古诗词

彭汝砺

舟过当涂

彭汝砺

悠悠章江柁,复自姑孰北。yōu yōu zhāng jiāng duò,fù zì gū shú běi。
此身与此水,日夜俱无息。cǐ shēn yǔ cǐ shuǐ,rì yè jù wú xī。
关关林中鸟,软语如相识。guān guān lín zhōng niǎo,ruǎn yǔ rú xiāng shí。
杨柳枝叶长,青青只如昔。yáng liǔ zhī yè zhǎng,qīng qīng zhǐ rú xī。
惟予鬓间发,种种添新白。wéi yǔ bìn jiān fā,zhǒng zhǒng tiān xīn bái。
开尊泛溪水,宛转随山色。kāi zūn fàn xī shuǐ,wǎn zhuǎn suí shān sè。
四方本予志,夷险非我恻。sì fāng běn yǔ zhì,yí xiǎn fēi wǒ cè。
挂帆出长江,万里追鹏翼。guà fān chū zhǎng jiāng,wàn lǐ zhuī péng yì。

阻风饮酒

彭汝砺

系舟不能前,酌酒聊自慰。xì zhōu bù néng qián,zhuó jiǔ liáo zì wèi。
异乡少亲友,市远无兼味。yì xiāng shǎo qīn yǒu,shì yuǎn wú jiān wèi。
惟兹佳山水,浑浑含正气。wéi zī jiā shān shuǐ,hún hún hán zhèng qì。
旁皇无宾主,恣取不为费。páng huáng wú bīn zhǔ,zì qǔ bù wèi fèi。
王事不为缓,简书实吾畏。wáng shì bù wèi huǎn,jiǎn shū shí wú wèi。
夜晴如何其,呼吏看星纬。yè qíng rú hé qí,hū lì kàn xīng wěi。

癸未季秋偕子仲都官文渊节推子坚先辈同游东湖分题得东字

彭汝砺

高山据西南,湖水自南东。gāo shān jù xī nán,hú shuǐ zì nán dōng。
中有避汉人,如彼云中鸿。zhōng yǒu bì hàn rén,rú bǐ yún zhōng hóng。
一日克诸己,百世闻其风。yī rì kè zhū jǐ,bǎi shì wén qí fēng。
乐哉今日游,况有贤者同。lè zāi jīn rì yóu,kuàng yǒu xián zhě tóng。

和广汉见和东字

彭汝砺

驾言欲何之,于彼湖水东。jià yán yù hé zhī,yú bǐ hú shuǐ dōng。
茫洋众游鱼,凌厉一归鸿。máng yáng zhòng yóu yú,líng lì yī guī hóng。
嚼蕊挹飞泉,解带临清风。jué ruǐ yì fēi quán,jiě dài lín qīng fēng。
寄声诗中伯,暇日倘来同。jì shēng shī zhōng bó,xiá rì tǎng lái tóng。

和广汉见和东字

彭汝砺

出处势不齐,譬若西与东。chū chù shì bù qí,pì ruò xī yǔ dōng。
在阴有鸣鹤,渐陆见飞鸿。zài yīn yǒu míng hè,jiàn lù jiàn fēi hóng。
禹稷颜回道,下惠伯夷风。yǔ jì yán huí dào,xià huì bó yí fēng。
故彼孺子者,亦庶与古同。gù bǐ rú zi zhě,yì shù yǔ gǔ tóng。

与宁节推游聘君亭邂逅广汉同游分题得聘字

彭汝砺

汉衰至桓灵,王室既不竞。hàn shuāi zhì huán líng,wáng shì jì bù jìng。
豪杰死党锢,奸嬖偷权柄。háo jié sǐ dǎng gù,jiān bì tōu quán bǐng。
娟娟彼孺子,德誉南州盛。juān juān bǐ rú zi,dé yù nán zhōu shèng。
耕稼以自食,羞诣安车聘。gēng jià yǐ zì shí,xiū yì ān chē pìn。
彼非硁硁者,而欲为奇行。bǐ fēi kēng kēng zhě,ér yù wèi qí xíng。
未能比禹稷,夫岂惭蘧宁。wèi néng bǐ yǔ jì,fū qǐ cán qú níng。
我登斯亭上,悠悠发幽兴。wǒ dēng sī tíng shàng,yōu yōu fā yōu xīng。
高山知仰止,池水不可泳。gāo shān zhī yǎng zhǐ,chí shuǐ bù kě yǒng。
鱼戏芙蓉花,凫杂参差荇。yú xì fú róng huā,fú zá cān chà xìng。
嗟叹之不足,俯仰成讽咏。jiē tàn zhī bù zú,fǔ yǎng chéng fěng yǒng。

送宁秀才过溪口占

彭汝砺

邂逅吾所乐,爰复惜分携。xiè hòu wú suǒ lè,yuán fù xī fēn xié。
系帆且少留,聊慰吾所思。xì fān qiě shǎo liú,liáo wèi wú suǒ sī。
嗟我行老矣,志意非昔时。jiē wǒ xíng lǎo yǐ,zhì yì fēi xī shí。
鬓毛黑如漆,种种今如丝。bìn máo hēi rú qī,zhǒng zhǒng jīn rú sī。
譬如七年牛,力乏气亦衰。pì rú qī nián niú,lì fá qì yì shuāi。
嗫嚅食青刍,欲往脚自迟。niè rú shí qīng chú,yù wǎng jiǎo zì chí。
爱子齿未壮,骨骼超等夷。ài zi chǐ wèi zhuàng,gǔ gé chāo děng yí。
轩昂宇宙间,万里惟所之。xuān áng yǔ zhòu jiān,wàn lǐ wéi suǒ zhī。
举足我即到,宁复论华夷。jǔ zú wǒ jí dào,níng fù lùn huá yí。
行矣尚勉旃,卒慰吾所期。xíng yǐ shàng miǎn zhān,zú wèi wú suǒ qī。

沐浴有感

彭汝砺

去垢如去邪,不欲留毫分。qù gòu rú qù xié,bù yù liú háo fēn。
发不止一沐,身不止三薰。fā bù zhǐ yī mù,shēn bù zhǐ sān xūn。
如何迷本原,浴德不自勤。rú hé mí běn yuán,yù dé bù zì qín。
区区养樲棘,俯仰愧前闻。qū qū yǎng èr jí,fǔ yǎng kuì qián wén。

答张天觉学士

彭汝砺

庞蕴襄阳老精怪,辛勤欲挟山超海。páng yùn xiāng yáng lǎo jīng guài,xīn qín yù xié shān chāo hǎi。
破除枉被马师瞒,扶起赖存灵照在。pò chú wǎng bèi mǎ shī mán,fú qǐ lài cún líng zhào zài。
最上一机终不传,喃喃谩自费罗干。zuì shàng yī jī zhōng bù chuán,nán nán mán zì fèi luó gàn。
晚年遭值张居士,冷火寒灰更炽然。wǎn nián zāo zhí zhāng jū shì,lěng huǒ hán huī gèng chì rán。

内乡先春

彭汝砺

古寺前无廊,空林中有亭。gǔ sì qián wú láng,kōng lín zhōng yǒu tíng。
淅水为襟带,萧山作画屏。xī shuǐ wèi jīn dài,xiāo shān zuò huà píng。
仰高听流水,志体得所宁。yǎng gāo tīng liú shuǐ,zhì tǐ dé suǒ níng。
不能念羁旅,天地俱浮萍。bù néng niàn jī lǚ,tiān dì jù fú píng。
举首望飞泉,日暮未肯归。jǔ shǒu wàng fēi quán,rì mù wèi kěn guī。
夜凉多好风,明月有清辉。yè liáng duō hǎo fēng,míng yuè yǒu qīng huī。
一举随所之,不如鸿鹄飞。yī jǔ suí suǒ zhī,bù rú hóng gǔ fēi。
思亲泪如雨,有露亦在衣。sī qīn lèi rú yǔ,yǒu lù yì zài yī。

久雨

彭汝砺

十日七日雨,十步九步水。shí rì qī rì yǔ,shí bù jiǔ bù shuǐ。
师徒宿蓁莽,宴坐吾亦耻。shī tú sù zhēn mǎng,yàn zuò wú yì chǐ。
其谁护封穴,未忍鸟鼠死。qí shuí hù fēng xué,wèi rěn niǎo shǔ sǐ。
天意若有谓,无人可言此。tiān yì ruò yǒu wèi,wú rén kě yán cǐ。

寄定州许资政

彭汝砺

中行耀师宠,北顾宽上忧。zhōng xíng yào shī chǒng,běi gù kuān shàng yōu。
惠泽苏民瘵,威名闻鬼陬。huì zé sū mín zhài,wēi míng wén guǐ zōu。
盐梅合调羹,帷幄聊运筹。yán méi hé diào gēng,wéi wò liáo yùn chóu。
中山想可见,更登城上楼。zhōng shān xiǎng kě jiàn,gèng dēng chéng shàng lóu。
清患在未形,患形其计难。qīng huàn zài wèi xíng,huàn xíng qí jì nán。
父老不言兵,朝廷今久安。fù lǎo bù yán bīng,cháo tíng jīn jiǔ ān。
贵侯弄丝竹,骑士矜绮纨。guì hóu nòng sī zhú,qí shì jīn qǐ wán。
念念须预防,壮士心为寒。niàn niàn xū yù fáng,zhuàng shì xīn wèi hán。
非公能知微,何敢矢此言。fēi gōng néng zhī wēi,hé gǎn shǐ cǐ yán。

月夜示子文

彭汝砺

喜见明月到池东,我时独与孤转同。xǐ jiàn míng yuè dào chí dōng,wǒ shí dú yǔ gū zhuǎn tóng。
山光水色饮不尽,更烦佳木来清风。shān guāng shuǐ sè yǐn bù jǐn,gèng fán jiā mù lái qīng fēng。
浩歌一声志万里,飞飞欲到蟾蜍宫。hào gē yī shēng zhì wàn lǐ,fēi fēi yù dào chán chú gōng。
君家玉琴试借我,为君写尽丝弦中。jūn jiā yù qín shì jiè wǒ,wèi jūn xiě jǐn sī xián zhōng。

招赵温甫饮

彭汝砺

典衫买酒送春归,与春惜别无欢怡。diǎn shān mǎi jiǔ sòng chūn guī,yǔ chūn xī bié wú huān yí。
穷村荒凉物色薄,肥鸡绿笋皆出雌。qióng cūn huāng liáng wù sè báo,féi jī lǜ sǔn jiē chū cí。
却思清谈醉我腹,愿君促驾无迟迟。què sī qīng tán zuì wǒ fù,yuàn jūn cù jià wú chí chí。

赋朱令水渠

彭汝砺

宣城貌古心亦老,自夸渠成非草草。xuān chéng mào gǔ xīn yì lǎo,zì kuā qú chéng fēi cǎo cǎo。
始挈孤忠犯众仇,此身弃绝甘夷岛。shǐ qiè gū zhōng fàn zhòng chóu,cǐ shēn qì jué gān yí dǎo。
异言塞尽流始通,大功成就民斯保。yì yán sāi jǐn liú shǐ tōng,dà gōng chéng jiù mín sī bǎo。
天子虚心问民利,利如此渠亦须宝。tiān zi xū xīn wèn mín lì,lì rú cǐ qú yì xū bǎo。

谅闇闻笛

彭汝砺

夜闻孤笛城头上,少年侧听成惆怅。yè wén gū dí chéng tóu shàng,shǎo nián cè tīng chéng chóu chàng。
明月纷纷送忧咽,清风点点来悽怆。míng yuè fēn fēn sòng yōu yàn,qīng fēng diǎn diǎn lái qī chuàng。
鼎湖梦短飞不到,苍梧望断目几耗。dǐng hú mèng duǎn fēi bù dào,cāng wú wàng duàn mù jǐ hào。
此身犬马贱徒劳,君德岳山崇未报。cǐ shēn quǎn mǎ jiàn tú láo,jūn dé yuè shān chóng wèi bào。

积德

彭汝砺

积德由丝毫,扬名满天地。jī dé yóu sī háo,yáng míng mǎn tiān dì。
古人成之难,今人败之易。gǔ rén chéng zhī nán,jīn rén bài zhī yì。
不知责己重,而独于人备。bù zhī zé jǐ zhòng,ér dú yú rén bèi。
天下此说用,无亦残风谊。tiān xià cǐ shuō yòng,wú yì cán fēng yì。
观物窃有得,作诗聊自志。guān wù qiè yǒu dé,zuò shī liáo zì zhì。

有感

彭汝砺

吾身本山林,艰难知备尝。wú shēn běn shān lín,jiān nán zhī bèi cháng。
天寒负书橐,万里冒雪霜。tiān hán fù shū tuó,wàn lǐ mào xuě shuāng。
山川风借力,道路泥为浆。shān chuān fēng jiè lì,dào lù ní wèi jiāng。
瘦马鞭不前,悲歌自慨慷。shòu mǎ biān bù qián,bēi gē zì kǎi kāng。
今也偶得禄,虽劳庸何伤。jīn yě ǒu dé lù,suī láo yōng hé shāng。
念尔草野夫,百辈勤送将。niàn ěr cǎo yě fū,bǎi bèi qín sòng jiāng。
不惟风雪勤,无乃田畴妨。bù wéi fēng xuě qín,wú nǎi tián chóu fáng。
素餐烦尔徒,心颜两愧惶。sù cān fán ěr tú,xīn yán liǎng kuì huáng。
作诗书诸绅,庶几久无忘。zuò shī shū zhū shēn,shù jǐ jiǔ wú wàng。

夜登竹亭

彭汝砺

碧玉多朝风,萧洒不及夜。bì yù duō cháo fēng,xiāo sǎ bù jí yè。
沧溟月飞出,碎影如刻画。cāng míng yuè fēi chū,suì yǐng rú kè huà。
爱君有素节,霜雪不凋谢。ài jūn yǒu sù jié,shuāng xuě bù diāo xiè。
无言静相对,似欲闻情话。wú yán jìng xiāng duì,shì yù wén qíng huà。
城上已三更,欲归犹未罢。chéng shàng yǐ sān gèng,yù guī yóu wèi bà。

轻舟

彭汝砺

轻舟入深川,钝驹陟高山。qīng zhōu rù shēn chuān,dùn jū zhì gāo shān。
胡为弃安乐,轻去趋险艰。hú wèi qì ān lè,qīng qù qū xiǎn jiān。
一身事业荒,双亲鬓发斑。yī shēn shì yè huāng,shuāng qīn bìn fā bān。
思之不远虑,览照胡为颜。sī zhī bù yuǎn lǜ,lǎn zhào hú wèi yán。