古诗词

彭汝砺

晚行竹林兄弟相率赋诗

彭汝砺

碧竹侵云一万竿,挟书时此共盘桓。bì zhú qīn yún yī wàn gān,xié shū shí cǐ gòng pán huán。
湘沅见说官期逼,预惜朋游别去难。xiāng yuán jiàn shuō guān qī bī,yù xī péng yóu bié qù nán。

送君时东归夜宿城外并桥上其一

彭汝砺

疏疏星月帖云浮,槐叶风声已转秋。shū shū xīng yuè tiē yún fú,huái yè fēng shēng yǐ zhuǎn qiū。
欲寄归帆终未得,徒分心逐水东流。yù jì guī fān zhōng wèi dé,tú fēn xīn zhú shuǐ dōng liú。

到慈湖九江有感其二

彭汝砺

系舟此地昔徜徉,杨柳今时更老苍。xì zhōu cǐ dì xī cháng yáng,yáng liǔ jīn shí gèng lǎo cāng。
却望灵芝西北路,秋风吹泪满沧浪。què wàng líng zhī xī běi lù,qiū fēng chuī lèi mǎn cāng làng。

至雄州寄诸弟并呈诸友

彭汝砺

马头今日过中都,到得雄州更有书。mǎ tóu jīn rì guò zhōng dōu,dào dé xióng zhōu gèng yǒu shū。
道路莫嗔音问少,天寒沙漠雁全疏。dào lù mò chēn yīn wèn shǎo,tiān hán shā mò yàn quán shū。

至雄州寄诸弟并呈诸友

彭汝砺

沙陀行尽见南山,过却中京更少寒。shā tuó xíng jǐn jiàn nán shān,guò què zhōng jīng gèng shǎo hán。
欲寄梅花无处觅,只将书去报平安。yù jì méi huā wú chù mì,zhǐ jiāng shū qù bào píng ān。

子育见和前韵因寄君宜弟

彭汝砺

荥阳知汝已还都,未得陈桥别后书。xíng yáng zhī rǔ yǐ hái dōu,wèi dé chén qiáo bié hòu shū。
头鬓不干霜雪事,冬来一似草雕疏。tóu bìn bù gàn shuāng xuě shì,dōng lái yī shì cǎo diāo shū。

子育见和前韵因寄君宜弟

彭汝砺

东风吹雪满千山,便似江南料峭寒。dōng fēng chuī xuě mǎn qiān shān,biàn shì jiāng nán liào qiào hán。
天意人情终是别,渐知风日近长安。tiān yì rén qíng zhōng shì bié,jiàn zhī fēng rì jìn zhǎng ān。

和国信子育元韵

彭汝砺

雪馀税马立孱颜,望尽南垂北际山。xuě yú shuì mǎ lì càn yán,wàng jǐn nán chuí běi jì shān。
一段黄云凝不散,胡人说是瓦桥关。yī duàn huáng yún níng bù sàn,hú rén shuō shì wǎ qiáo guān。

和国信子育元韵

彭汝砺

晓起南山暮北山,夜深归梦祇山间。xiǎo qǐ nán shān mù běi shān,yè shēn guī mèng qí shān jiān。
山中亦有流泉好,不许行人洗病颜。shān zhōng yì yǒu liú quán hǎo,bù xǔ xíng rén xǐ bìng yán。

和国信子育元韵

彭汝砺

闻道朝正使入关,殷勤试托寄书还。wén dào cháo zhèng shǐ rù guān,yīn qín shì tuō jì shū hái。
逢人若问今何许,已过金钩第一山。féng rén ruò wèn jīn hé xǔ,yǐ guò jīn gōu dì yī shān。

和国信子育元韵

彭汝砺

山谷冥冥风怒号,故吹霜雪上绨袍。shān gǔ míng míng fēng nù hào,gù chuī shuāng xuě shàng tí páo。
风波末路嗟奚拙,露电浮生笑自劳。fēng bō mò lù jiē xī zhuō,lù diàn fú shēng xiào zì láo。

和国信子育元韵

彭汝砺

傍火时寻柏子烧,青灯笑语夜寥寥。bàng huǒ shí xún bǎi zi shāo,qīng dēng xiào yǔ yè liáo liáo。
殊方更喜人情好,长日不知山路遥。shū fāng gèng xǐ rén qíng hǎo,zhǎng rì bù zhī shān lù yáo。

再和子育

彭汝砺

易水涿山无苦寒,燕南本是旧家山。yì shuǐ zhuō shān wú kǔ hán,yàn nán běn shì jiù jiā shān。
山头更觉尧云近,玄鸟徘徊望汉关。shān tóu gèng jué yáo yún jìn,xuán niǎo pái huái wàng hàn guān。

再和子育

彭汝砺

将军誓愿斩楼兰,涕泪横流杯酒间。jiāng jūn shì yuàn zhǎn lóu lán,tì lèi héng liú bēi jiǔ jiān。
紫气剑埋终未试,黄金印大亦何颜。zǐ qì jiàn mái zhōng wèi shì,huáng jīn yìn dà yì hé yán。

再和子育

彭汝砺

朔风白昼不胜寒,清晓马行霜雪间。shuò fēng bái zhòu bù shèng hán,qīng xiǎo mǎ xíng shuāng xuě jiān。
纵目还经望云岭,伤心不见采芝山。zòng mù hái jīng wàng yún lǐng,shāng xīn bù jiàn cǎi zhī shān。

再和子育

彭汝砺

手拈弓箭膝横刀,著尽君王赐战袍。shǒu niān gōng jiàn xī héng dāo,zhù jǐn jūn wáng cì zhàn páo。
语及灵州心欲碎,使轺今日敢言劳。yǔ jí líng zhōu xīn yù suì,shǐ yáo jīn rì gǎn yán láo。

再和子育

彭汝砺

气血畏寒身畏劳,养生曾去问参寥。qì xuè wèi hán shēn wèi láo,yǎng shēng céng qù wèn cān liáo。
我今与子俱错计,霜雪正严山正遥。wǒ jīn yǔ zi jù cuò jì,shuāng xuě zhèng yán shān zhèng yáo。

过右北平

彭汝砺

太平天子不言兵,拥节来经右北平。tài píng tiān zi bù yán bīng,yōng jié lái jīng yòu běi píng。
论将无人思李广,笑谈樽俎倚儒生。lùn jiāng wú rén sī lǐ guǎng,xiào tán zūn zǔ yǐ rú shēng。

望云岭

彭汝砺

人臣思国似思亲,忠孝从来不可分。rén chén sī guó shì sī qīn,zhōng xiào cóng lái bù kě fēn。
更与诸君聊秣马,尽登高处望尧云。gèng yǔ zhū jūn liáo mò mǎ,jǐn dēng gāo chù wàng yáo yún。

过墨斗岭闻鸟声似子规而其形非是

彭汝砺

有鸟羽毛非子规,向人如道不如归。yǒu niǎo yǔ máo fēi zi guī,xiàng rén rú dào bù rú guī。
使轺不用君多劝,未到归心已似飞。shǐ yáo bù yòng jūn duō quàn,wèi dào guī xīn yǐ shì fēi。