dǎng kuí jiǔ qū zài zhēng yòng,shí yǔ bù shí jiē huān yán。
先生出处固有道,诸公进说徒啾喧。xiān shēng chū chù gù yǒu dào,zhū gōng jìn shuō tú jiū xuān。
或云时事正孔棘,百万生灵皆倒悬。huò yún shí shì zhèng kǒng jí,bǎi wàn shēng líng jiē dào xuán。
公卿唯阿固权位,阉戚盘互拿金钱。gōng qīng wéi ā gù quán wèi,yān qī pán hù ná jīn qián。
三垂蹙蹙迫军垒,万口嗷嗷愁实田。sān chuí cù cù pò jūn lěi,wàn kǒu áo áo chóu shí tián。
南交黠寇谋斡腹,东海逆雏方聚船。nán jiāo xiá kòu móu wò fù,dōng hǎi nì chú fāng jù chuán。
奈何揖逊救焚溺,同姓体国宁其然。nài hé yī xùn jiù fén nì,tóng xìng tǐ guó níng qí rán。
或云大老世模楷,晚节要同金石坚。huò yún dà lǎo shì mó kǎi,wǎn jié yào tóng jīn shí jiān。
不闻鸣犊反潜圣,况复白驹遗众贤。bù wén míng dú fǎn qián shèng,kuàng fù bái jū yí zhòng xián。
济川必待烝徒楫,倾否亦资茅茹连。jì chuān bì dài zhēng tú jí,qīng fǒu yì zī máo rú lián。
试看醉翁门下士,当今谁者居清联。shì kàn zuì wēng mén xià shì,dāng jīn shuí zhě jū qīng lián。
角巾支杖亟还里,览辉翔集毋轻前。jiǎo jīn zhī zhàng jí hái lǐ,lǎn huī xiáng jí wú qīng qián。
我当静虑为折衷,咄此二议何其偏。wǒ dāng jìng lǜ wèi zhé zhōng,duō cǐ èr yì hé qí piān。
卦爻时义各有当,圣贤出处无非天。guà yáo shí yì gè yǒu dāng,shèng xián chū chù wú fēi tiān。
五真应二泰可致,四不求初屯岂亨。wǔ zhēn yīng èr tài kě zhì,sì bù qiú chū tún qǐ hēng。
要知君相诚与否,卓识谅已穷几先。yào zhī jūn xiāng chéng yǔ fǒu,zhuó shí liàng yǐ qióng jǐ xiān。
苟能举国听夫子,虽不俟驾何尤焉。gǒu néng jǔ guó tīng fū zi,suī bù qí jià hé yóu yān。
严风吹衣落闽土,幸与盟主相周旋。yán fēng chuī yī luò mǐn tǔ,xìng yǔ méng zhǔ xiāng zhōu xuán。
酒边抵掌谈世事,爱君忧国固拳拳。jiǔ biān dǐ zhǎng tán shì shì,ài jūn yōu guó gù quán quán。
鸿飞遵渚望不及,中夜起坐徒烦煎。hóng fēi zūn zhǔ wàng bù jí,zhōng yè qǐ zuò tú fán jiān。
心乎爱矣思有助,斐然狂简成兹篇。xīn hū ài yǐ sī yǒu zhù,fěi rán kuáng jiǎn chéng zī piān。

闲中读书次第

高斯得

紫阳礼编甫尽卷,亟偿通典平生愿。zǐ yáng lǐ biān fǔ jǐn juǎn,jí cháng tōng diǎn píng shēng yuàn。
增损温公鉴目成,要把二岩书贯穿。zēng sǔn wēn gōng jiàn mù chéng,yào bǎ èr yán shū guàn chuān。
夜灯览彻六一文,眉山钜集思重见。yè dēng lǎn chè liù yī wén,méi shān jù jí sī zhòng jiàn。
七书卷帙二千馀,加我三年当阅遍。qī shū juǎn zhì èr qiān yú,jiā wǒ sān nián dāng yuè biàn。
尔来两目渐眵昏,一一手钞宁敢倦。ěr lái liǎng mù jiàn chī hūn,yī yī shǒu chāo níng gǎn juàn。
固知衰颓力不胜,其奈嗜好顽难变。gù zhī shuāi tuí lì bù shèng,qí nài shì hǎo wán nán biàn。
又恐贪多或溺心,闭閤时烧香一篆。yòu kǒng tān duō huò nì xīn,bì gé shí shāo xiāng yī zhuàn。

园中读书

高斯得

南楼幽帘虽粗适,犹嫌尘务妨闲逸。nán lóu yōu lián suī cū shì,yóu xián chén wù fáng xián yì。
读书老圃四无人,啼鸟落花春寂寂。dú shū lǎo pǔ sì wú rén,tí niǎo luò huā chūn jì jì。
试垂修绠汲义泉,更把长才斸玄窟。shì chuí xiū gěng jí yì quán,gèng bǎ zhǎng cái zhǔ xuán kū。
已无俗物败人意,犹有睡魔入吾室。yǐ wú sú wù bài rén yì,yóu yǒu shuì mó rù wú shì。
且须时擎看山脰,不妨暂著穿花屐。qiě xū shí qíng kàn shān dòu,bù fáng zàn zhù chuān huā jī。
君平身世两相弃,韩子老大百无益。jūn píng shēn shì liǎng xiāng qì,hán zi lǎo dà bǎi wú yì。
但愿残生更几年,了我床头二三策。dàn yuàn cán shēng gèng jǐ nián,le wǒ chuáng tóu èr sān cè。

病起二首

高斯得

老去增书癖,还遭病见磨。lǎo qù zēng shū pǐ,hái zāo bìng jiàn mó。
杜诗能止疟,周易解祛魔。dù shī néng zhǐ nüè,zhōu yì jiě qū mó。
不得青编伴,惟应白日过。bù dé qīng biān bàn,wéi yīng bái rì guò。
坐多肤欲痹,时起眺清波。zuò duō fū yù bì,shí qǐ tiào qīng bō。

病起二首

高斯得

颒面惊权出,梳头感发稀。huì miàn jīng quán chū,shū tóu gǎn fā xī。
鹤饥从自瘦,骥老更求肥。hè jī cóng zì shòu,jì lǎo gèng qiú féi。
萧索盘中馔,宽长身上衣。xiāo suǒ pán zhōng zhuàn,kuān zhǎng shēn shàng yī。
惟馀酒未减,兴至羽觞飞。wéi yú jiǔ wèi jiǎn,xīng zhì yǔ shāng fēi。

孤愤吟十三首

高斯得

桧侂当权十五年,始终只被一私缠。guì tuō dāng quán shí wǔ nián,shǐ zhōng zhǐ bèi yī sī chán。
人心失尽天心怒,燎火炎炎故不然。rén xīn shī jǐn tiān xīn nù,liáo huǒ yán yán gù bù rán。

孤愤吟十三首

高斯得

金缯私许北方盟,君父前头却隐情。jīn zēng sī xǔ běi fāng méng,jūn fù qián tóu què yǐn qíng。
今日祸胎从此始,罪浮孽桧与权京。jīn rì huò tāi cóng cǐ shǐ,zuì fú niè guì yǔ quán jīng。

孤愤吟十三首

高斯得

先帝方归盛德园,龙輴半夜浙江边。xiān dì fāng guī shèng dé yuán,lóng chūn bàn yè zhè jiāng biān。
孤臣泣血无他请,愿把奸臣诉九天。gū chén qì xuè wú tā qǐng,yuàn bǎ jiān chén sù jiǔ tiān。

孤愤吟十三首

高斯得

军功阁束万人多,兵部门前雀可罗。jūn gōng gé shù wàn rén duō,bīng bù mén qián què kě luó。
悍将武夫心失尽,可知弃甲与投戈。hàn jiāng wǔ fū xīn shī jǐn,kě zhī qì jiǎ yǔ tóu gē。

孤愤吟十三首

高斯得

国家元气是人材,稍露光芒尽力摧。guó jiā yuán qì shì rén cái,shāo lù guāng máng jǐn lì cuī。
今日举朝皆妇女,邦衡此语亦诚哉。jīn rì jǔ cháo jiē fù nǚ,bāng héng cǐ yǔ yì chéng zāi。

孤愤吟十三首

高斯得

扫除学法啖诸生,精锐销磨直可坑。sǎo chú xué fǎ dàn zhū shēng,jīng ruì xiāo mó zhí kě kēng。
乞斩三奸亦人尔,汝曹何忍负斋黉。qǐ zhǎn sān jiān yì rén ěr,rǔ cáo hé rěn fù zhāi hóng。

孤愤吟十三首

高斯得

无罪无辜窜逐人,几经大霈不沾恩。wú zuì wú gū cuàn zhú rén,jǐ jīng dà pèi bù zhān ēn。
更将改正张罗网,结尽千千万万冤。gèng jiāng gǎi zhèng zhāng luó wǎng,jié jǐn qiān qiān wàn wàn yuān。

孤愤吟十三首

高斯得

彊买民田自噬肤,大家破尽为催租。jiàng mǎi mín tián zì shì fū,dà jiā pò jǐn wèi cuī zū。
几多怨气冲霄汉,天欲无诛可得乎。jǐ duō yuàn qì chōng xiāo hàn,tiān yù wú zhū kě dé hū。

孤愤吟十三首

高斯得

督帐行趋建业东,壮哉迎敌气如虹。dū zhàng xíng qū jiàn yè dōng,zhuàng zāi yíng dí qì rú hóng。
劝君猛舍一腔血,莫学檀公误乃翁。quàn jūn měng shě yī qiāng xuè,mò xué tán gōng wù nǎi wēng。

孤愤吟十三首

高斯得

乘桴颐浩元无策,进跸丰公妙达权。chéng fú yí hào yuán wú cè,jìn bì fēng gōng miào dá quán。
宁死老身终不去,太皇此语可回天。níng sǐ lǎo shēn zhōng bù qù,tài huáng cǐ yǔ kě huí tiān。

孤愤吟十三首

高斯得

覆按山陵挈累行,金多季子橐赍轻。fù àn shān líng qiè lèi xíng,jīn duō jì zi tuó jī qīng。
殿中御史尤堪戮,尽室逃归骇一城。diàn zhōng yù shǐ yóu kān lù,jǐn shì táo guī hài yī chéng。

孤愤吟十三首

高斯得

囊封癸酉罄愚惷,第一亲征次守江。náng fēng guǐ yǒu qìng yú chǔn,dì yī qīn zhēng cì shǒu jiāng。
啼得血流无用处,自怜弱步要丰扛。tí dé xuè liú wú yòng chù,zì lián ruò bù yào fēng káng。

孤愤吟十三首

高斯得

阜录新书幸已成,名山藏去复传人。fù lù xīn shū xìng yǐ chéng,míng shān cáng qù fù chuán rén。
毋令十载编摩苦,竟与家书共厄秦。wú lìng shí zài biān mó kǔ,jìng yǔ jiā shū gòng è qín。
141«2345678