古诗词

彭汝砺

和蒋孝严江行

彭汝砺

江为雨频增浩荡,物因霜重益凄凉。jiāng wèi yǔ pín zēng hào dàng,wù yīn shuāng zhòng yì qī liáng。
千年老木战风色,万里澄波浮日光。qiān nián lǎo mù zhàn fēng sè,wàn lǐ chéng bō fú rì guāng。
梅萼半红浑腊意,麦田微绿已春阳。méi è bàn hóng hún là yì,mài tián wēi lǜ yǐ chūn yáng。
欲留佳赏无樽酒,空引诗魂百尺长。yù liú jiā shǎng wú zūn jiǔ,kōng yǐn shī hún bǎi chǐ zhǎng。

诸君江步以病不能从走笔寄之

彭汝砺

烦君仔细数江峦,风物如今总几般。fán jūn zǎi xì shù jiāng luán,fēng wù rú jīn zǒng jǐ bān。
永夜水声应自得,新秋月色好谁看。yǒng yè shuǐ shēng yīng zì dé,xīn qiū yuè sè hǎo shuí kàn。
沙禽静敛双飞翼,鱼艇空馀一钓竿。shā qín jìng liǎn shuāng fēi yì,yú tǐng kōng yú yī diào gān。
诗力有穷情不尽,更凭收拾向毫端。shī lì yǒu qióng qíng bù jǐn,gèng píng shōu shí xiàng háo duān。

登楼

彭汝砺

缥缈飞楼倚太清,危栏一瞬尽沧溟。piāo miǎo fēi lóu yǐ tài qīng,wēi lán yī shùn jǐn cāng míng。
世途忽忽与时异,水色溶溶依旧青。shì tú hū hū yǔ shí yì,shuǐ sè róng róng yī jiù qīng。
夷夏固知归禹画,幽燕何事属戎庭。yí xià gù zhī guī yǔ huà,yōu yàn hé shì shǔ róng tíng。
草莱贱策无津致,空想秋风涕泗零。cǎo lái jiàn cè wú jīn zhì,kōng xiǎng qiū fēng tì sì líng。

到醒心亭

彭汝砺

万里江湖逐断萍,红尘不见北山亭。wàn lǐ jiāng hú zhú duàn píng,hóng chén bù jiàn běi shān tíng。
一思好景心魂醉,才挹馀芳眼目醒。yī sī hǎo jǐng xīn hún zuì,cái yì yú fāng yǎn mù xǐng。
寒暑忽移佳木绿,古今长见远峰青。hán shǔ hū yí jiā mù lǜ,gǔ jīn zhǎng jiàn yuǎn fēng qīng。
烟芜路断无穷尽,空惜琅邪旧记铭。yān wú lù duàn wú qióng jǐn,kōng xī láng xié jiù jì míng。

日影

彭汝砺

日影昏冥雨力微,扁舟欲往浪沾衣。rì yǐng hūn míng yǔ lì wēi,biǎn zhōu yù wǎng làng zhān yī。
不甘落叶东归去,空羡征鸿北向飞。bù gān luò yè dōng guī qù,kōng xiàn zhēng hóng běi xiàng fēi。
俗恶懒经沽酒市,身闲欲卧钓鱼矶。sú è lǎn jīng gū jiǔ shì,shēn xián yù wò diào yú jī。
只疑风色相欺得,系滞尘踪未许归。zhǐ yí fēng sè xiāng qī dé,xì zhì chén zōng wèi xǔ guī。

呈刘推景仁

彭汝砺

万里依依欲见君,浪烦车马走乾坤。wàn lǐ yī yī yù jiàn jūn,làng fán chē mǎ zǒu qián kūn。
频经患难心方老,久厌尘埃眼欲昏。pín jīng huàn nán xīn fāng lǎo,jiǔ yàn chén āi yǎn yù hūn。
几日不归南郡帐,清宵长梦翟公门。jǐ rì bù guī nán jùn zhàng,qīng xiāo zhǎng mèng dí gōng mén。
侧闻丹诏从天下,愿借春风起旧根。cè wén dān zhào cóng tiān xià,yuàn jiè chūn fēng qǐ jiù gēn。

送臧梦符秀才归

彭汝砺

匹马騑騑冒晓征,故人惜别涕双零。pǐ mǎ fēi fēi mào xiǎo zhēng,gù rén xī bié tì shuāng líng。
青云器业方千里,穷巷生涯独一经。qīng yún qì yè fāng qiān lǐ,qióng xiàng shēng yá dú yī jīng。
节目已疏非杞棘,源流不竭即沧溟。jié mù yǐ shū fēi qǐ jí,yuán liú bù jié jí cāng míng。
馀闲且尽诗书学,莫遣尘埃误性灵。yú xián qiě jǐn shī shū xué,mò qiǎn chén āi wù xìng líng。

溪畔

彭汝砺

尘绪纷纷今少休,更须一去弄溪流。chén xù fēn fēn jīn shǎo xiū,gèng xū yī qù nòng xī liú。
清风满木春才半,落日明波雨乍收。qīng fēng mǎn mù chūn cái bàn,luò rì míng bō yǔ zhà shōu。
懒逐山林群野鹿,欲归江汉狎沙鸥。lǎn zhú shān lín qún yě lù,yù guī jiāng hàn xiá shā ōu。
藻疏菱密吾虽羡,未忍敲针作钓钩。zǎo shū líng mì wú suī xiàn,wèi rěn qiāo zhēn zuò diào gōu。

与梅秀才游安师池亭赋诗

彭汝砺

炎天自欲沉朱李,诗社初欣见素梅。yán tiān zì yù chén zhū lǐ,shī shè chū xīn jiàn sù méi。
绿柳荐风消酷暑,青荷飞雨濯尘埃。lǜ liǔ jiàn fēng xiāo kù shǔ,qīng hé fēi yǔ zhuó chén āi。
墙头竹影纷纷出,水面菱花细细开。qiáng tóu zhú yǐng fēn fēn chū,shuǐ miàn líng huā xì xì kāi。
拍手浩歌情不尽,笑君佳句泥流杯。pāi shǒu hào gē qíng bù jǐn,xiào jūn jiā jù ní liú bēi。

重至

彭汝砺

亭台池沼皆依旧,惟爱清风日日新。tíng tái chí zhǎo jiē yī jiù,wéi ài qīng fēng rì rì xīn。
念远恨无双羽翼,临流安得一丝纶。niàn yuǎn hèn wú shuāng yǔ yì,lín liú ān dé yī sī lún。
好花有意重留客,幽鸟无情乱惹人。hǎo huā yǒu yì zhòng liú kè,yōu niǎo wú qíng luàn rě rén。
满眼澄光清可赋,与君无厌往还频。mǎn yǎn chéng guāng qīng kě fù,yǔ jūn wú yàn wǎng hái pín。

出关寄资道

彭汝砺

草色萋青花色殷,独乘微雨度重关。cǎo sè qī qīng huā sè yīn,dú chéng wēi yǔ dù zhòng guān。
雕鹰不死蓬蒿际,骐骥方怀道路间。diāo yīng bù sǐ péng hāo jì,qí jì fāng huái dào lù jiān。
千里未能通咫尺,一毫安敢望丘山。qiān lǐ wèi néng tōng zhǐ chǐ,yī háo ān gǎn wàng qiū shān。
韶华欲老功名远,卧想清风辄厚颜。sháo huá yù lǎo gōng míng yuǎn,wò xiǎng qīng fēng zhé hòu yán。

平居多忧多病间从诗酒自乐即席为诗呈诸友且寓一时之怀也

彭汝砺

不惜千金换酒醪,为君穷力赋离骚。bù xī qiān jīn huàn jiǔ láo,wèi jūn qióng lì fù lí sāo。
乾坤尽入双吟眼,日月都归一醉毫。qián kūn jǐn rù shuāng yín yǎn,rì yuè dōu guī yī zuì háo。
平昔至诚倾益契,昨宵游梦得夔皋。píng xī zhì chéng qīng yì qì,zuó xiāo yóu mèng dé kuí gāo。
穷途知负经纶器,烂醉西风首重搔。qióng tú zhī fù jīng lún qì,làn zuì xī fēng shǒu zhòng sāo。

炎暑

彭汝砺

炎暑半归天早凉,日阴苦短夜初长。yán shǔ bàn guī tiān zǎo liáng,rì yīn kǔ duǎn yè chū zhǎng。
风清月白已秋意,海角天涯非故乡。fēng qīng yuè bái yǐ qiū yì,hǎi jiǎo tiān yá fēi gù xiāng。
无赖分为多病叟,有情还作一诗狂。wú lài fēn wèi duō bìng sǒu,yǒu qíng hái zuò yī shī kuáng。
溪声汩汩东西去,南北游人欲断肠。xī shēng gǔ gǔ dōng xī qù,nán běi yóu rén yù duàn cháng。

和君时十二弟

彭汝砺

漂泊东南天地间,分明身世似乘船。piāo pō dōng nán tiān dì jiān,fēn míng shēn shì shì chéng chuán。
此生去住总未定,所值险夷皆偶然。cǐ shēng qù zhù zǒng wèi dìng,suǒ zhí xiǎn yí jiē ǒu rán。
载酒纵随红芰饮,移床深近白云眠。zài jiǔ zòng suí hóng jì yǐn,yí chuáng shēn jìn bái yún mián。
知君独处多幽趣,诗轴今成第几编。zhī jūn dú chù duō yōu qù,shī zhóu jīn chéng dì jǐ biān。

仲至迁居同曹家西巷在蔡湖之北也其三

彭汝砺

陋巷本非朝市喧,亦无车马到吾门。lòu xiàng běn fēi cháo shì xuān,yì wú chē mǎ dào wú mén。
清风对客忘朱夏,流水令人思故园。qīng fēng duì kè wàng zhū xià,liú shuǐ lìng rén sī gù yuán。
道曲柳阴低白昼,天涯月色照黄昏。dào qū liǔ yīn dī bái zhòu,tiān yá yuè sè zhào huáng hūn。
一官彼此多闲暇,万事从容欲细论。yī guān bǐ cǐ duō xián xiá,wàn shì cóng róng yù xì lùn。

人日

彭汝砺

道衡人日独牵愁,南北胡为一处囚。dào héng rén rì dú qiān chóu,nán běi hú wèi yī chù qiú。
学士诗成应属和,寿阳梅落殆神谋。xué shì shī chéng yīng shǔ hé,shòu yáng méi luò dài shén móu。
醉思侍宴登丹殿,寒想开箱睹黑裘。zuì sī shì yàn dēng dān diàn,hán xiǎng kāi xiāng dǔ hēi qiú。
佳句缤纷飞白雪,雪天宜饮亟来休。jiā jù bīn fēn fēi bái xuě,xuě tiān yí yǐn jí lái xiū。

戏招史秘校

彭汝砺

画桡隐隐水中间,红粉相瞻几泪潸。huà ráo yǐn yǐn shuǐ zhōng jiān,hóng fěn xiāng zhān jǐ lèi shān。
行客自言归意乐,故人终惜别情难。xíng kè zì yán guī yì lè,gù rén zhōng xī bié qíng nán。
羞惭俗吏浮生拙,叹息神仙一梦闲。xiū cán sú lì fú shēng zhuō,tàn xī shén xiān yī mèng xián。
漫拾酒杯留客住,春风抵死笑人悭。màn shí jiǔ bēi liú kè zhù,chūn fēng dǐ sǐ xiào rén qiān。

和济叔春日

彭汝砺

青衫日日逐埃尘,风雨今朝重惜春。qīng shān rì rì zhú āi chén,fēng yǔ jīn cháo zhòng xī chūn。
幽鸟数声还近节,落花万片正愁人。yōu niǎo shù shēng hái jìn jié,luò huā wàn piàn zhèng chóu rén。
十分润泽生东亩,一丈波涛长旧津。shí fēn rùn zé shēng dōng mǔ,yī zhàng bō tāo zhǎng jiù jīn。
欲踏泥涂上城角,纷纷草色细如茵。yù tà ní tú shàng chéng jiǎo,fēn fēn cǎo sè xì rú yīn。

偶与诚之小饮翌日以诗谢之

彭汝砺

相对春风共酒樽,盘蔬取次得清欢。xiāng duì chūn fēng gòng jiǔ zūn,pán shū qǔ cì dé qīng huān。
风吹一鹤归天上,雪压孤松见岁寒。fēng chuī yī hè guī tiān shàng,xuě yā gū sōng jiàn suì hán。
论极不知空肺腑,交成应许缀金兰。lùn jí bù zhī kōng fèi fǔ,jiāo chéng yīng xǔ zhuì jīn lán。
明时更听王阳仕,洗手思弹贡禹冠。míng shí gèng tīng wáng yáng shì,xǐ shǒu sī dàn gòng yǔ guān。

送致政大夫伯常自洛抵襄归郢中旧居续赋诗拜送

彭汝砺

投?全家住白云,地幽鸡犬亦无尘。tóu quán jiā zhù bái yún,dì yōu jī quǎn yì wú chén。
新成元结垂柏翠,旧有渊明漉酒巾。xīn chéng yuán jié chuí bǎi cuì,jiù yǒu yuān míng lù jiǔ jīn。
汉上更须呼水镜,郢中疑复继阳春。hàn shàng gèng xū hū shuǐ jìng,yǐng zhōng yí fù jì yáng chūn。
归帆见说如云去,梦断江湖一钓纶。guī fān jiàn shuō rú yún qù,mèng duàn jiāng hú yī diào lún。