古诗词

彭汝砺

采葵

彭汝砺

古人采薇蕨,我亦爱斯葵。gǔ rén cǎi wēi jué,wǒ yì ài sī kuí。
能随朝阳倾,不为秋露萎。néng suí cháo yáng qīng,bù wèi qiū lù wēi。
烹调戒中厨,聊以燕母慈。pēng diào jiè zhōng chú,liáo yǐ yàn mǔ cí。
拔根取廉名,未愧鲁公仪。bá gēn qǔ lián míng,wèi kuì lǔ gōng yí。

彭汝砺

阴风号暮景,零落悲晚秋。yīn fēng hào mù jǐng,líng luò bēi wǎn qiū。
纷纷彼芳荠,郁郁此中丘。fēn fēn bǐ fāng jì,yù yù cǐ zhōng qiū。
作甘岂不珍,冒寒不为柔。zuò gān qǐ bù zhēn,mào hán bù wèi róu。
薄言撷以归,呼奴具晨羞。báo yán xié yǐ guī,hū nú jù chén xiū。

途中和君时

彭汝砺

相望不相见,一步一回头。xiāng wàng bù xiāng jiàn,yī bù yī huí tóu。
况汝将有适,前路正悠悠。kuàng rǔ jiāng yǒu shì,qián lù zhèng yōu yōu。
土壤去宛叶,星躔近斗牛。tǔ rǎng qù wǎn yè,xīng chán jìn dòu niú。
不知明之日,何以解吾忧。bù zhī míng zhī rì,hé yǐ jiě wú yōu。

途中和君时

彭汝砺

闻君欲脂车,辗转睡不安。wén jūn yù zhī chē,niǎn zhuǎn shuì bù ān。
忧心顽如石,百计不可宽。yōu xīn wán rú shí,bǎi jì bù kě kuān。
鸤鸠只在桑,归雁乃云端。shī jiū zhǐ zài sāng,guī yàn nǎi yún duān。
一瞻百叹息,强饮终无欢。yī zhān bǎi tàn xī,qiáng yǐn zhōng wú huān。

行役

彭汝砺

行行重行行,吾役几时休。xíng xíng zhòng xíng xíng,wú yì jǐ shí xiū。
春风不相饶,尘土满敝裘。chūn fēng bù xiāng ráo,chén tǔ mǎn bì qiú。
人生能几何,乃有千岁忧。rén shēng néng jǐ hé,nǎi yǒu qiān suì yōu。
须知一樽酒,可胜万户侯。xū zhī yī zūn jiǔ,kě shèng wàn hù hóu。

南阳

彭汝砺

复尔行南阳,兴言涉清汉。fù ěr xíng nán yáng,xīng yán shè qīng hàn。
日晴川谷明,风靡花竹乱。rì qíng chuān gǔ míng,fēng mí huā zhú luàn。
遥瞻万山麓,近眺樊城岸。yáo zhān wàn shān lù,jìn tiào fán chéng àn。
南北有仳离,令人感鸿雁。nán běi yǒu pǐ lí,lìng rén gǎn hóng yàn。

途中

彭汝砺

一日复一日,悠悠竟何之。yī rì fù yī rì,yōu yōu jìng hé zhī。
万物但此理,百年能几时。wàn wù dàn cǐ lǐ,bǎi nián néng jǐ shí。
墨翟悲已误,贾生哭奚为。mò dí bēi yǐ wù,jiǎ shēng kū xī wèi。
可怜日月轮,日夜争东西。kě lián rì yuè lún,rì yè zhēng dōng xī。

早起

彭汝砺

客心不能休,未晓辄欲起。kè xīn bù néng xiū,wèi xiǎo zhé yù qǐ。
耳冻南山风,衣冰北溪水。ěr dòng nán shān fēng,yī bīng běi xī shuǐ。
舍我一息劳,先行十馀里。shě wǒ yī xī láo,xiān xíng shí yú lǐ。
因知人之学,患不勉旃尔。yīn zhī rén zhī xué,huàn bù miǎn zhān ěr。

昨日饯赵教授行会饮秀楚堂晚徙樱桃花下夜月上正夫设烛于花上光明焜耀昔所未见正夫因约赋诗

彭汝砺

夜凉月色清如水,天静无风尘不起。yè liáng yuè sè qīng rú shuǐ,tiān jìng wú fēng chén bù qǐ。
移酒近花坐明月,画烛横斜插花里。yí jiǔ jìn huā zuò míng yuè,huà zhú héng xié chā huā lǐ。
月寒烛艳花淡薄,意思相疑不相似。yuè hán zhú yàn huā dàn báo,yì sī xiāng yí bù xiāng shì。
一下一高总能见,半白半红浑可喜。yī xià yī gāo zǒng néng jiàn,bàn bái bàn hóng hún kě xǐ。
时有幽香闇着人,更分疏影低临水。shí yǒu yōu xiāng àn zhe rén,gèng fēn shū yǐng dī lín shuǐ。
密如云雾即成阴,团作珠玑看结子。mì rú yún wù jí chéng yīn,tuán zuò zhū jī kàn jié zi。
异时尚拟与君醉,景物更作今日比。yì shí shàng nǐ yǔ jūn zuì,jǐng wù gèng zuò jīn rì bǐ。
富贵功名是底物,人生百年行乐耳。fù guì gōng míng shì dǐ wù,rén shēng bǎi nián xíng lè ěr。

再用前韵

彭汝砺

朝日薰酣晨露洗,中林入夜幽香起。cháo rì xūn hān chén lù xǐ,zhōng lín rù yè yōu xiāng qǐ。
烛与花明月影中,月和烛照花阴里。zhú yǔ huā míng yuè yǐng zhōng,yuè hé zhú zhào huā yīn lǐ。
光华混杂不可认,刻画虽工难比似。guāng huá hùn zá bù kě rèn,kè huà suī gōng nán bǐ shì。
烛偏月下花亦别,疏影横从俱可喜。zhú piān yuè xià huā yì bié,shū yǐng héng cóng jù kě xǐ。
使君白头衰久矣,空惜流年去如水。shǐ jūn bái tóu shuāi jiǔ yǐ,kōng xī liú nián qù rú shuǐ。
作诗与花雪羞耻,多材自属佳公子。zuò shī yǔ huā xuě xiū chǐ,duō cái zì shǔ jiā gōng zi。
青春九十今能几,不当只作常时比。qīng chūn jiǔ shí jīn néng jǐ,bù dāng zhǐ zuò cháng shí bǐ。
莫令俗事一关心,可厌浩歌频到耳。mò lìng sú shì yī guān xīn,kě yàn hào gē pín dào ěr。

再用前韵

彭汝砺

夜色清如水新洗,月上烛明栖鸟起。yè sè qīng rú shuǐ xīn xǐ,yuè shàng zhú míng qī niǎo qǐ。
灼灼其华散成绮,仙翁岸帻光明里。zhuó zhuó qí huá sàn chéng qǐ,xiān wēng àn zé guāng míng lǐ。
公明如月非如烛,文华亦非花得似。gōng míng rú yuè fēi rú zhú,wén huá yì fēi huā dé shì。
安危自以天下任,故与众人同笑喜。ān wēi zì yǐ tiān xià rèn,gù yǔ zhòng rén tóng xiào xǐ。
手折芳枝嚼红蕊,临池想濯沧浪水。shǒu zhé fāng zhī jué hóng ruǐ,lín chí xiǎng zhuó cāng làng shuǐ。
芳菲肯付游人醉,知公爱民一如子。fāng fēi kěn fù yóu rén zuì,zhī gōng ài mín yī rú zi。
月盈易亏花落易,直须催促公排比。yuè yíng yì kuī huā luò yì,zhí xū cuī cù gōng pái bǐ。
公看光阴去无止,欻如白驹过隙耳。gōng kàn guāng yīn qù wú zhǐ,chuā rú bái jū guò xì ěr。

次正夫登沛中歌风台

彭汝砺

屹屹泗上城,隆隆沛中台。yì yì sì shàng chéng,lóng lóng pèi zhōng tái。
登台不见人,只见山崔嵬。dēng tái bù jiàn rén,zhǐ jiàn shān cuī wéi。
高祖汤武资,神明天所开。gāo zǔ tāng wǔ zī,shén míng tiān suǒ kāi。
潜龙已飞跃,乘马宁邅回。qián lóng yǐ fēi yuè,chéng mǎ níng zhān huí。
倒戈与天旋,万国俱子来。dào gē yǔ tiān xuán,wàn guó jù zi lái。
西楚殪封兕,东齐荡纤埃。xī chǔ yì fēng sì,dōng qí dàng xiān āi。
任使虽故人,萧曹亦贤哉。rèn shǐ suī gù rén,xiāo cáo yì xián zāi。
功成思猛士,乐极自成哀。gōng chéng sī měng shì,lè jí zì chéng āi。
如何古之人,懿德乃所怀。rú hé gǔ zhī rén,yì dé nǎi suǒ huái。

次正夫相寄佳句

彭汝砺

朱橘大可围,白鱼阔盈尺。zhū jú dà kě wéi,bái yú kuò yíng chǐ。
掀林撷甘芳,舣岸披的皪。xiān lín xié gān fāng,yǐ àn pī de lì。
我酒清且旨,于焉饯佳客。wǒ jiǔ qīng qiě zhǐ,yú yān jiàn jiā kè。
鸿飞不知远,日暮寒云碧。hóng fēi bù zhī yuǎn,rì mù hán yún bì。
回澜只如昨,不见舟行迹。huí lán zhǐ rú zuó,bù jiàn zhōu xíng jì。
寄诗何遒丽,若见好颜色。jì shī hé qiú lì,ruò jiàn hǎo yán sè。
遥想翰墨挥,波涛泻胸臆。yáo xiǎng hàn mò huī,bō tāo xiè xiōng yì。
维纚远林外,坐看晨风翼。wéi lí yuǎn lín wài,zuò kàn chén fēng yì。
万物归一致,知公无不适。wàn wù guī yī zhì,zhī gōng wú bù shì。
人之与天地,同是为形役。rén zhī yǔ tiān dì,tóng shì wèi xíng yì。

次正夫宿留侯庙韵

彭汝砺

龙飞景云从,林茂众鸟息。lóng fēi jǐng yún cóng,lín mào zhòng niǎo xī。
真人翔灞上,多士生王国。zhēn rén xiáng bà shàng,duō shì shēng wáng guó。
留侯豪杰士,乃独为所得。liú hóu háo jié shì,nǎi dú wèi suǒ dé。
韩亡竟不去,汉兴愈厉策。hán wáng jìng bù qù,hàn xīng yù lì cè。
不见马上功,奚多幕中画。bù jiàn mǎ shàng gōng,xī duō mù zhōng huà。
眇焉视婴布,若数百与亿。miǎo yān shì yīng bù,ruò shù bǎi yǔ yì。
鸿鹄已高飞,翩然敛归翼。hóng gǔ yǐ gāo fēi,piān rán liǎn guī yì。
堂堂高皇业,屹立如磐石。táng táng gāo huáng yè,yì lì rú pán shí。
始卒如公者,是不惭庙食。shǐ zú rú gōng zhě,shì bù cán miào shí。
载瞻水边祠,老桧寒更碧。zài zhān shuǐ biān cí,lǎo guì hán gèng bì。

次正夫途中怀亲韵

彭汝砺

动静非两途,久劳逸更好。dòng jìng fēi liǎng tú,jiǔ láo yì gèng hǎo。
开门看白云,婉婉出山峤。kāi mén kàn bái yún,wǎn wǎn chū shān jiào。
身闲亦已乐,言念亲及耄。shēn xián yì yǐ lè,yán niàn qīn jí mào。
岂无青精饭,每食终不饱。qǐ wú qīng jīng fàn,měi shí zhōng bù bǎo。
镜中发如漆,一夜成素葆。jìng zhōng fā rú qī,yī yè chéng sù bǎo。
言归采其兰,堂北种萱草。yán guī cǎi qí lán,táng běi zhǒng xuān cǎo。
日以五鼎食,不如彩衣老。rì yǐ wǔ dǐng shí,bù rú cǎi yī lǎo。
我今无此乐,感泣形已槁。wǒ jīn wú cǐ lè,gǎn qì xíng yǐ gǎo。
日夜思故乡,攲眠梦郊堡。rì yè sī gù xiāng,qī mián mèng jiāo bǎo。

次正夫途中蔬食韵

彭汝砺

昔未与公游,同志不同居。xī wèi yǔ gōng yóu,tóng zhì bù tóng jū。
我宠居凤掖,公名专石渠。wǒ chǒng jū fèng yē,gōng míng zhuān shí qú。
醪醴赐上尊,膏膻给天厨。láo lǐ cì shàng zūn,gāo shān gěi tiān chú。
彭城作逐客,事事秦越殊。péng chéng zuò zhú kè,shì shì qín yuè shū。
尚惭素餐诗,苦畏城旦书。shàng cán sù cān shī,kǔ wèi chéng dàn shū。
岂能万钱食,谬驾双轮车。qǐ néng wàn qián shí,miù jià shuāng lún chē。
时时置杯盘,登眺随所如。shí shí zhì bēi pán,dēng tiào suí suǒ rú。
公行适在野,乃至歌无鱼。gōng xíng shì zài yě,nǎi zhì gē wú yú。
人生一世间,百年实斯须。rén shēng yī shì jiān,bǎi nián shí sī xū。
无所不可安,何独贵纡朱。wú suǒ bù kě ān,hé dú guì yū zhū。
饮河惟满腹,奚欠亦奚馀。yǐn hé wéi mǎn fù,xī qiàn yì xī yú。
作诗促公归,去直承明庐。zuò shī cù gōng guī,qù zhí chéng míng lú。

正夫卧疾予往访之正夫置酒因作是诗

彭汝砺

来问清漳病,烦置东武酒。lái wèn qīng zhāng bìng,fán zhì dōng wǔ jiǔ。
敬窥石窌君,爱始士衡母。jìng kuī shí jiào jūn,ài shǐ shì héng mǔ。
大论窥道奥,禅关恣深叩。dà lùn kuī dào ào,chán guān zì shēn kòu。
是非弃糠秕,直与造化友。shì fēi qì kāng bǐ,zhí yǔ zào huà yǒu。
人游于一世,万事俱非偶。rén yóu yú yī shì,wàn shì jù fēi ǒu。
养疾先息念,息念他何有。yǎng jí xiān xī niàn,xī niàn tā hé yǒu。
此言乃良药,不在砭石后。cǐ yán nǎi liáng yào,bù zài biān shí hòu。
长日从公游,径醉须五斗。zhǎng rì cóng gōng yóu,jìng zuì xū wǔ dòu。

再用前韵

彭汝砺

从公饮辄醉,醉德非醉酒。cóng gōng yǐn zhé zuì,zuì dé fēi zuì jiǔ。
噬肯易子教,义应容拜母。shì kěn yì zi jiào,yì yīng róng bài mǔ。
歌声清以长,发若金石叩。gē shēng qīng yǐ zhǎng,fā ruò jīn shí kòu。
予非多闻者,或似直谅友。yǔ fēi duō wén zhě,huò shì zhí liàng yǒu。
身世飘流并,神形条达偶。shēn shì piāo liú bìng,shén xíng tiáo dá ǒu。
万事实一梦,奚亡亦奚有。wàn shì shí yī mèng,xī wáng yì xī yǒu。
是非可姑置,试俟千载后。shì fēi kě gū zhì,shì qí qiān zài hòu。
但愿酒不空,何庸印如斗。dàn yuàn jiǔ bù kōng,hé yōng yìn rú dòu。

寄君时

彭汝砺

我脂我车,陟彼高冈。wǒ zhī wǒ chē,zhì bǐ gāo gāng。
母也吾怀,匪居或忘。mǔ yě wú huái,fěi jū huò wàng。
我帆我舟,泛彼大江。wǒ fān wǒ zhōu,fàn bǐ dà jiāng。
母也吾忧,匪食或皇。mǔ yě wú yōu,fěi shí huò huáng。
我池有鱼,亦可以羹。wǒ chí yǒu yú,yì kě yǐ gēng。
何必鲔及鲂,叔兮其归哉。hé bì wěi jí fáng,shū xī qí guī zāi。
我田有菽,苟可以食。wǒ tián yǒu shū,gǒu kě yǐ shí。
何必稻与粱,叔兮其归哉。hé bì dào yǔ liáng,shū xī qí guī zāi。

吴园杂咏十九首吴园

彭汝砺

布夷韩彭诛,国夺名亦陨。bù yí hán péng zhū,guó duó míng yì yǔn。
芮王独以正,百世荣如近。ruì wáng dú yǐ zhèng,bǎi shì róng rú jìn。
至今园中草,欲践犹不忍。zhì jīn yuán zhōng cǎo,yù jiàn yóu bù rěn。