古诗词

许及之

信笔戒子种花木

许及之

水仙绣菊麝香萱,久种成畦长养便。shuǐ xiān xiù jú shè xiāng xuān,jiǔ zhǒng chéng qí zhǎng yǎng biàn。
分向北堂三益近,绕墙秋色要争妍。fēn xiàng běi táng sān yì jìn,rào qiáng qiū sè yào zhēng yán。

信笔戒子种花木

许及之

种树还如种善根,自须积累付儿孙。zhǒng shù hái rú zhǒng shàn gēn,zì xū jī lèi fù ér sūn。
从人觅得能多少,争得成阴便满园。cóng rén mì dé néng duō shǎo,zhēng dé chéng yīn biàn mǎn yuán。

信笔戒子种花木

许及之

莫将桃杏等闲看,栽接名窠有几般。mò jiāng táo xìng děng xián kàn,zāi jiē míng kē yǒu jǐ bān。
为是开花仍结实,花供赏玩果供餐。wèi shì kāi huā réng jié shí,huā gōng shǎng wán guǒ gōng cān。

信笔戒子种花木

许及之

飞霞园地固无多,我爱他时号茧窝。fēi xiá yuán dì gù wú duō,wǒ ài tā shí hào jiǎn wō。
若缭城跟疏织竹,锦屏环列绣成窠。ruò liáo chéng gēn shū zhī zhú,jǐn píng huán liè xiù chéng kē。

信笔戒子种花木

许及之

金沙安敢齿酴醾,白白红红间却宜。jīn shā ān gǎn chǐ tú mí,bái bái hóng hóng jiān què yí。
但是篱边多种取,他年步障要相随。dàn shì lí biān duō zhǒng qǔ,tā nián bù zhàng yào xiāng suí。

梅花十首

许及之

每忆山居气味长,梅花时节只清狂。měi yì shān jū qì wèi zhǎng,méi huā shí jié zhǐ qīng kuáng。
若教玉鉴堂前看,认得花光是玉光。ruò jiào yù jiàn táng qián kàn,rèn dé huā guāng shì yù guāng。

梅花十首

许及之

诗到西湖更不疑,西湖以外可无诗。shī dào xī hú gèng bù yí,xī hú yǐ wài kě wú shī。
孤山水月无边思,只在清香不在枝。gū shān shuǐ yuè wú biān sī,zhǐ zài qīng xiāng bù zài zhī。

梅花十首

许及之

一顷园池半种梅,更将窠石傍梅栽。yī qǐng yuán chí bàn zhǒng méi,gèng jiāng kē shí bàng méi zāi。
爱风爱月随宜看,合是诗家带得来。ài fēng ài yuè suí yí kàn,hé shì shī jiā dài dé lái。

梅花十首

许及之

隔水寻幽妙莫传,一年胜处是春前。gé shuǐ xún yōu miào mò chuán,yī nián shèng chù shì chūn qián。
纵饶烂熳春吹却,犹得残香伴鹤眠。zòng ráo làn màn chūn chuī què,yóu dé cán xiāng bàn hè mián。

梅花十首

许及之

玉川梦事不纷纭,一树相思正忆君。yù chuān mèng shì bù fēn yún,yī shù xiāng sī zhèng yì jūn。
君若移舟来问讯,莫教惊动一溪云。jūn ruò yí zhōu lái wèn xùn,mò jiào jīng dòng yī xī yún。

梅花十首

许及之

为爱林林次第开,却须雪压与霜催。wèi ài lín lín cì dì kāi,què xū xuě yā yǔ shuāng cuī。
岁寒偃蹇非无意,破冷冲寒来几回。suì hán yǎn jiǎn fēi wú yì,pò lěng chōng hán lái jǐ huí。

梅花十首

许及之

去岁来时恰犯寒,枝头未放雪漫漫。qù suì lái shí qià fàn hán,zhī tóu wèi fàng xuě màn màn。
一年鞭影红尘里,犹得西湖立马看。yī nián biān yǐng hóng chén lǐ,yóu dé xī hú lì mǎ kàn。

梅花十首

许及之

湖上归鸦落照昏,一声渔唱与招魂。hú shàng guī yā luò zhào hūn,yī shēng yú chàng yǔ zhāo hún。
纫兰餐菊生平事,沙冷月寒何处村。rèn lán cān jú shēng píng shì,shā lěng yuè hán hé chù cūn。

梅花十首

许及之

醉馀看字眼麻茶,佳句拈来似隔纱。zuì yú kàn zì yǎn má chá,jiā jù niān lái shì gé shā。
读去读来元有味,南湖从此说梅花。dú qù dú lái yuán yǒu wèi,nán hú cóng cǐ shuō méi huā。

梅花十首

许及之

老去哦诗懒解工,笔端随分有春风。lǎo qù ó shī lǎn jiě gōng,bǐ duān suí fēn yǒu chūn fēng。
傍人若问梅花句,尽在西湖风雪中。bàng rén ruò wèn méi huā jù,jǐn zài xī hú fēng xuě zhōng。

次韵常之用前人韵赋梅花十绝

许及之

老来为圃万缘轻,一见梅花眼倍明。lǎo lái wèi pǔ wàn yuán qīng,yī jiàn méi huā yǎn bèi míng。
所恨平生无句眼,其如相与有诗情。suǒ hèn píng shēng wú jù yǎn,qí rú xiāng yǔ yǒu shī qíng。

次韵常之用前人韵赋梅花十绝

许及之

渊明岂独爱东篱,便爱东篱亦匪私。yuān míng qǐ dú ài dōng lí,biàn ài dōng lí yì fěi sī。
耐雪耐霜同臭味,佳花尤爱夹花枝。nài xuě nài shuāng tóng chòu wèi,jiā huā yóu ài jiā huā zhī。

次韵常之用前人韵赋梅花十绝

许及之

风静得香多酝藉,雪残观色转精神。fēng jìng dé xiāng duō yùn jí,xuě cán guān sè zhuǎn jīng shén。
不教翠竹疏松畔,清杀天寒日暮人。bù jiào cuì zhú shū sōng pàn,qīng shā tiān hán rì mù rén。

次韵常之用前人韵赋梅花十绝

许及之

拙速诚难语巧迟,谁知先进野人为。zhuō sù chéng nán yǔ qiǎo chí,shuí zhī xiān jìn yě rén wèi。
绝怜饭颗山头老,江路闻香有喜词。jué lián fàn kē shān tóu lǎo,jiāng lù wén xiāng yǒu xǐ cí。

次韵常之用前人韵赋梅花十绝

许及之

每爱孤山静思凝,岁寒不脱柏青青。měi ài gū shān jìng sī níng,suì hán bù tuō bǎi qīng qīng。
暗中参得横斜趣,不费陶潜影答形。àn zhōng cān dé héng xié qù,bù fèi táo qián yǐng dá xíng。