古诗词

曾由基

贺林正字

曾由基

道山群玉聚,前辈说乾淳。dào shān qún yù jù,qián bèi shuō qián chún。
近代岂乏士,清时赖有君。jìn dài qǐ fá shì,qīng shí lài yǒu jūn。
谁传艾轩派,喜得嫡孙亲。shuí chuán ài xuān pài,xǐ dé dí sūn qīn。
所欠非荣进,名流万古芬。suǒ qiàn fēi róng jìn,míng liú wàn gǔ fēn。

游益公平园怀宜春周宰颂诗

曾由基

丞相非嗔客,名流每举樽。chéng xiāng fēi chēn kè,míng liú měi jǔ zūn。
鱼烹惟沼在,鹤化有轩存。yú pēng wéi zhǎo zài,hè huà yǒu xuān cún。
惜欠尧夫子,幸生夷简孙。xī qiàn yáo fū zi,xìng shēng yí jiǎn sūn。
平泉落谁手,文献说平园。píng quán luò shuí shǒu,wén xiàn shuō píng yuán。

病起幽园检校

曾由基

病起无情绪,池边日几回。bìng qǐ wú qíng xù,chí biān rì jǐ huí。
虫声低覆草,螺壳细生苔。chóng shēng dī fù cǎo,luó ké xì shēng tái。
暑退芦将变,秋残蓼续开。shǔ tuì lú jiāng biàn,qiū cán liǎo xù kāi。
久消环绕迹,全若未尝来。jiǔ xiāo huán rào jì,quán ruò wèi cháng lái。

送广西郑经干并简经略

曾由基

五岭宜人地,君今捧檄行。wǔ lǐng yí rén dì,jūn jīn pěng xí xíng。
但拚穷彻骨,不到黯无声。dàn pàn qióng chè gǔ,bù dào àn wú shēng。
婉画从违里,编氓休戚情。wǎn huà cóng wéi lǐ,biān máng xiū qī qíng。
祖筵谁执爵,三祝石先生。zǔ yán shuí zhí jué,sān zhù shí xiān shēng。

古寺

曾由基

残经闲竹几,瀹茗供花瓷。cán jīng xián zhú jǐ,yuè míng gōng huā cí。
法窟寂无语,禅容晚带饥。fǎ kū jì wú yǔ,chán róng wǎn dài jī。
虫萦道子画,蛩响外孙碑。chóng yíng dào zi huà,qióng xiǎng wài sūn bēi。
风定闻疏磬,玄关却自知。fēng dìng wén shū qìng,xuán guān què zì zhī。

元夕酒倦

曾由基

解酲贡浪语,欲困且长谣。jiě chéng gòng làng yǔ,yù kùn qiě zhǎng yáo。
古篆生春霭,新汤响夜潮。gǔ zhuàn shēng chūn ǎi,xīn tāng xiǎng yè cháo。
喜寻搜句伴,怕有看灯招。xǐ xún sōu jù bàn,pà yǒu kàn dēng zhāo。
背却笙歌闹,鸣琴慰寂寥。bèi què shēng gē nào,míng qín wèi jì liáo。

赵岁寒昆季三人拉李学谕余同游南湖次岁寒韵

曾由基

紫麒麟楦岂身荣,腹有诗书气便清。zǐ qí lín xuàn qǐ shēn róng,fù yǒu shī shū qì biàn qīng。
野酌雅宜招胜士,贵游大半是宗英。yě zhuó yǎ yí zhāo shèng shì,guì yóu dà bàn shì zōng yīng。
主翁旧有登堂约,古树今知夹道迎。zhǔ wēng jiù yǒu dēng táng yuē,gǔ shù jīn zhī jiā dào yíng。
剩欲索梅同一笑,却随画角弄初更。shèng yù suǒ méi tóng yī xiào,què suí huà jiǎo nòng chū gèng。

宦辙

曾由基

宦辙驰驱尘满襟,解鞍呼酒小登临。huàn zhé chí qū chén mǎn jīn,jiě ān hū jiǔ xiǎo dēng lín。
天垂碧处秋江净,山弄紫时西日沉。tiān chuí bì chù qiū jiāng jìng,shān nòng zǐ shí xī rì chén。
韩记合还渠老手,王诗似不要新吟。hán jì hé hái qú lǎo shǒu,wáng shī shì bù yào xīn yín。
撑天拄地吾儒事,过耳飞禽空好音。chēng tiān zhǔ dì wú rú shì,guò ěr fēi qín kōng hǎo yīn。

与中朝故人

曾由基

自怜骨相太邅迍,为米折腰依旧贫。zì lián gǔ xiāng tài zhān zhūn,wèi mǐ zhé yāo yī jiù pín。
古史多看多警省,新诗愈改愈精神。gǔ shǐ duō kàn duō jǐng shěng,xīn shī yù gǎi yù jīng shén。
与游造物真知己,怕说天朝多故人。yǔ yóu zào wù zhēn zhī jǐ,pà shuō tiān cháo duō gù rén。
兰菊有时忙不得,世间桃李几番新。lán jú yǒu shí máng bù dé,shì jiān táo lǐ jǐ fān xīn。

胡讲书赴张国录讲席之招良月也

曾由基

初日融霜泮水清,鹄袍翔集宿中庭。chū rì róng shuāng pàn shuǐ qīng,gǔ páo xiáng jí sù zhōng tíng。
先生有道如阳月,太白占祥聚德星。xiān shēng yǒu dào rú yáng yuè,tài bái zhàn xiáng jù dé xīng。
安定重来阐湖学,横渠端坐讲西铭。ān dìng zhòng lái chǎn hú xué,héng qú duān zuò jiǎng xī míng。
自怜一唯无传久,避席何时觌典刑。zì lián yī wéi wú chuán jiǔ,bì xí hé shí dí diǎn xíng。

送玉堂守永嘉

曾由基

衮衮诸公塞要津,独当椽笔演丝纶。gǔn gǔn zhū gōng sāi yào jīn,dú dāng chuán bǐ yǎn sī lún。
久陪清禁聊均佚,谁道明河不可亲。jiǔ péi qīng jìn liáo jūn yì,shuí dào míng hé bù kě qīn。
畿郡喜迎贤太守,帝旁却欠直词臣。jī jùn xǐ yíng xián tài shǒu,dì páng què qiàn zhí cí chén。
逸才毕竟九天忆,应谓禁中须此人。yì cái bì jìng jiǔ tiān yì,yīng wèi jìn zhōng xū cǐ rén。

偶作其二

曾由基

故山荏苒失归期,颜尚如丹鬓已丝。gù shān rěn rǎn shī guī qī,yán shàng rú dān bìn yǐ sī。
忆昔师门传拙赋,迄今客路懒工诗。yì xī shī mén chuán zhuō fù,qì jīn kè lù lǎn gōng shī。
不伤迟暮无豪举,却喜聪明减旧时。bù shāng chí mù wú háo jǔ,què xǐ cōng míng jiǎn jiù shí。
便把蜗庐题退隐,何时买得草堂基。biàn bǎ wō lú tí tuì yǐn,hé shí mǎi dé cǎo táng jī。

与陈刚父论诗

曾由基

少陵久矣跨鲸游,近说西江沸不休。shǎo líng jiǔ yǐ kuà jīng yóu,jìn shuō xī jiāng fèi bù xiū。
双井发源注南海,百川分港失东流。shuāng jǐng fā yuán zhù nán hǎi,bǎi chuān fēn gǎng shī dōng liú。
君怀正印高悬眼,我抉玄关笑点头。jūn huái zhèng yìn gāo xuán yǎn,wǒ jué xuán guān xiào diǎn tóu。
半世工夫缘底事,旁人却作等闲求。bàn shì gōng fū yuán dǐ shì,páng rén què zuò děng xián qiú。

答诗友徵近诗

曾由基

寄傲西峰未肯东,论文旧约几时同。jì ào xī fēng wèi kěn dōng,lùn wén jiù yuē jǐ shí tóng。
不知杰句真何用,便有虚名岂疗穷。bù zhī jié jù zhēn hé yòng,biàn yǒu xū míng qǐ liáo qióng。
珍重远书徵近作,疏芜故我欠新功。zhēn zhòng yuǎn shū zhēng jìn zuò,shū wú gù wǒ qiàn xīn gōng。
每惭时辈多豪逸,点笔成章杯酒中。měi cán shí bèi duō háo yì,diǎn bǐ chéng zhāng bēi jiǔ zhōng。

元夕同友街游

曾由基

月韵梅梢漏未央,缓寻梦境小相羊。yuè yùn méi shāo lòu wèi yāng,huǎn xún mèng jìng xiǎo xiāng yáng。
万家灯火天无夜,十里绮罗风自香。wàn jiā dēng huǒ tiān wú yè,shí lǐ qǐ luó fēng zì xiāng。
胜友何如罗粉黛,清谈端可厌笙簧。shèng yǒu hé rú luó fěn dài,qīng tán duān kě yàn shēng huáng。
吴侬休作筑城舞,胡越年来共一疆。wú nóng xiū zuò zhù chéng wǔ,hú yuè nián lái gòng yī jiāng。

余秋责余不归责之诚是也余非敢忘乡井而答以诗

曾由基

兔狡应多穴,狐妖解首丘。tù jiǎo yīng duō xué,hú yāo jiě shǒu qiū。
一巢鸠样拙,何计老菟裘。yī cháo jiū yàng zhuō,hé jì lǎo tú qiú。

西湖冰合忽见小舟

曾由基

四望黯同云,平湖堕银汉。sì wàng àn tóng yún,píng hú duò yín hàn。
一叶柳边来,应是寒澌泮。yī yè liǔ biān lái,yīng shì hán sī pàn。

偶作其一

曾由基

才退愁无友,时艰悔有家。cái tuì chóu wú yǒu,shí jiān huǐ yǒu jiā。
乡心惭杜宇,世事付杨花。xiāng xīn cán dù yǔ,shì shì fù yáng huā。

嘲蜡梅

曾由基

孤芳不被雪霜欺,占得南枝最崛奇。gū fāng bù bèi xuě shuāng qī,zhàn dé nán zhī zuì jué qí。
气骨不凡风韵少,吕医初见退之诗。qì gǔ bù fán fēng yùn shǎo,lǚ yī chū jiàn tuì zhī shī。

聚景园追凉

曾由基

五云缥缈护檐牙,不是寻常富贵家。wǔ yún piāo miǎo hù yán yá,bù shì xún cháng fù guì jiā。
树树风蝉凉意足,衣巾时复堕槐花。shù shù fēng chán liáng yì zú,yī jīn shí fù duò huái huā。
3412